Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Chương 8: Cuộc gặp mặt bất ngờ.



Cô và Vương Điềm Điềm, mỗi người xách một bịch đi ra ngoài cổng chợ, đi thẳng về hướng nhà sách lớn tên Tân Dân của huyện, nhà sách có từ lâu đời, nổi tiếng cả huyện.

Vào cửa, bọn cô gửi đồ ở chỗ quầy tính tiền trước cửa mới đi vào trong chọn sách.

Bên trong có vô vàn cuốn sách, chúng được phân theo khu, ngay ngắn, chỉnh tề, hai người bọn cô lại dạo một vòng, kiếm kệ sách dành cho học sinh sơ trung cuối cấp.

Sau một hồi tìm kiếm thì cũng tìm ra, cô tiến tới đó đọc một hồi, chọn lọc được ba quyển cho Vương Điềm Điềm, hài lòng ngẩng đầu lên định hỏi, thì lại chẳng thấy bóng dáng của cậu ấy ở đây nữa.

Cô ngó quanh một hồi, mới nhìn thấy Vương Điềm Điềm đang say sưa bên khu truyện tranh.

" Vương Điềm Điềm, tớ tìm cậu nãy giờ. "

" Tớ thấy cậu đọc sách nhập tâm quá, nhàm chán tớ liền qua đây xem."

" Tớ chọn được cho cậu ba quyển, cậu cầm về đọc trước chỗ nào không hiểu có thể hỏi tớ." Vừa nói cô vừa đưa sách cho Vương Điềm Điềm.

" Nhiều vậy sao? Tớ đọc bao giờ mới hết chứ?"

" Từ giờ cho tới lúc thi chuyển cấp còn ba tháng nữa, tớ kèm cậu học chắc chắn sẽ được. "

Bọn cô đang nói chuyện thì một giọng nói vang lên sau lưng :" Hoàng Tuyết Lan, Vương Điềm Điềm trùng hợp thật, các cậu cũng tới mua sách à?"

Quay người lại cô thấy đám người lớp trưởng, Dương Minh, Lâm Kiều và một chàng trai lạ mặt đúng chung một chỗ, trông có vẻ lớn hơn bọn cô hai ba tuổi gì đấy.

" Hoàng Tuyết Lan, cậu ấy đang chọn giúp tớ mấy quyển sách ôn tập để dạy kèm tớ chuẩn bị cho kì thi chuyển cấp. "

" Hoàng Tuyết Lan, cậu đối với cậu ấy tốt thật đấy. " Lâm Kiều hâm mộ lên tiếng, cô ấy cũng muốn có một học thần dạy kèm cho mình, thế thì cô ấy cũng không phải lo lắng về kì thi quan trọng sắp tới rồi.

" Chuyện nhỏ thôi, tớ giúp trong khả năng của mình mà." Cô cười nói.

" Vậy chúng tớ có thể học nhóm cùng hai người các cậu được không?" Lâm Kiều đánh bạo đề nghị.

Nhóm người lớp trưởng Dương Minh, Thẩm Minh nghe thấy Lâm Kiều hỏi cô, đều nhìn cô với vẻ mặt và ánh mắt mong đợi, nhìn chằm chằm sợ cô từ chối.



" Được thôi, chủ nhật các cậu cùng Điềm Điềm đến nhà tôi học nhóm luôn, tôi với Điềm Điềm hẹn nhau chủ nhật mỗi tuần trước đó rồi, các cậu thấy sao?"

" Được...được...được. " Bọn họ rối rít gật đầu đồng ý, như kiểu sợ cô thay đổi ý định vậy.

" Gần trưa rồi hay chúng mình đến quán phía trước ăn trưa đi, quán đấy ăn ngon lắm, tớ từng ăn rồi. " Dương Minh lên tiếng đề nghị.

" Được, đi ra thanh toán xong, chúng ta đi ăn, đi thôi. " Cô lên tiếng.

Cả đám kéo nhau ra thanh toán, xong lại kéo nhau đến quán mà Dương Minh chỉ.

Vào trong quán kiếm một bàn cạnh cửa ngồi xuống, cả nhóm gọi món xong lại bắt đầu ngồi nói chuyện.

" Á, tớ quên mất, giới thiệu với hai cậu đây là anh họ tớ Thẩm Triết Hạo, hơn chúng ta ba tuổi, đang học lớp mười một trường cao trung A." Thẩm Minh vỗ đầu mình, cười giới thiệu với bọn cô.

" Chào anh, em tên là Vương Điềm Điềm, còn cậu ấy tên là Hoàng Tuyết Lan."

" Chào hai em."

" Lát ăn xong chúng ta đi chơi đi, hiếm mới có dịp như này, đi chơi chiều tối chúng ta về." Lâm Kiều đưa ra ý kiến.

" Không được rồi, chiều nay tớ đã hứa với Hoàng Tuyết Lan, chiều nay về trang trí nhà cho cậu ấy rồi."

" Chán quá vậy!"

" Chúng tớ chưa bao giờ đi chơi với cậu luôn ấy Hoàng Tuyết Lan. " Lâm Kiều than thở.

" Hay mọi người cùng đến giúp Hoàng Tuyết Lan đi." Vương Điềm Điềm đề nghị.

" Chúng tớ đến nhà cậu được không Hoàng Tuyết Lan?" Dương Minh hỏi lại liền, sợ cô không thích bọn họ đến làm phiền cô.

" Được chứ, hoan nghênh mọi người tới nhà tớ chơi, tới là phải giúp tớ trang trí nhà nha." Cô cười nói.

" Ok...Được...Nhất trí luôn." Mọi người vội vàng đáp lại.

Đang nói chuyện rôm rả thì phục vu mang thức ăn đến, mà có đồ ăn cũng không ngăn cản nổi cái không gian sôi nổi, náo nhiệt này của nhóm bọn họ, vừa ăn vừa nói chuyện, tám trên trời dưới đất. Tuổi trẻ thật tốt, mà kiếp trước cô không biết hưởng thụ cái tuổi trẻ này, đời này cô phải bù cho đủ, phải trải qua một cách tốt nhất có thể.



" Anh đi toilet một lát, các em đợi anh một chút nha." Thẩm Triết Hạo, đứng dậy nói.

Thẩm Triết Hạo đi được một lúc thì mấy người bọn cô cũng ăn xong, ngồi đợi anh ấy ra để cùng về.

" Bữa nay, chúng ta chia đều nha." Cô lên tiếng trước.

" Để chúng tớ mời cậu đi, coi như mời cô giáo đã đồng ý dạy kèm cho bọn tớ." Nghe Thẩm Minh nói, ai cũng gật đầu đồng ý theo.

" Không được, chuyện gì ra chuyện đấy, tớ kèm cho các cậu vì các cậu là bạn tớ cũng như Vương Điềm Điềm, chỉ một người cũng là chỉ, ba bốn người cũng là chỉ nên các cậu đừng làm vậy."

" Được, chúng tớ nghe cậu. "

Năm phút sau, Thẩm Triết Hạo đi toilet về, mới đi từ từ lại chỗ bọn họ.

" Các em ăn xong chưa, đi thôi. "

" Đi thanh toán trước đã anh." Thẩm Minh lên tiếng.

" Anh thanh toán xong rồi, đi thôi. "

" Hết bao nhiêu vậy ạ, để chúng em trả lại anh." Hoàng Tuyết Lan lên tiếng hỏi.

" Không bao nhiêu đâu, lần đầu gặp mặt để anh mời mấy đứa, cảm ơn mấy đứa dẫn anh đi chơi. "

" Để anh ấy trả đi, anh ấy nhiều tiền hơn chúng ta." Thẩm Minh chen vào nói.

" Nhưng..." Cô định nói mà bị ăn chặn lại.

" Thôi được rồi, không bàn đi tán lại nữa, lần này anh mời, lần sau bọn em mời anh được không?"

" Vậy cũng được, quyết định thế nhá."

" Đi thôi, chúng ta tới trạm xe buýt. "