Trùng Sinh: Tổng Tài Chuộc Lại Lỗi Lầm

Chương 23: Đồng ý



Lam Ý tinh thần bấn loạn khi nghe đến không nhận được lương, trong lòng thầm mắng rủa.

* Cố Thời Ngôn chết bầm, sẽ có một ngày tôi đánh chết anh.

Thấy Lam Ý không hề phản ứng, Cố Thời Ngôn trên mặt hiện lên tia máu rồi nhưng vẫn kiên nhẫn nói thêm:

" Cô suy nghĩ kĩ đi! "

" Không cần suy nghĩ, tôi sẽ không... "

Chưa để Lam Ý có ý định từ chối Cố Thời Ngôn liền đưa ra đãi ngộ hậu hĩnh:

" Nếu cô đồng ý thì tiền lương của cô sẽ tăng gấp 3 "

" Gấp 3! " Lam Ý nghe đến tăng lương thì 2 mắt phát sáng.

Nhưng vẫn giữ lại một chút lí trí để suy nghĩ:

* Lương hiện tại của mình là 10 triệu, nếu gấp 3 là 30 triệu rồi.

Lam Ý nhẩm nhẩm trong đầu.

* Nhưng nếu như đáp ứng với anh ta thì sau này sẽ rất khó sống.

Lam Ý đưa mắt nhìn Cố Thời Ngôn nhưng trong đầu lại đâm chiêu suy nghĩ thứ khác.

Cố Thời Ngôn thì yên vị trên ghế nhìn Lam Ý mỉm cười, anh biết chắc khi đưa ra mức lương như vậy sẽ làm Lam Ý phải lung lay.

" Được, tôi đồng ý " sau khi trôi qua vài phút suy nghĩ thì Lam Ý cũng lên tiếng.

" Tốt " Cố Thời Ngôn vỗ tay

" Nhưng tôi có điều kiện "

" Nói? " Cố Thời Ngôn hơi bất ngờ khi cô còn dám đưa ra điều kiện với mình

" Tôi sẽ làm việc như trợ lí bình thường, những bữa tiệc xã giao gì đó tôi sẽ không đi " Lam Ý tỏ rõ quan điểm

" Được thôi " Cố Thời Ngôn liền thoả hiệp

" Ngày mai cô sẽ bắt đầu làm việc tại Tinh Hà " Cố Thời Ngôn nói

" Tôi nhớ rồi, không có chuyện gì thì tôi đi trước " Lam Ý nói rồi cúi chào mở cửa bước ra ngoài

Hoàng Vũ và Mặc Nhân từ đầu đến cuối đều há hốc mồm với những gì đã và đang chứng kiến. Họ không biết Lam Ý là thần thánh phương nào mà lại có thể hành xử như vậy với Cố Thời Ngôn mà còn có thể ung dung, không một vết trầy xước nào hết mà bước ra khỏi căn phòng này.

" Đi " Cố Thời Ngôn đứng dậy

" Cố tổng anh còn chưa kiểm tra mà " Mặc Nhân vội nói

" Không cần kiểm tra, tôi tin vào năng lực của cậu "

Nói đúng hơn là việc chính đã làm xong rồi.

Nói rồi Cố Thời Ngôn liền ung dung rời khỏi YS và được tài xế đưa về Tinh Hà.

Còn Lam Ý sao khi bị gọi đi thì mấy người chung phòng vẫn đang nháo nhào không biết Lam Ý đã làm gì mà bị gọi đi.

" Lam Ý cô về rồi? " Nhã Kỳ lên tiếng

" Ừm "

" Có chuyện gì vậy? Sao giám đốc lại gọi em lên đó " Hạ Phàm hỏi

" À chuyện là em sắp chuyển công tác rồi " Lam Ý hơi mất tự nhiên

" Chuyển công tác? Nhưng em mới vào mà? " Hạ Phàm bất ngờ, ngay cả cô làm ở đây 5 năm rồi mà vẫn ở quài một chỗ còn Lam Ý đến chưa được 1 tháng thì đã rời đi

" Có một vài lí do nhỏ thôi " Lam Ý không dám nói sự thật

" Vậy cô chuyển đi đâu? " Nhã Kỳ tò mò

" Ờ là Tinh Hà " Lam Ý ấp úng

" Sao cơ? Là trụ sở Tinh Hà " cả đám người trong phòng làm việc đều bất ngờ

Lam Ý không biết nói gì nên chỉ cười cười cho qua.

" Tám nhiêu đó là đủ rồi, quay về chỗ ngồi làm việc đi " Hạ Phàm lên tiếng

Hiện tại Hạ Phàm thấy hơi ghen tị với Lam Ý dựa vào đâu mà cô lại có thể đến chỗ khác làm việc chứ vã lại đó còn là trụ sở của công ty, tâp đoàn lớn nhất nước Tinh Hà.

Mọi người cũng giải tán ai về chỗ nấy:

" Gáng làm cho xong trong hôm nay, đừng nghĩ ngày mai đi thì hôm nay sẽ không phải làm việc " Hạ Phàm ném một đống tài liệu lên bàn của Lam Ý

Lam Ý không hiểu chuyện gì đang xảy ra chưa kịp phản bác thì Hạ Phàm đã đi mất.

" Cô đắc tội cô ta? " Nhã Kỳ để ý Hạ Phàm đã đi mất thì mới nghiêng người qua nói với Lam Ý

" Đâu có, sáng còn bình thường mà " Lam Ý lắc đầu.

" Vậy chắc là cô ta ghim cô khi cô được chuyển đi rồi " Nhã Kỳ như chắc chắn

" Chuyển đi thì có gì tốt chứ? " Lam Ý thấy bản thân như rơi vào bể khổ

" Cô thử nghĩ xem cô ta đã làm 5 năm mà vẫn ở nguyên một chỗ, còn cô mới đến chưa gần 1 tháng mà đã được chuyển đến trụ sở rồi. Thì thử hỏi cô ta sẽ không ghim sao! " Nhã Kỳ phân tích

" Tôi mới không thèm chuyển đi " Lam Ý buông bực nằm dài lên bàn làm việc

" Haizz tôi thật sự không hiểu cô, có phúc mà không biết hưởng " Nhã Kỳ lắc đầu

* Phúc sao, hoạ thì đúng hơn.

" Không lo làm việc to nhỏ cái gì đó! " Hạ Phàm đứng ngay phòng làm việc chửi vọng vào

Cả 2 biết là đang nói mình nên im lặng cắm cúi làm việc.

Chiều đến Lam Ý tan làm nhưng cũng không quên dọn dẹp những thứ cá nhân của mình trên bàn làm việc để đem theo khi đến Tinh Hà.

" Lam Ý chúc mừng cô được chuyển công tác "

Một vài nhân viên khi ra về vẫn không quên chúc mừng. Đối với họ được đến làm ở trụ sở thì giống như là kiếp trước đã tích đức rất nhiều.

" Cảm ơn " Lam Ý cố gượng cười

" Chúc mừng cái gì! Chưa biết chừng được vài hôm lại bị trả về đây cho xem " Hạ Phàm nhân cơ hội bới móc

" Tôi có bị sao thì cũng không liên quan đến chị " Lam Ý cũng sắp nghỉ rồi nên cũng không sợ nữa

" Zô dám cãi lại luôn kìa " Hạ Phàm lúc này y như rằng đã bộc lộ tính cách thật của mình.