Trường Sinh Đảo

Chương 119: Chương 117




Chương 117
Xá lợi và nội đrHman



...
Linh đzuJã đoi đHAaâu !?
Câu hỏi đRZơn giảYn, đJkqáp án lạAoi càng đHAaơn giảRZn hơn. NgườWMUi khống chế cơ thểzuJ cô gái bây giờXy là nữRz hoàng thật sự của TrườlhSng sinh đLnảrHmo, ngườzi mà cô ta quan tâm, nơi mà cô ta hướng đaZến đYương nhiên chỉC có một.
King đMZPang ở thực nghiệm đjTảabGo.
Xuyên qua lớp màng chắWMUn vịabG diện, thân ảHAanh cô gái đMZPược bọc trong lớp ma khí tinh thuầLnn, mạqqnh mẽ bay đCi, giống như một mũi kim nhọn hoắczt, dễ dàng chọc thủng tờqq giấQwQy mỏng manh.
Chẳng mấMy chốc đmaUã ở trên bầyu trờLni của thực nghiệm đZảlhSo.
Nhìn từ trên cao xuống, hòn đwrUảczo lúc này đYã bịlT cắYt gọt thành một khối vuông vắaCn, với nhữaCng đUlzô đaCen trắUlzng đUZaan xen, thật sự trở thành một bàn cờZy cỡ lớn.
Luồng khí đoen kịZyt bọc quanh thân cô gái, cứjT thế bay tới, tiến về trung tâm trận pháp của hòn đUZaảQwQo.
...
Hoàn cảqqnh của King lúc này rấhyt không tốt.
Không hiểZu sao khối lập phương nhỏ này chấRzp nhận cho hắUMn hấmaUp thu năng lượng của nó, nhưng lạaCi phát ra một lực lượng kỳ quái khác, khống chế thân thểwrU, làm hắhzn không thểT nào cử đmaUộng đkYược. TấzuJt cảzuJ nhữyng gì hắUMn có thểRz làm chỉo là trợn mắZcjt lên nhìn.
Chân lý là một năng lực siêu việt, có tác dụng trong nhiều trườZng hợp, nhưng nhữUZang hoàn cảonh cầlTn đwrUến lực lượng thuầJkqn túy, nó hầHAau như vô dụng. Không sử dụng đkYược chân lý, King chỉz còn lạZi luồng sáng hủy diệt mang tính phá hoạaCi cao kia, nhưng tấvVt cảT nhữwrUng dảkYi sáng hắmaUn mạbLRnh mẽ phát ra, đjTều bịPqR khối lập phương này đaCồng hóa, chuyểAon đMối, sau đUlzó biến thành lực lượng quay lạRZi trói chặt hắHAan.
Có lẽ quá trình hấHAap thu cầAon vật chủ đJkqứAong bấabt đmWaộng !?

NgườUZai lập ra trận pháp này muốn mình đlTứkYng yên làm gì đzó.
Câu hỏi thì nhiều, nhưng đPqRáp án thì chẳng có mấLny, khốn khổ thay, lúc này ngoạOi trừ việc suy nghĩqq ra, King chẳng thểJkq làm đCược gì khác, chẳng lẽ chỉT đYơn giảRzn trợn mắSYt chờZcj chết.
Nếu là bình thườqqng, bấczt đaZộng một chút cũng thôi đhzi, nhưng đlhSằlhSng này, có một tên hung thầhyn thực lực không kém đoang nhe nanh múa vuốt nhào tới với tấbLRt cảy thực lực của hắuTXn, đYầmWan mấZyy nhìn cảmaUnh này cũng biết đuTXược, King sắuTXp tiêu rồi.
Và còn chết một cách tứYc tưởi, ù ù cạRZc cạOc nữHHma.
Richard không phảmWai thằRzng ngốc, dĩZcj nhiên hắYn nhìn ra dịQwQ trạHAang của King. Bình thườabng tên này gian hơn cáo, lẩhyn nhanh như lươn, muốn chạGvhm đhzến vạSYt áo hắQwQn khó khăn vô cùng bởi các thủ đZyoạabn tầwrUng tầaZng lớp lớp của hắHAan, làm gì có chuyện hắUMn đwrUứLnng yên bấQwQt đYộng, ngoan ngoãn như cừu thế này chứMZP.
Trong này có quái. Nhưng kệ, đUMêm dài lắMZPm mộng, Richard vẫn cứwrU thế đRzánh tới, không hề bảUMo lưu chút nào. ĐểaZ kẻ đJkqịabch có cơ hội trở mình thì hắon sẽ là tội nhân thiên cổ của ma giới.
ThằuTXng đGvhiên đMầaZu toàn suy nghĩcz hủy diệt này chính là mối họa cho bấLnt kỳ đqqạabGi thế giới nào khác trừ nhân giới. Giết hắon chính là thiên kinh đAoịRza nghĩUMa, làm việc tốt, tạXyo phúc cho đuTXờXyi, chẳng có gì phảGvhi do dự cảbLR.
NghĩGvh thì lâu mà việc thì nhanh, ngay khi Richard kết thúc việc “phán xét” đlTầhzy cao thượng, nắlTm đqOấZym của hắPqRn đuTXã chỉMZP còn cách King 2m. Ma khí đhyen đhzặc ngưng tụ trên đUlzó kinh thuầYn vô cùng, trúng một đZấRZm này, không chết cũng xong luôn. Trọng thương ấZy hảhz !? Đừng có mơ hão.
“ThằHHmng khốn nhà ngươi cũng có ngày này, thấlhSy không, đRzây gọi là quảcz báo. Cút xuống đUMịWMUa ngục đwrUi nhé, ở chỗ sâu nhấWMUt ấYy, đCừng đbLRầhyu thai nữYa, thế giới này không chào đaZón ngươi !”
Vì thờhyi gian có hạhyn, Richard chỉlhS hét lớn một tiếng, nhưng sóng siêu âm đwrUã truyền tảWMUi hết mấMZPy câu mạZt sát hay ho nhấyt mà hắaZn nghĩbLR ra đMZPược trong vài tích tắRzc ngắCn ngủi, nhưng có vẻ hắczn đJkqã chọn nhầbLRm đZcjối tượng đqOểhz chửi, bởi vì ngoài đUMôi mắSYt sáng rực với đWMUồng tử xoay tít kia, King chẳng còn biểjTu hiện nào khác cảWMU, hoàn toàn như một pho tượng đwrUá. Richard thầSYm oán, nhưng cái tâm trạWMUng tiểabu nhân đZắczc chí nó đabã dâng lên rồi thì mọi cảCm xúc khác nó cũng chỉRz là phụ, lúc này trong đhyầGvhu hắUMn đuTXã lóe lên hình ảaZnh khi nắabm đzấZcjm của mình dán vào ngườkYi đZối thủ, chấvVn cho nó tan tành xác pháo, lóe lên hình ảRZnh lửa đWMUen cửa hắMZPn thiêu sạkYch nhữaCng mảwrUnh thịZt thừa của đabGối thủ đjTến phút cuối cùng.
Đột nhiên trước mắLnt Richard thuầLnn một màu đWMUen kịQwQt.
HắZyn thoáng bàng hoàng, nhưng thu tay lạwrUi thì đLnã không kịWMUp. Đôi mắabGt Richard thoáng nheo lạGvhi vì thịwrU giác bịY xung đRZột quá lớn, đZyang trắZcjng tinh thành đUlzen kịHHmt thế này, mắjTt dơi cũng phảJkqi khó chịAou.
ChỉSY có đhyiều, năng lượng hắAoc ám này quá quen thuộc. Hắzn bật thốt.
“Lục....”
Uỳnh.
Một sứvVc mạQwQnh kinh khủng bắhzn tới, như sóng xô bờz, đQwQánh tan nát lâu đUZaài cát là Richard, thổi cái thân xác không còn nguyên vẹn của hắvVn ngược lạAoi phía sau như một viên đzuJạvVn pháo bịcz nhồi thêm vài cân thuốc súng rồi mới châm lửa.
Mạznh mẽ đRzến nỗi xuyên thủng tấmWat cảMZP bứPqRc vách chắWMUn trên đzườMng hắuTXn bay.

Cổ họng dâng lên vịY ngọt ngọt của máu, nhưng Richard chẳng thấkYy ngon miệng tý nào, mà thấuTXy vừa tanh vừa khó chịZu.
DĩHHm nhiên rồi, máu của mình thì làm sao mà ngon lành gì đYược.
Tuy nhiên, còn có một đqOiều làm hắUMn kinh ngạCc hơn nữqqa. Vì ngườQwQi ra tay với hắJkqn, chính là con bé mấlhSy ngày trước hắvVn bắyt hụt, lúc đWMUó tuy đUMã cảzuJm thấSYy cô ta có đXyiều cổ quái, nhưng lạXyi là một giới hoàng khác thì thật sự là.....
Lực lượng đRZánh bay hắuTXn trong 1 chiêu, dư lực còn phế đlTi tấzt cảcz vách chắUlzn.
Ngoài giới hoàng còn ai khác có thểMZP làm đabGược sao !? Kết giới của thực nghiệm đwrUảqqo vẫn còn, đqqâu phảHHmi đrHmểlhS ngó.
Miếng ngon đOến mồm còn bịjT giựt ra, Richard muốn đQwQiên rồi.
ĐứLnng đczối diện với King, bốn con mắczt nhìn nhau chằYm chằqOm, khuôn mặt King vẫn trơ như gỗ đZá, còn Linh... dườLnng như đmaUang nở một nụ cườCi nhàn nhạjTt.
...
“Tình hình cơ bảzn là như vậy.” Lục Vân Tiên ngắzn gọn trầUMn thuật lạWMUi đZyoạSYn sự cố vừa rồi.
“Cơ bảZcjn cái rắmaUm, hoàn toàn chẳng bình thườXyng chút nào. NgườzuJi chết sống lạabGi, cướp đSYoạLnt một nửa sinh mệnh và năng lượng của cậu rồi thong dong rờWMUi đAoi... như thế mà cũng đLnược sao !?”
Hỏa Long vò vò đkYầCu, lắkYc lắzuJc cổ, ngửa mặt lên trờXyi rồi quay ngang quay ngửa phát tiết cảabm xúc. Như bình thườMng thì hắOn muốn đbLRấZcjm cho Lục Vân Tiên một cái, nhưng hắAon bây giờkY là ngườyi kính chân chính, chạaZm vào là vỡ, sờLn vào là xước, thật tứUlzc chết.
Ngồi xung quanh bàn tròn, tứcz đrHmạUlzi ma tướng, cảbLR vịLn khách không mờMZPi là Athena cũng ở đvVây, không hẹn mà cùng cau mày, khuôn mặt sa sầZm vô cùng.
Tuy đHAaã đaCoán đzuJược phầqqn nào, nhưng nghe chính miệng Lục Vân Tiên kểLn thì mỗi ngườUZai lạQwQi có một tư vịZy khác. Mọi thứLn dườaCng như luôn quá bấlTt công với hắhyn. Khổ sở ngàn năm, cho đOến khi thấRzy đmaUược hi vọng thì lạYi là một cái bẫy cướp đoi nửa sinh mạYng hắPqRn, số tên này quá nhọ.
“Vậy bây giờz ngươi đUlzịlhSnh tính sao hảabG Lục Vân Tiên. Nói trước, ta sẽ không tham gia bảMo vệ ma giới các ngườmWai. Queen của trườhyng sinh đHAaảabo một khi đRzã hội họp với King của nó, chắZcjc ngươi cũng đkYoán đrHmược số phận của ma giới khi không có giới hoàng nào trấczn thủ rồi.” Athena đUZaột nhiên nói.
“HảT, sao ma giới lạvVi không có giới hoàng nào !?” Lục Vân Tiên cườhzi hỏi lạUZai.
“Ngươi sắTp chết, còn hắUZan không phảGvhi là giới hoàng thực sự, không phảqqi vậy sao !?” Athena cườczi nhạZcjt, nhưng ánh mắuTXt chẳng nhạzuJt tý nào, cô ta vẫn luôn chăm chú nhìn hắSYn khiến Lục Vân Tiên ái ngạmWai cứO quay đHAaầhzu nhìn trờzi không thôi.

“Khụ, ai bảwrUo với cô là ta sắRzp chết !?” Lục Vân Tiên ho khan một tiếng lấabGy lệ.
“Chính xác thì còn 5 ngày 12 giờmWa nữkYa, tấHAat cảjT năng lượng duy trì cơ thểAo ngươi sẽ tiêu hao hết, sau đJkqó chỉUZa với linh hồn không, ngươi còn 30 phút nữrHma trước khi siêu thoát.” Đôi mắZyt Athena chuyểaZn thành màu vàng kim, số liệu bên trong xoay chuyểuTXn không ngừng, cô ta bắvVt đZyầlTu đRzều giọng nói như cái máy.
LạTi một khoảaZng yên lặng. Yên lặng đRZến mứqOc tiếng gầmWam gừ trong thanh quảTn Hỏa Long nghe rõ như sấym nổ, hay tiếng nước mắRZt của LạuTXc TiểmaUu Thanh đYánh trên mặt bàn nhe như thủy tinh vỡ.
“Cô ta nói là sự thật !?” Hai tay chống lên bàn, đWMUôi bàn tay thô ráp đUlzan chặt vào nhau, Vương Tử Trực là ngườyi đhzầaZu tiên mở lờUMi đabGánh vỡ không khí yên ắvVng này.
“Chân lý rấQwQt ít khi có sai lầaCm.” Lục Vân Tiên cũng không phủ đMZPịYnh.
Lúc này chẳng còn mấlhSy ai quan tâm đUZaến tạqOi sao Athena cũng có sứWMUc mạaCnh chân lý, cảZ đTám đQwQều gấmWap như kiến bò trên chảqOo. Phi Kiếm nhìn Athena nói:
“Nếu ngay bây giờSY cướp lạlTi phầGvhn sứXyc mạYnh bịXy mấlTt đzuJi đuTXó, cô có mấkYy phầLnn giữab lạvVi đJkqược mạUMng sống của cậu ta !?”
“Ba phầTn. Nếu tính cảjT may mắmaUn”. Athena thở dài nói.
“Có cách nào khác không !?”
“Không có.”
“Thực ra là có.”
“A...”
TấmaUt cảab cùng bấUlzt ngờRz, ngườOi lên tiếng lạabGi là Vương Tử Trực. HắaZn đWMUiềm tĩonh lấUZay trong ngườzuJi ra một viên sỏi nhỏ màu đzuJen đGvhặc, thỉmWanh thoảyng ánh lên nhữzng tia sáng màu vàng lẩXyn khuấczt.
CạCch.
Viên sỏi đMược đczặt trên bàn, mới đmWaầou còn yên ắRzng, nhưng chỉZy vài giây sau đqqã bắZyt đrHmầUMu rung lên ông ông như đlTặt trong nhà bịqO đvVộng đZấCt. Chưa đkYến một phút, màu đwrUen đlhSặc bao phủ nó nhanh chóng mờmaU đmWai, màu vàng kim càng lúc càng rực rỡ, giống như có thứkY gì đjTó sắLnp phá kén chui ra.
“Phật quang !? Đây là xá lợi !?” Athena có đQwQôi mắuTXt chân lý, liếc sơ qua cũng biết đUZaược lai lịRZch của thứSY trông như viên sỏi bấWMUt phàm này. LờMi vừa thốt, ngoạuTXi trừ Vương Tử Trực và Lục Vân Tiên, tấPqRt cảaZ đPqRều làm vẻ mặt cổ quái vô cùng.
Ma tướng mạrHmnh nhấJkqt ma giới lạkYi luôn giữXy xá lợi của phật giới trong ngườJkqi, nghe qua giống như một chuyện khôi hài vô cùng, nhưng tấqqt cảRZ đoều là ngườOi biết hàng, việc này giống như ngườmaUi ta mang theo bom nổ chậm bên mình, nếu chủ nhân của viên xá lợi này đGvhột nhiên dẫn nổ nó từ xa, lượng phật quang bắUlzn ra đhyủ đYểrHm một giới hoàng trọng thương, cỡ như Vương Tử Trực thì khỏi cầUlzn nói cũng biết kết cục.
“Năng lượng của Thiên ma trong cơ thểUM ta là đqqểY trấmWan áp viên xá lợi này.” Vương Tử Trực gật đabGầhzu đZáp, sau đMZPó hắlhSn quay sang nói với Lục Vân Tiên:
“LờbLRi hứabGa với Thiên ma tiền bối và tính mạUZang của cậu, thứZy nào quan trọng hơn !?”
“LờmWai hứrHma đRzó !” Lục Vân Tiên đaZáp không chút do dự.

“Vậy lờUlzi hứPqRa đlhSó và an nguy của ma giới cái nào quan trọng hơn !?”
“Tôi biết anh sẽ hỏi thế !” Lục Vân Tiên lắczc đzuJầaCu cườjTi đZáp.
Vương Tử Trực không nói gì thêm, hắJkqn lấMy trong ngườqqi ra một viên đPqRá khác màu xám, bên trên xen kẽ nhữHAang vằbLRn đLnen uốn lượn tạTo thành nhữmaUng hoa văn quỷ dịHHm.
“Thiên ma nội đQwQan và phật tổ xá lợi đuTXều ở đlhSây ! Tôi không giữhz nữMZPa, chọn thế nào thì tùy cậu.” Nói xong, hắZn đUZaứmaUng lên bước ra cửa.
“TiểqOu Kiếm, tiểczu Thanh, Long, đMZPi thôi !”
“Mọi ngườyi đTịkYnh làm gì vậy !?” Lục Vân Tiên ngạhyc nhiên muốn đqOứmaUng dậy đkYuổi theo. Nhưng hắUlzn ngạlTc nhiên phát hiện ra mình đbLRã bịmWa chế trụ, không thểwrU cử đhyộng đPqRược chút nào.
“Athena !?”
Như đYã họp mưu từ trước, Athena bấzt ngờUZa ra tay phong tỏa mọi hành đLnộng của hắwrUn. Sau lưng cô ta, thánh đUMấXyu sĩPqR chòm cừu trắaZng cung kính đTứGvhng đZcjó, toàn thân phát ra ánh sáng nhàn nhạYt, hình thành một lớp tườkYng vô hình bao quanh Lục Vân Tiên.
Lớp sáng nhìn mỏng manh này lạjTi có thểkY khóa chặt hắTn dễ dàng. Dù sao bây giờlhS hắabn cũng rấmaUt yếu.
“Đi đXyâu !? Còn phảOi hỏi sao !?” Hỏa Long cườczi nói.
“Từ khi nào ma giới bịZy ngườYi ta khi dễ đwrUến tận cửa mà yên ổn chấMZPp nhận vậy chứZcj !? Chúng ta đGvhâu phảQwQi là trái hồng mềm cho ngườYi ta tùy ý bóp !? NgườaCi không phạqOm ta, ta không phạkYm ngườyi, ngườRzi nào phạlTm ta, dĩXy nhiên phảUMi diệt cảmWa nhà hắSYn. Cô ta cũng không ngoạPqRi lệ !”
“...”
Phi Kiếm tiếp lờYi:
“Hơn nữhza, nếu may mắYn có thểz đRzoạRZt lạMi đqqược phầZcjn sứlTc mạCnh đuTXã mấRZt của cậu, vậy là vẫn giữT đwrUược lờzi hứLna rồi phảAoi không !?”
Ba ngườYi mỗi ngườYi một lờmWai rồi đYi thẳng. ChỉZy còn lạmWai LạaCc Tiểhzu Thanh, chầPqRn chừ một lúc, cô tiến lên, vòng qua cổ, ôm lấabGy Lục Vân Tiên một lầMZPn. Dù không còn cảUMm thấMZPy hơi ấbLRm từ cơ thểlT hắvVn, nhưng đUZaâu đAoó vẫn thấaby có chút mãn nguyện vô cùng.
“Mộc, bảhzo bọn họ dừng lạhyi đbLRi. Họ không đXyánh lạabi cô ấzuJy và sư đHAaệ đhzâu. Đây là lệnh.” Lục Vân Tiên nói với giọng nóng nảyy. Thật hiếm khi thấyy hắTn gấvVp gáp như vậy. Bởi lẽ hắkYn rõ ràng, nếu bọn họ gặp phảAoi King trong trạUMng thái toàn thịOnh, gầSYn như cầUlzm chắYc cái chết. ChỉlT cầrHmn là kẻ đQwQịZch, khi có cơ hội thì King không buông tha ai cảRZ, chắMc chắkYn sẽ đUZauổi tận giết tuyệt. Không có hắAon ở đyó, kết quảhz chắabc chắUMn sẽ rấZyt khó xem.
Lạqqc Tiểabu Thanh vẫn ôm chặt hắon, khẽ lắCc đuTXầQwQu.
“Em...” Lục Vân Tiên nghiến răng nói.
“Đến giờZcj anh vẫn chưa rõ sao Lục Vân Tiên !? Bọn em chưa bao giờmaU coi anh là ông chủ thật sự. Chúng ta... là một gia đqqình. Gia đczình sẽ không vì bấmaUt cứRZ ai mà thay đlhSổi. KểJkq cảWMU anh.”
LạHHmc TiểmaUu Thanh ngẩwrUng đZcjầPqRu cườWMUi nói. Đôi mắZt vốn nhòe lệ nay lạTi trong sáng vô cùng. Từ từ, cô rờhzi khỏi ngườHAai hắjTn, theo ba ngườvVi kia bước ra cửa lớn, chỉGvh đUMểzuJ lạjTi một bóng mờT rồi biến mấOt.