Trường Sinh Giới

Chương 417: Vạn Pháp Bất Xâm, Kiếm Hỏa Phần Thiên!



Một tiếng quát to liền khiến cho một cao thủ Tu La tộc hình thần câu diệt ngay tại chỗ đã làm cho tất cả biến sắc.Vài tên Tu La cùng Dạ Xoa liền ngước mắt lên, nhìn chăm chú Tiêu Thần cùng Tiểu Thiên Nhai đứng trên bờ .

Bọn họ không nhận ra Tiêu Thần đã huyết nhục tái sinh, nhưng khi thấy Tuyết Bạch Tiểu Thú thì lập tức hơi bị rùng mình. Một tên Tu La quát: "Ngươi là ai?"

Tiêu Thần không nhìn hắn, cứ đứng ở trên bờ sông nhìn Dạ Xoa Thiên vương.

Dạ Xoa Thiên vương chắp tay đứng ở trên một chiếc thuyền nhỏ, bóng dáng cao lớn hùng dũng như là một tòa Thần Sơn cao không thể với tới. Ánh mắt như chớp giật, mái tóc xanh lá cây tung bay, khí thế bức nhân làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.

Vài tên Tu La cùng Dạ Xoa bị người khác coi như là không khí thì trong lòng tức giận không thôi. Chúng như chùm tia sáng bay vọt lên trên bờ sông, nhanh như chớp giật đã vây quanh Tiêu Thần.

Vẫn không nhìn bọn chúng, giờ phút này ở trong mắt Tiêu Thần chỉ có một Dạ Xoa Thiên Vương.

Trên chiếc thuyền nhẹ, Dạ Xoa Thiên Vương đã lạnh lùng nhìn vào Tiêu Thần ở trên bờ. Giữa hai người có một cỗ năng lượng khủng bố mãnh liệt mênh mông.

"Răng rắc răng rắc "

Từ trong đôi mắt mèo của Dạ Xoa Thiên Vương phụt ra từng luồng lửa, trực tiếp làm cho hư không vặn vẹo , một cỗ năng lượng làm tâm hồn người khiếp sợ đã gợn sóng lan tỏa. Mà đích xác hai tròng mắt Tiêu Thần cũng bắn ra từng chùm tia sáng đáng sợ, như là có những tia chớp giật đang chém tới.

Một tên Dạ Xoa cùng một tên Tu La chắn ở giữa Dạ Xoa Thiên Vương cùng Tiêu Thần còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì thì trong phút chốc đã nát vụn ở trong hư không, trong chớp mắt trở thành vật hy sinh của trận ám chiến giữa hai cường giả này. Các Tu La cùng Dạ Xoa khác lập tức biến sắc, giống như ma quỉ rút lui đi.

"Ngươi là ai?" Dạ Xoa Thiên Vương chắp tay đứng thẳng. Đối mặt cường địch vẫn không hề bận tâm.

Tiêu Thần không nói gì cứ bước ra một bước . Trong phút chốc xuất hiện ở trên mặt nước sông. Hắn đứng thẳng trên thành chiếc thuyền nhẹ ra tay về hướng Dạ Xoa Thiên Vương. Bất động thì như núi. Đã động là mạnh mẽ như chớp. Chưởng đao như mộng ảo không tìm thấy dấu vết đã nhằm về hướng cổ Dạ Xoa Thiên Vương.

Chiếc thuyền nhẹ như thoi đưa, trong nước sông lưu lại một đạo tàn ảnh. Trong phút chốc đã lùi xa hơn mười trượng. Dạ Xoa Thiên Vương vẫn chắp tay đứng thẳng.

Ông

Tiêu Thần như bóng với hình đạp không bay lên, trong thoáng chốc đã đuổi theo. Thượng Thương Chi Thủ trong suốt Như Ngọc chém nứt hư không rồi vát chéo xuống. Dạ Xoa Thiên Vương rốt cuộc không thể chắp tay đứng thẳng nữa mà lăng không rút lui. Có điều chiếc thuyền nhẹ dưới chân hắn lại vẫn cứ như dính ở dưới chân, cùng bay vút lên đến bầu trời.

Dạ Xoa Thiên Vương đứng thẳng trên chiếc thuyền, sát khí ngút trời. Hắn đổi sang lựa cách chủ động, khống chế chiếc thuyền tiến lên mà quát to: "Phá cho ta!" Thiết quyền chấn nát hư không, sấm chớp vạn trượng như là những thác nước tím ngắt từ trên trời cao đánh xuống. Nó nhằm hướng Tiêu Thần để bao phủ lên.

Tiếng sấm đinh tai nhức óc làm rung chuyển trấn cổ xưa này, sấm chớp tím vạn trượng trùm kín Tiêu Thần, sát khí khủng bố của sấm chớp làm cho người ta sợ hãi.

Tám cái thế giới mông lung hiện ra. Lôi Tướng thế giới tựa như ảo mộng, mây mù tím biếc cuồn cuộn đã hấp thu toàn bộ hào quang tím ngắt đầy trời hấp thu vào đó, làm nó trở nên mờ ảo trong chớp mắt. Toàn bộ sấm chớp khủng bố xé rách thiên địa biến mất không thấy đâu nữa.

Tiêu Thần hóa thân thành một đạo cầu vồng ngang trời mà xông đến gần, miệng quát to một tiếng như sấm vọng chín tầng trời. Toàn bộ lôi điện tím ngắt vạn trượng vừa rồi bị hấp thu vào Lôi Tướng lại phát ra, hơn nữa lại còn càng hung ác điên cuồng hơn. Chúng cùng với một cỗ sát khí cường đại đến từ Lôi Tướng mặc sức nện thẳng vào Dạ Xoa Thiên vương.

Từ đôi mắt Dạ Xoa Thiên Vương bắn ra hai tia sáng xanh lè như dã thú, trực tiếp xé ra một Thứ Nguyên không gian khác làm cho sấm chớp vạn trượng toàn bộ chém vào một vùng trời khác, còn tự mình thì lông tóc không tổn hao gì.

Tiêu Thần công kích không thôi. Cùng lúc đó, Thiên Âm chữ " Ông" như là âm thanh hủy diệt từ thời Thái Cổ truyền đến. Nó cực kì uy nghiêm khiến trong thiên địa kích động, làm cho linh hồn người ta sợ run, đã tập trung vào Dạ Xoa Thiên Vương.

"Vạn Pháp Bất Xâm!"

Dạ Xoa Thiên Vương cảm giác được nguy hiểm bèn quát to một tiếng, làm cho bầu trời đều bắt đầu run rẩy. Toàn thân hắn đều được quầng sáng xanh lè bao phủ , phảng phất đã siêu thoát ở ngoài thiên địa này. Cả người hóa hư vô lúc ẩn lúc hiện, mặc dù gần trong gang tấc, nhưng làm cho người ta có cảm giác xa tân chân trời.

Thiên Âm chữ " Ông", giống như từ dải Ngân Hà trút xuống chín tầng trời, nó hủy diệt cả vòm trời bên kia làm chiếc thuyền nhẹ trong nháy mắt tan thành tro bụi. Nhưng mà ở trong hắc động rách tơi tả, Dạ Xoa Thiên Vương có quầng sáng xanh quấn quanh thân lại bình yên vô sự, giống như thuộc về thế giới khác, siêu thoát với chúng sinh.

Tuyệt thế thần thông ---- Vạn Pháp Bất Xâm, tên giống như thực. Đủ các loại công kích mà đến, nhưng lại bị cắt rời nên không dính vào thân!

"Là ngươi. . . Hoàng Toản Khô Lâu Vương, không, hẳn phải gọi ngươi là Tiêu Thần!" Dạ Xoa Thiên Vương nhìn Tiêu Thần chằm chằm, không hề bận tâm trên vẻ mặt rốt cục có biến hóa mà nói: "Không nghĩ tới. . . Thực sự là ngươi, không ngờ đã huyết nhục trọng sanh sống lại ."

Lời vừa nói ra, mấy tên Tu La cùng Dạ Xoa phía dưới ồ lên. Người này lại là Tiêu Thần, làm cho bọn họ có cảm giác khó có thể tin nổi. Một người đã chết đi hai mươi mấy năm không ngờ lại xuất hiện hậu thế.

Tiêu Thần không nói, Nghịch Long Thất Bộ bước ra, mỗi bộ mà xuất ra làm hư không dưới chân tất nhiên băng toái, khắp vòm trời đều rung chuyển ở dưới chân hắn. Uy thế như vậy làm cho người ta sợ hãi, như là có một quả núi lớn đang đè nặng lên trái tim.

Đôi mắt Dạ Xoa Thiên Vương khẽ nhíu phóng ra những tia chớp lạnh, mái tóc xanh lá cây tung bay. Hắn thét dài một tiếng, khí thế trong phút chốc tăng lên giống như là Thái Cổ Ma thần đã thức tỉnh. Khí tức mang tính hủy diệt áp chế tứ phương, hắn không lùi mà tiến tới, nhằm phía Tiêu Thần.

Hai đại cường giả triển khai một cuộc đại chiến kịch liệt nhất.

Dạ Xoa Thiên Vương hai tay phát ra ánh sáng xanh chói mắt, liên tục chồng chất mà hóa thành lục mã não trông yêu dị vô cùng, vậy mà có thể gắng gượng đối kháng Nghịch Long Thất Bộ. Mỗi chưởng đánh ra đều nghịch lại với quĩ đạo do Nghịch Long Thất Bộ vẽ ra, rồi lấy sức mạnh để dồn ép. Mỗi một kích đều khiến bầu trời như là có những vì sao từ ngoài vòm trời nện xuống khiến đất trời rung chuyển, khí tức mang tính hủy diệt mênh mông cuồn cuộn khắp nơi, làm cho lòng người rất lo sợ.

Nghịch Long Thất Bộ xuất ra hết, đến khi Thất Bộ bước ra thì Tiêu Thần trực tiếp đạp vỡ thiên địa này, đẩy Dạ Xoa Thiên Vương tiến vào Thứ Nguyên không gian. Ở trong một mảnh thế giới mù mịt, không có ánh sáng, hai đại cường giả bắt đầu thẳng tay đại chiến, không còn phải có bất cứ kiêng nể gì.

Thứ Nguyên không gian rộng mấy trăm dặm , cũng đủ hai người thoải mái tay chân .

Bước thứ sáu của Nghịch Long Thất Bộ vừa đạp xuống, những dãy núi non ở trong Thứ Nguyên không gian ù ù rung động, bụi mù vọt lên đầy trời, dãy núi trong nháy mắt hóa thành tro bụi. Cùng lúc đó, Dạ Xoa Vương cũng đã bị tác động đến, sắc mặt hơi đỏ lên, khóe miệng tràn ra vết máu li ti.

Đến khi bước thứ bẩy bước ra thì hai tay của hắn kết ấn, miệng quát: "Vô Lượng Ma quyền!" Song quyền ngọc bích long lanh ướt át, giống như Ngọc Tủy điêu khắc mà thành. Nó phát ra một cổ khí tức hủy diệt, điên cuồng công kích lên chân Tiêu Thần vừa bước ra bước thứ bẩy.

"Oanh "

Uy áp khủng bố, trực tiếp khiến cho mặt đất phía dưới văng tung tóe, như là một cơn gió lốc thổi qua tòa thành xây từ cát. Mấy chục quả núi lớn trên bề mặt trong phút chốc tan thành tro bụi.

Sau khi hai đại cường giả đối chiến chung một chỗ thì đồng thời bay ngược ra ngoài. Chân phải của Tiêu Thần bị bẻ gẫy, máu tươi đang không ngừng nhỏ giọt, vô phương lại chịu lực nữa. Mà hữu quyền Dạ Xoa Vương cũng đã dập nát, lóe ra ánh xanh lè, mảnh vụn xương dày đặc.

"Răng rắc răng rắc "

Khớp xương hoạt động phát ra âm thanh, tất cả chỗ xương gẫy của Tiêu Thần cùng Dạ Xoa Vương trong phút chốc tiếp tục mọc ra, lấy cảnh giới Chí Nhân khủng bố để khôi phục thực lực khiến cho chỗ tổn thương trong chốc lát liền hoàn hảo như lúc ban đầu.

Đại chiến lại tiếp tục, Tiêu Thần lấy Thượng Thương Chi Thủ và Nghịch Long Thất Bộ công kích. Dạ Xoa Vương thì lấy Vô Lượng Ma Vũ Chiến Kỹ để ứng chiến, đồng thời dùng thần thông "Vạn Pháp Bất Xâm" ở trên người, mơ hồ như đứng ở thế bất bại bẩm sinh.

"Oanh "

Thượng Thương Chi Thủ cùng Nghịch Long Thất Bộ đối đầu Vô Lượng Ma Vũ Chiến Kỹ, đánh nhau đến long trời lở đất nước sông chảy ngược. Thứ Nguyên không gian bị tàn phá đến không còn hình thù gì.

"Ông "

Thiên Âm chữ " Ông" lại xuất ra. Khi Tiêu Thần lấy lực của Thượng Thương Chi Thủ để ép chiến kỹ cổ của Dạ Xoa Vương thì từ khoảng cách cực gần hắn đột nhiên công kích thân thể Vạn Pháp Bất Xâm của đối phương.

"Phanh "

Tính hủy diệt của Bản Nguyên Thiên Âm nện thẳng lên trên người Dạ Xoa Thiên Vương. Ngay cả có thần thông Vạn Pháp Bất Xâm, Dạ Xoa Thiên Vương dưới tác động bất thình lình của Thiên Âm đã bị chấn bay ngược đi ra ngoài, từ trong miệng phun ra một vòi máu.

"Ngươi làm ta tức giận , ta muốn giết ngươi!" Mái tóc xanh lá cây trên đầu Dạ Xoa Thiên Vương bay toán loạn, quanh thân bao phủ ngọn lửa xanh lè nóng bỏng như là Địa Ngục Chi Hỏa đang hừng hực thiêu đốt.

Tiêu Thần rung động Linh Tê Kiếm Ba. Kiếm quang quét ngang ra làm những đám mây xám ngoét trên bầu trời xa đều bốc hơi trong nháy mắt .

"Vạn Pháp Bất Xâm, vô địch thiên hạ !" Dạ Xoa Thiên Vương hét lớn

Lại một quả núi lớn đánh tới, bất chấp cả Linh Tê Kiếm Ba. Quả nhiên là vạn pháp kết hợp vẫn không dính đến thân hắn, kiếm đạo ở trước mặt hắn tự động hoá thành Hư Vô.

Dạ Xoa Thiên Vương thần uy cái thế, ngọn lửa xanh lè quanh thân ngập trời. Một bước trăm ngàn trượng, trong phút chốc đã áp sát đến gần Tiêu Thần, quát to: "Kiếm Hỏa Phần Thiên!"

Trong tay của hắn xuất hiện một thanh hung kiếm màu xanh biếc có hào quang vạn trượng. Ngọn lửa U Minh xanh lè bắt đầu khởi động ngập trời, làm cho bầu trời đều thiêu đốt vặn vẹo sụp đổ . Hắn vung lên mãnh liệt, mấy chục quả núi lớn trên mặt đất dưới tác động của hung kiếm màu xanh biếc rung lên mà trong nháy mắt liền hóa thành tro bụi, có thể nghĩ năng lượng khủng bố đến mức nào.

Hung kiếm màu xanh biếc quét ngang Tiêu Thần, ngọn lửa mãnh liệt bốc đầy trời. Nơi nào nó đi qua thì không có gì chống lại nổi, tất cả đều biến thành Hư Vô.

Đây chính là thần kỹ của Dạ Xoa Vương ---- Kiếm Hỏa Phần Thiên!

Hung kiếm màu xanh biếc làm chôn vùi không gian, lửa xanh Địa Ngục đầy trời đã đốt cháy tất cả. Ngay đến bầu trời cũng đều sụp đổ vặn vẹo .

Tiêu Thần bị quét ngang đi ra ngoài, lửa bốc đầy trời thiêu đốt chung quanh hắn, kiếm khí lóng lánh xé rách thiên địa đang tung hoành kích động bên cạnh.

Dạ Xoa Thiên Vương vào giờ khắc này quả thực chính là xứng danh vô địch.

Trong tay một thanh hung kiếm lóe ra ánh xanh biếc rọi đến tận trời cao , thu vào chém ra, đánh đâu thắng đó. Khắp thiên địa đều bị ngọn lửa U Minh xanh lè bao phủ , trên mặt đất hiện ra từng vết nứt lớn khủng bố , một mực đi thông đến sâu vào trong lòng đất. Nham thạch dưới đất nóng chảy đều phun lên, phụt tới tận trời cao.

Kiếm Hỏa Phần Thiên, phát ra khí tức hủy thiên diệt địa, nối liền trên trời dưới đất, quả thực không thể ngăn cản, vô phương chống lại!

Trên người Tiêu Thần xuất hiện từng vết thương đáng sợ sâu đến có thể thấy được xương cốt. Các mẩu xương gẫy đều lộ ra, còn có rất nhiều vết thương trực tiếp bị đốt cháy. Dưới thần kỹ cái thế như Kiếm Hỏa Phần Thiên, tình cảnh của hắn khiến người khác cực kỳ lo lắng.

Dạ Xoa Thiên vương có thần thông "Vạn Pháp Bất Xâm" , tất cả các loại công kích khó lòng chạm đến trên người khiến hắn đứng ở thế bất bại bẩm sinh. Hắn lại nắm trong tay thanh kiếm có thần kỹ "Kiếm Hỏa Phần Thiên" với lực công kích giữa vương giả trăm tộc gần như không gì sánh nổi, quả nhiên là bậc vô địch tung hoành thiên hạ.

Kha Kha âm thầm lo lắng, định xuất thủ, nhưng bị Tiêu Thần ngăn trở.

Ở trong chốc lát này, Tiêu Thần trải qua suy nghĩ cặn kẽ đã quyết định từ bỏ không cần Tứ Đại Tán Thủ. Hắn định triển khai thần thông chính mình đang tìm hiểu để chống lại địch thủ đáng sợ ngoài dự liệu này.

Bát Tướng Thế Giới chính là thần thông gốc rễ của hắn, tất cả các thần thông khác đều căn cứ vào đó. Sau khi huyết nhục trọng sanh, hắn để tâm tìm hiểu thăm dò, rốt cục lại lần nữa khai quật được thần thông Bát Tướng Bản Nguyên. Có điều mới vẻn vẹn bị kẹt trong giai đoạn thăm dò , còn chưa đích thực hoàn thiện.

Bát Tướng Bản Nguyên chính là tám thế giới mông lung, giờ phút này hiện ra xếp chồng chất lên nhau, bao bọc lấy Tiêu Thần ở giữa nên nhất thời đã ngăn cách với ngọn lửa U Minh xanh lét ngập trời . Thế nhưng kiếm khí hủy diệt vẫn đang không ngừng chém đến.

"Bát Tướng Bản Nguyên, !"

Cùng với tiếng quát của Tiêu Thần, ở trong tất cả tám thế giới mông lung xếp chồng chất lên nhau trên bầu trời xuất hiện một cánh cửa thần bí khó lường. Nó gắt gao khép kín, uy áp hào hùng chấn động bầu trời.

"Đi tìm chết!"

Dạ Xoa Thiên vương tung hoành vô địch, một bước trăm ngàn trượng trong nháy mắt đã đi tới gần. Hung kiếm trong tay vung lên, mặt đất phía dưới ầm ầm nứt vỡ, nham thạch nóng bỏng phun chảy xông lên cao ngàn mét trên trời làm cho ngọn lửa bốc đầy trời đều cuồn cuộn về hướng Tiêu Thần. Mà tính hủy diệt của kiếm khí càng làm cho linh hồn người ta đều phải sợ run.

"Thiên!"

Tiêu Thần chỉ quát ra một chữ. Thiên Tướng đột nhiên mở rộng, nó bộc phát ra một cỗ khí tức có phần cuồng loạn, từ cánh cửa thần bí sau lưng có một cỗ lực lượng vô hình chèn ép hướng về phía trước .

Đích thực là có một mảnh bầu trời bị đè rơi xuống, ngọn lửa U Minh vô tận bị đè tắt ngóm. Nó không chỉ là ngăn chặn kiếm khí khủng bố, dao động năng lượng đáng sợ quét về hướng Dạ Xoa Thiên Vương.

"Ta có Vạn Pháp Bất Xâm, vô địch thiên hạ. Ngươi có thể làm khó dễ được ta? !" Dạ Xoa Thiên Vương mái tóc xanh lá cây dựng ngược, ánh sáng toát ra từ trong mắt trông điên cuồng hung ác vô cùng. Hắn giơ kiếm chống lại.

"Oanh "

Bầu trời rung chuyển, Dạ Xoa Thiên Vương bay ra ngoài mấy trăm trượng. Cùng lúc đó, Tiêu Thần cũng bị đánh bay ra ngoài hơn một ngàn thước.

Dạ Xoa Thiên Vương đôi mắt đầy vẻ hung tàn, cước đạp hư không. Hắn như là một ngôi sao chổi bay đến, ánh sáng xanh lè ngút trời từ hung kiếm trong tay càng thêm cường thịnh .

"Địa !"

Tiêu Thần đứng thẳng tại phía chân trời, lại lần nữa hét lớn. Cánh cửa thần bí trong Địa Tướng thế giới đột nhiên mở rộng ra, một khí tức có phần hùng mạnh tràn ngập ra, như thể mặt đất bằng đã hiện lên trên bầu trời, hào quang vàng chói mênh mông chôn vùi ngọn lửa xanh lét rồi dồn ép về hướng kiếm quang đầy trời.

"Oanh "

Thiên địa chấn động, Dạ Xoa Thiên Vương cùng Tiêu Thần lại một lần nữa đồng thời bay ngược trăm ngàn trượng xa.

Hai đại cao thủ triển khai quyết đấu đỉnh cao.

Tiêu Thần không ngừng mở ra các thế giới.

Thủy Tướng trào ra vô tận thủy tinh xanh lam, trong nháy mắt chôn vùi ngọn lửa xanh lét vô tận. Từ sau lưng Phong Tướng thổi ra cơn lốc hủy diệt, khi nó đập lên kiếm quang màu xanh biếc thì phát ra trận trận âm thanh leng keng . . .

Tám thế giới theo thứ tự mở rộng, oanh kích Dạ Xoa Vương.

Phiến Thứ Nguyên không gian này sắp sửa bị phá hủy, từ mặt đất sụp đổ, nham thạch nóng chảy dâng lên, bầu trời tan biến. Đúng là loại cảnh tượng của ngày tận thế.

Đến khi Trạch Tướng rung động thì một cánh cửa tối om mở rộng, như là có đầm lầy hiện lên bầu trời với vô tận lực lượng quây lấy Dạ Xoa Thiên Vương ở bên trong.

"Răng rắc "

Lôi Tướng mở rộng, ngàn vạn tia chớp oanh kích ra, đánh nát hung kiếm trong tay Dạ Xoa Thiên Vương .

"Ầm vang "

Cuối cùng, Sơn Tướng mở rộng, một tòa Thần Sơn hào quang vạn trượng bay ra, hung hăng nện trúng Dạ Xoa Thiên Vương đang hãm sâu trong "Đầm lầy".

"Phanh "

Dạ Xoa Thiên Vương há miệng thổ huyết, thần thông Vạn Pháp Bất Xâm gắng sức không nổi.

"Ầm ầm ầm "

Thiên địa nghiền nát, Thứ Nguyên không gian sụp đổ, Dạ Xoa Thiên Vương dốc cạn kiệt khả năng để trốn tránh, thoát ra khỏi phiến không gian này để trở về trong thế giới thực tế.

Tiêu Thần theo sát hắn đuổi tới.

"Y nha y nha. . ." Tiểu Thú Kha Kha cùng Thiên Nhai vỗ tay hoan hô.

Trong cổ trấn, vài tên Tu La cùng Dạ Xoa quá sợ hãi. Nửa canh giờ không thấy, Dạ Xoa Thiên vương không ngờ tóc tai bù xù, đầy người vết máu đang chật vật bay trốn. So cùng phong thái tung hoành vô địch ngày thường thì một trời một vực, quả thực khó có thể tin nổi.

Thần thông Vạn Pháp Bất Xâm bị phá, trong khoảng thời gian ngắn hắn vô phương lại trưng tập nữa nên một mạch bay đi trốn cực nhanh.

Tiêu Thần lấy Bát Tướng cực nhanh theo đuổi không bỏ, mắt thấy sắp sửa đuổi kịp , Dạ Xoa Vương đột nhiên hét lớn: "Chỉ Xích Thiên Nhai!"

Lại là thần thông hàng đầu hiếm thấy. Nhưng nó không phải là pháp môn công kích, mà chính là tuyệt học chạy trối chết.

Tiêu Thần mặc dù có Bát Tướng cực nhanh, nhưng so cùng Dạ Xoa Thiên Vương luôn có một khoảng cách. Nhìn như rất gần, nhưng cự ly lại vĩnh hằng không thay đổi, làm cho người ta có cảm giác Chỉ Xích Thiên Nhai ( xa tít chân trời).

Hai người tốc độ đều đã trở nên chậm lại, chỉ cần Tiêu Thần tiếp cận trong phạm vi nhất định liền sẽ phải chịu ảnh hưởng. Vì thế hắn duy trì cự ly nhất định ở phía sau Dạ Xoa Thiên Vương.

Chút bất tri bất giác, bọn họ đã đi tới trên Trường Giang, đạp phá trên nước sông một mạch hướng về thượng du Trường Giang bay đi.

"Ta không tin vô phương hạ được ngươi!" Tiêu Thần hét lớn, Tứ Đại Tán Thủ lần lượt xuất thủ, một mặt Thiên Bi hiện lên trong cánh tay hắn rồi hướng về phía trước mà nện tới.

"Phanh "

Nó nện cực mạnh ở trên vai Dạ Xoa Thiên Vương . "Răng rắc" một tiếng, cánh tay kia hóa thành huyết vụ, bị đánh nát trên không trung.

Ngàn dặm đại truy sát, khiến cho không ít tu giả ở hai bờ sông Trường Giang khiếp sợ.

"Đó là. . . Dạ Xoa Thiên Vương, hắn lại bị người đuổi giết!"

"Đích thật là Dạ Xoa Thiên Vương vô địch, hắn lại bị người đuổi giết sao? !"

Rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nổi.

"Người kia như thế nào càng nhìn càng thấy quen mắt?"

Đánh Dạ Xoa Thiên Vương đại bại mà chạy, Tiêu Thần trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

"Người kia thật sự nhìn rất quen mắt, đến tột cùng là aimà lại đánh bại Dạ Xoa Thiên Vương vô địch vốn tung hoành Cửu Châu ?"

"Đó là. . . Hắn. . . Tựa hồ là Tiêu Thần đã bỏ mạng hai mươi năm trước!"

"Cái gì, làm sao có thể? !"