Mặc dù trọng tài hệ Nga và Bắc Mỹ chỉ cần nghe tên là cực phẩm thế giới, nhưng cặp đôi khiêu vũ trên băng lợi hại ở Bắc Mỹ đã giải nghệ, khiêu vũ trên băng của Nga thì tạm thời không quật khởi, nhóm trọng tài muốn nâng cũng không có ai để nâng, cho nên tổ hợp trâu bò nhất vẫn là giấc mơ trở thành sự thật.
Bọn họ không có đối thủ, cũng không có chấn thương nghiêm trọng, cộng với tiết mục được bố trí đặc sắc, vận động viên diễn dịch tốt, việc lấy được vị trí số một là điều nằm trong dự liệu của mọi người.
So sánh với cái đó, trượt băng đôi mạo hiểm hơn.
Trạng thái của nhất ca nhất tỷ của nội dung trượt băng đôi Trung Quốc không được tốt, Hoàng Oanh thổi vài quả bong bóng, mà những chấn thương do luyện tập sức bền quá tải trong thời gian dài của Quan Lâm cũng không phải là nhẹ, cố tình hắn không luyện thì lại không được, bởi vì một khi sức lực không đủ, tỷ lệ bị chấn thương của bạn gái Hoàng Oanh sẽ càng ngày càng cao.
Khi mọi người chuẩn bị tinh thần sẽ nằm liệt giữa đường, hai vận động viên này người thì nhảy trầm trọng, còn quăng người với trục tâm không ra sao, ấy thế lại dâng lên một luồng tinh thần trong tiếng nhạc, đem bài thi ngắn all clean.
Với tư cách là huấn luyện viên trưởng của bọn họ, huấn luyện viên Mã đứng bên sân nhìn biểu hiện của họ, nước mắt cứ như sắp chực trào.
"Ha, tốt rồi, cú nhảy đơn của Oanh Oanh lúc tập với nhạc thì không có một lần nào thành công, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc hạ độ khó của cú nhảy đơn xuống, ấy thế mà bọn họ đã nhảy thành công 3S rồi!"
Mặc dù chưa tới 40 tuổi, nhưng bởi vì bận tâm quá nhiều, huấn luyện viên Mã đã xuất hiện không ít sợi tóc bạc rút khăn giấy ra lau khóe mắt, sau đó mang theo đồ bảo vệ lưỡi dao, áo khoác, khăn mặt đứng chờ một bên, chờ học trò của mình trở về, giống như một vị cha già từ ái.
Thẩm Lưu mỉm cười cảm thán với Trương Tuấn Bảo: "Tâm tình bây giờ của lão Mã, nó giống đến tám phần mười khi chúng ta nhìn thấy Trương giác all clean trượt tự do tại giải vô địch thế giới 2013.
" (Chương 113)
Trương Tuấn Bảo gật đầu tán thành.
Khi đó bởi vì Trương Giác đụng phải cửa ải dậy thì, đổi giày trượt băng và chấn thương nên phải tiêm một lần ba mũi phong bế trong một mùa giải, thanh máu tàn phế đến mức chỉ còn lại một lớp máu, khi cậu hoàn thành trượt tự do tại giải vô địch thế giới, đứa nhỏ đứng trên băng trực tiếp khóc lên, mà Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu cũng hai mắt đỏ ngầu.
Lúc đó tất cả mọi người đều cảm thấy Trương Giác có thể phải rời khỏi sân băng, may mà bản thân cậu vẫn không từ bỏ, vẫn luôn khống chế được cân nặng, sau đó tại sân băng thương mại gặp được huấn luyện viên Lộc có thể giúp cậu cải thiện kỹ thuật của mình, đạp bước tiếp trong dòng thời gian cho Thế vận hội Mùa đông, cuối cùng trở lại vị trí đỉnh cao.
Mặc dù Hoàng Oanh cùng Quan Lâm đã vượt qua rào cản phát triển, nhưng rào cản chấn thương so với rào cản phát triển lại càng đáng sợ hơn, Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu cũng là nhìn hai đứa nhỏ này lớn lên, trong lòng cũng vô cùng mong mỏi bọn họ sớm vượt qua được trở ngại này.
Có lẽ là trùng hợp đi, trong mấy năm gần đây những huấn luyện viên trượt băng xuất sắc ở trong nước, thái độ đối với học trò đều không khác gì chăm con, bọn họ e rằng không hiểu rõ những chuyện trong đó, như Trương Tuấn Bảo vừa mới bắt đầu thậm chí cũng không thảo luận vấn đề tiền lương với cấp trên, các vấn đề về giao thiệp giữa người với người đều do giám đốc Tôn và Giang Triều Thăng dốc hết sức khiêng lên, nhưng những nỗ lực của bọn họ dồn vào vận động viên là chắc chắn.
Cho dù là nấu ra một huấn luyện viên Mã với mái tóc trắng, một Trương Tuấn Bảo được Trương Giác áp giải đến bệnh viên để kê thuốc Đông y bảo vệ gan, một Thẩm Lưu lén lút uống thuốc mọc tóc sau lưng mọi người, một huấn luyện viên Lộc đã 74 tuổi vẫn tiếp tục nghiên cứu giải phẫu người để nâng cao khả năng chuyên môn, đều là những huấn luyện viên giỏi đáng được tôn kính.
Trương Giác biết rõ, nếu như không có sự tồn tại của bọn họ, chắc chắn nền trượt băng nghệ thuật Trung Quốc cũng sẽ không phát triển với dáng dấp như bây giờ.
Không có bọn họ, bốn nội dung trượt băng chỉ có Hoàng Oanh cùng Quan Lâm một mình liều chết, Khương Tú Lăng cùng với Lạc Mật sẽ vì dậy thì và chấn thương mà thất bại.
Đơn nam chỉ có Kim Tử Tuyên mỗi ngày động kinh, Sát Hãn Bất Hoa luyện mấy năm trời không cho ra được cú nhảy bốn vòng.
Đơn nữ khi đến chu kỳ Kinh Trương thậm chí cũng không thể ổn định vượt qua cú nhảy liên tục 33 cấp cao, nhất tỷ tại giải vô địch thế giới chỉ có thể nhảy 3+2.
Còn khiêu vũ trên băng vẫn cứ không được gọi tên.
Kiếp trước lực lượng dự bị trượt băng nghệ thuật trong nước ít hơn so với hiện tại, đơn nam chỉ có Sát Hãn Bất Hoa là dòng độc đinh, những nội dung khác căn bản không có ai có thể tiếp quản.
Bởi vì con đường luyện tập thể dục thể thao này quá khó đi, đặc biệt là trượt băng khi mà đầu tư lớn cũng chưa chắc đạt kết quả, một khi không trượt ra tuyến đầu, chìm nghỉm thì phí tổn sẽ rất lớn, giống như việc nữ sĩ Trương Thanh Yến vẫn luôn gây áp lực học hành cho Trương Giác, chỉ sợ đứa nhỏ sau khi trượt băng cũng sẽ tổn hại thân thể, học tập cũng không tốt, sau khi giải nghệ thì không có gì chống đỡ.
Nếu như không có một vận động viên thể thao mạnh mẽ mang tính biểu tượng trong cả nước bày ra những lợi ích có thể thu được sau khi trượt băng, như vậy thì những gia đình có tiền cho con đi tập trượt băng nghệ thuật, cho dù thấy được đứa nhỏ này có thiên phú, trong lòng thì cũng thà rằng cho con mình đi học, ít nhất cũng phải ổn định.
Nói cách khác, nếu như Trương Giác không có được danh tiếng và thu nhập như hiện tại, những gia đình có con cái ưu tú như Mẫn San, Tưởng Nhất Hồng, Mạnh Hiểu Lôi, Tần Manh, Lục Thu, Tái Bành/ Tái Quỳnh cũng sẽ không cân nhắc đến việc cho con cái mình bước vào con đường trượt băng nghệ thuật.
Nghĩ như vậy, thực ra Trương Giác cũng có thể tự xưng là một đại công thần đóng góp lớn vào sự bùng nổ ngày càng tăng của môn trượt băng nghệ thuật trong nước.
Mặc dù bây giờ ở nội dung trượt băng đôi cũng chỉ có cặp đôi Khương Tú Lăng/ Lạc Mật là có thể xem, nhưng tình hình vẫn đang ngày một tốt hơn, một ngày nào đó, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm cũng không cần phải mang chấn thương mà liều chết.
Trương Giác tin rằng ngày đó nhất định sẽ đến.
Khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi đã kết thúc, đồng thời trượt tự do đơn nữ cũng bắt đầu.
Ngay tại lúc tất cả mọi người cho là Keiko sẽ là người nắm chắc tấm huy chương vàng trong tay, Mẫn San sẽ trở thành người giành huy chương bạc trong nằm đầu thăng lên tổ thành niên, một câu nói trong giới trượt băng nghệ thuật là ứng nghiệm vào ngày hôm nay.
Thi đấu đơn nữ chính là không có hồi kết, cũng không ai biết kịch bản là gì.
Có thể là do áp lực quá lớn, Shiro Keiko trong nửa đầu tiết mục đã thể hiện vô cùng gấp gáp, khi tiếp băng ở cú nhảy 3A đầu tiên thì thân thể bị lệch đi, cần phải dùng tay để chống băng mới đứng vững, bị trừ 3 điểm GEO, cú nhảy thứ hai là 3lz+3T cùng xuất hiện sai lầm, trượt tự do của đơn nữ có tổng cộng bảy lượt nhảy, nhưng cô lại có ba lượt nhảy bị ăn dấu trừ GOE.
Hayato Terakami thấy cảnh này, cặp chân mày chau lại: "Em ấy có được ưu thế rất lớn từ bài thi lớn, nhưng nếu như những người khác tranh đua all clean, nói không chừng Keiko sẽ phải bước xuống bục lĩnh thưởng.
"
Keiko năm nay 17 tuổi, sau khi chu kỳ Sochi kết thúc thì vẫn luôn là bá chủ của nội dung đơn nữ, ai mà ngờ hôm nay trạng thái lại kém như vậy.
Trương Giác liếc mắt là đã nhìn ra vấn đề: "Áp lực của cô ấy quá lớn, những sai lầm đó không phải là do chấn thương hay những thứ khác, chính là do nhân tố tâm lý dẫn đến.
"
Những trạng thái tâm lý vốn dĩ là không thể giải thích được, bản thân Keiko cũng rất bất đắc dĩ, lượng mỡ trong cơ thể cô là 14%, thời gian hành kinh vẫn luôn không ổn định, kết quả bé dâu lại đến vào ngày trượt tự do, bụng dưới đau đớn cộng thêm tâm tình vốn không tốt lành gì, loại chuyện này ai có thể kiểm soát được chứ?
Cố tình loại nguyên nhân này lại không thể nói với người khác, chỉ có thể ngầm thừa nhận với lý do sai lầm là do tâm lý sụp đổ.
Serena của Nga khi thấy cảnh này thì đôi mắt sáng lên, vốn dĩ cô nghĩ nhiều nhất mình sẽ cố đứng trên bục lĩnh thưởng, không ngờ Keiko đột nhiên ngã xuống, đây là cơ hội nha.
Người đẹp tóc vàng cắn răng giậm chân một cái, quyết định xuất ra độ khó lớn nhất của mình, trên sàn thi đấu thử 3F+3lo, sua đó ngã như chó, nửa phần sau cũng kéo nhau sụp đổ luôn.
Vasily làm huấn luyện viên mở to hai mắt: "Con bé bị sao vậy?"
Cái con bé này chỉ cần phát huy ổn định là có thể lấy được huy chương sao lại đột nhiên xuất đại chiêu ra thế?
Serena rời sân với vẻ mặt đau khổ, nhỏ giọng đáp lại: "Có thể trước đây khi em xem cá sấu nhỏ thi đấu, cậu ấy chỉ cần thấy đối thủ mắc sai lầm, thì sẽ mạo hiểm làm liều, hơn nữa luôn có thể all clean.
"
Vasily không còn gì để nói: "Em sao có thể so với cậu ta? Anh và cậu ấy đã từng nói chuyện trong buổi biểu diễn thương mại, cậu ấy lúc bình thường chỉ sử dụng các động tác nhảy với tỷ lệ thành công trên 60% trong thi đấu, tỷ lệ thành công của những động tác có độ khó cao khi mà cậu ấy làm liều cũng là hơn 50%, còn tỷ lệ thành công 3F+3lo của em chỉ có 40%, cũng không có trái tim lớn như cậu ấy, sao em dám?"
Kỹ thuật dự trữ và tâm thái đó của Trương Giác, người thường có thể so sánh sao? Huấn luyện viên của cậu, Thẩm Lưu thậm chí còn đăng một đoạn video ngắn về Trương Giác hoàn thành cú nhảy liên tục 4lz+3T+3lo+3T+1lo+3S+3lo+2lo lên mạng, mặc dù chỉ kèm theo một dòng ngắn gọi "Tiểu Ngọc ngày hôm nay cũng có phong độ tốt", nhưng cũng có thể nói rõ kỹ thuật dự trữ của Trương Giác mạnh cỡ nào, chỉ cần không bị chấn thương, chân của thằng nhóc kia chính là lò xo.
Nếu Serena có thể so sánh với kỹ thuật dự trữ và thái thái của Trương Giác, cô lẽ ra đã trở thành quán quân đơn nữ Thế vận hội mùa đông Sochi cách đây hai năm, mà không phải là để cho nhất tỷ trước đây phải vất vả xông pha kể cả khi mắc chứng biếng ăn.
Katerina khi nhìn thấy sư tỷ rời xa khỏi bục vinh quang thì quá là hoang mang, cô gái nhỏ mới 16 tuổi, kinh nghiệm và tâm lý thi đấu còn chưa có vững vàng, trong lòng cô nghĩ sư tỷ ào một phát không lấy được huy chương, có phải bản thân mình cũng sẽ ào một phát như vậy không?
Vì vậy cô gái nhỏ quyết tâm, bỏ qua việc sư tỷ dưới tình huống mạo hiểm chinh phục độ khó cao mà rơi đài bục lĩnh thưởng, mà là sử dụng một bố trí nhảy khác có tính ổn định cao mà cô đã chuẩn bị cho tình huống chấn thương bất ngờ.
Độ ổn định cao đồng nghĩa với việc độ khó không cao, Katerina trượt một màn, all clean là all clean, tình cảm biểu đạt cũng làm rất tốt, chính là số điểm thì tương đối bình thường.
Vasily tức giận: "Tại sao em không nói với anh một tiếng mà lại giảm độ khó xuống?"
Hai cái con bé này bữa này xảy ra chuyện gì vậy? Muốn giành nhau cướp lấy sự tức giận của hắn à?
Điều kiện tiên quyết cho sự quyết định của một vận động viên là có thể giúp bạn có thành tích tốt hơn, chẳng hạn như Trương Giác, bây giờ cậu tùy tiện tăng động mà không cần ai quản, cũng là bởi vì cậu có thành tích huy hoàng chống đỡ, nhưng các vận động viên khác mà làm điều đó, chính là hứng lấy cơn thịnh nộ của huấn luyện viên rồi.
Mà Mẫn San đang bị huấn luyện viên Lộc, Trương Tuấn Bảo, Thẩm Lưu cùng nhau nhìn chằm chằm hoàn toàn không biết gì cả.
Dù sao, Trương Tuấn Bảo đã phát hiện học trò của mình rất dễ bị ảnh hưởng trước điểm số của đối thủ, cho nên dứt khoát cấm cô xem người khác thi đấu, chờ đến lúc trượt xong rồi nhìn điểm người khác cũng không muộn.
Bọn họ phòng ngừa Mẫn San lén nhìn sức mạnh trượt băng của đối thủ, thậm chí hận không thể nhét cô vào chỗ cầu thang để khởi động, dù sao thì nhảy dây hay ép chân vẫn có thể thực hiện mà không cần nơi có diện tích rộng rãi, cho nên Mẫn San thật sự là đang khởi động trong cầu thang.
Để chuẩn bị cho thi đấu, cô gái nhỏ còn đặc biệt yêu cầu mẹ uốn tóc và trang điểm nhẹ nhàng cho mình, mặc đồng phục của trường Gryffindor màu đen với những dải vàng và để xông lên sân băng.
Bởi vì trong nhà rất là dư dả tài chính, cho nên trang phục biểu diễn của Mẫn San cũng sử dụng "Thiên nữ vũ y" làm chất liệu, thoạt nhìn cực kỳ phiêu dật.
Bởi vì cô vẫn là kiểu người nhỏ nhắn dù đã qua thời kỳ dậy thì, khuôn mặt cũng xinh đẹp đáng yêu, đứng bên cạnh Trương Tuấn Bảo một cục cơ bắp, thoạt nhìn vô cùng moe moe.
Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong ngồi bên cạnh Trương Giác, nhìn thấy cảnh này, cảm thán nói với Trương Giác: "Mỗi lần nhìn thấy San San, tớ lại nhớ đến cậu lúc còn trong tổ thiếu niên.
"
Yoo Mong Seong trêu chọc: "Tớ nhớ vị kia của Nhật Bản đem cá sấu nhỏ xưng là vị thần đáng yêu số một trên sân băng, San San chính là vị vua đáng yêu trên sân băng, các cậu đều rất được hoan nghênh nha.
"
Trương Giác xấu hổ: "Đâu có đâu có, khi tớ còn nhỏ tớ rất đáng yêu đó, nói số một thì thật là khoa trương.
"
Giấc mơ trở thành sự thật: Cậu còn không biết khiêm tốn là gì mà.
Lúc này, Mẫn San trên sân hoàn thành một cú 3A mềm mại.
Rất nhiều vận động viên có kinh nghiệm phong phú, khi nhìn thấy cú nhảy đầu tiên của đối thủ, cũng đã có thể phán đoán ra được trạng thái thi đấu của vị đối thủ này rồi.
Chẳng hạn như Keiko, khi nhìn thấy cú 3A của Mẫn San thì lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.
Xem ra vị huấn luyện viên handsome baby sau khi mang Trương Giác đến nơi ánh sáng của Thôn Thỏ, sẽ tiếp tục đưa Mẫn San lên vị trí hàng đầu của đơn nữ.
Huấn luyện viên béo ú của Hayato Terakami thở dài một tiếng: "Nói mới nhớ, lần gần nhất đơn nữ Trung Quốc vô địch thế giới là vào năm 1995, tính đến đây vừa vặn đúng 20 năm, huấn luyện viên Trương sắp làm nên lịch sử lần nữa rồi.
"
Vị huấn luyện viên dày dặn kinh nghiệm này nhận thất rất rõ ràng vị thế của Trương Tuấn Bảo trong giới huấn luyện viên trượt băng nghệ thuật đang tăng lên nhanh chóng, nói không chừng sẽ hắn sẽ có cơ hội trở thành Boris phiên bản Trung Quốc trong tương lai.
Phong cách biểu diễn của Mẫn San vẫn luôn là phong cách ngựa quỷ* đáng yêu, nếu như miễn cưỡng tìm một người để miêu tả cụ thể hơn phong cách này, cô giống như siêu mẫu tiểu bí ngô mở màn pink trong Victorias Secret Show 2008.
*Ý chí thông minh, vui nhộn.
Cô thể hiện rất tốt nhân vật của mình, khi hoàn thành những bước nhảy nửa đầu, làm ra động tác cưỡi chổi, vừa đáng yêu vừa hài hước, khiến khán giả không nhịn được bật cười.
Đồng thời, Mẫn San còn nắm giữ sự ổn định tốt, xác suất động kinh khi nhảy còn chưa bằng một phần mười Kim Tử Tuyên, độ linh hoạt và khả năng xoay tròn cũng rất tốt, cô và Serena giống nhau, khi thực hiện động tác Biellmann xoay tròn hoàn toàn có thể duỗi thẳng chân nổi, cũng chính là tuyển thủ dùng tư thế Biellmann như một giá cắm nến, mặc dù khả năng trượt kém hơn Keiko không ít, mà hưởng phúc từ huấn luyện viên Lộc, cũng đạt được tới mức trung bình của nội dung đơn nữ.
Đêm hôm đó, cô gái trẻ 15 tuổi Mẫn San, trong mùa giải đầu tiên tiến vào tổ thành niên, giành được một tấm huy chương vàng vô địch thế giới lóng lanh long lanh.
Khi kết thúc phần trượt tự do, Mẫn San biết rằng thứ hạng lần này của mình sẽ không tệ, dù sao thì cô cũng đã all clean tiết mục, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ giành được giải quán quân.
Khi nhìn thấy thứ hạng của mình, cả người cô gái nhỏ đều ngây ngẩn, cô mở to miệng, chỉ chỉ mình, quay đầu hỏi huấn luyện viên.
"Con thắng? Con đứng thứ nhất sao?"
Trương Tuấn Bảo đầy mặt vui sướng: "Đúng vậy, San San, con thắng rồi nha!"
Thẩm Lưu vui sướng nói thêm: "Hơn nữa số điểm trượt tự do và tổng điểm chỉ cách kỷ lục thế giới 3 điểm thôi!"
Chênh lệch 3 điểm kia chủ yếu là do trượt và biểu cảm, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa, tất cả mọi người đều vô cùng vui sướng, mẹ của Mẫn San hạnh phúc tới mức khóc ngay tại khán đài.
Bà cầm điện thoại vừa quay phim vừa hét vào điện thoại: "Chồng yêu, anh có thấy không? Con gái chúng ta đoạt giải quán quân rồi!"
Phía bên kia điện thoại truyền tới tiếng khóc càng lớn hơn, ông chủ Mẫn kích động trả lời: "Anh thấy rồi! Vợ ơi, em giúp anh tặng một bó hoa cho huấn luyện viên, chúng ta phải cảm ơn người ta cho thật tốt! Chờ mọi người về nước, chúng ta sẽ mời các huấn luyện viên ăn cơm.
"
Trương Giác ngồi tại chỗ vỗ tay, chờ sau khi ban huấn luyện nói xong với Mẫn San, cậu mang theo một bó hoa đi tới hàng ghế đầu, ném chúng về phía bên kia.
Huấn luyện viên Lộc nhanh chóng nhận lấy bó hoa, Mẫn San quay đầu lại, nhìn thấy Trương Giác vẫy vẫy tay với ông.
Mẫn San nháy mắt mấy cái, đi tới, ngẩng đầu nhìn Trương Giác.
Cô kêu lên: "Sư huynh.
"
Trương Giác đáp: "Hả?"
Mẫn San nở một nụ cười thật tươi: "Cám ơn anh đã dạy em nhảy 3A.
"
Trương Giác cong mắt: "Không có chi, tất cả những vinh dự mà em có được ngày hôm nay, đều là do nỗ lực của bản thân.
"
Một bên khác, cha của Từ Xước ôm chặt con gái, đỏ mắt an ủi: "Tiểu Xước, con đã rất tuyệt, ba chưa từng nghĩ tới, con gái của bas au khi trải qua nhiều thất bại như thế, còn có thể tiến vào mười vị trí đầu giải vô địch thế giới, con là top 10 đơn nữ trên thế giới đó, thật là quá lợi hại rồi!"
Từ Xước nín khóc mỉm cười, hai tay mở ra, dùng sức ôm lấy cha và huấn luyện viên Minh Gia bên cạnh.
Cô dùng âm thanh nức nở nói một cách nghiêm túc: "Cám mọi người, ba ơi, huấn luyện viên ơi, sau này con sẽ tiếp tục cố gắng!"
Có lẽ mật độ xương không đủ cao sẽ hạn chế cường độ tập luyện và giới hạn của cô, khiến Từ Xước sẽ không thể bước lên bục vinh quang trong cuộc đời này, thế nhưng không quan trọng, cô còn muốn tham gia Pyeongchang, đến lúc đó, cô có thể chiến đấu cho đồng đội của mình cạnh tranh cho tấm huy chương giải đồng đội.
Chỉ cần cô có thể tiếp tục trượt, chỉ cần giấc mơ của cô còn chưa kết thúc, tương lai sẽ có vô hạn khả năng.
-
Tác giả có lời muốn nói
Tiểu kịch trường
Trương Tuấn Bảo, thầy là người đàn ông trâu bò nhất, thầy biết có bao nhiêu vận động viên sau khi xem xong màn trình diễn của Mẫn San muốn bái vào lớp của thầy không? Thầy có biết có bao nhiêu đơn nữ cùng lứa với ba đứa nhỏ đơn nữ Mạnh Hiểu Lôi, Tần Manh, Lục Thu còn chưa vào tổ thiếu niên đã bị coi là kình địch rồi không?
Trương Giác có thể khiến trượt băng nghệ thuật được chú ý và nổi tiếng hơn, nhưng để thúc đẩy được sự phát triển lành mạnh lâu dài của môn thể thao này, quả nhiên huấn luyện viên handsome baby ắt hẳn là không thể thiếu nha.
.