Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 58: Hùng Hậu





Nhận được những bức thư tình thực sự là một điều rất bình thường đối với một cựu idol thực tập sinh.
Đừng nhìn vào hiện tại Trương Giác chỉ có một đống fan bố fan mẹ fan chú fan dì, thậm chí còn có cả fan ông nội fan bà nội, mà đời trước quần thể fan của cậu chỉ có fan nhan sắc, fan sự nghiệp và fan bạn gái.
Hơn nữa trong trí nhớ của Trương Giác, cậu còn nhận được những bức thư tình của đàn em cùng công ty, ừm, là đàn em na.
Giống như ông cậu Trương Tuấn Bảo, ngoại hình Trương Giác phiên bản trưởng thành rất được nhiều người đồng tính yêu mến, chính là cái loại thẳng nam đều phải nói là đẹp trai, số không nhìn một cái là nhấc chân không nổi.
Nhưng bất kể người đưa thư tình cho cậu làm nam hay nữ, quy củ giang hồ, người trưởng thành không yêu trẻ vị thành niên.
Mặc dù lúc trên sàn thi đấu cậu luôn thể hiện như một thằng nhóc con nhưng Trương Giác vẫn luôn là một người đàn ông rất có kỷ luật, nếu linh hồn của cậu là người trưởng thành vậy thì trước khi bước chân vào trường đại học cậu sẽ không nghĩ đến chuyện yêu đương.
Thân là một người tốt phải tuân thủ pháp luật, cậu sẽ không yêu đương với vị thành niên đâu! Mà thằng nhóc vị thành niên cũng không nên yêu đương, kỳ thi đại học còn chưa xong đây? Yêu cái gì mà yêu? Đầu tiên phải cho giỏi trước!
Trương Giác sẽ không cho rằng những người yêu thích cậu là một kẻ ấu dâm biến thái, dù sao thì nếu như làm tròn số một chút thì cậu cũng có chiều cao 1 mét 6, bởi vì tỉ lệ tốt có thể kéo dài hiệu quả thị giác, bây giờ cậu có đứng chung với Choi Jeong Su 1 mét 6 thì cũng không hề lép vế.
Hơn nữa những người viết thư cho cậu đều là bạn bè đồng trang lứa, phương thức tỏ tình đơn thuần và đáng yêu như vậy, mang theo một nét hồn nhiên khiến người khác không nhịn được cười, cảm giác được họ yêu thích cũng giống như cảm giác được người hâm mộ hét to "Anh ơi em luôn ủng hộ anh", tuy rằng sẽ không động tâm nhưng sẽ sản sinh tấm lòng cảm kích vì tình cảm của họ.
Vì vậy Trương Giác đối với chuyện này chỉ có một suy nghĩ.
Tiểu bằng hữu kết thúc kỳ thi giữa kỳ Tu La tràng yên tâm đeo trên người ông cậu trèo lên minibus, việc đầu tiên khi đến đội tuyển tỉnh không phải là thay quần áo đi khởi động mà là từ túi tiền lấy ra một xấp bưu thiếp được cuộn lại, chạy đến trước mặt huấn luyện viên trưởng Tống Thành đưa cho ông.
"Huấn luyện viên Tống, chỗ của con có bưu thiếp, chúng ta đã cấp quyền chưa?"
Tống Thành cầm một tấm lên xem và trả lời: "Không có, từ khi bưu thiếp của Kim Mộng và Diêu Lam không bán được nên chúng ta đã không in những thứ này nữa, bức ảnh này chụp đẹp đó, là chụp con trên đấu trường.


..

Khoan đã, đây là một bức thư tình à?"
Bắp cải nhà bọn họ đã lớn đến mức có heo vây quanh rồi sao?
Không! Huấn luyện viên trưởng Tống không muốn chấp nhận chuyện này, Trương Giác ở trong lòng ông vẫn là một đứa nhỏ!
Không đúng, cậu nhóc này rõ ràng là học sinh tiểu học...!Không đúng, rõ ràng là nhóc con mới lên lớp bảy thôi mà, đám học sinh cấp ba kia rốt cuộc là nghĩ cái giống gì mà viết thư tỏ tình cho thằng bé?
Trương Giác manh manh gật đầu: "Dạ, mấy ngày nay có rất nhiều người nhét cái này vào hộc bàn của con, nhìn chữ viết thì không hẳn là không cùng một người."
Chính xác mà nói, lá thứ tình đầu tiên giống như một cái công tắc, bắt đầu từ ngày hôm đó, mỗi khi Trương Giác ra ngoài chạy bộ vào lúc nghỉ giữa giờ, tới lúc trở về thì cậu lại phát hiện một hai tờ giấy viết thư trong hộc bàn.
Thế nhưng đồng thời, không ai đưa cho cậu bất cứ thứ gì ngoài giấy viết thư, theo như Trần Tư Giai nói, nhiều bạn cùng lớp sẽ gửi đồ ăn vặt hay là trà sữa cho người mình thích, mà Trương Giác làm vận động viên sẽ không ăn đồ một cách tùy tiện, mọi người liền dứt khoát chỉ viết thư.
Nhưng mà những bức thư tình Trương Giác đưa cho Tống Thành đều là lá thư không để lại tên, khi người nọ nhét lá thư này vào hộc bàn của cậu đại khái chỉ là muốn bày tỏ tình cảm của mình chứ không phải là thực sự muốn phát triển điều gì đó với cậu, còn những lá thư có để lại tên đều bị cậu tìm một nơi xử lý xong.
Tống Thành: "Sau khi con vào tam trung có phải đã không còn đánh nhau không?"
Trương Giác lại gật đầu: "Đúng vậy, kỷ luật ở trường tam trung rất tốt, con không cần phải đánh nhau nữa, sao vậy ạ?"
Tống Thành: Không sao hết, nhưng nếu con vẫn là con cá sấu nhỏ thỉnh thoảng đánh nhau thì sẽ không có nhiều người dám viết thư tình cho con.
Thẩm Lưu đứng nghe ngóng thì nắm được một điểm mấu chốt khác: "Nhóc con của ngài đã nhận được rất nhiều thư tình, nhưng mấu chốt là ai đã in bưu thiếp lậu của ngài?"
Tống Thành và Thẩm Lưu liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều viết "Xem ra đời này không cần phải quan tâm đến vấn đề yêu sớm của Trương Giác" .
Dựa vào biểu hiện này của Trương Giác, nếu cậu có thể yêu sớm thì hai vị huấn luyện viên sẽ hái đầu mình xuống để cho Trương Giác đá volley.
Trương Tuấn Bảo cuối cùng cũng hiểu ra tình hình hiện tại, sắc mặt lộ vẻ khiếp sợ: "Cái gì? Những người này thế nhưng lại in ảnh Tiểu Ngọc của chúng ta mà không được phép? Thật quá đáng! Đây là xâm phạm quyền chân dung của nhóc con!"
Huấn luyện viên trưởng Tống: "..."
Quên mất, ông cậu ruột của Trương Giác vẫn luôn là một người đàn ông độc thân từ khi sinh ra cho đến năm 32 tuổi.
Cậu cháu hai người giống nhau ở điểm nào đó thì thôi đi, ngay cả như vậy mà còn giống nhau được thì có qua bi ai không?
Huấn luyện viên trưởng Tống tỏ vẻ bất lực: "Được rồi, tôi sẽ báo cáo chuyện này với giám đốc Văn, để những nhân sĩ chuyên nghiệp đến xử lý, Trương Giác, thi giữa kỳ có cảm giác thế nào? Có thể lọt vào top 100 được không?"
Nữ sĩ Trương Thanh Yến nói rằng nếu Trương Giác có thể lọt vào top 100 người đứng đầu trong kỳ thi, cô mới cho phép Trương Giác sẽ không cần tự học buổi tối trong nửa tháng trước khi bắt đầu trận chung kết, đồng thời cũng không cần học bù vào những ngày cuối tuần, toàn bộ những thời gian này đều thuộc về trượt băng nghệ thuật.
Trương Giác rất tự tin gật đầu: "An tâm nha, chỉ là top 100 thôi mà, chuyện nhỏ như con thỏ, con cảm thấy mình là bài rất được, có thể đạt 640 điểm trở lên đó."
Hơn nữa cậu đã học tiếng Anh hai đời, đời này còn được thầy giáo học thần dạy dỗ, cho ghi chép, còn có thể thương xuyên ra nước ngoài để làm lễ rửa tội trong một môi trường phải sử dụng ngoại ngữ để giao tiếp, Trương Giác thi bài tiếng anh khá tốt.
"Được rồi, đi huấn luyện."
Đem bản thân đi khởi động, chờ Trương Giác lên sân băng, Tống Thành nhận thấy đứa nhỏ hoàn toàn không bị việc này ảnh hưởng tới chất lượng huấn luyện, lúc nhảy vẫn rất có sức lực, vô cùng chăm chỉ luyện tập.
Cùng cậu tập luyện trên một sân băng là một số đầu củ cải thiếu niên, một là Sát Hãn Bất Hoa, hai là một bé gái với dáng người tinh tế như cây trúc và một bé trai cũng có dáng người tương tự như sào trúc.
Bé gái là tuyển thủ trượt băng nghệ thuật đơn của đội thành phố, tên là Mẫn San, bé trai là được đào từ câu lạc bộ trước đó, tên là Tưởng Nhất Hồng, theo thứ tự là 10 tuổi và 9 tuổi, cả hai đều có 2A, là một hạt giống tốt.
Nhưng hiện tại Trương Giác vẫn là người xuất sắc nhất, hiện tại cậu đang tiến hành luyện tập cú nhảy bốn vòng, hơn nữa ngày hôm nay 4S rất cho Trương Giác mặt mũi, đứa nhỏ đang luyện thì chí còn nhảy được 4S+3T, trong ánh mắt của những người xung quanh đều nhìn cậu một cách kinh ngạc.
Từ khi Trương Giác bước sang tuổi 14, ban huấn luyện đã thử để cậu bỏ việc cấm huấn luyện nhảy bốn vòng, cũng tức là không còn hạn chế thời lượng tập luyện nhảy bốn vòng nữa.

Cho đến nay, hầu hết những người thành thạo nhảy bốn vòng phần lớn đều là nhảy 4T, mà 4S thì không có nhiều người luyện được, Trương Giác thì lại rất có thể là tuyển thủ duy nhất trên thế giới có được chất lượng 4S tốt như vậy.
Ừm, độ khó mà vận động viên thử nghiệm trong quá trình luyện tập so với trên sàn thi đấu thì cao hơn nhiều, trong đó cũng bao gồm kỹ thuật kỳ lạ có độ khó ngoài hành tinh.
Trương Giác không chỉ thử nhấc tay khi nhảy 4S mà còn thử cú nhảy liên tục 4S+1lo+3S, thậm chí còn nhấc tay khi nhảy cú 3S cuối cùng, hay hoặc là sau khi hoàn thành 4S thì không ngừng thực hiện các bài huấn luyện nhảy cực cao dưới hình thức nhảy liên tục 1lo+3S.
Nhưng chỉ cần thể trạng tốt, cậu có thể hoàn thành tất cả các bước nhảy này.
Sau hai năm khôi phục huấn luyện, phương diện kỹ thuật của Trương Giác càng thêm thành thạo, chỉ cần thể trạng tốt thì năng lực nhảy của cậu quả thực chính là bug, độ khó nào cũng dám vượt qua, mà thật sự có thể khả năng.
Cho dù tính cách của Thẩm Lưu thiên về lý trí rồi có lúc cũng sẽ cảm thán một câu: "Nhìn trạng thái khi luyện tập của thằng nhóc kìa, chẳng trách lúc ở Nagano nó dám nổi điên như vậy, tiền vốn của đứa nhỏ này thật quá hùng hậu."
Ngay cả khi 4S không thành công thì Trương Giác cũng đã luyện ổn định 3A+3T, 3lz+3lo có tỷ lệ bị lỗi bằng không đáng kinh ngạc trong mùa giải này, cho nên tỷ lệ lấp lỗi khi nhảy bôn vòng của Trương Giác là khá cao, 4S không thành không thì cũng có thể dùng cú nhảy khác bù lại số điểm, nếu thành công thì càng tốt hơn.
Dù sao đứa nhỏ cũng không có đối thủ lợi hại ở tổ thiếu niên, để cậu cứ như thế mà nổi điên đi.
Trương Tuấn Bảo quan sát một lúc: "Kêu Dương Chí Viễn chuẩn bị thêm chút thuốc cao, tỷ lệ thương tổn khi nhảy bốn vòng là phải có, luyện phế cũng có, thằng nhóc luyện như thế này, tôi nhìn mà hãi hùng khiếp vía."
Đại khái chỉ có trong thế giới huyền huyễn mới có những vận động viên không hề bị chấn thương dù luyện tập như thế nào, nhưng trên thực tế, các vận động viên tất nhiên sẽ phải cùng với chấn thương làm bạn, để đạt được thành tích trong thi đấu, phá bỏ giới hạn của bản thân và rèn luyện thêm những kỹ năng hiếm có, những người mang chấn thương mà liều mạng cũng không thiếu.
Trương Tuấn Bảo là đau lòng Trương Giác, hắn thà rằng Trương Giác tiện bộ chậm về phương diện độ khó kỹ thuật một chút, cũng hi vọng đứa nhỏ này ít bị chấn thương, bảo đảm rằng tuổi thọ nghề nghiệp của cậu càng lâu càng tốt.
Giải nghệ vì chấn thương là bình thường trong các môn thể thao cạnh tranh, nhưng vẫn là quá tàn nhẫn.
Vào lúc này, huấn luyện viên trượt Minh Gia cầm một tờ danh sách đi tới, cười ha ha nói điều gì đó.
"Phân trạm thứ tư của tổ thành niên đã kết thúc."
Lời của hắn thu hút được sự chu ý của rất nhiều người, mọi người dồn dập hỏi: "Cuộc tranh tài này thế nào rồi?"
Phân trạm thứ tư của tổ thành niên là ở Nga, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, nhiều tuyển thủ mới được thăng tổ năm nay cũng vào phân trạm này, bao gồm đơn nam Ilya, Hayato Terakami, Choi Jeong Su , Popov, Alex, còn có nữ đơn Shiro Kanoko, đơn nữ Helena của Ý, quả thực là một Tu La tràng người mới.
Nhất ca người Nga Vasily thì lựa chọn phân trạm thứ ba và thứ sáu, sẽ không thi đấu ở quê nhà, mà nhị ca người Nga Sergei, nhất ca người Pháp McQueen đều có mặt.
Minh Gia: "Ilya Savshenko đã giành được huy chương bạc tại hai phân trạm, quả thực có thể tiến vào vòng chung kết năm nay, nă đầu tiên thăng tổ là có thể lọt vào vòng chung kết, mặc dù là được trọng tài ưu ái nhưng vị thái tử gia này quả thực là có chút tài năng."
"Hayato Terakami...!Chấn thương bị phát tác, phong bế thi đấu, cuối cùng giành được vị trí thứ sáu, Choi Jeong Su đứng thứ mười."
Tống Thành nói: "Đối mới người mà nói thì cũng không tồi rồi."
Những người khác đều gật đầu, sự cạnh tranh ở tổ thành niên khủng khiếp hơn nhiều tổ thiếu niên, năm đầu tiên thăng tổ mà có thành tích không tốt thì rất là bình thường, đặc biệt là đơn nam, phần lớn các kỹ năng và biểu cảm đều đã được sự thành thục sau năm 18 tuổi mới đạt được thành tích ở thời kỳ đỉnh cao.
Minh Gia tiếp tục nói: "Nhưng mà, năm nay có một người mới, trạng thái cũng tốt giống như Trương Giác, cứ hở là ra trận là giành được giải quán quân, quả thực là phat điên rồi."
Mọi người trăm miệng một lời: "Là đơn nữ."
Thời kỳ đỉnh cao của nội dung đơn nữ là trước khi dậy thì, cho nên các tiểu đơn nữ thường được thăng tổ ở tuối 15 thường có lợi thế kỹ thuật rât lớn, thậm chí một số nhà vô địch đơn nữ Thế vận hội mùa đông đều có những người 15 tuổi tình cờ được thăng tổ vào năm đó.
Thẩm Lưu càng đoán kỹ: "Là Shiro Kanoko lên bục lĩnh thưởng?"
Minh Gia gật đầu: "Đúng vậy, con bé cầm giải quán quân, thắng Dalia."
Dalia chính là người chiến thắng trong trận Chung kết Grand Prix và giải vô địch thế giới nă ngoái.
"Ngoài ra, cách biệt điểm số của họ là 30 điểm, Shiro Kanoko trong lúc thi đấu đã thực hiện hai cái 3A, một cái 3F+3lo."
Câu nói này khiến hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, nửa ngày sau, Trương Tuấn Bảo mới chậm rãi phun ra hai chữ, phá vỡ sự yên lặng.
"...!Tôi đi."

3A là cú nhảy khó nhất trong nội dung đơn nữa, hơn nữa từ sau năm 2008, sau khi vương giả đơn nữ Alice giải nghệ sau khi phát bệnh tim thì không ai ở nội dung đơn nữ có thể nhảy được 3A .
Shiro Kanoko lại có thể thực hiên cú nhảy liên tục 33 và 3lo, lại có thể nhảy 3A, có thể nói, cô ấy là được những việc này còn khủng bố hơn Trương Giác hoàn thành được cú nhảy bốn vòng khi ở tổ thiếu niên.
Thẩm Lưu không nhịn được nói: "Chỉ cần em ấy duy trì được trạng thái này thì sẽ gần như là khóa chặt nhà vô địch Thế vận hội mùa đông Sochi."
Không quan tâm đến việc trọng tài Nga muốn các tuyển thủ của nước mình giành chức vô địch ngay trên sân nhà, nhưng với ưu thế kỹ thuật của Shiro Kanoko, trừ phi đơn nữ Nga có thể đột nhiên xuất hiện một nữ cường có năng lực nghịch thiên thực hiện được cú nhảy bốn vòng, nếu không trọng tài có múa may ra chân trời cũng vô dụng.
Minh Gia nói thêm: "Hơn nữa tôi đã leo tường* để xem con bé thi đấu, cái sức biểu hiện kia quả là đáng sợ, có cảm giác tập trung tất cả tinh thần vào mọi thứ, không có khuyết điểm về kỹ thuật và nghệ thuật, trọng tài căn bản không đè ép được con bé."
*Ý chỉ sự dụng các công cụ khác nhau để vượt qua kiểm duyệt internet.
Vì vậy cuối cùng, cô bé ngoan cường này dưới sức ép đè xuống các tuyển thủ châu Á, tại phân trạm thi đấu ở Nga, thắng nhất tỷ người Nga, sánh bước với cựu vô địch thế giới, dùng tư thế kinh động thiên hạ mở ra hành trình của chính mình tại tổ thành niên.
Vào lúc này, trên sân Trương Giác vừa vặn thực hiện được cú nhảy ba lần liên tục 4S+3T+3lo, hơn nữa còn thực hiện một cách hoàn hảo, có trì hoãn xoay người, lại có nhấc tay.
Không nghi ngờ gì nữa, Trương Giác là một vận động viên thiên tài có tư bản hùng hậu không kém gì Shiro Kanoko.
Thẩm Lưu nhìn bóng người của cậu, nghĩ thầm, độ tuổi thi đấu của tổ thiếu niên là từ 13 đến 19 tuổi, nhưng chỉ cần có đầy đủ thực lực và được liên đoàn trượt băng quốc gia cho phép thì có thể đăng ký thăng tổ cho tổ thành niên khi 15 tuổi.
Còn đối với Liên đoàn thể thao quốc gia Trung Quốc, bọn họ còn đang ước gì Trương Giác nhanh chóng lớn lên, đảm nhận trọng trách nội dung đơn nam thành niên, cho nên sang năm chắc chắn cậu cũng sẽ vào tổ thành niên, tới lúc đó cậu sẽ giống như Shiro Kanoko, có một màn trình diễn khiến cả thế giới khiếp sợ sao?
Không ai có thể nói Trương Giác sau này sẽ làm được điều gì, nhưng hiện tại quả thực cậu là người giỏi nhất trong tổ thiếu niên, sau khi trở về từ phân trạm ở Ý, trong tay đứa nhỏ lại có thêm một tấm huy chương vàng, dùng số điểm xếp ở vị thứ cao nhất vững vàng tiến vào vòng chung kết.
Đáng nhắc tới chính là, lần này Trương Giác đã thành công thực hiện được hai cú 4S trong tiết mục, mặc dù bị ngã 3lz+3lo trong nửa phần sau nhưng đứa nhỏ đã thành công phá kỷ lục trượt băng tự do của tổ thiếu niên.
Tuy nhiên bởi vì cậu đã thử nhấc tay khi nhảy 3A trong bài thi ngắn, lúc tiếp băng bị lảo đảo suýt chút nữa là ngã nhào, cho nên tổng điểm của Trương Giác cũng không đột phá kỷ lục.
Cũng không biết Tống Thành đã nói gì, hiện tại cấp trên đã bắt đầu in lại bưu thiếp của các vận động viên, mà những tấm bưu thiếp đó chủ yếu là những tấm ảnh Trương Giác biểu diễn trượt băng trên sân.
Sau đó Trương Giác phát hiện, người viết thư tình cho cậu hiện tại đã mua bản gốc, trong đó xuất hiện nhiều nhất chính là bức hình cá sấu nhỏ ôm bụng bán manh, một tấm khác có tỷ lệ xuất hiện cao chính là tấm Trương Giác cầm cây lau nhà.
Rõ ràng đều là bản gốc...!Rốt cuộc là cái nhà kỳ ba nào phụ trách các hoạt động xung quanh của các vận động viên, tại sao lịch sử đen tối nhất của nhất ca Thôn Thỏ cũng được in trên đó?
Trương.

Nhất ca đương nhiệm.

Giác câm nín, thậm chí còn có chút nghẹt thở.
Cho dù mấy người có mua bản gốc, tui cũng sẽ không nói chuyện yêu đương với mấy người đâu.