Bách Luyện Thành Thần

Chương 1006





La Chinh chỉ cười, mấy chuyện này hắn đã gặp quá nhiều, gần như miễn nhiễm rồi. Nhưng hắn vẫn nói: “Phiền Thân điện chủ lo lắng rồi. Ta sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Hy vọng là thế.” Thân điện chủ gật đầu.

Ba người tiếp tục lên đường.

Mấy canh giờ sau, phía trước mặt La Chinh xuất hiện một tòa nhà vô cùng lớn. Diện tích của nó có lẽ ngang ngửa với diện tích của thành Thiên Khải.

Điều làm cho La Chinh không thể tưởng tượng nổi chính là, tòa nhà này không được xây dựng trên mặt đất, cũng chẳng lơ lửng giữa không trung, mà là trên lưng một con rùa lớn.

“Con rùa lớn này...” Con rùa bên dưới dĩ nhiên là vật sống, chỉ có điều3nó vẫn luôn nằm yên, không hề nhúc nhích. Khí tức phát ra từ con rùa khiến cho La Chinh có một cảm giác như có như không.

“Đây không phải là rùa, nó tên là Phì Di, là một loại rắn khổng lồ có vảy.” Thân điện chủ nói.

“Phì Di... Nó cho phép con người xây dựng nhà cửa trên mình nó sao?” La Chinh mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Thân điện chủ cười đáp: “Đương nhiên rồi. Nó chính là khế ước thú đứng đầu của thánh địa, bảo vệ an toàn cho toàn bộ Thánh thành.”

“Bị một tòa nhà to lớn như vậy đè lên mà nó lại không động đậy ư?” La Chinh hỏi. Thật sự hắn cảm thấy rất tò mò.

“Hình như đã ba1nghìn năm rồi nó chưa từng di chuyển. Ta nhớ ba nghìn năm trước, nó đã có mặt ở đây, sau đó cũng từng đổi vị trí một lần.” Thân điện chủ đáp.

Trong Thượng Giới đúng là có rất nhiều chuyện thú vị. Chỉ một thánh địa Linh Vũ thôi đã mang đến cho La Chinh nhiều điều mới lạ. Hắn không biết trong những Đại Giới khác thì còn tồn tại bao nhiêu kỳ tích?

Nhìn một lúc xong, La Chinh mới cùng với Thân điện chủ và Hà điện chủ bay qua tòa nhà này.

Vừa bay đến gần Phì Di thì một đội giáp sĩ đi ra từ trong tòa nhà.

Đám giáp sĩ mặc lân giáp da rồng màu nâu, tu vi đều là Thần Cực Cảnh. Bọn họ3đi ra, ngăn trước mặt ba người.

“Người nào đến điện Linh Vũ?” Giáp sĩ dẫn đầu lạnh lùng hỏi.

Thân điện chủ mỉm cười, lấy ra một tấm lệnh bài.

Giáp sĩ nhìn lướt qua, sau đó mới lên tiếng: “Thì ra là Thân điện chủ. Xin hỏi ngài đến đây có chuyện gì?”

“Mông thánh chủ triệu kiến, phiền ngươi thông báo giùm...” Thân điện chủ nói.

Thánh chủ? Là chủ quản của thánh địa này?

Lần này đến đây là do người quản lý thánh địa Linh Vũ gọi? La Chinh càng lúc càng cảm thấy nghi hoặc.

Hắn hoàn toàn không biết Thánh chủ thánh địa Linh Vũ là ai, sao lại được Thánh chủ cho gọi?

Suy nghĩ lung tung cũng chẳng nghĩ ra được gì, chắc là lát nữa sẽ được giải3đáp thôi.

Đợi giáp sĩ kia thông báo xong thì hai vị Điện chủ và La Chinh liền tiến vào điện Linh Vũ to lớn. Điện Linh Vũ có ba tầng, bên ngoài có tổng cộng sáu cái kết giới. La Chinh đánh giá một chút thì thấy thần văn dùng để tạo ra những kết giới này ít nhất cũng là cấp bảy, thậm chí là cấp tám. Phòng hộ rất chặt chẽ.

Sau khi xuyên qua kết giới, bọn họ trực tiếp tiến vào chính giữa điện Linh Vũ. Không gian trong đại điện rất thoáng đãng, một người đàn ông trung niên đầu đội mũ vàng ngồi bên cạnh một bàn đá bày đủ loại hoa quả có hình thù kỳ quái, tỏa ra mùi thơm mê người. Ông9ta đang ăn từng quả.

Thân điện chủ và Hà điện chủ bước vào, cùng nhau tiến đến trước mặt người đàn ông trung niên rồi hành lễ: “Thuộc hạ tham kiến Điện chủ.”

Người đàn ông trung niên liền gật đầu, khoát tay, ánh mắt tập trung lên người La Chinh.

Thấy người này nhìn mình, La Chinh lập tức có cảm giác toàn thân như bị nhìn thấu. Người đàn ông trung niên này là Thánh chủ Thánh Địa Linh Vũ?

Tu vi của ông ta chắc là cấp bậc Giới Chủ?

La Chinh đang đoán tu vi của người này, nhưng lại bị ông ta dò xét như thế, hắn hơi mâu thuẫn một chút. Cảm giác bị người ta nhìn thấu không dễ chịu chút nào.

Người đàn ông trung niên kia cảm nhận được tâm trạng của La Chinh, chỉ ừm một tiếng rồi lạnh nhạt hỏi: “Xem ra là hạt giống tốt đấy, nhưng trình độ này vẫn còn chưa đủ tư cách. Rốt cuộc là vì sao?”

Người này nói hơi khó hiểu, chẳng những La Chinh nghe không hiểu mà ngay cả Thân điện chủ và Hà điện chủ cũng không hiểu.

“Thật kỳ lạ, thật kỳ lạ.” Người đàn ông trung niên cũng không nghĩ ra, tiếp tục đánh giá La Chinh: “Võ giả có trình độ như thế này, thánh địa Linh Vũ của chúng ta cũng không ít, không đến mức đó chứ.”

Ông ta cứ thể lẩm bẩm, càng làm cho La Chinh buồn bực. Hắn thật sự không nhịn được nữa, cũng lười quan tâm cái gọi là lịch sự mà hỏi thẳng: “Không biết Thánh chủ gọi ta đến có chuyện gì?”

Thấy La Chinh không biết phân biệt cấp bậc lễ nghĩa, tùy tiện nói chuyện với Thánh chủ như vậy, nhất thời Thân điện chủ và Hà điện chủ trở nên căng thẳng. Bọn họ biết Thánh chủ là người cực kỳ nghiêm khắc.

Ai ngờ người đàn ông trung niên này chỉ cười một tiếng: “Không có chuyện gì, chỉ là ném ngươi đi đào quặng thì không được hợp lý cho lắm.”

Nghe đến đây, La Chinh liền nói: “Đã như vậy, ta có thể rời khỏi thánh địa Linh Vũ chứ?”

“Ha ha...” Người đàn ông trung niên cười, “Dĩ nhiên là không. Ngươi chẳng những không thể rời khỏi thánh địa Linh Vũ, mà ngay cả Thánh thành này cũng không được.”

“Có ý gì?” La Chinh cau mày, “Muốn giam cầm ta sao?”

Thân điện chủ thật sự không nghe nổi nữa. Ngươi chỉ là một võ giả phi thăng, có đáng để Thánh chủ thánh địa Linh Vũ ta phải giam cầm ngươi? Đùa à? Thân điện chủ lập tức lên tiếng: “La Chinh, Thánh chủ ta bảo ngươi ở lại Thánh thành, đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Những chuyện khác không cần hỏi.”

Người đàn ông trung niên kia khoát tay: “Không sao. Không phải ta muốn giữ ngươi ở lại Thánh thành, mà là có người muốn tới đây gặp ngươi, chẳng qua cần có chút thời gian mà thôi. Ngươi cứ ở chỗ này đợi một thời gian là được.”

“Có người? Người đó là ai?” La Chinh nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên. Bí ẩn càng lúc càng lớn, sự tò mò trong lòng hắn cũng càng lúc càng nhiều.

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Người đàn ông trung niên không chịu nói. Ông ta suy nghĩ một lát rồi tiếp tục nói: “Thân Công Phàm, ngươi dẫn hắn đi làm một thẻ bài ra vào võ đường Vạn Linh. Trong thời gian chờ đợi, ngươi có thể tùy ý tu luyện ở thánh địa Linh Vũ.”

“Thuộc hạ tuân mệnh!” Thân điện chủ vội vàng gật đầu.

“Được rồi, nếu có chuyện gì thì có thể trực tiếp tìm ta.” Người đàn ông trung niên nhìn La Chinh.

Ông ta nói xong, Thân điện chủ và Hà điện chủ lập tức dẫn La Chinh rời đi.

Mặc dù người đàn ông trung niên này trò chuyện với La Chinh không nhiều, nhưng lại khiến cho Thân điện chủ và Hà điện chủ càng thêm kinh hãi.

Thánh chủ là nhân vật cấp bậc Giới Chủ, cường giả số một số hai trong toàn bộ Thông Linh giới. Mặc dù còn chưa nhận được quyền hạn như một Giới Chủ, nhưng thực lực của bản thân ông ta vẫn không thua bất cứ một vị Giới Chủ nào.

Nhưng hôm nay, vẻ mặt của Thánh chủ lại rất ôn hòa, bảo bọn họ dẫn La Chinh đi làm thẻ bài, hơn nữa còn nói với La Chinh rằng nếu có chuyện gì thì cứ trực tiếp tìm ông.

Rốt cuộc nhân vật đứng đằng sau La Chinh là ai.

Thân điện chủ và Hà điện chủ vốn dĩ suy đoán rằng La Chinh có khả năng quen biết với một vị trưởng lão nào đó, nhưng bây giờ xem ra, địa vị của nhân vật lớn đằng sau hắn có lẽ còn lớn hơn cả Thánh chủ. Nếu không, Thánh chủ cũng sẽ không ra mặt chiếu cố La Chinh như vậy.

Nên biết rằng, võ đường Vạn Linh chính là trung tâm trong trung tâm của thánh địa Linh Vũ.

Chỉ có đệ tử ưu tú nhất trong toàn bộ thánh địa Linh Vũ mới có tư cách tu luyện tại võ đường Vạn Linh.

Lúc trước, Thân điện chủ và Hà điện chủ cũng xuất thân từ võ đường Vạn Linh. Cho dù bản thân bọn họ không phải là đệ tử ưu tú nhất, nhưng cũng đã có thể đảm nhận chức vị Điện chủ.

Nơi này chỉ dành cho đệ tử xuất chúng sử dụng mà thôi. Còn La Chinh, dường như vẫn chưa được xem là một thành viên chính chức của thánh địa Linh Vũ. Người ngoài như thế này, hoàn toàn không có khả năng tiến vào võ đường Vạn Linh. Nhưng ngay cả Thánh chủ cũng đã lên tiếng, tất nhiên chuyện này liền không còn vấn đề gì nữa.

Tên nhóc Sinh Tử Cảnh La Chinh trong mắt hai vị Điện chủ lại càng trở nên thần bí hơn.