Bách Luyện Thành Thần

Chương 1018





Trong thiên hạ chỉ có Thét Lệnh là có thể làm được chuyện này!

Lại liên tưởng thêm một chút nữa thì thấy, hình như thời gian trước có một thanh niên thần bí từng dùng hơn vạn tấm Thét Lệnh. Chẳng lẽ...

Nghĩ tới đây, bọn họ đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm vào La Chinh.

Mà lúc dán mắt nhìn La Chinh, bọn họ cũng phát hiện ra những người xung quanh đều nhìn chằm chằm La Chinh với ánh mắt hoảng sợ. Ánh mắt các bên giao nhau, càng củng cố thêm suy đoán của bản thân. Thế là những ánh mắt nhìn về phía La Chinh lại càng hoảng sợ hơn...

Trong tay thằng nhãi này có Thét Lệnh? Hơn nữa còn có nhiều như vậy!

Bầu3không khí trong đại điện lập tức trở nên quái lạ.

Nhưng sau khi chìm đắm trong suy nghĩ một lát, bọn họ lại bắt đầu phủ nhận suy đoán của chính mình.

Chuyện này căn bản là không thể xảy ra...

Một người phi thăng thì lấy đâu ra nhiều Thét Lệnh như vậy?

Thực ra, La Chinh không biết là từ khi hắn sử dụng Thét Lệnh đã khiến vũ trụ ồn ào suốt cả đêm. Toàn bộ vũ trụ đều thảo luận và suy đoán về hắn mãi, cho tới bây giờ vẫn chưa ngừng nghỉ.

Cũng như cô gái thần bí kia vậy, cho tới bây giờ mọi người vẫn không biết được thân phận của nàng. Bây giờ lại thêm chàng thanh niên thần bí này... Điểm khác nhau1duy nhất là cô gái thần bí nọ vì chuyện ca hát mà dẫn ra thú triều trong vũ trụ, còn chàng thanh niên thần bí lại hoàn toàn không gây tổn hại gì cho thiên hạ.

Nhưng chắc chắn những suy đoán này sẽ không kết thúc nhanh như vậy. Thiên hạ quá rộng lớn, chỉ cần đối phương không thừa nhận thân phận của mình, không báo ra thân phận của mình, thì chuyện tìm ra được một người sử dụng Thét Lệnh trong mười vạn Đại Giới căn bản là chuyện không thể.

Vấn đề là Vân Lạc cố tình nói như vậy, dường như muốn nói cho mọi người rằng thằng nhóc này chính là người đã dùng Thét Lệnh!

Rõ ràng Giới chủ Thông Linh giới và3Thánh Chủ thánh địa Linh Vũ kia sẽ cảm thấy kỳ lạ và khó tin, vì thế bọn họ cho rằng chuyện này không thể xảy ra. Họ gần như cố chấp cho rằng đến Thiên Tôn cũng không có nhiều Thét Lệnh như vậy thì làm sao một người phi thăng như La Chinh này lại có được!

Nghĩ tới đây, Giới chủ Thông Linh giới ngượng ngùng cười. Tuy rằng hắn biết Vân Lạc sẽ không nói thật, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi: “Cung chủ, không biết ngươi nói ‘Gọi lớn tiếng như vậy’ là ý gì...”

Tròng mắt linh động của Vân Lạc chuyển động, nàng liền mỉm cười: “À, hồi đó ở Hạ Giới, ta tặng hắn một phù truyền âm. Sau khi cái tên3này phi thăng thì ngày nào cũng xin ta đưa hắn theo. Chắc là đào mỏ ở thánh địa Linh Vũ các ngươi rất khổ cực, gọi ta cũng rất thảm thiết. Chính là ý này!”

Cách giải thích này cũng thật quá gượng ép...

Cũng trong lúc đó, tất cả các trưởng lão, kể cả Giới chủ Thông Linh giới và Thánh chủ của thánh địa Linh Vũ trong đại điện đều trợn tròn mắt.

Cứ cho là tìm bừa một cái lý do thì cũng đừng bừa đến mức đó chứ!

âm thanh từ truyền từ Hạ Giới truyền đi thì xa nhất cũng chỉ được khoảng bảy, tám nghìn dặm, còn chưa đủ để vượt qua vị diện của một Hạ Giới! Phù truyền âm của Mộ Minh Tuyết để9lại cho La Chinh khi rời khỏi quặng mỏ cơ bản đã là cực hạn của phù truyền âm ở Hạ Giới.

Còn trong Thượng Giới, những người thợ giỏi hơn một chút thì khoảng cách âm thanh truyền đi xa nhất cũng không đến hai mươi nghìn dặm đường. Mà hai mươi nghìn dặm thì còn chưa đủ để truyền ra khỏi thánh địa Linh Vũ. La Chinh này dựa vào cái gì mà có thể dùng phù truyền âm để truyền tới thiên cung Vân Miểu cách nhau hơn một nghìn Đại Giới? Chẳng lẽ tai Vân Lạc quá thính?

Nhưng vấn đề là Vân Lạc có nói xằng nói bậy như vậy thì cũng không ai dám nói ra nghi ngờ. Giới chủ Thông Linh giới vẫn ngượng ngùng cười cười mà không nói gì. Hắn thực sự không biết nên nói gì cho phải...

Còn La Chinh thì đang ngầm mắng chửi Vân Lạc điên cuồng.

Cho dù ngươi biết ta có Thét Lệnh, nhưng tại sao lại ám chỉ trước mặt nhiều người như vậy? Chẳng phải là muốn hại chết ta sao?

Nhưng nhìn cục diện trước mắt, dường như địa vị của Vân Lạc quả thực không tầm thường. Thánh chủ của thánh địa Linh Vũ ở bên cạnh Vân Lạc cũng không dám nói một câu, còn thực lực của cái người vừa mới nói chuyện kia dường như còn lợi hại hơn cả Thánh chủ, chẳng lẽ chính là Giới chủ của Thông Linh giới này?

Là ai cũng không quan trọng, quan trọng là... bí mật của mình không thể truyền ra ngoài. Cũng may, tuy bọn họ kia suy đoán được một phần, nhưng nghe câu mà người này vừa hỏi Vân Lạc thì có vẻ cũng không tin là mình sở hữu nhiều Thét Lệnh đến vậy...

Nhưng dù sao thì khiến cho người ta hoài nghi như vậy cũng không ổn.

La Chinh cũng không ngốc đến mức tranh chấp với Vân Lạc về vấn đề này mãi. Trong lòng bọn họ nghi ngờ thì cứ để cho bọn họ nghi đi, dù sao thì cũng không có chứng thực.

Lúc này, Thánh chủ thánh địa Linh Vũ thấy thời cơ đã đến, bèn nói: “Cung chủ, dù sao La Chinh cũng đã phi thăng đến thánh địa Linh Vũ ta, hiện tại thiên cung Vân Miểu các ngươi muốn đưa hắn đi thì phải chăng nên cho một vài...”

“Không cho!” Không đợi Thánh chủ nói hết câu, khóe miệng Vân Lạc đã nhếch lên, từ chối thẳng thừng.

Thánh chủ của Thánh địa Linh Vũ suýt nữa hộc máu. Ông ta vốn muốn đòi bồi thường, nhưng chẳng ngờ còn chưa kịp mở miệng thì Vân Lạc đã trực tiếp từ chối. Thế thì quả là quá khó nói chuyện.

Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng rồi, nên ông vẫn cắn răng tiếp tục nói: “Thực ra thánh địa Linh Vũ chúng ta không có ý đòi bồi thường, chỉ là trong võ đường Vạn Linh ta có một đệ tử, có thể tu luyện trong mười ba cung được không?”

Vân Lạc cười, gật đầu: “Ngươi cứ nói thẳng chuyện này ra thì được rồi, cần gì phải cò kè mặc cả chuyện bồi thường rồi sau đó thừa cơ nhét người vào? Đưa hai ba người vào mười ba cung cũng không vấn đề gì!”

Thánh chủ của thánh địa Linh Vũ lúng túng cười cười. Thì ra Vân Lạc đã nhìn thấu tâm tư ông. Vốn dĩ, ông sợ Vân Lạc từ chối Tư Mã Ngọc Long cho nên mới mở miệng muốn bồi thường trước, sau đó lui một bước để đổi bằng Tư Mã Ngọc Long tiến vào mười ba cung. Làm như vậy chính là phương pháp đảm bảo nhất.

Nhưng lão không ngờ Vân Lạc cũng dễ nói chuyện như vậy. Bây giờ nghe Tư Mã Ngọc Long tiến vào mười ba cung cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, xem ra La Chinh này phi thăng tới thánh địa Linh Vũ cũng không phải là không mang đến lợi ích gì cho ông!

Giới chủ Thông Linh giới bên cạnh nghe thấy Vân Lạc có thể cho hai ba suất thì ánh mắt lập tức sáng lên.

Thực ra, cứ cách một khoảng thời gian thì ba nghìn Đại Giới đều sẽ nhận được một số suất để tiến vào mười ba cung. Nhưng bởi vì Thông Linh giới của hắn tương đối xa xôi, nên hoàn toàn không có tiếng tăm gì trong các Đại Giới, đương nhiên các suất trong tay cũng sẽ ít hơn một chút. Vậy nên có thể tranh thủ nhiều suất hơn cũng là chuyện tốt. Giới Chủ Thông Linh giới nghĩ tới đây, đang chuẩn bị mở miệng thì Vân Lạc liền đưa ra ba ngón tay: “Cứ như vậy đi. La Chinh phi thăng tới Thông Linh giới của các ngươi, ta cho các ngươi ba suất, phân phối thế nào là chuyện của các ngươi!”

Trong ba suất thì Tư Mã Ngọc Long chiếm một suất, tức là hai suất còn lại bọn họ tự phân bổ.

Dĩ nhiên thánh địa Linh Vũ đã lấy được một suất, nhưng chẳng qua là vì La Chinh nên Thánh chủ mới cho, bọn họ lấy thêm một suất nữa thì cũng chẳng có gì sai. Nhưng Giới chủ Thông Linh giới lại không cho là như vậy. La Chinh phi thăng tới Thông Linh giới, chẳng qua thánh địa Linh Vũ ngươi ăn may mà thôi. Một thánh địa mà chiếm hai suất thì thật là quá đáng.

Sau khi Vân Lạc đưa La Chinh rời đi, hai thánh địa liền nảy sinh tranh chấp vì hai suất còn lại. Hơn nữa còn dính dáng đến thánh địa Thông Linh, một thánh địa thập phẩm khác. Thánh địa thập phẩm kia liền cho rằng, có ba suất thì chẳng phải chia cho mỗi thánh địa một suất là vừa khéo rồi sao?

***

Một cỗ xe ngựa trôi lơ lửng trên bầu trời của thánh địa Linh Vũ.

Xe ngựa này được chế tạo hết sức tinh xảo, toàn thân đều màu tím, hơn nữa quanh thân xe ngựa còn mọc từng gốc hoa thơm cỏ lạ.

Điều khiến cho người ta kinh ngạc nhất là hai con ngựa đằng trước lại là một loại thần thú!

Sinh linh đạt đến cấp bậc thần thú thì tính tình sẽ cao ngạo tới nhường nào? Chúng có thể ký kết khế ước với võ giả, trở thành khế ước thú của võ giả, nhưng đừng hòng chúng để cho võ giả coi là nô dịch, thuần hóa!

Ngựa Thiên Loan là một trong mấy loại thần thú có thể thuần phục, nhưng muốn thuần phục chúng thì cũng phải hao tốn kha khá tâm tư và thời gian. Cho nên, ngựa Thiên Loan không chỉ là một loại thú cưỡi tuyệt hảo, đồng thời còn là biểu tượng của thân phận!

Những người khác ở bên dưới cung kính tiễn Vân Lạc đi, nàng liền đưa La Chinh bước vào trong xe ngựa này.

Nhìn từ bên ngoài vào thì xe ngựa này cũng chỉ có kích cỡ tương đối, nhưng sau khi mở cửa xe ra thì bên trong lại có một động tiên khác, rộng rãi giống như một tòa cung điện.

“Trước tiên, nói xem ngươi lấy đâu ra nhiều Thét Lệnh như vậy?” Vân Lạc liền cười hỏi.

“Cái này...” Chỉ trong chốc lát, La Chinh cũng không tiện giải thích.