Bách Luyện Thành Thần

Chương 1040





“Chưa chắc nhé, cũng đã từng có võ giả mới mở ra ba cánh cũng đi qua được. Nhưng thật ra, cách nói mở năm cánh hoa sen là có chút căn cứ, bởi vì đa số võ giả xuyên qua cơ bản đều là võ giả mở được năm cánh hoa sen.”

“Năm ngoái lúc ta độ kiếp mới mở ra ba cánh, vậy chẳng phải là không có hy vọng hay sao...”

Rất nhiều võ giả nhìn vòng tròn kia, thảo luận rôm rả.

Ngay vào lúc này, có một bóng người xông thẳng tới chân trời, bay thẳng về phía vòng Xích Hà kia.

“Là Triển Hồng Đường của Yến Vân Đường, hắn nhất định có tư cách vượt qua vòng Xích3Hà này!”

Triển Hồng Đường kia bay vụt lên với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền đi tới gần vòng Xích Hà. Hắn không hề do dự, thân hình nhẹ nhàng lắc một cái, liền trực tiếp xuyên qua vòng Xích Hà!

“Vù!”

Trong nháy mắt hắn đi qua vòng Xích Hà, cả vòng Xích Hà lập tức phóng ra một quầng sáng màu đỏ thẫm đẹp mắt.

“Ánh sáng đỏ thật là mạnh, nghe nói Triển Hồng Đường này mấy năm trước là một vị thiên tài đã mở ra năm cánh hoa sen, ánh sáng đỏ nồng đậm như vậy, chắc hắn đã mở ra bảy cánh hoa rồi!”

Sau khi Triển Hồng Đường đi qua vòng Xích Hà liền đứng ở1sau lưng một vị Phó cung chủ. Hắn là do vị Phó cung chủ kia dẫn vào thiên cung Vân Miểu này, cũng xem như là dòng chính của vị Phó cung chủ kia.

Phó cung chủ kia hơi mỉm cười, vẻ mặt có phần đắc ý, còn nét mặt Triển Hồng Đường cũng lộ vẻ kiêu căng, mắt nhìn xuống thiên cung Vân Miểu phía dưới.

Sau khi người đầu tiên xuyên qua vòng Xích Hà, chẳng mấy chốc võ giả thứ hai cũng bay vụt lên!

Khi võ giả này chạy thẳng tới vòng Xích Hà, ngay nháy mắt hắn sắp đi qua thì toàn bộ vòng Xích Hà lại đột nhiên phóng ra ánh sáng màu đen. Sau đó có một6lớp màng trong suốt xuất hiện ở chính giữa vòng Xích Hà này, chắn võ giả này ở bên ngoài.

“Thất bại?”

“Ừ, thằng nhãi này là võ giả của Lăng Vân Đường, thiên phú của hắn không đủ để đi qua vòng Xích Hà!”

“Tỷ lệ Lăng Vân Đường thông qua vốn đã không cao!”

Trên mặt vị võ giả kia lộ rõ vẻ thất vọng, tuy rằng không phục nhưng hắn cũng không dám hoài nghi Cung chủ, chỉ là vẻ mặt đầy bất mãn mà lui xuống.

Ngay sau đó, không ngừng có võ giả bay về phía vòng Xích Hà trên bầu trời!

Thực ra xem tốc độ và tư thế bọn họ phi hành thì có thể đại khái nhìn ra bọn4họ có thể thông qua vòng Xích Hà hay không. Những võ giả cực kỳ tự tin thì bay như con thoi với tốc độ cao nhất, hầu như không giảm tốc độ! Võ giả như vậy gần như chắc chắn có thể thông qua vòng Xích Hà. Đương nhiên cũng có một số ít võ giả tự tin mù quáng, xông về phía vòng Xích Hà với tốc độ cực nhanh, kết quả là bị lớp màng mỏng bắn ngược trở lại, làm rộ lên những tiếng cười nhạo.

Còn những võ giả làm tốc độ chậm lại, do do dự dự đa số đều không thể thông qua vòng Xích Hà, trong lòng bọn họ cũng biết rõ thiên phú3của mình, chỉ là tạm thời thử một lần mà thôi. Đương nhiên, trong đó cũng có một số ít võ giả vốn cho rằng mình không thể xuyên qua vòng Xích Hà, kết quả không ngờ lại xuyên qua, vẻ mặt lập tức mừng rỡ như điên!

La Chinh nhìn vòng Xích Hà kia, khóe miệng hơi cong lên. Hắn không vội xông lên như ong vỡ tổ giống những kẻ khác mà vẫn đợi đến khi ít người một chút rồi mới giải quyết.

Song ngay vào lúc này, khi nhìn đến ánh mắt của Ngải An Tâm bên cạnh kia, chân mày của hắn lập tức nhíu lại.

Cảm nhận của La Chinh về cô gái này là nàng ta cực kỳ tự phụ, hơn nữa cũng rất thích khiêu chiến và tiếp nhận khiêu chiến. Nàng vẫn luôn quan sát chờ đợi phân chia cao thấp với mình.

Vấn đề là La Chinh cũng không hứng thú lắm đối với chuyện này.

Sau khi trải qua khốn cảnh tâm hồn, hắn đã hiểu mục tiêu của mình là gì. Cái hắn cần chính là từng bước thực hiện mục tiêu của mình chứ không phải chứng minh cái gì với người khác, hoặc có thể nói hắn đã vượt qua giai đoạn đó. Mà rất hiển nhiên, Ngải An Tâm lại chưa vượt qua giai đoạn này...

“Mở được càng nhiều cánh sen, cảm ứng với hoa sen càng mãnh liệt thì ánh sáng của vòng Xích Hà này hẳn sẽ càng sáng ngời.” Ngải An Tâm cười tủm tỉm nói, “Không biết ngươi mở được mấy cánh?”

La Chinh bĩu môi, trả lời: “Không biết.”

“Không muốn nói sao?” Ngải An Tâm cười nói.

La Chinh nhún vai một cái, hắn quả thật không muốn nói.

Trong lúc hai người đối thoại, lại có một bóng dáng màu lam phi thẳng lên. Đó là một vị võ giả mặc áo lam, phi thẳng lên như vậy thì trên người càng phát ra hơi thở bén nhọn.

“Là Tiết Mộc Dương!”

“Yêu nghiệt xếp hạng số một của Yến Vân Đường!”

“Tiết Mộc Dương kia hẳn là võ giả mở ra chín cánh hoa sen, việc hắn xuyên qua vòng Xích Hà là chuyện ván đã đóng thuyền...”

“Nghe nói hắn cũng là một người phi thăng! Sáu năm trước đã phi thăng lên đây!”

Chỉ thấy trong nháy mắt Tiết Mộc Dương kia xuyên qua vòng Xích Hà, toàn bộ vòng Xích Hà liền phóng ra ánh sáng nóng rực hơn nữa. Từng luồng ánh sáng màu đỏ quanh quẩn nhấp nháy trên vòng tròn, chiếu cho mặt của mọi người trong thiên cung trở nên nóng rát đỏ bừng!

Trước mắt đã có trên trăm vị võ giả xuyên qua vòng Xích Hà này, mà khi Tiết Mộc Dương này xuyên qua vòng Xích Hà thì phóng ra hào quang sáng nhất!

Sau khi hắn đi qua vòng Xích Hà này thì khóe miệng hơi nhếch lên, rồi bay vọt thẳng về phía Vân Lạc.

Vân Lạc cười nhẹ một cái, “Không tệ!”

“Còn kém xa.” Tiết Mộc Dương liền nói, “Ta sẽ chứng minh bản thân với nàng trong truyền thừa Tân Hỏa!”

Biểu cảm trên mặt Vân Lạc lại hơi mất tự nhiên, nói tiếp: “Đừng nói nữa!”

Nhưng Tiết Mộc Dương này căn bản không nghe, “Ta vì nàng mới gia nhập thiên cung Vân Miểu! Ta sẽ chứng minh bản thân, chứng minh cho nàng thấy ta là nhân vật chính của đại thế này, chỉ cần cho ta hai mươi năm, sau hai mươi năm, ta nhất định có thể đuổi kịp nàng! Có thể xứng đôi với nàng!”

Nghe thấy lời này, trên mặt rất nhiều võ giả, bao gồm cả những Phó cung chủ kia đều lộ ra vẻ khác thường!

Không ngờ tên này lại tỏ tình với Cung chủ ngay trước mặt nhiều người như vậy, cái này quả thật quá...

Mấu chốt là thực lực của hai người chênh lệch quá xa, Tiết Mộc Dương kia mới chỉ là Thần Hải Cảnh mà thôi, còn Vân Lạc đã là nửa bước Giới Chủ. Mặc dù là võ giả lấy sức mạnh làm đầu, nhưng trừ Yêu Dạ tộc ra thì số lượng võ giả nam đông hơn võ giả nữ rất nhiều, hơn nữa thường thì thực lực cũng mạnh hơn võ giả nữ.

Nếu Tiết Mộc Dương này thực sự có tình ý với Vân Lạc thì trước tiên phải cân nhắc về tu vi của mình!

Nghe thấy câu này, sắc mặt của Vân Lạc lập tức trầm xuống, nàng liền lạnh giọng nói: “Tiết Mộc Dương, cái ngươi đã thấy và theo đuổi chỉ là một phân thân mà công pháp ta tu luyện sinh ra, là một ảo ảnh mà thôi. Mong ngươi chớ mơ giấc mơ vô vị này!”

Sau khi bị Vân Lạc quở mắng, Tiết Mộc Dương cắn chặt răng, đứng ở sau lưng Vân Lạc. Mặc dù sắc mặt của hắn khó coi nhưng trong hai mắt vẫn lộ ra ánh sáng nóng bỏng.

“Ai có thể nói cho ta biết, chuyện của tên Tiết Mộc Dương này là thế nào vậy?”

“Ngươi chưa nghe nói sao? Vân Lạc cung chủ tu luyện đại pháp Trăm Vạn Phân Thân, tự chém ra trăm vạn phân thân để tu luyện rải rác ở rất nhiều Hạ Giới. Tiết Mộc Dương này vốn là một vị võ giả Hạ Giới, nhưng lại yêu một phân thân của Cung chủ!”

“Hắn cũng là một kẻ kỳ lạ, có người nói Thượng Giới mà hắn phi thăng cách Đại Giới này của chúng ta hơn sáu mươi Đại Giới! Hắn dựa vào nghị lực và vận may của chính mình mà kiên cường vượt qua nhiều Đại Giới như vậy để đi tới thiên cung Vân Miểu!”

“Cũng không thể xem là kỳ lạ, thiên phú của bản thân hắn cũng cao, ở trong thánh địa nào cũng đều sẽ được coi trọng. Chỉ cần hắn yêu cầu, không có lý do gì người khác không giúp hắn đến thiên cung Vân Miểu!”

“Chẳng qua hắn đây coi như là khổ vì yêu, thích một phân thân của Cung chủ, bây giờ Cung chủ đã thu tất cả phân thân về...”

Nghe thấy những lời nghị luận này, vẻ mặt của La Chinh cũng trở nên ngạc nhiên.

Ước chừng là đã hiểu nguyên nhân bên trong...

Tiết Mộc Dương này vốn là một người phi thăng, gặp gỡ được một phân thân của Vân Lạc ở Hạ Giới. Nhưng đây chung quy cũng chỉ là một phân thân, trước mắt hắn chỉ có thể nỗ lực dùng cách chứng minh thực lực và thiên phú của mình để theo đuổi Vân Lạc.

Vấn đề là chiêu này không thể thực hiện được rồi, La Chinh lắc lắc đầu.