Bách Luyện Thành Thần

Chương 1056





Lại có một vị võ giả nào đó vô tình phát động quy tắc dao động, nên đã bị những ngọn lửa vây quanh. Mà cùng lúc đó, từng đường ánh vàng sắc bén liền bao phủ lấy gã, trên người gã lập tức xuất hiện mấy lỗ thủng…

Sau khi vượt qua một nghìn dặm, tình huống này không ngừng xảy ra, không ngừng có võ giả bị thương, bỏ dở giữa đường.

Tốc độ của võ giả trong đội thứ hai và thứ ba nhanh chóng giảm xuống. Người nào người nấy đều rất cẩn thận mà tiến lên.

Nhưng tốc độ của đội thứ nhất thì vẫn không thể khinh thường.

Võ giả ở đội thứ nhất là tinh anh của mười ba3thiên cung. Phóng mắt khắp ba nghìn Đại Giới, bọn họ được coi là tinh anh trong số các tinh anh của thế hệ trẻ.

Cơ bản tất cả đều là võ giả đã làm hoa sen mở ra được chín cánh.

Cho dù là tính cách hay nghị lực, thiên phú hay vận may thì các võ giả bình thường đều không thể sánh được với bọn họ.

Cho nên, khoảng cách giữa đội thứ nhất và thứ hai lại càng kéo ra xa hơn.

Khi đội thứ hai đạt tới khoảng cách một nghìn bảy trăm dặm, Ngải An Tâm dẫn đầu đội thứ nhất đã đột phá được khoảng cách hai nghìn dặm.

Về phần đội thứ ba, bọn họ vừa mới qua được1vị trí một nghìn năm trăm dặm.

Hiện tại, La Chinh đang không ngừng tiến lên, gia nhập vào đội thứ ba.

“Vù vù vù...”

Trong gió lốc quy tắc đột nhiên xuất hiện từng luồng băng thương, bao phủ phạm vi phía trước cách La Chinh không xa.

Một võ giả phía trước La Chinh vừa lúc trúng ngay hướng băng thương lao đến. Gương mặt y tràn ngập vẻ sợ hãi, đang định bỏ chạy thì chợt phát hiện ra tốc độ của mình đã trở nên chậm chạp vô cùng. Gã đã bị quy tắc thời gian bao phủ lại như một cái lồng giam. Mặc dù tốc độ của gã không chậm, nhưng ở trong một không gian mà quy tắc thời6gian đã giảm đi gấp trăm lần thì tốc độ của gã cũng giảm xuống một phần trăm, không còn khả năng để tránh đám băng thương đó.

Nếu bị đám băng thương này đâm trúng, cho dù không chết ngay tại chỗ thì cũng sẽ bị thương.

Nhìn thấy cảnh tượng này, thân hình La Chinh liền lóe lên, vượt qua khoảng cách mấy chục dặm, đến bên cạnh võ giả kia.

Quy tắc thời gian...

Tâm niệm La Chinh vừa động, hắn đã vận chuyển quy tắc thời gian.

Quy tắc thời gian và không gian khá đặc biệt, vừa có thể lĩnh ngộ, vừa có thể triệt tiêu lẫn nhau.

Sau khi phá xong lồng giam từ quy tắc thời gian, La Chinh lập tức4lôi võ giả kia ra, đám băng thương hung tợn liền đâm thẳng xuống đất.

Võ giả kia bị cảnh tượng vừa rồi dọa đến mức hồn bay phách lạc. Sau khi được La Chinh cứu, trên mặt gã đầy vẻ cảm kích: “Cảm ơn ngươi đã cứu.”

La Chinh gật đầu, sau đó cũng không hề dừng lại mà vẫn duy trì tốc độ như trước, tiếp tục tiến lên.

Số người bị gió lốc quy tắc loại bỏ không ngừng gia tăng.

Nhất là đội thứ ba. Những người giống như người vừa nãy, nếu không nhờ La Chinh ra tay cứu giúp thì chắc chắn đã bị loại rồi.

Võ giả ở đội thứ ba có khoảng ba nghìn người. Sau khi vượt qua3mốc một nghìn dặm, bây giờ lượng người bị loại đã là hơn nghìn người.

Đội thứ hai có hơn một nghìn người, hiện tại cũng đã bị loại đi ba trăm.

Về phần nhóm thiên tài ở đội thứ nhất thì chưa ai bị loại.

“Biểu hiện năm nay cũng không tệ, tỉ lệ bị loại rất thấp. Lần trước, võ giả ở đội thứ nhất cũng chỉ còn lại bảy tám người. Lần này có đến hơn hai mươi người, gấp ba lần trước.” Ông lão áo vải nở nụ cười hài lòng.

“Đại thế mở ra, nhóm thiên tài đồng loạt xuất hiện, gấp ba cũng không có gì lạ. Không chỉ mười ba thiên cung chúng ta, mà các thế lực khác trong liên minh hoặc Nhân tộc, các chủng tộc khác chắc cũng tương tự.” Một Cung chủ đáp lại.

Ông lão áo vải lại gật đầu: “Nói như vậy thì truyền thừa Tân Hỏa lần này có thể phá vỡ thành tích kỷ lục những lần trước?”

Trong tháp kết giới Nhất Niệm, thành tích cao nhất của võ giả thiên tài thế hệ trẻ là mười tám nghìn dặm.

Một vị Cung chủ khác lắc đầu: “Muốn phá vỡ thành tích mười tám nghìn dặm của Huyễn Hải Thiên Tôn lúc trước, sợ là mơ mộng nhiều rồi. Nhưng ngoài vị trí đầu tiên ra thì rất có thể vị trí thứ hai sẽ bị phá.”

Huyễn Hải Thiên Tôn chính là người đã dùng hai canh giờ để thích nghi với nguyên khí trời đất trên Thượng Giới.

Năm đó, ông cũng tham gia truyền thừa Tân Hỏa. Khi tiến vào tháp kết giới Nhất Niệm, ông đã tạo ra một thành tích khiến người ta phải nghẹn họng, mười tám nghìn dặm.

Khi đó, tu vi của Huyễn Hải Thiên Tôn cũng chỉ là Sinh Tử Cảnh cửu trọng.

Vì sao mười tám nghìn dặm lại khiến người ta phải trố mắt mà nhìn?

Bởi vì trước đó, thành tích tốt nhất của võ giả thế hệ trẻ cũng chỉ có mười hai nghìn dặm.

Khi Huyễn Hải Thiên Tôn xuất hiện, ông đã tăng con số ấy lên thêm sáu nghìn dặm nữa. Thành tích này thật sự quá khủng khiếp. Từ đó về sau, không ai phá được kỷ lục này nữa.

Sau này cũng có những võ giả có thiên phú yêu nghiệt, vượt qua được mười hai nghìn dặm, đạt đến khoảng cách mười bốn nghìn dặm. Thành tích này hiện đang xếp thứ hai trong bảng thành tích của tháp kết giới Nhất Niệm.

“Đúng, ta cũng cảm thấy vậy. Nói không chừng Ngải An Tâm kia có thể vượt qua được mười bốn nghìn dặm.” Một vị Cung chủ khác nói.

Nghe mọi người bàn tán như vậy, Vân Lạc vẫn không quan tâm.

Ánh mắt của nàng vẫn tập trung trên người La Chinh. Mặc dù hắn vẫn ở trong đội thứ ba, nhưng hắn đang chậm rãi vượt lên, chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ tiến vào đội thứ hai.

Rất nhiều Cung chủ chỉ quan tâm đến đám võ giả thiên tài của đội thứ nhất nên tất nhiên không chú ý đến tên nhóc trước nay vẫn ở vị trí cuối cùng đang không nhanh không chậm mà vượt qua không ít người.

Không bao lâu sau, võ giả ở đội thứ nhất đã vượt qua được ba nghìn dặm, ông lão áo vải lại thông báo tên mười người đầu tiên một lần nữa.

Ngải An Tâm vẫn đứng ở vị trí thứ nhất. Nàng hoàn toàn xứng đáng với vị trí tiêu điểm của truyền thừa Tân Hỏa lần này. Thêm vào đó, thân phận của nàng khá đặc biệt. Mặc dù lấy danh nghĩa thiên cung Vân Miểu để tham gia, nhưng đám Cung chủ kia vẫn không coi nàng là võ giả của thiên cung Vân Miểu.

Cho nên, rất nhiều Cung chủ vẫn khen nàng không dứt miệng.

“Cô gái này nhất định là ngôi sao sáng của Đại Thế này...”

“Ta cũng thấy như vậy. Haiz, Tiêu Đạo Lai đúng là có mắt nhìn.”

“...”

Nét mặt Ngải An Tâm vẫn là vẻ tẻ nhạt. Sau khi vượt qua ba nghìn dặm, nàng liền nghỉ ngơi một chút. Từ khoảng cách ba nghìn dặm đến mười nghìn dặm không phải là nơi để so đấu tốc độ, cho nên nàng cũng không nôn nóng. Nhưng nàng lại bĩu môi nhìn về phía sau. Cái tên La Chinh kia vẫn còn chưa lên.

Võ giả thứ hai không phải là võ giả họ Lý của thiên cung Ảm Nhiên lúc trước nữa mà là Tiết Mộc Dương.

Vị võ giả phi thăng tôn sùng Vân Lạc này quả thật đã rất cố gắng. Dựa vào nghị lực của bản thân mà vượt qua võ giả họ Lý, trở thành võ giả thứ hai vượt qua được ba nghìn dặm.

Sau khi y vượt qua được ba nghìn dặm, nhìn gió lốc quy tắc mênh mông đằng trước, trong lòng y như muốn hét lên: Vân Lạc, nàng nhìn thấy chưa, ta nhất định sẽ lớn mạnh, để có thể xứng đôi với nàng.

Hạng ba...

Hạng tư...

Tốc độ vượt qua ba nghìn dặm của đội thứ nhất cũng chậm lại.

Lộ trình phía sau còn rất dài. Một vạn dặm giống như một dãy núi khổng lồ, muốn vượt qua được dãy núi khổng lồ này hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng.

Không bao lâu sau, rốt cuộc La Chinh đã rời khỏi đội thứ ba, tiến vào đội thứ hai. Khi hắn tiến vào đội thứ hai, đội thứ hai cũng đã vượt qua phạm vi ba nghìn dặm. Nhưng đội thứ hai vốn có hơn nghìn người, vậy mà giờ cũng chỉ còn lại ba trăm, bảy trăm người đã bị loại.