Không lâu sau đó, Ngải An Tâm cũng rời khỏi không gian mộng ảo.
Lúc này, trên mặt Ngải An Tâm hớn hở thấy rõ!
Trước khi ca ca nàng rời khỏi không gian mộng ảo, hắn đã nói với Ngải An Tâm rằng, theo lý thì hắn sẽ sớm được thả ra, rồi hắn sẽ đến thiên cung Vân Miểu tìm nàng! Nói cách khác, thời khắc hai người được đoàn tụ không còn lâu nữa.
Ngay khi Ngải An Tâm đi ra khỏi tòa điện cổ, nàng nhìn về phía La Chinh, trên mặt gần như không kìm được mà nở một nụ cười, trong hai mắt còn có chút kiêu ngạo.
Hiện tại nàng đã hoàn thành thử luyện của không gian mộng ảo, là võ giả duy nhất vượt qua vòng khảo nghiệm cuối cùng!
Nhưng Ngải An Tâm cũng thừa nhận, thực lực tên đối thủ kia của nàng còn lâu mới bằng ca ca nàng.
Ca ca nàng được phân là đối thủ của La Chinh, là do La Chinh xui xẻo. Nhưng việc này cũng không thể chứng minh bản thân nàng chắc chắn mạnh hơn La Chinh, chỉ có thể nói nàng may mắn hơn La Chinh mà thôi! Vận may vốn là một phần thực lực của võ giả.
La Chinh chỉ thản nhiên gật đầu với Ngải An Tâm, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Ngải An Tâm thấy vẻ mặt này của La Chinh thì cảm thấy hơi mất mát. Không phải người này nên tỏ ra buồn một chút khi bị ca ca của nàng đánh bại, dẫn tới việc thua nàng trong cuộc thử luyện này sao? Vì sao nàng không thấy vẻ buồn bã gì trên mặt hắn vậy?
Cứ như vậy, chính Ngải An Tâm lại có chút buồn bực. Nhưng nghĩ đến việc không lâu nữa có thể đoàn tụ cùng ca ca, nỗi buồn bực nho nhỏ ấy đã sớm bị nàng ném lên chín tầng mây!
Sau khi La Chinh và Ngải An Tâm rời khỏi không gian mộng ảo, ông lão áo vải liền tuyên bố xếp hạng trong lần truyền thừa Tân Hỏa này, sau đó phát thưởng theo thứ tự.
Diệt Kiếp Đan, thần khí, Thập Phương Dẫn Kiếp Đan…
Phần lớn các võ giả trong thiên cung đều được thưởng một viên Diệt Kiếp Đan, xem như một phần thưởng khi tham gia truyền thừa Tân Hỏa.
Còn võ giả vượt qua ba nghìn dặm trong tháp kết giới Nhất Niệm thì ngoài Diệt Kiếp Đan ra còn được thưởng thêm một món thần khí tòng nhất phẩm.
Đối với cấp bậc võ giả của bọn họ, thần khí tòng nhất phẩm đã là phần thưởng khá tốt rồi. Nhưng lượng võ giả có tư cách nhận thần khí tòng nhất phẩm cũng không nhiều. Dù sao thì ở mốc ba nghìn dặm đã có không ít người bị loại.
Tiếp theo, ông lão áo vải đọc tên mấy người…
Những người có tên đều là các võ giả vượt qua được một vạn dặm, bọn họ có đủ tư cách được nhận Thập Phương Dẫn Kiếp Đan!
Giá trị của một viên đan dược này còn quý giá hơn rất nhiều so với thần khí tòng nhất phẩm.
La Chinh và Ngải An Tâm đều có trong danh sách này. Các võ giả có tên thì được ông lão áo vải gọi đến bên người. Chỉ thấy ông lấy ra một cái bình ngọc nho nhỏ, từ trong bình ngọc kia tỏa ra từng luồng khí lạnh buốt.
“Dược tính của Thập Phương Dẫn Kiếp Đan rất đặc biệt, sau khi rời khỏi bình ngọc Băng Tâm thì dược lực sẽ nhanh chóng tỏa ra. Sau khi tỏa ra dược lực thì sẽ chẳng khác gì một viên đá. Nên nhận được Thập Phương Dẫn Kiếp Đan, các ngươi phải nuốt nó thật nhanh.” Ông lão áo vải nói.
Bây giờ phải nuốt luôn sao?
La Chinh hơi sửng sốt.
Thập Phương Dẫn Kiếp Đan này có thể dẫn Thiên Kiếp. Nhưng tác dụng chủ yếu của nó là giúp võ giả cửu trọng dẫn lần Thiên Kiếp thứ mười trong truyền thuyết mà thôi!
Sau khi vượt qua lần Thiên Kiếp thứ mười, võ giả sẽ có được một biển chân nguyên hoàn mỹ không tì vết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao các chủng tộc lớn đều coi trọng võ giả Sinh Tử Cảnh cửu trọng. Tất nhiên là vì căn cơ của bọn họ vững chắc hơn nhiều so với võ giả bình thường, mà quan trọng nhất chính là họ đã mở ra một vùng biển chân nguyên đậm đặc trong đan điền!
Vài vị võ giả bên cạnh La Chinh đều đã là võ giả Thần Hải Cảnh hoặc là võ giả Sinh Tử Cảnh cửu trọng, chỉ có một mình La Chinh vẫn là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng.
Điều này khiến La Chinh hơi buồn bực.
Ngải An Tâm đứng cạnh La Chinh lại có tâm trạng rất tốt. Thấy vẻ mặt của La Chinh, nàng liền cười nói: “La Chinh, hay là ngươi cho ta viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan này đi. Ta muốn thử xem, dùng cả hai viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan thì có thể dẫn lần Thiên Kiếp thứ mười một tới hay không!”
Ông lão áo vải thản nhiên liếc nhìn Ngải An Tâm một cái, khẽ lắc đầu.
Một vị võ giả bên cạnh lại nói: “Thiên Kiếp lần thứ mười hẳn là cực hạn rồi chứ? Vượt qua mười lần Thiên Kiếp là sẽ mở ra một biển chân nguyên hoàn mỹ không tì vết. Chưa từng nghe thấy ai đã trải qua lần Thiên Kiếp mười một cả.”
Đúng lúc này, ông lão áo vải thản nhiên nói: “Mười lần Thiên Kiếp đã là hoàn mỹ, nhưng… trên thế giới này không hẳn là chưa từng có ai kích hoạt được lần Thiên Kiếp mười một…”
“Thật sự có ư?” Một vị võ giả kinh ngạc hỏi.
Ông lão áo vải gật đầu: “Nhưng nó chỉ là truyền thuyết, cũng không liên quan gì đến các ngươi. Các ngươi, nhận đan dược đi!”
Nói xong, ông lão áo vải nhẹ nhàng vỗ bình ngọc Băng Tâm một cái. Những viên đan dược màu nâu từ trong bình ngọc kia lăn ra, rơi vào trong tay các võ giả.
Đan dược màu nâu này không phải hình tròn, cũng chẳng phải hình vuông, mà có mười mặt cắt, chạm vào liền cảm thấy lạnh lẽo. La Chinh cầm viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan trong tay, trên mặt là nụ cười khổ.
Vốn dĩ hắn đang chuẩn bị thăng cấp lên Sinh Tử Cảnh lục trọng, nên xem ra bây giờ dùng viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan này hơi lãng phí.
Nếu có thể cất lại được thì tốt rồi, nhưng sau khi đan dược này rời khỏi bình ngọc Băng Tâm kia thì lại phải nuốt xuống ngay.
“Ta dùng một món thần khí nhất phẩm đổi lấy viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan này của ngươi, như vậy cũng không đến mức lãng phí, được chứ?” Ngải An Tâm đi đến bên cạnh La Chinh. Khi hỏi như thế, nàng cho rằng vụ mua bán này La Chinh không có lý do gì để từ chối.
Nhưng nghe thấy vậy, La Chinh chỉ khẽ lắc đầu, cười nói: “Không cần, ta vẫn muốn lãng phí một viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan này!”
Tuy trong tay La Chinh không có ngọc chân nguyên, nhưng nếu muốn đổi một vài thứ tốt trong tay ra ngoài thì cơ bản chúng đều là những bảo vật vô giá. Một món thần khí nhất phẩm chưa chắc đã có thể khiến La Chinh để mắt tới.
“Được thôi!” Lúc này, Ngải An Tâm cũng không cưỡng cầu nữa.
Ngay sau đó, đám võ giả đều nuốt Thập Phương Dẫn Kiếp Đan xuống. La Chinh cũng cầm viên đan dược lạnh buốt trong tay kia nhét vào trong miệng.
Trong Tranh Hải giới, nguyên khí trời đất dày đặc, hơn nữa còn có các Cung chủ bảo hộ, quả thực là một nơi rất tốt để độ kiếp.
Mấy vị võ giả xuất sắc nhất được bố trí cho một chỗ rộng rãi. Sau khi cách ra một khoảng nhất định thì họ khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu làm tan dược hiệu của đan dược trong cơ thể.
Thập Phương Dẫn Kiếp Đan có thể dẫn Thiên Kiếp tới, nhưng không phải là tuyệt đối, mà cũng có xác suất thất bại nhất định. Cho nên không phải võ giả nào cũng có thể dẫn được Thiên Kiếp. Hơn nữa, thời gian mỗi võ giả dẫn được Thiên Kiếp cũng khác nhau.
Người đầu tiên dẫn được Thiên Kiếp là Tiết Mộc Dương, chỉ sau một nén nhang, lần Thiên Kiếp thứ mười của Tiết Mộc Dương đã ập đến.
Chỉ cần vượt qua lần Thiên Kiếp thứ mười này, Tiết Mộc Dương sẽ có thể đột phá Thần Hải Cảnh. Sau khi mở ra biển chân nguyên, thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều. Cũng chỉ có Thần Hải Cảnh mới có tư cách một mình đảm đương một phương, đây là khởi đầu của võ giả ở Thượng Giới.
“Không ngờ Tiết Mộc Dương lại là người đầu tiên dẫn được Thiên Kiếp thứ mười, nhìn uy thế thì có vẻ Thiên Kiếp của hắn cũng không yếu!”
“Tiết Mộc Dương vốn cũng không tệ, ai nói với ngươi là hắn yếu? Trong gió lốc quy tắc, hắn xếp thứ ba đấy. Nếu không phải vì có hai thiên tài yêu nghiệt là La Chinh và Ngải An Tâm kia thì hắn chính là người đứng đầu!”
“Hoa sen, hoa sen xuất hiện rồi kìa, là hoa sen chín cánh!”
Trong tiếng bàn luận, bóng dáng một bông hoa sen lờ mờ lẳng lặng xuất hiện lơ lửng trên đỉnh đầu Tiết Mộc Dương.
Tất cả các cánh của bông hoa sen này đều đã nở, nó từ từ xoay tròn trên đỉnh đầu hắn…
Giống như những võ giả kia đánh giá, cho dù xét về thiên phú hay thực lực thì Tiết Mộc Dương tuyệt đối là người đứng đầu trong lớp trẻ tuổi ở liên minh. Hắn vốn phải rất tỏa sáng, nhưng so với La Chinh và Ngải An Tâm, hai ngôi sao mới xuất hiện thì lại có vẻ hơi mờ nhạt.
Cho dù là các Cung chủ hay Giới chủ Lạc Nhật thì đều không quá chú ý tới người này…
“Đùng đoàng…”
“Phong Trạng Thần Lôi!”
“Hỏa Tà Độc…”
“Vân Yên Phong Ảnh…”
“Lần tiểu Thiên Kiếp thứ mười này, quả nhiên không giống bình thường!”
Từ lúc Tiết Mộc Dương bắt đầu độ kiếp, tiểu Thiên Kiếp giáng xuống càng lúc càng mãnh liệt.
Nhưng nhóm Cung chủ lại có vẻ trầm tĩnh. Tới cảnh giới của bọn họ rồi thì uy lực của Thiên Kiếp vẫn chưa đủ để khiến cảm xúc của bọn họ có dao động quá lớn.
“Uy lực lần tiểu Thiên Kiếp thứ mười của Tiết Mộc Dương quả là không tầm thường. Sau này bước vào Thần Hải Cảnh, chắc chắn sẽ là một trong những nhân tài kiệt xuất. Nhưng ta lại muốn nhìn xem tiểu Thiên Kiếp thứ mười của Ngải An Tâm sẽ có thanh thế như thế nào?” Một vị Cung chủ thản nhiên nói.