Quy tắc của Thiên Đạo chính là luật sắt, gần như không thể vượt qua.
Sau khi Thiên Tôn lên ngôi và gánh chịu vận mệnh của Thiên Đạo thì có thể dùng luật nhân quả sáng tạo ra thần võ tối cao thuộc về chính mình, tuổi thọ cũng được kéo dài thêm rất nhiều.
Nhưng số vị trí Thiên Tôn thật sự quá ít, trong cả vũ trụ, mười vạn Đại Giới, mỗi Đại Giới đều có Giới Chủ riêng. Hơn nữa, một số Giới Chủ trong đó còn thống lĩnh mấy Đại Giới, thậm chí là Đại Giới Chủ của mấy chục Đại Giới. Sợ rằng số lượng Giới Chủ đã hơn trăm nghìn!
Nhưng nhiều Giới Chủ như vậy mà cùng lắm cũng chỉ có một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn có thể gánh chịu mệnh trời...
Cho nên mỗi khi một vị Thiên Tôn ra đi, trong vũ trụ sẽ xảy ra một trận tranh đoạt liều chết.
Chỉ có điều, lúc này lại có một ngoại lệ.
Vô duyên vô cớ lại có thêm một vị Thiên Tôn...
Vị Thiên Tôn mới có thêm này liền cưỡng ép để gánh chịu mệnh trời, khiến cho Thiên Đạo chấn động, thậm chí còn làm cho quy luật trong cả Thiên Đạo bắt đầu hỗn loạn.
Vào giây phút này, mặt tất cả Thiên Tôn đều là vẻ nghiêm trọng. Từ khi bọn họ sinh ra tới nay, chưa từng gặp phải tình huống này. Có thêm một vị Thiên Tôn thì sẽ xảy ra chuyện gì? Vì sao đang yên đang lành mà trong vũ trụ lại bỗng nhiều thêm một vị Thiên Tôn? Biết làm thế nào với vị Thiên Tôn mới kia?
Sau khi chuyện phá vỡ quy luật vũ trụ này xảy ra thì lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều thế lực lớn trong thiên hạ.
Sự chấn động của Thiên Đạo vẫn còn đang duy trì...
Dưới đáy vực sâu luân hồi, Huân đã đi tới bên cạnh La Chinh, nhìn mũ miện đang không ngừng rung động kia, cả khuôn mặt nàng đầy vẻ nặng nề.
“Đây là mũ Thiên Mệnh.” Huân lẩm bẩm nói: “Chỉ khi Thiên Tôn ra đi thì mới có thể sinh ra mũ Thiên Mệnh...”
Năm đó, Huân từng chỉ huy Yêu Dạ tộc tham gia cuộc chiến đoạt mũ Thiên Mệnh. Một vị Thiên Tôn Thú tộc cạn hết tuổi thọ, không có sức xoay chuyển trời đất nên đã ra đi, mũ Thiên Mệnh cũng ra đời. Khi đó Huân liền tập hợp rất nhiều phân nhánh của Yêu Dạ tộc, đi cướp mũ Thiên Mệnh từ trong tay mấy chủng tộc khác!
Mà cuối cùng, người gánh chịu mệnh trời, giành được vị trí Thiên Tôn chính là Thần Tiễn Thiên Tôn!
Cũng bởi vì vậy nên Thần Tiễn Thiên Tôn trước giờ đều đi theo Huân...
Nghe thấy Huân giải thích, La Chinh cũng tỏ ra vô cùng hứng thú: “Vậy chẳng phải bây giờ đội mũ Thiên Mệnh này lên thì có thể trở thành Thiên Tôn ư?”
“Không thể.” Huân lắc lắc đầu, “Người gánh chịu mệnh trời phải trải qua Hóa Thần Tam Biến, bước vào cảnh giới Giới Chủ thì mới có thể đội. Tu vi không đủ thì căn bản không thể nhận!”
Hóa Thần Tam Biến cũng chính là ba cảnh giới: Thần Hải, Thần Cực và Thần Biến!
Thần Hải Cảnh thì bắt đầu mở biển chân nguyên, Thần Cực Cảnh thì có thể tạo ra sinh linh ở thế giới trong cơ thể, còn Thần Biến Cảnh lại là quá trình thế giới trong cơ thể hóa thần.
Đương nhiên Thần Biến Cảnh không phải là hóa thành thần thật. Cái gọi là thần ở đây chỉ là cách nói đối với hàng nghìn, hàng vạn sinh linh của thế giới trong cơ thể mà thôi. Sau khi đã đến Thần Biến Cảnh rồi, thế giới trong cơ thể tạo ra càng nhiều sinh linh có thực lực mạnh, thì thực lực của võ giả Thần Biến Cảnh càng lợi hại!
Sau khi trải qua Hóa Thần Tam Biến mới có thể được phong làm người đứng đầu một giới, mới có tư cách gánh chịu mệnh trời...
La Chinh gật đầu. Xem ra mũ Thiên Mệnh này cũng là thứ không thể coi thường. Nhưng lúc này thì nó cũng chẳng có tác dụng gì, “Thế thì bây giờ mũ Thiên Mệnh này cũng không có tác dụng gì...”
“Không có tác dụng gì?” Luyện Thần Tử hơi nghẹn lời. Tuy Thiên Đạo đã thay đổi, nhưng quy tắc gánh chịu mệnh trời thì chưa từng thay đổi. Ở trước mặt bất kỳ chủng tộc nào, bất kỳ võ giả nào thì mũ Thiên Mệnh này đều là vật vô cùng quan trọng, vậy mà thằng nhóc này lại nói là không có tác dụng gì!
Huân cười khẩy, “Đúng là bây giờ nó vô dụng, nhưng sau này, khi ngươi hoàn thành Hóa Thần Tam Biến thì lại có công dụng rất lớn. Ta rất tò mò, không biết nếu cưỡng ép nhét thêm một vị Thiên Tôn vào một trăm hai mươi tám vị trí Thiên Tôn kia thì sẽ xảy ra chuyện gì...”
Luyện Thần Tử không hề biết tình cảnh bây giờ của La Chinh và Huân.
Dĩ nhiên mũ Thiên Mệnh này là thứ người người đều muốn tranh đoạt, nhưng về bản chất, nó lại không thể thăng cấp cho La Chinh. Còn Dao hiện tại đã bắt đầu hành động, sợ rằng ngay cả việc rời khỏi địa cung cũng trở thành vấn đề đối với bọn họ lúc này. Dù sao cũng không thể để La Chinh tu luyện trong này đến khi đột phá cảnh giới Giới Chủ, bắt đầu gánh chịu mệnh trời, sau đó trở thành Thiên Tôn được. Rõ ràng chuyện này không thực tế...
So sánh ra thì thấy, suy xét xem làm thế nào để rời khỏi địa cung này mới là việc thực tế hơn.
Nhưng bọn họ lại không biết, hiện nay một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn trong thiên hạ đều đang điên cuồng suy tính, tính xem vị trí của mũ Thiên Mệnh này!
Cùng lúc đó, ở bên ngoài địa cung.
Tất cả các võ giả tiến vào địa cung đều đã lục tục quay về...
Bạn đang đọc truyện tại
Đối với những võ giả ở đây, lần thăm dò địa cung này xem như có thu hoạch không tệ. Ngoại trừ hang động thứ hai ra, bọn họ đều nhận được cơ duyên khá tốt trong hang động thứ ba và thứ tư.
Song, số lượng võ giả ra đi trong đó cũng không ít. Ba thánh địa lớn của Yêu Dạ tộc, Nhân tộc, Ma tộc đều mất đi khoảng một nửa số võ giả!
Thánh chủ Yêu Dạ tộc đã nhận được tin tức, nàng sẽ dựa theo lời Dao căn dặn mà chờ ở chỗ này. Thánh chủ Yêu Dạ tộc cũng không ngờ hành trình vào địa cung lần này lại dính dáng tới chuyện lớn như vậy!
Đối với vị Thánh chủ này, việc lựa chọn giữa hai vị Vương cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn. Dao đã phái bốn người Diệt, Sát, Tuyệt, Lục chạy tới Âm La giới, nên dù trong lòng nàng còn có một chút kháng cự với mệnh lệnh của Dao, thì thân là Thánh chủ của thánh địa Tử Trúc, nàng phải chịu trách nhiệm với toàn bộ thánh địa. Nàng rất rõ hậu quả của việc làm trái lệnh của Dao là thế nào. Hiện tại, Dao đang giữ thế độc quyền trong Yêu Dạ tộc, chống lại Dao, hậu quả đã rất rõ.
Hiện tại, nàng chỉ cần canh giữ ở chỗ này là được, còn đâu cứ giao cho bọn họ tự xử lý. Với thực lực của nàng, giết chết Huân và La Chinh chẳng hề khó khăn, nhưng nếu Huân phản kháng thì nàng cũng rất khó gánh vác tội danh giết Vương...
Thánh chủ Ma tộc ở bên ngoài địa cung thì quan sát toàn bộ quá trình võ giả trong tộc mình, tất nhiên gã hận La Chinh thấu xương. Không cần biết La Chinh có mâu thuẫn gì với Yêu Dạ tộc, gã cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua tên La Chinh này.
Còn Thánh Chủ của Nhân tộc bây giờ lại tiến thoái lưỡng nan. Hắn biết La Chinh chính là võ giả của thiên cung Vân Miểu, nhưng tình thế trước mắt đã vượt ngoài tầm kiểm soát của hắn, hắn không biết phải nhúng tay vào thế nào...
Dưới đáy vực sâu luân hồi.
La Chinh đứng ở chính giữa cung điện, ngồi ngay ngắn giữa từng tấm thần văn theo chỉ đạo của Luyện Thần Tử!
“Khống chế bàn luân hồi cần phải lĩnh ngộ hoàn toàn ba nghìn sáu trăm tấm thần văn. Việc này phải tốn bao nhiêu thời gian thì phụ thuộc vào khả năng lĩnh ngộ của ngươi...” Giọng nói của Luyện Thần Tử truyền tới từ một bên cung điện.
Hai mắt La Chinh hơi nheo lại, ghi khắc từng tấm thần văn vào trong tâm khảm, đồng thời nỗ lực kích hoạt những thần văn này.
Theo lời Luyện Thần Tử nói, bàn luân hồi này chính là một pháp bảo không gian rất lớn, nếu mình có thể điều khiển nó thì có thể rời khỏi nơi đây dựa vào pháp bảo không gian!
Ba nghìn sáu trăm tấm thần văn này được truyền lại từ diễn kỷ trước, là thứ hết sức xa lạ, cũng rất khó lĩnh ngộ đối với La Chinh. Thế nên bây giờ hắn chỉ có thể tranh thủ thời gian!
Một lúc lâu sau, thần văn xung quanh La Chinh dần dần sáng lên...
Nhưng lúc này mới chỉ có hơn một trăm thần văn sáng lên mà thôi. Nếu theo tốc độ này thì phải mất khoảng ba mươi sáu canh giờ để thắp sáng tất cả các thần văn ở đây!
Song, La Chinh càng lúc càng thông thạo quy luật của những thần văn này, tốc độ thắp sáng thần văn cũng càng lúc càng nhanh!
Sau hai canh giờ, hắn đã thắp sáng gần ba trăm thần văn!
Sau ba canh giờ, đã có hơn một nghìn thần văn...
Bốn canh giờ, tất cả các thần văn đều bắt đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Trong khoảnh khắc này, hai mắt của La Chinh đột nhiên mở ra.
“Được rồi sao?” Huân ở bên cạnh hỏi.
La Chinh hơi mỉm cười, sau đó gật đầu. Hai tay hắn nhẹ nhàng thi triển trên không!
“Ầm ầm ầm...”
Vào giây phút này, cả địa cung bắt đầu chấn động không thôi!
Sắc mặt của tất cả các võ giả ở cổng địa cung đều biến đổi. Bọn họ không hiểu rốt cuộc trong địa cung đã xảy ra chuyện gì, nhưng không gian bên ngoài địa cung đang bắt đầu không ngừng sụp xuống!
“Hình như địa cung kia đang chuyển động!”
“Làm sao vực sâu luân hồi kia có thể chuyển động được?”
“Có quỷ mới biết đã xảy ra chuyện gì.”
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt ba vị Thánh chủ lại khác nhau, bọn họ sững sờ nhìn chằm chằm chuyện đang xảy ra trước mắt.
Bàn luân hồi này chính là một pháp bảo không gian, dưới sự điều khiển của La Chinh, không ngờ nó lại bắt đầu nhanh chóng leo lên phía trên từ nơi mấy vạn dặm dưới lòng đất!
Không bao lâu sau, phần giữa của thành Trạch Cát đột nhiên xuất hiện một vết nứt lớn, từng tòa nhà bắt đầu sụp xuống, bụi mù bốc lên cuồn cuộn. Vào giây phút này, mọi người liền nhìn thấy một cái đĩa tròn màu vàng kim to lớn xuyên ra ngoài từ trong khe hở kia.