Bách Luyện Thành Thần

Chương 1172





Không ít “người nghe” trong vũ trụ đều đang nhớ lại câu chuyện mà La Chinh kể…

Đương nhiên, cũng không phải tất cả sinh linh đều thích nghe mấy thứ này.

Rất nhiều võ giả cần bế quan tĩnh tâm tu hành, không chịu nổi bất kỳ quấy rầy nào. Tu luyện đến giai đoạn quan trọng mà bị một ý nghĩ hỗn tạp quấy rầy sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

Mà âm thanh của Thét Lệnh này có thể nói là vang vọng khắp vũ trụ. Bất kể là chỗ cực sâu trong lòng đất hay là ở cao tít trên bầu trời đều có thể truyền đến mà không hề gặp trở ngại, không cách nào ngăn lại được âm thanh này.

Trong ngày thường, nếu là các Thiên Tôn dùng Thét Lệnh thì cũng thôi. Thét Lệnh trong tay bọn họ không nhiều, có thể cả một ngày trong vũ trụ mới vang lên một giọng nói, hoặc cũng có thể mười ngày nửa tháng đều rất yên tĩnh. Mặc dù như thế, đối với một ít võ giả đang độ kiếp hoặc võ giả đang đột phá bình cảnh mà nói, vẫn mang đến nguy hiểm không nhỏ.

Nhưng bây giờ…

La Chinh dùng Thét Lệnh kể chuyện xưa, mà lại kể một lèo suốt mấy canh giờ.

Đối với những võ giả này chính là tương đương với tra tấn.

Thậm chí có một số võ giả, còn dứt khoát bỏ tu luyện, nhưng chung quy vẫn sinh ra oán hận với La Chinh.

Nhưng giá trị con người của những võ giả này, có thể còn không mua nổi một tấm Thét Lệnh. Cho dù họ có phát cáu, bản thân La Chinh cũng không nghe được.

Không lâu sau khi câu chuyện hôm nay kể xong, La Chinh liền nghe phía sau truyền tới một loạt tiếng loảng xoảng. Hắn nhìn thấy Luyện Thần Tử đang chạy thẳng tới chỗ mình với tốc độ rất nhanh. Trong nháy mắt, lão dùng cặp móng vuốt bắt lấy hai cánh tay La Chinh, nói với giọng vô cùng kích động nói: “La, La Chinh…”

“Chuyện gì?” La Chinh khó hiểu.

“Ta, ta…” Luyện Thần Tử không ngừng khoa tay múa chân, dường như cả nói cũng ấp a ấp úng nói không rõ ràng. Một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Ngươi có thể mở phường luyện khí! Tiên trong sách nói ngươi có thể làm được!”

Mở phường luyện khí, sẽ phải xông vào Chân Tuyệt Lộ một lần nữa. Nếu La Chinh vượt qua một giai đoạn trong Chân Tuyệt Lộ, hắn có thể nhận được một tấm lệnh bài ngay sau đó.

Tu vi và thực lực hiện tại của La Chinh đều có tiến bộ không nhỏ, quả thực hắn nắm chắc việc tiến thêm một bước nữa ở Chân Tuyệt Lộ, thậm chí có thể tiến thêm hai bước nữa…

Nhưng lệnh bài lấy được khi xông vào Chân Tuyệt Lộ chỉ là ngẫu nhiên. Ngoài phường luyện khí ra, còn có phòng luyện đan và các loại tháp vân vân. Điều này cho dù là La Chinh cũng không cách nào bảo đảm.

Vì vậy hắn cười nhạt nói: “Lần này trở lại trong Tiên Phủ, ta nhất định sẽ xông vào Chân Tuyệt Lộ một lần nữa. Nhưng ta cũng không thể cam đoan sẽ mở được phường luyện khí.”

“Rầm.” Nghe được câu trả lời của La Chinh, Luyện Thần Tử đặt mông ngồi bệt trên mặt đất. Mặc dù không thể nhìn thấy biểu cảm từ cái đầu kim loại của lão, nhưng nhìn bộ dạng này lại biết lão đang vô cùng buồn bực.

“Thế nào? Ở trong Tàng Thư Các thu hoạch được nhiều vậy sao?” La Chinh hỏi.

Nghe thấy vấn đề La Chinh nhắc tới, Luyện Thần Tử bò dậy, kích động nói: “Nhiều! Trời ơi…”

Một câu căn bản không thể nói lên được sự kích động của Luyện Thần Tử. Bản thân lão là luyện khí sư thuộc Thiên Đạo trước, dĩ nhiên là nhân vật cực kỳ tự phụ, thậm chí trình độ tự phụ đến phát điên.

Mới đầu khi lão lật xem những quyển sách cổ về luyện khí kia, trong lòng có phần xem thường. Tuy Tiên Phủ này là vật thần kỳ, nhưng ở trong mắt Luyện Thần Tử, chủ nhân của Tiên Phủ này quá lãng phí. Dùng tài nguyên quý báu để lát tường, như trâu nhai mẫu đơn, trình độ lãng phí làm người ta tức lộn ruột.

Nhưng lật tiếp một quyển sách cổ bàn về luyện khí, lão liền chìm đắm vào trong đó, không cách nào tự kiềm chế.

Bản thân Luyện Thần Tử cũng là người cực kỳ thông minh. Trên con đường luyện khí, lão từng đưa ra rất nhiều ý tưởng lớn mật. Nhưng những ý tưởng này lão có thể nói ra, không có nghĩa là lão có thể thực hiện được.

Từ thời điểm lão lật mở xem sách cổ về luyện khí, lão phát hiện rất nhiều ý tưởng của mình vậy mà thật sự tồn tại. Hơn nữa người ta chẳng những hoàn thành ý tưởng của lão, mà còn hoàn thiện hơn nhiều…

Dù sao, những sách cổ truyền thừa này cũng có nguồn gốc từ bên ngoài vũ trụ, vượt trên cả Thiên Đạo!

Sau khi Luyện Thần Tử đọc xong một quyển sách cổ về luyện khí, cả người đều choáng váng, nỗi khiếp sợ trong lòng dường như khiến lão đứng không vững.

Cũng chính vì vậy, hứng thú của lão đối với phường luyện khí càng thêm mãnh liệt. Nhưng phường luyện khí này căn bản không thể đi vào, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn…

Nhưng ngay vào lúc này, tiên trong sách lại nhắc nhở Luyện Thần Tử, La Chinh có thể mở ra phường luyện khí. Vừa nghe xong, tất nhiên là lão mừng rỡ như điên chạy đến, năn nỉ La Chinh bất kể như thế nào cũng phải mở ra phường luyện khí.

La Chinh cũng không từ chối yêu cầu này của Luyện Thần Tử. Ngày đó hắn cố ý mang Luyện Thần Tử vào Tiên Phủ, cũng có ý nghĩ để cho lão quản lý phường luyện khí.

La Chinh đã vượt qua hai giai đoạn của Chân Tuyệt Lộ. Hiện tại hắn đã đột phá Thần Hải Cảnh, đây chính là thời điểm để hắn tiến vào trong đó lần thứ hai. Chỉ là, La Chinh cũng không cách nào bảo đảm sẽ lấy được tấm lệnh bài nào.

Sau khi chuẩn bị một hồi, A Phúc đi trước dẫn đường, La Chinh, Mộ Minh Tuyết và Luyện Thần Tử thì đi theo sát phía sau. Huân đương nhiên là bồng bềnh bên người La Chinh. Đám người xuyên qua sảnh lớn của Tiên Phủ, đi thẳng đến Chân Tuyệt Lộ.

Lần đầu La Chinh xông vào Chân Tuyệt Lộ, là lúc còn ở trong Hạ Giới. Khi đó La Chinh dựa vào “chuyển dời sức mạnh”, hắn có thể tùy ý chuyển sức mạnh đến bất kỳ đâu trong Đại Thế Giới.

Cũng dựa vào cách này, hắn mới xông qua đã qua được hai giai đoạn của Chân Tuyệt Lộ trong một lần.

Nhưng hiện tại La Chinh đã phi thăng Thượng Giới, liên hệ với Đại Thế Giới đã yếu, bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình.

Nhưng thực lực hiện tại của La Chinh đã khác xưa rồi, sau khi tu vi tăng lên, thực lực cũng có bước tiến to lớn. Trở lại trong làn sương mù mờ mịt này, La Chinh không do dự chút nào, từng bước tiến vào Chân Tuyệt Lộ.

Trong tay La Chinh đã có bốn tấm lệnh bài, theo thứ tự là lệnh bài chữ Tốn thông qua Tiên Phủ, lệnh bài chữ Chấn mở ra Chân Tuyệt Lộ, lệnh bài chữ Cấn để tiến vào Tiên Phủ và lệnh bài chữ Khảm để mở Tàng Thư Các.

Nếu theo bát quái, hẳn là trên Chân Tuyệt Lộ còn dư lại bốn tấm lệnh bài, cũng chính là lệnh bài chữ Ly mở ra phường luyện khí, lệnh bài chữ Đoái mở ra phòng luyện đan, cùng với lệnh bài chữ Khôn mở ra tháp tu luyện và lệnh bài chữ Kiền…

Có thể nhận được một tấm lệnh bài kia, cũng cần nhờ may mắn. A Phúc từng nói qua, trên Chân Tuyệt Lộ tất nhiên có khả năng nhận được lệnh bài trùng lặp, như vậy thì khá bị thiệt.

“Vù vù…”

Cùng lúc khi La Chinh từ từ tiến về phía trước, cảnh sắc xung quanh dần dần xảy ra thay đổi. Hai khí âm dương lại lần nữa xuất hiện, tụ lại thành từng cái bóng người…

Người Thánh tộc…

Họ giống Thiên Vị tộc, cùng là chủng tộc có máu chảy trong người là màu vàng.

Giữa hai chủng tộc có ối liên quan gì, bây giờ La Chinh vẫn không rõ lắm. Nhưng quả thực Thánh tộc này là một chủng tộc hoàn mỹ.

Từng bóng dáng được tạo từ ảo ảnh, võ giả Thánh tộc lần lượt xong thẳng về phía La Chinh!

“Xoẹt!”

La Chinh nắm Lôi Phong U Thần Kiếm nơi tay, trong con mắt lóe lên sự sắc bén. Biển hỗn độn trong cơ thể nổi lên từng đợt sóng lớn, sức mạnh cả người cũng bắt đầu dâng trào như nước thủy triều vậy!

Suốt dọc đường đi tới đây bị đuổi giết, đều là dựa vào bàn luân hồi, dựa vào Huân, dựa vào Tiên Phủ…

Về phần bản thân La Chinh, hắn không làm được gì, tu vi của La Chinh vẫn còn quá thấp, còn cần rèn luyện.

“Giết!”

Trường kiếm vung lên nhẹ nhàng, hơn mười U Thần Ảnh từ trong kiếm của hắn bắn ra. Từng U Thần Ảnh bắt đầu từ những hướng khác nhau, bay về phía những võ giả Thánh tộc kia!

“Phù phù phù phù phù phù…”

Sau khi U Thần Ảnh tiến đến gần sát, chúng dễ dàng xé những võ giả Thánh tộc này thành từng mảnh. Những võ giả Thánh tộc hóa thành từng luồng khí âm dương rồi tan đi. Hiệu suất cao một cách khác thường.

Đối với La Chinh mà nói, giai đoạn thứ ba của Chân Tuyệt Lộ cũng không tính là khó khăn.

Chỉ cần U Thân Ảnh là có thể đủ xé rách những võ giả Thánh tộc này. La Chinh vẫn duy trì tốc độ khá cao, xông thẳng về phía trước.

Nhưng ước chừng một nén nhang sau, thực lực võ giả Thánh tộc do hai khí âm dương hóa thành đột nhiên tăng lên một bậc. Võ giả xuất hiện ở chỗ này dường như đều có tu vi Thần Hải Cảnh hậu kỳ.

“Tinh anh Thánh tộc?” Ánh mắt La Chinh hơi ngừng một chút.

Những võ giả Thần Hải Cảnh của Thánh tộc này thân mặc áo giáp kim loại, phía trên khắc hoa văn tinh xảo, tay cầm các loại thần khí, rõ ràng họ khác với võ giả Thánh tộc đã gặp trước đây.

U Thần Ảnh phóng ra các loại quyền chiêu, hiệu quả đánh lên người những tinh anh Thánh tộc này kém hơn rất nhiều. Trái lại, những Thánh tộc tinh anh này lại có thể dễ dàng xé rách U Thần Ảnh, sau đó liền xúm lại phía La Chinh.

Đối mặt với vị tinh anh Thánh tộc thứ nhất xông về phía mình, La Chinh tùy tay vung Lôi Phong U Thần Kiếm trong tay ra!

“Đinh!”

Một tiếng kêu giòn vang truyền đến, La Chinh ngạc nhiên. Một kiếm của hắn thế nhưng bị một vị tinh anh Thần tộc dẫn đầu dùng một cây đinh ba đỡ được!

Hắn hừ lạnh một tiếng, xoay nhẹ trường kiếm, kiếm quang như điện, vòng qua cổ tinh anh Thánh tộc kia. Một dòng máu tươi màu vàng theo đó phun ra, bóng dáng La chinh đã sớm bay ra ngoài trăm trượng…