Bách Luyện Thành Thần

Chương 1198





Sau khi điểm mộng ảo trong cơ thể La Chinh bị trừ đi, xếp hạng của hắn cũng bắt đầu tụt xuống.

Những cái tên trong kim tự tháp cứ lên lên xuống xuống vốn là chuyện rất bình thường. Một lượng lớn võ giả như vậy, thêm một điểm mộng ảo, bớt một điểm mộng ảo thì thứ tự sẽ chênh lệch hàng nghìn, hàng vạn.

Nếu là võ giả bình thường thì việc tăng giảm thứ hạng sẽ không khiến mọi người chú ý.

Nhưng võ giả xếp hạng bên trên mà thay đổi về thứ hạng sẽ là căn cứ để mọi người suy đoán thắng bại giữa các võ giả.

Ví dụ như Hiên Viên Thần Phong đang xếp hạng nhất, bỗng nhiên rơi một cách tự do từ trên đỉnh kim tự tháp xuống vị trí hơn bốn mươi nghìn...

Thế nên các võ giả trong vũ trụ đoán rằng Hiên Viên Thần Phong hẳn là đã bị người ta giết chết một lần!

Bị giết chết một lần thì sẽ bị trừ mất một nửa số điểm mộng ảo. Hiên Viên Thần Phong có thể duy trì được vị trí bốn mươi nghìn thì có thể đoán ra điểm mộng ảo đã tích lũy được của hắn ta nhiều đến cỡ nào.

Nhưng Hiên Viên Thần Phong bị ai đánh chết?

Ai lại có thể giết chết được Đạo Tử của Chư Thần Vô Niệm?

Người bên ngoài hoàn toàn không biết...

Xếp hạng của La Chinh không phải tốp đầu, nhưng vẫn có không ít võ giả chú ý đến hắn.

Tên của La Chinh đột nhiên biến mất. Rất nhiều người vốn đang chú ý đến hắn cũng cảm thấy nghi hoặc. Ngay cả vị trí thứ ba triệu chín trăm mà La Chinh cũng không thể duy trì được?

Ánh mắt Vân Lạc hiện lên sự kinh ngạc. Chẳng lẽ La Chinh đã bị người ta giết chết?

Nàng bắt đầu tìm kiếm xuống dưới.

La Chinh bị giết chết một lần, điểm mộng ảo sẽ bị trừ một nửa. Đại khái nàng cũng có thể đoán được vị trí xếp hạng mới rơi vào khoảng bao nhiêu.

Nhưng khi nàng rót cảm giác vào trong kim tự tháp, tìm kiếm thẳng một lèo hết mười hai triệu cái tên mà vẫn không tìm được tên của La Chinh.

Thế nên nàng lại càng nghi ngờ hơn.

Cho dù bị giết chết thì cũng không có khả năng rơi xuống quá hơn mười triệu cái tên chỉ trong thời gian ngắn chứ? Chẳng lẽ trong thời gian này, La Chinh đã bị giết hai lần?

Bị giết chết một lần thì cũng phải mất một khoảng thời gian mới có thể sống lại. Khả năng La Chinh bị giết hai lần không lớn. Vân Lạc suy nghĩ trăm bề vẫn không có cách giải thích nào.

Nhưng nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều. La Chinh trước giờ vẫn vậy. Trước đó, trong truyền thừa Tân Hỏa, thứ hạng của hắn cũng cực kỳ thấp, nhưng chẳng phải sau đó hắn cũng đã nhanh chóng leo lên sao? Nàng chỉ nghĩ mãi mà không sao giải thích được chuyện này thôi.

Trong chiến trường mộng ảo...

Bây giờ La Chinh chỉ còn hơn mười nghìn điểm mộng ảo thôi.

Muốn kiếm mười nghìn điểm mộng ảo trong chiến trường mộng ảo không phải việc gì khó.

La Chinh cố ý kiểm tra thứ hạng của mình. Trong thế giới này, hắn đã rơi thẳng xuống vị trí hơn bốn mươi triệu người. Còn thứ hạng trong chiến trường mộng ảo lại vào vị trí đến hơn hai tỉ.

“Thôi!” La Chinh lắc đầu.

Dù sao thì ba trăm nghìn điểm mộng ảo cũng đã bị lấy đi, hắn hy vọng có thể lấy lại được khi thăm dò hang động này.

Sau khi hấp thu điểm mộng ảo, vòng sáng kia dần hóa thành một con côn trùng nhỏ sáu cánh. Con côn trùng nhỏ này được ngưng tụ từ ánh sáng màu vàng, lẳng lặng trôi nổi bên cạnh La Chinh.

Sau khi con côn trùng nhỏ sáu cánh này xuất hiện, lực cản trên người La Chinh cũng biến mất.

Mất đi lực cản, La Chinh chui thẳng vào trong hang động...

Hang động trước mắt không lớn, rộng chưa đầy một trượng. Đoạn đường phía trước là một con đường dốc hẹp dài.

Trên con đường này, cứ cách mười trượng sẽ có một vòng sáng màu trắng.

Khi La Chinh nhìn thấy vòng sáng đầu tiên, tâm hắn liền chùng xuống. Chắc không phải mỗi vòng sáng này sẽ trừ đi ba trăm nghìn điểm mộng ảo mới loại bỏ được đấy chứ? Nếu là như vậy thì chỉ sợ có chết hắn cũng không lấy được nhiều điểm mộng ảo như thế.

Nhưng chuyện La Chinh lo lắng đã không xảy ra. Mỗi lần hắn đến gần vòng sáng, hắn không hề gặp phải lực cản nào. Con côn trùng sáu cánh luôn đi theo bên cạnh hắn sẽ bay đến chỗ vòng sáng, hấp thu nó, rồi lực cản sẽ biến mất.

“Phải có con côn trùng nhỏ này mới có thể tiến vào chỗ sâu trong hang động...” Sau khi thấy năng lực của con côn trùng nhỏ sáu cánh, La Chinh lẩm bẩm.

Từng vòng xoáy bị con côn trùng nhỏ sáu cánh hấp thu, La Chinh cũng không ngừng tiến lên trên con đường duy nhất trong hang động.

Mười trượng...

Trăm trượng...

Không bao lâu sau, La Chinh đã đi rất sâu trong hang động rồi.

Nơi này có một ngôi miếu cổ.

Mặc dù ngôi miếu nằm sâu trong lòng đất, cũng đã bị tàn phá rất nhiều, nhưng mơ hồ vẫn cảm nhận được một uy thế phát ra từ nó.

“Tại sao trong lòng đất lại có ngôi miếu cổ?” La Chinh cảm thấy khó hiểu.

Theo La Chinh đoán, chiến trường mộng ảo vốn là một Đại Giới, thuộc Đại Giới bị đóng kín.

Bình thường, chiến trường mộng ảo được hình thành từ năm mươi Đại Giới này sẽ không cho phép mọi người tiến vào bên trong. Chỉ khi nào nó được mở ra, võ giả bên ngoài mới có thể tiến vào thông qua luồng ánh sáng phát ra từ Thiên Đạo, hơn nữa nó còn hạn chế ở tu vi Thần Hải Cảnh.

Phải chăng trước đây từng có sinh linh ở lại chiến trường mộng ảo?

Từ ba con chuột Thông Thiên bên ngoài, cộng thêm những vòng xoáy ánh sáng bên trong và con côn trùng nhỏ sáu cánh, rõ ràng có người bố trí hang động này. Nhưng là ai đã bố trí nó?



La Chinh mới chỉ phi thăng Thượng Giới được một khoảng thời gian ngắn, kinh nghiệm không được phong phú cho lắm.

Hắn biết, trong ba thế lực lớn của Nhân tộc thì chỉ có thánh vực Vạn Phật của Phật giáo là hưng thịnh nhất.

Nghe nói thánh vực Vạn Phật là thánh địa thập phẩm, nhưng không dùng chữ “thánh địa” mà là “phúc địa” hoặc “tự miếu” để gọi...

Ngôi miếu cổ trước mắt có liên quan gì đến thánh vực Vạn Phật không?

Không do dự nhiều, La Chinh tiến thẳng vào trong ngôi miếu cổ.

Ngay khi vừa mới bước vào, hắn đã nhìn thấy một bức tượng Phật.

Đó là tượng Phật Di Lặc với gương mặt cười. Nhưng điều kỳ lạ chính là, Phật Di Lặc lại cưỡi trên một con ngựa cao lớn, mặt tròn bụng tròn. Dù nói từ góc độ nào thì ánh mắt của bức tượng này dường như đang nhìn chằm chằm vào La Chinh.

Chẳng biết tại sao, mặc dù biết rõ Phật Di Lặc chỉ là vật chết, nhưng La Chinh lại có cảm giác giống như đang bị theo dõi.

Cảm giác này rất không ổn. Dù sao thì không khí chỗ này cũng thật sự quá kỳ lạ.

Nếu đổi thành chỗ khác, không biết bên trong có bảo vật quý báu gì thì khả năng La Chinh sẽ chọn rời khỏi ngôi miếu cổ. Không khí ở đây quá khác lạ, dường như không phải là nơi tốt lành gì, mà là nơi nguy hiểm.

Nhưng bây giờ La Chinh đang ở trong chiến trường mộng ảo, chết đi rồi thì cùng lắm hắn sẽ sống lại trong thành chính. Huống chi, hắn vừa mới nộp ba trăm nghìn điểm mộng ảo làm “phí qua đường”. Vì thế, hắn không nỡ tùy tiện rời đi. Hắn muốn biết, sau khi bị trừ ba trăm nghìn điểm mộng ảo thì hắn sẽ nhận lại được những gì.

Nghĩ vậy, hắn trực tiếp đi vòng qua bức tượng Phật Di Lặc, rời khỏi gian trước của ngôi miếu cổ, tiến vào sân trong.

Nhưng sau khi hắn tiến vào bên trong, gương mặt đang mỉm cười của Phật Di Lặc bắt đầu thay đổi. Ánh mắt nó đảo ngược, miệng mỉm cười cũng xoay lại.

Sau khi xoay lại, gương mặt Phật Di Lặc đầy vẻ hung ác.

La Chinh đã bước vào bên trong, nên tất nhiên không thể nào nhìn thấy được cảnh tượng này.

“Ầm!”

Hắn vừa mới bước vào, còn chưa kịp dò xét hoàn cảnh thì hai cánh cửa sau lưng đã đóng sầm lại.

La Chinh quay người, nhìn thoáng qua cánh cửa đã bị hỏng, hắn cũng không đánh nát cánh cửa làm gì...

Nếu ngôi miếu cổ này thật sự có thể bao vây được hắn, hắn sẽ không thể nào đánh nát được cánh cửa gỗ đã bị hư hỏng kia. Nếu hắn có thể đánh nát chúng, như vậy hắn sẽ gặp phiền phức không đáng có.

Trong sân trống rỗng có bốn pho tượng Phật đứng thẳng.

Bốn pho tượng Phật này tay cầm trường côn, người mặc áo cà sa. Bốn thanh trường côn đều đồng loạt chỉ vào chính giữa sân, cũng chính là vị trí của La Chinh.

“Đây là... La Hán?” Ánh mắt La Chinh nhìn chằm chằm mấy pho tượng.

Trong lúc hắn đang quan sát bốn pho tượng Phật, bên tai lập tức vang lên âm thanh đôm đốp.

Chỉ trong nháy mắt, hắn đã phát hiện nơi phát ra âm thanh này.

Mặt ngoài của bốn pho tượng Phật bắt đầu bị nứt ra. Tượng Phật La Hán đang hoạt động.

Một lát sau, bốn pho tượng Phật bằng đá nhảy khỏi bệ hoa sen, giơ trường côn đập thẳng về phía La Chinh.

Mặc dù cơ thể bằng đá, nhưng động tác của chúng cực kỳ linh hoạt, không khác gì người thật.