Bách Luyện Thành Thần

Chương 1240





Hiệu suất La Chinh cướp điểm mộng ảo không tính là chậm.

Hắn không cần bôn ba đường dài đến các thành chính khác mà chỉ cần dựa vào Na Di Lệnh là có thể dễ dàng thay đổi vị trí của mình.

Nhưng số điểm thu được vẫn không bằng một số võ giả.

Hình như hắn đã bỏ qua cái gì đó?

Hay là đám võ giả đó có được bí mật gì mà hắn không biết?

Sau khi La Chinh móc thanh sắt này ra, một ý niệm truyền vào trong đầu hắn.

“Nạp năm triệu điểm mộng ảo thì có thể tiến vào đại sảnh Nhân Quả. Để đại sảnh Nhân Quả mở ra, cần mười người đồng thời tham gia. Vẫn còn thiếu sáu người, có muốn nộp điểm mộng ảo...”

Còn thiếu sáu người?

Lần trước, khi La Chinh cầm thanh sắt này, hình như là còn thiếu ba người?

Bây giờ lại càng chênh lệch nhiều hơn?

“Không đúng, hẳn là đã có những võ giả khác mở đại sảnh Nhân Quả, góp đủ mười người. Bây giờ bốn người đang chờ chắc là một nhóm khác.”

Mắt La Chinh lóe lên, có lẽ suy đoán của hắn không sai.

Xem ra, đã có không ít võ giả tiến vào đại sảnh Nhân Quả.

Năm triệu điểm mộng ảo.

Đối với La Chinh mà nói, đây là một con số lớn. Hắn cướp một tòa thành chính, võ giả bên trong sẽ không ngoan ngoãn xếp hàng chờ hắn đến giết. Hắn giết hơn mười võ giả, điểm tích lũy còn chưa đến một triệu.

Dù sao thì Đại Giới này cũng có rất nhiều thành chính, nhưng không phải thành chính nào cũng có nhân vật như Cơ Lạc Tuyết.

Xem ra, có khi hắn phải tiến vào trong thanh sắt này.

Sau khi đã có quyết định, La Chinh rót một ý niệm vào trong thanh sắt.

“Nộp điểm mộng ảo.”

“Vù vù vù...”

Lúc này, rất nhiều điểm mộng ảo từ trong cơ thể La Chinh bay ra.

Năm triệu điểm mộng ảo bay ra khỏi cơ thể La Chinh, lập tức bay vào trong thanh sắt. Bởi vì số điểm quá nhiều, nên quá trình này cũng hơi dài.

Nhìn điểm mộng ảo màu vàng, La Chinh đăm chiêu.

Điểm mộng ảo được dùng để tính vị trí xếp hạng.

Nhưng chắc không chỉ đơn giản như vậy. Nếu tham gia chiến trường mộng ảo, vậy võ giả Thần Hải Cảnh thực lực yếu chỉ có thể là cừu non đợi làm thịt. Tác dụng duy nhất chính là được trải qua những trận kịch chiến sinh tử trong chiến trường mộng ảo để tôi luyện tâm trí của mình.

Về phần Thiên Đạo này có sắp xếp gì hay không, điểm mộng ảo còn có tác dụng gì thì chỉ có thể chờ chiến trường mộng ảo đóng lại mới biết được.

Sau khi năm triệu điểm mộng ảo được thanh sắt hấp thu, toàn bộ thanh sắt tỏa ra ánh sáng màu vàng mãnh liệt.

“Ầm!”

Một âm thanh giòn vang truyền đến, ánh sáng màu vàng bắt đầu lan rộng ra, biến thành một cánh cửa ánh sáng.

Nhìn cánh cửa ánh sáng trước mặt, La Chinh bước một bước vào bên trong.

Bên trong...

Là một gian phòng nhỏ.

Sau khi tiến vào bên trong, La Chinh phát hiện ở góc phòng có bốn người đang ngồi.

Một võ giả Ma tộc, ba võ giả Nhân tộc, võ giả Nhân tộc có hai nam một nữ.

Khí tức truyền ra từ trên người bọn họ không yếu. Thực lực bản thân tuyệt đối không thể xem thường. Ít ra thì bọn họ đều có thể chiến một trận với La Chinh.

Dù sao, võ giả có thể kích hoạt thanh sắt, tất phải đi qua những di tích cổ hoặc mật địa mới có thể lấy được.

Sau khi kích hoạt thanh sắt, lại còn phải tốn năm triệu điểm mộng ảo.

Võ giả có thể tích lũy được năm triệu điểm mộng ảo, vận may tạm thời cũng rất quan trọng, nhưng thực lực tất nhiên không kém.

“Lại thêm một người, còn thiếu năm người nữa.” Một người lạnh nhạt nhìn La Chinh, sau đó nhắm mắt lại.

Ngược lại, ánh mắt vị võ giả Ma tộc lại nhìn La Chinh từ trên xuống dưới, trong ánh mắt mơ hồ có vẻ khiêu khích. Trên thực tế, võ giả Ma tộc là người tiến vào bên trong này đầu tiên. Y cũng đã khiêu khích những người kia một lần, chỉ là không ai để ý đến y.

“Đây chính là đại sảnh Nhân Quả? Hình như không có lối ra?” La Chinh đánh giá một vòng, sau đó đưa tay sờ vào vai. Đám đầu lâu vẫn luôn cắn xé sau lưng hắn, sau khi hắn tiến vào cánh cửa này, chúng không đi theo nữa. Phía sau giờ trở nên nhẹ nhõm lại thành ra hơi không quen.

“Nơi này chỉ là phòng chờ mà thôi. Sau khi có đủ mười người mới có thể mở ra đại sảnh Nhân Quả. Cứ chờ ở đây là được.” Cô gái Nhân tộc mặc áo trắng lạnh nhạt nói.

Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên cô gái này tiến vào đại sảnh Nhân Quả. Nàng rất quen thuộc toàn bộ quá trình.

Trên thực tế, ngoại trừ La Chinh và vị võ giả Ma tộc ra, ba võ giả Nhân tộc đều không phải lần đầu tiên tiến vào đại sảnh Nhân Quả.

Bọn họ nghĩ, La Chinh và võ giả Ma tộc lần đầu tiên tiến vào, nhất định sẽ cản trở, trở thành gánh nặng cho bọn họ, nên trong lòng cũng hơi thất vọng.

Nhưng đại sảnh Nhân Quả phải có mười người mới mở ra được. Sau khi mở ra, lại phải phối hợp với nhau mới có thể đi được xa. Huống chi, bên trong gian phòng cấm chiến đấu, bọn họ cũng không thể đuổi La Chinh và vị võ giả Ma tộc kia đi. Chính vì vậy, đám đầu lâu luôn cắn xé La Chinh cũng không thể tiến vào gian phòng này.

La Chinh khẽ gật đầu. Hắn hoàn toàn không quan tâm thái độ này của nàng ta.

Chỉ là cứ chờ ở đây khiến hắn hơi buồn bực. Hắn không muốn lãng phí thời gian như thế. Sớm biết như vậy, hắn sẽ dò xét thanh sắt nhiều hơn. Chờ sau khi có chín người thì hắn vào đó là vừa.

Nhưng giờ đã vào rồi, La Chinh đành phải tiến vào góc phòng.

Đợi La Chinh vào chỗ xong, bầu không khí trong phòng trở nên yên tĩnh. Cô gái mặc áo trắng khoanh chân ngồi một góc, hình như đang nhắm mắt dưỡng thần.

Hai người đàn ông Nhân tộc cũng ngồi xếp bằng, dường như đang tu luyện chân nguyên bên trong cơ thể. Chỉ có vị võ giả Ma tộc là ánh mắt cứ mở to như chuông đồng, giống như muốn chiến đấu với người ở đây một trận vậy.

La Chinh về chỗ ngồi xong, nhẹ nhàng vỗ một cái. Một tiếng bốp rất nhỏ truyền đến, một ngọn núi nhỏ xoay tròn xuất hiện.

Là núi Nguyên Từ Thần được La Chinh luyện hóa.

Sau khi đánh bại Cơ Lạc Tuyết, La Chinh đã dùng thuật luyện máu để trao đổi ngọc giản với Cơ Lạc Tuyết.

Trong ngọc giản có ghi lại bí pháp Cơ gia, có thể luyện ra lực nguyên từ.

Dù sao bây giờ cũng phải ngồi chờ thêm võ giả, La Chinh muốn tận dụng thời gian này để tinh luyện lực nguyên từ.

Khi La Chinh lấy ra ngọn núi Nguyên Từ Thần nho nhỏ, võ giả Ma tộc liếc qua, gương mặt hiện lên vẻ khinh thường. Luyện hóa pháp bảo là một ngọn núi, là một hành vi rất ngu xuẩn, ít ra thì trong mắt võ giả Ma tộc là thế.

Về phần hai võ giả Nhân tộc, bọn họ nhìn thấy ngọn núi nhỏ trong tay La Chinh thì ánh mắt hơi lóe lên, đánh giá La Chinh lần nữa, sau đó nhắm mắt lại.

Hai võ giả Nhân tộc cảm nhận được lực ngũ hành phát ra từ ngọn núi Nguyên Từ Thần, cũng nhìn ra được nó bất phàm nhưng vẫn chưa đáng để bọn họ để ý tới.

Còn cô gái áo trắng, sau khi thản nhiên nhìn quét qua, vốn cũng đã muốn dời mắt đi chỗ khác, nhưng bỗng nhiên nàng ta nghĩ đến điều gì đó, con mắt đột nhiên mở to, kinh ngạc nhìn ngọn núi Nguyên Từ Thần trong tay La Chinh.

“Ngươi... ngọn núi nhỏ trong tay ngươi chính là núi Nguyên Từ Thần đã được luyện hóa?” Giọng nói vốn lãnh đạm giờ lại hơi thận trọng.

Rõ ràng, cô gái này biết núi Nguyên Từ Thần khó luyện hóa đến cỡ nào. Hoặc có thể nói, núi Nguyên Từ Thần vốn không thể luyện hóa. Nhưng ngọn núi nhỏ trước mắt lại là một ngọn núi Nguyên Từ Thần hoàn chỉnh, và đã bị người này luyện hóa. Đây chính là điều khiến nàng không thể tưởng tượng nổi.

La Chinh gật đầu, nói với cô gái áo trắng: “Đúng vậy.”

Trả lời xong, La Chinh bắt đầu giải phong ấn trên ngọc giản của Cơ Lạc Tuyết, bắt đầu hấp thu nội dung bí pháp bên trên.

Cô gái áo trắng vẫn luôn đánh giá La Chinh và ngọn núi Nguyên Từ Thần trong tay hắn, bắt đầu suy đoán lai lịch của chàng thanh niên này. Mặc dù nàng rất tò mò, không biết La Chinh đã làm cách nào để luyện hóa ngọn núi Nguyên Từ Thần này, nhưng nàng cũng biết không nên hỏi nhiều.

Lực nguyên từ...

Chính là sức mạnh hình thành sau khi ngũ hành pha trộn lẫn nhau.

Muốn vận dụng năm loại lực quy tắc cùng một lúc, năm loại lực quy tắc này nhất định phải nằm trong trạng thái cân đối.

Càng cân đối thì lại càng dễ rút lực nguyên từ bên trong ngọn núi Nguyên Từ Thần ra. Nhưng muốn khống chế năm loại lực quy tắc trong trạng thái cân đối hoàn toàn là chuyện không hề dễ dàng.

La Chinh tiếp thu nội dung trong ngọc giản xong thì lập tức tổng kết được như vậy.

Vận chuyển năm loại lực quy tắc căn bản?

Duy trì trạng thái cân đối tuyệt đối?

Nghĩ đến đây, La Chinh lại rút ra năm luồng khí hỗn độn trong đan điền.

Khí hỗn độn thuận theo kinh mạch, tràn vào trong tay hắn, rót vào từng ngón tay khác nhau.

Không bao lâu sau, ánh sáng bắt đầu lấp lóe trên ngón tay của hắn. Năm loại lực quy tắc khác nhau xuất hiện, chỉ là lực quy tắc này không cân đối.