Bậc thang đá bằng bạch ngọc rộng khoảng hai trượng, không biết có tới mấy trăm nghìn lối cầu thang uốn lượn quanh ngọn núi lớn hùng vĩ này.
Mặc dù cấm bay, nhưng tốc độ của mười người này cũng không chậm.
Có lời cảnh báo của cô gái áo trắng, cả mười người tạm thời cũng buông lỏng cảnh giác với nhau hơn.
Dù sao mười người này đều có thể xếp trong tốp một nghìn người đứng đầu ở Đại Giới này, và trong trăm nghìn người đứng đầu trong toàn bộ chiến trường mộng ảo.
Không ai có thể chắc chắn đánh bại được người khác, huống chi cô gái áo trắng còn cho biết, trong đại sảnh Nhân Quả có thể được ban thưởng lên đến hàng chục triệu điểm mộng ảo?
Trong quãng đường chạy như bay lên cầu thang, cô gái kia ở vị trí đi đầu, La Chinh theo phía sau, còn những võ giả khác thì duy trì một khoảng cách nhất định, leo lên với tốc độ đều đặn. Võ giả Nhân tộc thấp bé kia thì đi sau cùng.
Leo một mạch hết một nén nhang, mọi người mới dừng lại ở đại sảnh trước mặt. Bậc thang kéo dài nối liền với đại sảnh này, nên muốn leo lên tiếp thì nhất định phải qua được sảnh này trước.
Cả đại sảnh này đều có màu trắng, bề ngoài rất lớn, không biết xây từ vật liệu gì, trên tường cũng không đánh dấu bất kỳ cái gì.
Trong mười người, chỉ có cô gái áo trắng kia là người tiến vào đại sảnh Nhân Quả lần thứ hai, nên ánh mắt mọi người đều đổ dồn về nàng.
Cô gái áo trắng cười nhẹ, nói: “Đây là dại sảnh Nhân Quả thứ nhất, độ khó cũng không lớn, mọi người cứ tiến vào là được.”
La Chinh gật đầu. Hắn đã cắn răng tiêu năm triệu điểm mộng ảo nên lúc này đã không có gì để do dự nữa.
Thế là đám người bèn theo sau La Chinh, bước vào trong đại sảnh.
Trong đại sảnh trống không, không hề có một thứ gì.
Những võ giả ở đây cũng từng thăm dò nhiều bí cảnh trong chiến trường mộng ảo.
Đối mặt với tình huống này, trong lòng mọi người không hẹn mà cùng nâng cao cảnh giác, ngay cả La Chinh cũng vậy.
Giống như lúc hắn tiến vào trong tán cây thần mộc Đại Xuân vậy. Mặc dù lúc đó xung quanh vô cùng yên tĩnh, nhưng thật ra lại rất nguy hiểm. Nếu đổi lại là những võ giả khác, sợ rằng chỉ cần bất cẩn một chút thôi là đã chết thẳng cẳng rồi.
Nhưng cho dù người mạnh như La Chinh mà cũng rước lấy một đống đầu lâu sau lưng.
Nhìn thấy mọi người cảnh giác như thế, cô gái áo trắng mỉm cười: “Đừng căng thẳng thế. Đây là đại sảnh Nhân Quả đầu tiên, sẽ không quá khó đâu.”
“Trong đại sảnh Nhân Quả này có cái gì?” Có người hỏi.
Cô gái áo trắng mỉm cười: “Ý nghĩa như tên gọi. Các thử thách trong đại sảnh Nhân Quả đều lấy quy tắc Thiên Đạo làm thủ đoạn công kích, mỗi đòn công kích đều chất chứa luật nhân quả!”
Dù cô gái áo trắng này có vẻ rất thoải mái, nhưng lời nói ấy vẫn khiến mặt mọi người biến sắc.
Ngay cả ánh mắt La Chinh cũng hơi lóe lên.
Hễ là thủ đoạn dính đến luật nhân quả thì đều chứa quy tắc cấp trung, thậm chí là cấp cao trong vũ trụ!
Vì sao thần khí chí tôn lại mạnh như thế? Nguyên nhân chính là ở điểm này.
Cứ dính đến luật nhân quả thì đều khó mà ngăn cản được. Ví dụ như Thiên Tôn gánh vác số trời mà thi triển ra luật nhân quả mạnh nhất thì có thể trực tiếp giết chết mười người chỉ trong nháy mắt. Không biết tại sao cô gái mặc áo trắng này còn cười nổi?
“Vậy trong đại sảnh Nhân Quả thứ nhất này có nguy hiểm gì?” Võ giả mũ tròn hờ hững hỏi.
Cô gái áo trắng lắc đầu: “Dường như mỗi lần lại khác nhau, nên ta cũng không rõ lắm. Nhưng ta biết độ khó của đại sảnh Nhân Quả đầu tiên này sẽ không cao lắm. Chỉ cần cẩn thận một chút thì mọi người đều có thể thông qua.”
Thấy mọi người còn có vẻ do dự, cô gái áo trắng liền tiến vào trong đại sảnh trước tiên. Sau đó nàng xoay người, vậy mà chín người phía, sau bao gồm cả La Chinh đều cùng tiến vào với nàng. Sắc mặt mọi người lập tức hơi khó coi.
Đám người này thật chẳng có lòng tin người gì cả, khiến nàng cảm thấy mình như một kẻ dò đường ngớ ngẩn vậy.
Sau khi cô gái áo trắng bước về phía trước mấy bước, từ vách tường bên trái đại sảnh Nhân Quả bỗng xuất hiện một ký hiệu huyền ảo. Giữa ký hiệu này có khắc một hình người cổ quái, một tia sáng màu trắng phát ra từ miệng người này. Sau khi tia sáng này xuất hiện, nó thoát khỏi vách tường, bay vụt về phía cô gái áo trắng trong đại sảnh!
“Cẩn thận.” La Chinh mở miệng nhắc nhở.
Mặc dù để một cô gái đi dò đường đúng là không hay lắm, nhưng lúc trước nàng nói rằng mọi công kích trong đại sảnh Nhân Quả đều sẽ liên quan đến luật nhân quả vẫn khiến mọi người sợ hãi. Vậy nên La Chinh cũng chỉ có thể tính toán trước rồi mới hành động!
Ánh sáng này nhìn rất bình thường, nhưng trên thực tế lại ẩn chứa sát khí sống chết, chứa đựng sức mạnh huyền ảo mà hắn không thể hiểu được.
Chỉ là chí ít La Chinh cũng có thể xác định, nếu bản thân hắn bị ánh sáng trắng này đâm trúng thì chết là cái chắc. Mặc dù hắn không rõ ánh sáng trắng này chứa đựng quy tắc nhân quả gì.
Trong mắt mọi người đều là vẻ kinh hãi!
Rốt cuộc đại sảnh Nhân Quả này là nơi quái quỷ gì? Vừa mới lên đã có công kích kinh khủng như thế?
Nhưng cô gái áo trắng lại vô cùng bình tĩnh. Nàng bình tĩnh lùi về phía sau một bước, ánh sáng trắng này lướt qua, cách trước người nàng khoảng một thước. Từ trên vách tường khác của đại sảnh lại xuất hiện một ký hiệu huyền ảo khác, mà trong ký hiệu này vẽ một hình động vật kỳ quái. Ánh sáng trắng lập tức chui vào miệng bức vẽ kia rồi biến mất không thấy đâu nữa.
“Ta nói rồi, đại sảnh Nhân Quả thứ nhất sẽ không quá khó, chỉ cần cẩn thận một chút là tất cả mọi người đều có thể qua.” Cô gái áo trắng mở miệng nói.
Sau đó, nàng lại lùi về phía sau mấy bước, một bên vách tường lại xuất hiện tia sáng màu trắng, cắt ngang toàn bộ đại sảnh rồi chui vào phía bên kia.
Đến lúc này, mấy người La Chinh cũng bắt đầu bước tiếp, đi theo sau cô gái áo trắng.
Thử thách trong đại sảnh Nhân Quả thứ nhất đúng là không quá khó.
Chẳng qua chỉ là một tia sáng trắng cắt ngang qua thôi. Đối với mấy võ giả này, đừng nói là một tia sáng, cho dù là mấy trăm tia sáng trong đại sảnh chiếu ra cùng lúc thì cũng chỉ cần một khe hở vừa đủ là bọn họ có thể thoải mái qua lại như con thoi ở trong đó!
Nhưng tia sáng này vẫn tiềm ẩn uy hiếp.
Giống như một người vốn luôn đi lại tại chỗ trên đất bằng, nay lại đổi thành trăm mét trên không trung thì cho dù con đường trước mắt có rộng lớn đến đâu cũng vẫn khiến hắn thấy lo lắng mà đi chậm lại.
Bây giờ tâm trạng rất nhiều võ giả đều như vậy.
Mỗi khi bước đi được một trượng trong đại sảnh này thì liền gặp phải một tia sáng màu trắng.
Mà mọi người càng tiến về phía trước, tốc độ tia sáng phóng ra càng lúc càng nhanh.
Tốc độ này cũng chỉ ở mức tương đối mà thôi!
Trong mắt mấy người La Chinh, tốc độ của tia sáng màu trắng này vẫn giống như ốc sên.
Dù sao, nếu bọn họ dùng tốc độ cao nhất để đi qua đại sảnh Nhân Quả này thì chắc cũng không cần đến một nhịp thở.
Chẳng qua cảm thấy e ngại tia sáng trắng này nên mới không dám lỗ mãng. Bọn họ chỉ dựa theo tiết tấu của tia sáng, chờ sau khi nó lướt qua thì mọi người cũng mới bước đi một bước.
Tần suất và tốc độ của mỗi tia sáng không cố định.
Càng đi sâu vào trong đại sảnh, tốc độ phóng ra của tia sáng càng lúc càng nhanh.
Có đôi khi, tia sáng bỗng nhiên đi ra từ trong vách tường, hơi dừng lại ở giữa đại sảnh một chút, sau đó lại tăng tốc chui vào vách tường bên đối diện.
Cũng có đôi khi, tia sáng sẽ dùng tốc độ nhanh đến mức mắt mọi người khó mà theo kịp để chui thẳng từ vách tường này sang vách tường kia, cứ thế qua mấy nhịp thở rồi lại lặp lại...
Mọi người có thể tìm ra quy luật của những tia sáng này. Đối với đông đảo các võ giả mà nói, đó chỉ là trò bịp bợm cỏn con thôi. Mọi người dần quen nên tâm trạng cũng thả lỏng hơn, tốc độ đi cũng nhanh hơn.
“Còn mười trượng nữa là có thể qua đại sảnh này.” Cô gái áo trắng nói. Nàng nghiễm nhiên đã trở thành dê đầu đàn của đội ngũ này.
“Đại sảnh thứ nhất có phần thưởng gì?” Võ giả Ma tộc hỏi.
“Đi qua rồi các ngươi sẽ biết.” Cô gái áo trắng mỉm cười.
Đúng vào lúc này, La Chinh chợt dừng bước. Hắn nhìn một tia sáng đang xuyên qua trước mắt, lại lần nữa có ý đồ với những cái đầu lâu sau lưng mình.
Không biết tia sáng màu trắng này có thể đánh rơi chúng hay không?
Nghĩ tới đây, La Chinh lại lần nữa lấy một cái đầu lâu ở phía sau xuống, dùng tay cẩn thận cầm phía dưới đầu lâu, giơ nó lên trên đúng vào quỹ đạo tia sáng màu trắng kia phóng ra.
“Vèo...”
Tia sáng màu trắng chợt đánh tới, lập tức đâm vào đầu lâu kia!
Cùng lúc đó, một uy lực vô cùng lớn bỗng truyền vào tay La Chinh. Sức mạnh này vượt xa sức tưởng tượng của hắn! E là còn mạnh hơn sức mạnh khi hắn thắp sáng tất cả vảy rồng vô số lần!
Mặt La Chinh biến sắc, lập tức buông tay ra!
Hắn liền nhìn thấy tia sáng màu trắng kia bị đầu lâu làm lệch phương hướng, bắn vọt lên trần của đại sảnh Nhân Quả.
“Ầm ầm ầm...”
Trong đại sảnh Nhân Quả, ngoại trừ tia sáng màu trắng đã bắn ra xung quanh thì đầu lâu đen sì cũng bắn từ trên xuống dưới với tốc độ cực nhanh!