Bách Luyện Thành Thần

Chương 1300





Sau khi Ninh Vũ Điệp đi theo Cửu cung chủ, trong lòng nàng cũng cảm thấy hơi bất an.

Với sự thông minh của nàng, làm sao lại không đoán ra được tình huống trước mắt?

Nàng chỉ là võ giả phi thăng, hoàn toàn không có chỗ chống lưng ở Thượng Giới, lấy đâu ra chuyện tốt đến với nàng chứ?

Chỉ có một khả năng mà thôi, đó chính là La Chinh.

Sau khi phân tích, nàng đã biết tình hình hiện tại của hắn.

Quả thực danh tiếng của hắn trong vũ trụ rất vang dội, nhưng danh tiếng này có được không phải dựa vào thế lực nào đó. Hơn nữa, hình như hắn còn đắc tội với không ít thế lực lớn.

Mặc dù Cửu cung chủ trước mặt cực kỳ khách sáo, nhưng rốt cuộc việc này là tốt hay xấu, nàng còn chưa xác định được.

Ninh Vũ Điệp sợ nhất chính là một khi rơi vào tay thánh địa Ngọc Thanh, nàng sẽ bị đem ra làm con tin để uy hiếp La Chinh. Đây là điều mà nàng không muốn đối mặt.

Nhưng nàng không hề có bất kỳ cơ hội nào để phản kháng.

Nàng đi theo Cửu cung chủ lượn quanh một vòng đại điện chứa không gian mộng ảo này, sau đó đến quảng trường phía trước.

Lúc này, trên quảng trường đang tập trung tất cả các nhân vật quan trọng của thánh địa Ngọc Thanh.

Có Cung chủ của ba mươi hai cung, Điện chủ, chấp sự, trưởng lão...

Khí tức phát ra từ những nhân vật này rất mạnh. Kém nhất cũng là người có tu vi Thần Biến cảnh. Thậm chí, trong đó còn có mấy vị võ giả thực lực sâu không lường được.

Tu vi của Ninh Vũ Điệp là Thần Hải Cảnh. Cảnh giới mà nàng nhìn không thấu thì ít nhất cũng là nửa Giới Chủ.

Dưới sự dẫn dắt của Cửu cung chủ, ánh mắt của tất cả những người có mặt trong điện đều tập trung trên người Ninh Vũ Điệp.

“Cô gái này là vợ của La Chinh thật sao?”

“La Chinh cũng là võ giả phi thăng, rất có khả năng hắn đã lấy vợ sinh con ở Hạ Giới. Nhưng khả năng giả mạo cũng không thấp.”

“Giả mạo? Ha ha, chờ Thánh chủ dùng thần thông linh tâm là biết ngay. Nếu giả mạo thì sẽ phải trả một cái giá rất lớn đấy.”

Thấy Ninh Vũ Điệp đã được đưa đến, những người có mặt trên quảng trường bắt đầu bàn tán.

Chiến trường mộng ảo đang bước vào giai đoạn gay cấn. Bọn họ cũng đặc biệt chú ý đến thứ hạng.

Thiên tài mạnh nhất của thánh địa Ngọc Thanh là Thẩm Thanh đang nằm ở vị trí thứ bảy mươi nghìn. Thứ hạng này vẫn còn đang tăng lên nhanh chóng.

Trước đây mọi người từng kỳ vọng, Thẩm Thanh có thể nằm trong danh sách một trăm nghìn người đứng đầu đã là thành tích rất tuyệt rồi. Nhưng bây giờ, Thẩm Thanh đã vọt đến vị trí bảy mươi nghìn, tầng lớp cấp cao của thánh địa Ngọc Thanh đều cảm thấy bất ngờ.

Dù sao bọn họ cũng chỉ là một thánh địa thập phẩm. Trong vũ trụ này, thánh địa thập phẩm giống như bọn họ có đến mấy trăm nghìn cái.

Đương nhiên, thành tích của Thẩm Thanh không thể so sánh với La Chinh.

Với thứ tự xếp hạng của La Chinh, liên minh Nhân Đạo sẽ vô cùng coi trọng.

Dù sao trong hơn ba nghìn Đại Giới của liên minh Nhân Đạo cũng chỉ có chưa đến một trăm người tiến vào vị trí mười nghìn người đứng đầu.

Bị rất nhiều cường giả nhìn chằm chằm như vậy, Ninh Vũ Điệp hơi mất tự nhiên.

Cuối cùng, nàng và Cửu cung chủ đến trước mặt một ông lão mặc đạo bào.

Ông lão mặc đạo bào ngồi trên một chiếc ghế mây, ánh mắt vẫn luôn nhìn lên đỉnh kim tự tháp bên trong không gian mộng ảo, Cửu cung chủ đi đến cúi đầu trước ông lão: “Thánh chủ, ta đã đưa người đến rồi.”

Ông lão mặc đạo bào chính là Thánh chủ Ngọc Thanh, người quản lý toàn bộ thánh địa thập phẩm này.

Sau khi nghe Cửu cung chủ nói xong, Thánh chủ Ngọc Thanh mới chậm rãi thu hồi ánh mắt. Có lẽ là do công pháp tu luyện nên Thánh chủ Ngọc Thanh nhìn già hơn người cùng tuổi, động tác cũng vô cùng chậm chạp. Nhưng con ngươi trong đôi mắt đầy nếp nhăn kia lại rất sáng.

Ông thản nhiên nhìn Ninh Vũ Điệp, cất giọng già nua: “Ngươi chính là vợ của La Chinh?”

Vốn dĩ, võ giả ngồi cạnh Ninh Vũ Điệp lúc trước cũng chỉ là một vị võ giả bình thường, nhưng dù sao hắn ta cũng là võ giả lớn lên ở thánh địa Ngọc Thanh ở Thượng Giới.

Sau khi biết được thân thế của Ninh Vũ Điệp, hắn ta xem đây là một cơ hội, thông qua quan hệ để báo lên cấp trên.

Không ngờ việc này lại được tầng lớp cấp cao trong thánh địa Ngọc Thanh chú ý. Người được võ giả kia báo đã hứa hẹn, nếu thân phận Ninh Vũ Điệp là thật, vậy nhất định sẽ ban cho hắn ta một phần thưởng không nhỏ.

Ninh Vũ Điệp trả lời: “Ta vì tìm kiếm phu quân của mình mới đến đây.”

Thánh chủ Ngọc Thanh khẽ gật đầu: “Hãy nhìn thẳng vào mắt của ta.”

Trong khoảnh khắc Ninh Vũ Điệp nhìn qua, nàng cảm giác ánh mắt của mình không thể thoát khỏi mắt của ông lão này, giống như cả người nàng đều chìm vào trong đó vậy.

Đây là thần thông về linh hồn!

Ninh Vũ Điệp nhanh chóng cho ra đáp án.

Với tu vi của Ninh Vũ Điệp, làm sao nàng có thể chống cự được thần thông linh hồn của một vị Thánh chủ?

Nhưng ngoại trừ cảm nhận được ánh mắt của mình bị hút vào thì nàng lại không có cảm giác khó chịu nào khác.

Một lát sau, Thánh chủ Ngọc Thanh nhắm hai mắt, cơ thể Ninh Vũ Điệp run lên một cái, thở phào một hơi.

Mấy vị thuộc tầng lớp cấp cao của thánh địa Ngọc Thanh ở bên cạnh cũng chăm chú nhìn vào Thánh chủ Ngọc Thanh. Thánh chủ Ngọc Thanh chậm rãi nói: “La Chinh phi thăng đến Thông Linh giới của liên minh Nhân Đạo chúng ta, được đưa vào mười ba thiên cung để bồi dưỡng. Hắn cũng được xem là người của liên minh Nhân Đạo chúng ta. Ngươi là vợ cả của La Chinh, có duyên phi thăng vào thánh địa Ngọc Thanh, tất nhiên phải được quan tâm chăm sóc. Nhưng, lúc trước La Chinh đã được đưa đến thiên cung Vân Miểu, nếu ngươi đồng ý, ta cũng có thể đưa ngươi đến thiên cung Vân Miểu.”

Mặc dù Thánh chủ Ngọc Thanh tuổi già sức yếu, nhưng lại rất rõ thời thế.

Nếu La Chinh chưa từng lên được tốp những thứ hạng đầu trên kim tự tháp thì ông ta sẽ không hỏi đến việc này, cùng lắm chỉ phái người tìm hiểu một phen, sau đó tùy tiện sắp xếp cho Ninh Vũ Điệp là được.

Trước đây, mặc dù La Chinh đã thể hiện rất tốt, nhưng những gì hắn thể hiện cũng chỉ là nhờ vào Tiên Phủ. Bây giờ, La Chinh đã hoàn toàn chứng minh được năng lực của mình. Hắn đang xếp thứ bảy mươi bảy trong chiến trường mộng ảo.

Trong bối cảnh của Đại Thế này, nếu hắn trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật cực kỳ quan trọng trong liên minh Nhân Đạo.

Nếu hắn tiến thêm một bước, chỉ cần một bước thôi, hắn sẽ trở thành nhân vật chính của Đại Thế này.

Điều này mang ý nghĩa rất phi thường.

Thành tựu của hắn chắc chắn sẽ vượt trên cả Huyễn Hải Thiên Tôn năm đó.

Bây giờ, việc chiếu cố Ninh Vũ Điệp chỉ là cố chút sức mọn đối với thánh địa Ngọc Thanh mà thôi. Nhưng như vậy lại có thể giành được thiện cảm của La Chinh. Vụ mua bán này, kẻ ngốc cũng sẽ làm.

“Thiên cung Vân Miểu?” Ninh Vũ Điệp tò mò hỏi.

Thánh chủ Ngọc Thanh gật đầu: “Đúng, là thánh địa tu luyện của liên minh Nhân Đạo chúng ta, chỉ có võ giả xuất sắc nhất mới có thể bước chân vào đó.”

“Ta... không đi.” Ninh Vũ Điệp gật đầu: “Ta ở lại đây, chờ La Chinh đến là được.”

Nghe Ninh Vũ Điệp nói vậy, Thánh chủ Ngọc Thanh nở nụ cười thản nhiên: “Ở đây cũng được. Sau khi chiến trường mộng ảo kết thúc, ta có thể giúp ngươi dùng một Thét Lệnh để gọi La Chinh. Nhưng ngươi cũng rõ tình hình của La Chinh lúc này rồi đấy, mấy chủng tộc lớn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Sợ là sẽ còn bị vây trong Tiên Phủ một thời gian.”

“Ta hiểu.” Ninh Vũ Điệp gật đầu: “Xin cảm ơn Thánh chủ trước.”

Thánh chủ Ngọc Thanh khách sáo nói: “Tiện tay mà thôi. Ngươi có thể gia nhập võ đường Ngọc Thanh của chúng ta để tu luyện. Cửu cung chủ, nàng ấy sẽ ở lại cung của ngươi.” Nguồn :

Nghe Thánh chủ ra lệnh như vậy, Cửu cung chủ tỏ vẻ vui mừng.

Ai mà chẳng muốn nhận chuyện này chứ. Chỉ là nhận thêm một đệ tử vào trong cung thôi mà. Tạm thời còn chưa biết tư chất của Ninh Vũ Điệp thế nào, nhưng bây giờ ai cũng biết nàng ấy có quan hệ mật thiết với La Chinh. Nếu có thể khiến hắn nợ mình một ân tình, đây tuyệt đối không phải là chuyện xấu.

Huống chi, Thánh chủ đã dùng thần thông linh tâm, xác định nàng chính là vợ cả của La Chinh.

Võ giả có rất nhiều vợ, nhưng người vợ kết tóc xe duyên lại chỉ có một. Ninh Vũ Điệp chính là một người rất quan trọng đối với La Chinh.

“Nhưng bây giờ ta không muốn tu luyện.” Ninh Vũ Điệp nhìn lên trên kim tự tháp: “Ta chỉ muốn ở chỗ này quan sát mà thôi...”

“Chuyện nhỏ.” Cửu cung chủ khẽ cười, sau đó tìm cho nàng một vị trí không tệ trên quảng trường.

Lúc này, Ninh Vũ Điệp mới được xem là đệ tử chính thức của thánh địa Ngọc Thanh. Hơn nữa còn một bước bước vào trung tâm của thánh địa, chính là võ đường Ngọc Thanh.

Lúc trước, khi Ninh Vũ Điệp nghe về võ đường Ngọc Thanh, trong lòng nàng vô cùng chờ mong, còn tính toán không biết phu quân của mình có tư cách tiến vào nơi này hay không. Bây giờ, người ta chỉ dựa vào quan hệ vợ chồng của nàng mà đã sắp xếp cho nàng vào đó.

Ninh Vũ Điệp có cảm giác giống như đang nằm mơ.

Rốt cuộc phu quân đã làm được gì khiến người ta phải coi trọng như vậy?

Tất nhiên, nàng không hề biết đến biểu hiện của La Chinh ở truyền thừa Tân Hỏa, càng không biết mấy vị Thiên Tôn của liên minh Nhân Đạo vẫn đang lẳng lặng chú ý từng hành động của La Chinh.

“Tên kia...” Từ phía xa nhìn lại, nhìn thấy La Chinh ở vị trí thứ bảy mươi bảy, Ninh Vũ Điệp vui mừng thì thầm: “Không biết từ lúc nào, chàng đã đạt đến trình độ này rồi.”

Nhớ lại lúc nàng mới quen La Chinh, khi đó hắn chỉ mới là Tiên Thiên Cảnh, trong lòng nàng vô cùng xúc động.