Bách Luyện Thành Thần

Chương 1332





Sát Lục Thánh Thương là thần binh có uy lực mạnh nhất trong vũ trụ.

Nhưng trong cõi mộng Phỉ Thúy này, nó lại bị một chỉ của Quý Liên Sinh ngăn lại.

Khi đầu ngón tay nàng điểm vào mũi nhọn của trường thương, trường thương liền không thể tiến thêm được nữa.

“Sức mạnh thuần túy thì chỉ vô dụng thôi.” Quý Liên Sinh thản nhiên nói.

Mắt La Chinh ngưng lại, lực vảy rồng trong cơ thể hắn tuôn ra. Trong nháy mắt, hắn đã mở ra lực của mười nghìn tấm vảy rồng.

Nhưng vẫn không có tác dụng.

Mũi thương điểm vào đầu ngón tay của Quý Liên Sinh, nhưng rồi lại không đâm vào được.

Lúc này, La Chinh không hề do dự, hai chân đạp xuống, nhanh chóng lùi về phía sau.

“Nhất Niệm Vô Chuyển!”

Cùng lúc đó, một ánh thương to lớn bắn ra.

Bị ánh thương này nhắm trúng thì ngay cả Thiên Kiêu bình thường có muốn né cũng không né kịp, chỉ có thể bị trường thương giết chết.

Nếu La Chinh bị thương này đâm trúng, chỉ sợ cũng không ngăn nổi.

Nhưng...

Chỉ thấy hoa đào chậm rãi rơi xuống ngay trước người Quý Liên Sinh, chặn ánh thương kia lại.

“Bốp!”

Hoa đào vỡ vụn...

Ánh thương sinh ra từ Nhất Niệm Vô Chuyển cũng bị phá tan ngay lập tức.

“Trong cõi mộng này, ngươi không phải là đối thủ của ta.” Quý Liên Sinh vừa nói vừa cất bước tiến về phía trước.

Một cô gái cực đẹp, nhưng lúc này lại trở thành chúa tể trong cõi mộng Phỉ Thúy.

Nàng tạo ra quy tắc ở đây, nên cũng chính là chúa tể của cõi mộng này.

Sát Lục Thánh Thương có uy lực đến mức nào? Ngay cả quy tắc Thiên Đạo trong chiến trường mộng ảo nó còn có thể phá được cơ mà. Thế nhưng nó lại không thể làm đầu ngón tay nàng bị thương.

“Công kích thuần túy như vậy cũng không có hiệu quả.” La Chinh nheo mắt lại. Khi hắn lui về phía sau, trong đầu cũng không ngừng suy nghĩ.

Nếu không phá nổi cõi mộng Phỉ Thúy này, hắn sẽ thua ngay lập tức.

Vậy hắn sẽ bị loại?

La Chinh chưa từng nghĩ đến.

Nhưng cõi mộng chân thật như thế, biết phá thế nào đây?

“Cõi mộng Phỉ Thúy được dẫn ra từ hoa đào, là thứ mà ta thích nhất...” Quý Liên Sinh tiếp tục tiến đến gần La Chinh: “Thật ra, ngay khi ngươi tiến vào cõi mộng của ta, ngươi đã thua rồi. Nhận thua đi.”

Tốc độ La Chinh lui lại rất nhanh.

Nhưng Quý Liên Sinh chỉ bước một bước đã đến ngay bên cạnh hắn.

Nàng không thi triển quy tắc không gian, chỉ là tốc độ khi bước ra một bước.

Tốc độ này không chỉ nhanh, mà còn nhanh quá mức bình thường. Dù sao trong cõi mộng Phỉ Thúy của nàng, không có gì nàng không làm được.

“Nhận thua đi.” Quý Liên Sinh cười nói.

Sao La Chinh có thể nhận thua chứ?

Hắn cất trường thương vào trong nhẫn tu di, sau đó bỗng vọt lên.

Nhưng hắn còn chưa kịp đưa thân hình lên thì Quý Liên Sinh đã nhẹ nhàng phất tay.

“Ầm!”

Dường như có một cái búa vô hình nện xuống người La Chinh, đánh hắn rơi từ trên không trung xuống.

“Vô dụng thôi. Ngươi trốn không thoát khỏi cõi mộng Phỉ Thúy của ta đâu.” Quý Liên Sinh lắc đầu: “Khung cảnh ở cõi mộng này rất đẹp, ta không muốn máu tươi bắn ra làm ô uế cõi mộng của ta. Ngươi... nhận thua đi!”

Tính cách của nàng thay đổi rất nhanh.

Bên ngoài cõi mộng, lúc nào nàng cũng thẹn thùng, ngại ngùng. Nhưng trong cõi mộng, nàng trở nên rất tự nhiên, rất khí thế và tràn ngập tự tin.

“Ha ha, La Chinh cũng chỉ có thể bị tiểu nữ Quý gia ta đùa giỡn như một con chuột!”

“Hắn hoàn toàn không có sức phản đòn. Không cùng một cấp bậc!”

“Cõi mộng Phỉ Thúy của Quý Liên Sinh quá lợi hại. Không chỉ La Chinh, ngay cả Hiên Viên Thần Phong khi đối mặt với nàng cũng sẽ bị đánh bại.”

Lúc này, người của Quý gia đều mỉm cười nhẹ nhõm. Trước đây, bọn họ còn có chút lo lắng, nhưng bây giờ lại thấy La Chinh hoàn toàn không có sức phản đòn như vậy thì bọn họ mới biết thần đạo của Quý Liên Sinh ảo diệu đến cỡ nào.

Quý Nam nhìn hết những gì xảy ra trong cõi mộng kia, ánh mắt lóe lên một tia sáng không dễ nhận ra.

Đúng là tỷ tỷ đã lợi hại hơn rất nhiều.

Nhưng La Chinh không phải người dễ đối phó như vậy.

Cho dù Quý Liên Sinh đang chiếm thế thượng phong, nhưng Quý Nam cũng không dám khẳng định tỷ tỷ mình sẽ thắng.

Bình tĩnh ngẫm lại thì đương nhiên nàng hy vọng tỷ tỷ có thể thắng cuộc tỉ thí này. Dù sao tỷ tỷ cũng là người của Quý gia. Mặc dù La Chinh đã giúp đỡ nàng, nhưng chung quy cũng chỉ là người ngoài.

Chẳng qua, La Chinh thật sự có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy sao? Quý Nam không tin.

Bò dậy khỏi mặt đất, nghe Quý Liên Sinh nói vậy, La Chinh lắc đầu: “Cõi mộng của ngươi đúng là lợi hại, nhưng cho dù là cái gì thì cuối cùng cũng sẽ có cách để giải.”

Quý Liên Sinh cũng lắc đầu: “Hễ là người tiến vào cõi mộng của ta, tất sẽ bị ta khống chế. Ngươi không hiểu cõi mộng Phỉ Thúy mạnh đến cỡ nào đâu.”

Nói xong, nàng lại nhẹ nhàng lắc đầu thêm lần nữa.

Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh vô hình nện xuống người La Chinh.

“Ầm!”

Một tiếng vang to lớn truyền đến. La Chinh bị đánh bay về một hướng khác.

“Rầm!”

La Chinh bị luồng sức mạnh đó ném bay ra xa cả trăm trượng. Vừa mới rơi xuống đất, dưới đất tràn ngập hoa đào bỗng dâng lên một luồng sức mạnh vô hình, trực tiếp đánh bay La Chinh lên không trung.

Hắn giống như một con rối, mặc cho Quý Liên Sinh làm gì thì làm.

“Haiz! Chung quy lại thì La Chinh cũng chỉ là một võ giả phi thăng mà thôi. Thật ra ta còn cược hắn đứng nhất đấy.”

“Ha ha, chứ không phải vì hắn không được coi trọng, nên tỷ lệ đền khi đặt cược vào hắn cao sao? Cũng là điều tất nhiên thôi. Ngựa ô, nào có nhiều ngựa ô đến như vậy? Tên này có thực lực của Thiên Kiêu đã là may mắn tám đời rồi. Nhưng so với cường giả chân chính thì vẫn thua xa.”

“Nghe nói Quý Liên Sinh chỉ xếp thứ tư ở Chư Thần Vô Niệm, La Chinh đụng phải Quý Liên Sinh đã bị như vậy, thế khi gặp phải Cơ Lạc Tuyết thì sẽ như thế nào? Vậy mà ngươi còn cược La Chinh đứng nhất? Ta thấy ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày thì có.”

Đám võ giả nhìn La Chinh bị chà đạp như vậy thì đại đa số đều chỉ có thể lắc đầu.

So với đám Thiên Kiêu, Đạo Tử của những thế lực lớn, La Chinh vẫn còn kém quá xa.

“Ầm ầm ầm...”

Cơ thể La Chinh giống như bị một người khổng lồ nắm trong tay, tùy ý giày xéo, căn bản không có sức phản kháng lại.

“La Chinh!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Khê Ấu Cầm nhíu mày.

Từng luồng khí màu tím quay quanh người Khê Ấu Cầm. Nàng muốn thoát ra khỏi quân cờ kia.

Mặc dù biết bại trận cũng sẽ không chết, nhưng Khê Ấu Cầm nhìn thấy La Chinh bị người ta chà đạp, đùa bỡn như thế...

Chẳng qua khi nàng vừa mới phát luồng khí màu tím ra, trên quân cờ màu đen lại lập tức sinh ra một lực trói buộc rất mạnh, không cho nàng thoát khỏi quân cờ.

“Đừng nóng vội, La Chinh không dễ bị đánh bại như vậy đâu.” Hoa Thiên Mệnh ở bên cạnh thấy hành động của Khê Ấu Cầm thì vội lên tiếng khuyên.

Đối kháng với quy tắc Thiên Đạo tuyệt đối không phải là một lựa chọn sáng suốt, chỉ uống phí sức lực mà thôi.

“Hừ!”



Khê Ấu Cầm nào nghe lời của Hoa Thiên Mệnh?

Từng luồng khí màu tím tiếp tục tuôn ra, bóng kiếm cũng không ngừng bay ra từ đó.

Nàng dự định đối kháng với lực trói buộc của quân cờ màu đen.

Đám khí màu tím phát ra từ cơ thể nàng vốn chỉ có thể quanh quẩn quanh nàng khoảng ba tấc, nhưng do không ngừng khuếch tán ra nên chúng dần dần lan đến chỗ quân cờ màu đen.

Thấy vậy, Hoa Thiên Mệnh cũng sững sờ.

“Cạch!”

Một âm thanh vang giòn truyền đến từ quân cờ màu đen bên dưới. Bên trên quân cờ xuất hiện một vết nứt.

Lúc này, lực chú ý của mọi người đều tập trung trên bàn cờ...

Bỗng nhiên nghe thấy âm thanh đó, các Thiên Kiêu, Đạo Tử cũng giật nảy mình khi nhìn thấy cảnh tượng quanh Khê Ấu Cầm.

Cô gái này đã làm nứt quân cờ?

Từng quân cờ rơi xuống bàn, sau đó dừng lại trên bàn cờ.

Cho dù uy lực khi giao đấu của hai bên có mạnh đến cỡ nào, dù bọn họ có thể phá hủy bàn cờ đi nữa thì cũng không thể làm quân cờ rung chuyển được.

Thế nhưng cô gái đó lại có thể làm nứt quân cờ?

Những luồng khí màu tím bên cạnh Khê Ấu Cầm càng lúc càng dày lên, phạm vi lan ra cũng càng lúc càng lớn. Cứ tiếp tục như vậy thì nàng có thể thoát khỏi quân cờ màu đen, xông vào bàn cờ thiên địa.

“Haiz!”

Một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang lên.

Sau đó xung quanh quân cờ màu đen bên người Khê Ấu Cầm khuếch tán ra từng vòng sáng mờ ảo.

Những vòng sáng bắt đầu hướng về phía Khê Ấu Cầm để giam nàng lại.

Nhưng cho dù vậy, những vòng sáng đó cũng không thể ngăn cản được những luồng khí màu tím kia, cứ thế bị nó ăn mòn từng chút một.

Trong mắt mọi người đều là vẻ kinh ngạc. Cho dù là Hiên Viên Thần Phong thì cũng không thể nào làm được điều này, bởi vì cô gái thần bí đã đích thân ra tay.

Rốt cuộc luồng khí màu tím của cô gái kia là thứ gì?

Nhưng những luồng khí màu tím của nàng vừa mới ăn mòn được mấy vòng sáng thì những vòng sáng khác đã xuất hiện. Tốc độ ăn mòn vòng sáng của khí màu tím rất nhanh, nhưng lại không thể theo kịp tốc độ sinh ra của mấy vòng sáng kia.

Theo lý mà nói, Khê Ấu Cầm không thể nào thuận lợi thoát ra được.