Bách Luyện Thành Thần

Chương 1375





Nơi La Chinh rơi xuống chính là nơi quân đen được hạ.

Nơi Hiên Viên Thần Phong rơi xuống chính là nơi quân trắng được hạ...

Bây giờ, các nước đi tuyệt vời cứ liên tiếp được xuất ra trên bàn cờ. Sau khi quân trắng rơi vào thế yếu, xem như đã hoàn hoàn toàn nối liền lại với nhau thành một mảnh, tạo thành một mắt thật* rất lớn!

* Mắt thật: Một thuật ngữ trong cờ vây. Trong cờ vây có cả mắt thật và mắt giả, mắt sẽ là yếu tố quyết định đến sống chết của một đám quân.

Trước đó, “con rồng lớn” đã bị quân đen tiêu diệt, nhưng lúc này lại lờ mờ xuất hiện!

Quân cờ Hiên Viên Thần Phong lúc này chính là điểm thêm mắt rồng!

“Đúng là ảo mộng ban đầu. Xem ra trận chiến này đã định trước rằng ngươi sẽ bại rồi.” Hiên Viên Thần Phong cười nhạt: “Hơn nữa, ngươi nhìn bên kia xem...”

Dứt lời, hắn đưa tay chỉ vào mấy quân cờ: “Những quân cờ này toàn do Khê Ấu Cầm hạ lúc trước. Chúng vốn cách xa nhau, nhưng bây giờ lại liên kết thành thế hồng loan, mà thế cờ này lại hướng về ta!”

La Chinh biết ngay tên này đúng là miệng chó không thể mọc được ngà voi mà. Dù sao hắn cũng không nhìn ra được thế hồng loan gì.

“Rồi sao?” Mặt La Chinh vẫn không hề có biểu cảm gì, hắn hỏi lại.

Hiên Viên Thần Phong đắc ý: “Số mệnh của ta vì Thiên Đạo mà lên. Có đạo lý này không biết ngươi có hiểu hay không? Những số mệnh đã suy diễn này đều sẽ xảy ra, cuối cùng sẽ tạo nên lịch sử. Bởi vì cái gọi là Đại Thế của Thiên Đạo mênh mông cuồn cuộn, thuận theo thì sống, chống lại thì chết! Ngươi làm sao có thể ngăn cản?”

“Vù!”

Hiên Viên Thần Phong lấy trường thương có tua rua đỏ kia của mình ra. Mũi thương bỗng lắc một cái, không ngừng khuấy động: “Nếu ngươi thức thời, hiểu rõ tình cảnh bản thân thì sẽ biết rõ nên làm thế nào. Cũng đừng làm Ấu Cầm khó xử.”

Người này... da mặt cũng dày ra phết.

“Này! Ta và ngươi chẳng quen chẳng biết, ngươi dựa vào cái gì mà nói ta, nói La Chinh như vậy?” Khê Ấu Cầm lập tức nổi giận.

Chẳng biết tại sao ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, Hiên Viên Thần Phong đã khuyên La Chinh rời xa nàng! Chuyện này nàng có thể không so đo.

Những chuyện khác, nàng cũng có thể tha thứ. Nhưng duy chỉ có chuyện này là khiến nàng bực nhất. Nàng không hề khách khí chút nào: “Ngươi cho rằng những gì ngươi làm đều là thuận theo Thiên Đạo thì cũng chẳng có ai cản. Nhưng La Chinh là phu quân của ta, liên quan chó gì tới cái thế hồng loan của ngươi? Lớn tướng rồi, mở miệng toàn là mấy thứ đao to búa lớn, vậy mà ngay cả đạo lý nhỏ ấy cũng không hiểu. Mặc dù vũ trụ này lớn đấy, nhưng chắc là chẳng ai thiếu đầu óc như ngươi đâu!”

Trong việc làm tổn thương đến người khác thì chắc chắn phụ nữ còn độc địa hơn đàn ông. Mồm miệng Khê Ấu Cầm vốn cũng không lanh lợi như thế. Chẳng qua nàng vẫn luôn tu luyện trong tháp Vô Định, ở bên cạnh một đám sư tỷ lâu như thế, nên cũng coi như “gần đèn thì sáng”.

Những lời này được tuôn ra một lèo, khiến vô số võ giả trong Đại Giới lập tức cười vang.

Hiên Viên Thần Phong được coi là người trong mộng của vô số cô gái, vậy mà lại bị Khê Ấu Cầm tuôn cho một tràng như thế, sắc mặt lập tức lúc đỏ lúc trắng, đúng là khiến người ta không nhịn được.

Thế là hắn lại một lần nữa phải hoài nghi. Lúc này hắn bắt đầu nghi ngờ về sức hút của chính bản thân mình…

Tâm võ đạo của Hiên Viên Thần Phong vốn được dựng nên từ sự tự tin tuyệt đối. Hắn tin bản thân mình muốn gì có nấy, đã làm thì nhất định sẽ thành công! Trong vũ trụ này không việc gì hắn cố gắng mà không làm được!

Nhưng chính những lời này của Khê Ấu Cầm đã đả kích vào tâm tình của hắn. Thậm chí lực đả kích này còn mạnh hơn cả cuộc chiến giữa La Chinh và Hoa Thiên Mệnh lúc trước!

“Cái này… chính là số mệnh mà thôi. Ta chỉ có gì nói nấy thôi.” Lần đầu tiên, Hiên Viên Thần Phong mất đi sức lực lại chính là vì cô gái trước mặt này.

Khê Ấu Cầm cười lạnh nói: “Có gì nói nấy thì cũng phải tùy trường hợp. Hơn nữa, dù sao đây cũng chỉ là số mệnh được suy diễn, chứ cũng chưa xảy ra. Chẳng qua chỉ cho ngươi một ví dụ để tham khảo, vậy mà ngươi lại coi là thật, ngươi là kẻ ngốc à!”

“...” Hiên Viên Thần Phong không còn gì để nói. Không phải hắn không thể phản bác, mà chỉ là vì biểu cảm của Khê Ấu Cầm hơi kích động, khiến hắn thật sự không biết nên nói như thế nào.

Sau khi thấy Hiên Viên Thần Phong im lặng, Khê Ấu Cầm mới hừ lạnh một tiếng, lập tức quay qua nhìn La Chinh, nở nụ cười xinh đẹp: “Phu quân! Cố lên!”

Trước đây nàng luôn gọi là La Chinh, nhưng giờ lại ngọt ngào gọi phu quân.

Ninh Vũ Điệp đang ở trong thánh địa Ngọc Thanh, nghe thấy kiểu xưng hô này nên không kìm được mà nổi da gà. Trong đôi mắt linh hoạt của nàng càng thêm vẻ mất mát.

Không phải nàng ghen ghét thành tựu của Khê Ấu Cầm, nàng chỉ hâm mộ vì Khê Ấu Cầm có thể sóng vai với La Chinh mà thôi. Ninh Vũ Điệp nhẹ nhàng cắn đôi môi mềm mại, vẻ mặt càng ngày càng không cam lòng.

Sau khi gật đầu mỉm cười với Khê Ấu Cầm, La Chinh mới giơ thanh kiếm vẫn mượn của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu lên.

Phải kết thúc trận chiến này mới có thể trả kiếm cho Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu!

Nhưng La Chinh không ngờ, ngay khi mình vừa nhấc kiếm thì lập tức có một cơn gió lớn thổi qua. Cơn gió mạnh mẽ như một khối đá lớn, đập vào mặt hắn.

Không ngờ Hiên Viên Thần Phong lại trực tiếp ra tay trước.

Chắc là bị Khê Ấu Cầm chọc giận.

Tốc độ của Hiên Viên Thần Phong chậm hơn Hoa Thiên Mệnh một chút. Hắn nhảy lên một cái rồi lao xuống. Trường thương trong tay cũng không đâm về phía mình, mà trực tiếp đánh cả đầu thương qua đây!

Cú đập mạnh này không theo trình tự hay quy tắc nào...

“Tên này, oán giận tới mức nào mới có thể như thế?” La Chinh cũng hơi cạn lời.

Một màn sương trắng hiện quanh cơ thể La Chinh. Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng lắc một cái, kích hoạt Bát Khúc Phi Yên, nhẹ nhàng tránh cú đập bất ngờ này!

“Ầm!”

Đầu thương chỉ rộng khoảng hai ngón tay, dài khoảng ba tấc.

Nhưng một thương đột nhiên đập xuống, vậy mà lực đập lại không hề yếu.

Chỗ La Chinh vừa đứng lập tức sụp xuống, tạo thành một cái hố to, không ngừng lan rộng ra xung quanh!



Còn bóng dáng La Chinh đã sớm trôi dạt đến một bên khác của bàn cờ thiên địa!

“Vèo!”

Hiên Viên Thần Phong giơ cao trường thương, thân hình như thoi đưa, nhanh chóng bay vụt lên, tốc độ nhanh tới mức tạo ra một đường bóng mờ, ép sát đến, sau đó lại đâm ra một thương.

La Chinh căn bản chẳng thèm để ý, xoay dọc theo trường thương một vòng. Lần này, La Chinh cũng không tránh, mà còn di chuyển theo trường thương để áp sát Hiên Viên Thần Phong, đồng thời chém thẳng một kiếm xuống đầu Hiên Viên Thần Phong!

Trong khoảnh khắc, Hiên Viên Thần Phong cúi người tránh kiếm của La Chinh, hắn đã đảo ngược trường thương. Sau đó, đâm ra một đường Thần Long Quẫy Đuôi. Đuôi thương trở thành một cây côn dài, quất về phía La Chinh.

Nếu là võ giả bình thường bị đuôi thương này đánh tới thì có lẽ cả người đã trực tiếp bị cắt đôi rồi.

“Hừ!”

La Chinh chỉ hừ lạnh, sức lực cực lớn bộc phát ra từ trong tay. Hắn không chọn tránh né!

Hiên Viên Thần Phong cứ như người điên, tự nhiên lại xông lên đánh giáp lá cà. Mà đánh giáp lá cà thì La Chinh chưa từng thua ai.

“Ầm!”

Tiếng vang trầm đục truyền đến, nắm đấm tràn ngập lực vảy rồng của La Chinh đấm trực tiếp lên đuôi thương.

Thương pháp của Hiên Viên Thần Phong quả thật vô cùng vững chắc, xem ra sở trường của hắn chắc là thương thuật. Khi Thần Long Quẫy Đuôi bị bắn ngược trở lại, hắn nhân cơ hội mà xoay chuyển lần nữa, lấy mũi thương đâm vào mặt La Chinh!

Phía đầu cây thương này của hắn rất hẹp và dài, nếu bị đâm trúng thì cũng không khác gì bị đao chém. Huống hồ, dù sao thanh trường thương của Hiên Viên Thần Phong cũng là thần khí chí tôn, nếu bị đâm trúng thì có lẽ còn lôi cả xương sọ của La Chinh ra ấy chứ!

Hiên Viên Thần Phong không vui, nên tất nhiên muốn trút hết lên người La Chinh.

Mặc kệ thủ đoạn này có thể giải quyết được La Chinh hay không, quan trọng là bây giờ hắn muốn xả giận!

Nhưng một thương kia vẫn không thể đâm tới. Thanh kiếm trong tay La Chinh đột nhiên rung lên, đẩy thanh trường thương ra. Luồng sức mạnh ấy cũng quá khổng lồ, nên đã đẩy Hiên Viên Thần Phong phải lảo đảo.

Nhân cơ hội Hiên Viên Thần Phong còn đang lảo đảo để đứng vững, La Chinh liền đấm một quyền vào mặt hắn.

Hiên Viên Thần Phong khá bất ngờ nên không kịp đề phòng, trực tiếp bị đánh bay về một góc bàn cờ, dán vào không gian một lúc lâu rồi mới từ từ trượt xuống bàn cờ.

Sức mạnh như thế mà lại chỉ có thể đánh bay Hiên Viên Thần Phong chứ không hề làm hắn bị thương. La Chinh cũng cảm thấy rất kỳ lạ. Hình như tên này cũng có mình đồng da sắt, chỉ không biết thể chất của hắn là gì?