Bách Luyện Thành Thần

Chương 1377





Một vết nứt sinh ra từ đỉnh đầu của La Chinh, kéo dài từ ấn đường xuống, vòng qua cổ và cơ thể.

Như một món đồ sứ bị rơi nứt vậy. Một dòng máu tươi bắt đầu chảy ra từ vết nứt cực nhỏ ấy, nhìn qua rất dọa người. Cứ như La Chinh bị người ta chém cho một đao vào giữa người!

Nhưng quần áo của hắn lại không hề bị tổn hại, trông vô cùng kỳ dị.

Vết thương này cũng không được coi là nặng.

Vấn đề vết thương khiến cho người ta khó bề tưởng tượng!

Đầu tiên, ánh thương màu tím đánh nát Dịch Thần Nhất Kiếm của La Chinh, sau đó lại đánh nát Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm. Uy lực của thương này vốn chưa thể nói là mạnh mẽ, chỉ vừa vặn chọc thủng dái tai La Chinh mà thôi. Thế mà đã có thể lập tức khiến thân xác hắn nứt ra.

Chuyện này…

Mắt La Chinh lóe lên vẻ nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Thần Phong đang đứng đối diện.

Uy lực của thương này mạnh đến mức đáng sợ.

Nếu như mình bị hắn đâm trúng một thương, vậy chẳng phải toàn thân sẽ vỡ vụn sao?

Thiên hạ này lại có thương pháp thần kỳ như thế?

“Ta... không nhìn nhầm!”

Cho dù Khổ Đăng vẫn luôn bình tĩnh như nước thì lúc này trên mặt cũng lộ vẻ tán thưởng.

Rốt cuộc hắn đã hiểu vì sao lúc ấy bản thân lại nhìn thấy cảnh tượng khiến mình tuyệt vọng.

Hắn không thể tránh, cũng không ngăn được một thương kia. Sau ba nhịp thở, cảnh tượng tương lai chính là dáng vẻ thân xác bị nứt từng mảnh.

“Thương này của Hiên Viên Thần Phong lợi hại thế ư?”

“Đúng là khó mà tưởng tượng nổi. Dường như nó chứa đựng một đặc tính rất kỳ lạ nào đó”

“Khoa trương thật đấy. Một thương đó mới sượt qua má La Chinh, thế mà lại khiến cả người hắn nhanh chóng nứt ra. Đây rốt cuộc là thương pháp gì?”

Tiếng tăm Đạo Tử đứng đầu Hiên Viên Thần Phong đúng là rất lớn, nhưng mọi người cũng chỉ mới nghe tên, nhiều võ giả trong vũ trụ này vẫn chưa từng gặp hắn. Thế nên về phần bản lĩnh của hắn thì lại càng không thể biết được.

Mọi người chỉ biết Hiên Viên Thần Phong rất mạnh, nhưng rốt cuộc mạnh ở chỗ nào thì lại chẳng mấy ai rõ được.

Bây giờ một thương này của Hiên Viên Thần Phong đã khiến mọi người lập tức hiểu ra. Sức mạnh mà tên này nắm trong tay đã vượt khỏi tầm hiểu biết của rất nhiều người. Bọn họ căn bản không nhìn ra được.

Ngoại trừ rất ít Thiên Tôn ra, dù là Giới Chủ đó hay Thánh chủ của các thánh địa thì cũng không hiểu.

“Là quy tắc không gian sao?”

“Không giống. Quy tắc không gian đúng là có thể có được hiệu quả dời kiếm ý của La Chinh đi, nhưng nếu thế thì vết nứt kia chắc chắn phải là màu đen. Bởi vì không gian vỡ vụn sẽ để lộ ra bóng ma ở mặt trái thế giới.”

“Mà hẳn là chiến trường mộng ảo cũng không tồn tại mặt trái thế giới!”

Rất nhiều kẻ có kiến thức đều rối rít suy đoán, phân tích.

Tất cả mọi người trong Hiên Viên gia đều mặc áo đạo sĩ, đứng tập trung ở khoảng sân rộng mênh mông, yên lặng, chăm chú nhìn vào cuộn tranh.

Hiên Viên gia là nhà đứng đầu bốn gia tộc lớn của Chư Thần Vô Niệm.

Thật ra, so với ba gia tộc lớn còn lại thì Hiên Viên gia có ít người nhất. Quý gia, Cơ gia và Liệt gia, các chi trong nhà đều có hơn nghìn người, người cùng họ phải lên tới con số hàng triệu...

Mà người mang họ Hiên Viên thì chắc không đến trăm nghìn.

Chính vì ít người nên cũng khiến họ “Hiên Viên” càng vinh quang hơn. Cả gia tộc hợp lực lại cũng là mạnh nhất trong bốn gia tộc lớn!

“Rốt cuộc Hiên Viên Thần Phong cũng ra tay rồi.” Trong yên lặng, có người nói.

“Đây là giờ phút quyết chiến rồi, lúc này không ra tay thì còn đợi đến bao giờ...” Có người trả lời.

“Nói thật, thực lực của La Chinh và Hoa Thiên Mệnh đều có thể chiến với Thần Phong một trận. Truyền thừa của hai tên này cũng đủ dọa người, nhưng dù sao thì cũng không đánh lại Thần Phong được. Số mệnh của Thần Phong đã được quyết định từ lúc sinh ra, chắc chắn không thể thay đổi. Trước đây, mấy người các ngươi lại cứ lo lắng, lo cái con khỉ!” Lại một giọng nói nữa truyền đến. Giọng nói này hơi kiêu căng khó thuần, là bề trên của Hiên Viên gia, bình thường rất khó thấy mặt...

Bọn họ rất tin vào Hiên Viên Thần Phong. Lòng tin này đến từ chính năng lực của hắn.

***

Trên bàn cờ, Hiên Viên Thần Phong mỉm cười thản nhiên.

Hắn rất hài lòng với hiệu quả của thương này.

Hiên Viên Thần Phong cũng không muốn đánh chết La Chinh quá nhanh...

Bình thường, Hiên Viên Thần Phong cũng không phải là một kẻ tàn nhẫn khát máu. Ngoài việc hơi quái gở thì cũng được coi là người chính trực. Người như La Chinh, căn bản cũng không thể ảnh hưởng tới tâm tình của hắn.

Nhưng lúc này nhìn thấy ánh mắt La Chinh, trong lòng Hiên Viên Thần Phong cảm thấy vô cùng khó chịu.

Ngay ở thương đầu tiên đã tạo ra vết nứt này, khiến hắn hết sức hài lòng.

“Vù!”

Chùm tua rua đỏ trên mũi thương lay động, để lộ một mũi nhọn lạnh lẽo màu tím. Hắn chăm chú nhìn La Chinh, cười nói: “Cảm giác thế nào?”

La Chinh trừng mắt nhìn Hiên Viên Thần Phong.

Cảm giác kỳ quái đó càng ngày càng rõ ràng hơn...

Biên độ lay động của mũi thương, chỗ Hiên Viên Thần Phong đứng, phương hướng hắn đạp chân tới, nhìn thì rất bình thường, nhưng lại có gì đó bình thường một cách quá đáng.

Việc gì cũng có giới hạn của nó. Vượt qua được giới hạn này thì lập tức khiến người ta cảm thấy rất quái dị.

Giống như khi nhìn phụ nữ, một số người dù nhìn ngang nhìn dọc thế nào thì khuôn mặt đều có thể gọi là tuyệt sắc, nhưng nếu quan sát tỉ mỉ thì vẫn luôn cảm thấy quái lạ, thấy có chỗ nào đó không hài hòa.

Bây giờ Hiên Viên Thần Phong đang cho La Chinh cảm giác này.



Hắn không trả lời Hiên Viên Thần Phong...

Muốn đánh bại Hiên Viên Thần Phong, hắn nhất định phải biết rõ nguồn gốc của cảm giác này.

Nếu vẫn cứ đứng ở đây thì cũng chỉ là ngồi chờ chết. Lần này, La Chinh bắt đầu tấn công trước.

“Vù...”

Bóng dáng La Chinh lóe lên, nhưng lại không tiến về phía Hiên Viên Thần Phong.

Trường thương của tên này kinh khủng như thế, nếu cứ tùy tiện xông lên thì chẳng khác nào đi chịu chết.

Thế là La Chinh cũng giống Khổ Đăng, bắt đầu xoay quanh Hiên Viên Thần Phong.

Thương kéo ra một vệt...

Trước đây, khi Hiên Viên Thần Phong kích phát ra mũi thương màu tím có thể sẽ lệch hướng ở một mức độ nhất định, nhưng dường như cũng không có đủ năng lực để bám theo. Vì vậy đi vòng quanh chính là phương pháp tốt nhất để chống lại thương thuật.

Điểm này Khổ Đăng có thể nghĩ đến, La Chinh cũng có thể nghĩ đến.

Dù sao đây cũng là cách tốt nhất để có thể tránh thương của Hiên Viên Thần Phong.

Hiên Viên Thần Phong mỉm cười. Vừa nãy Khổ Đăng cũng lượn quanh khoảng mười vòng thì đã trực tiếp nhận thua, chẳng lẽ La Chinh ngươi cũng định nhận thua?

Nhưng trường thương hắn vốn cầm trong tay cứ chậm rãi xoay tròn theo chuyển động của La Chinh, từ đầu đến cuối đều chỉ thẳng mặt La Chinh.

“Vù, xoạt...”

La Chinh đi trên bàn cờ, chậm rãi lượn vòng quanh Hiên Viên Thần Phong.

“Lượn đủ chưa...” Hiên Viên Thần Phong cười khẩy, trên mặt là vẻ châm biếm.

“Đừng giãy giụa vô ích nữa, thua trong tay ta là niềm vinh dự lớn cho ngươi rồi.”

“Nếu ngươi có thể tìm ra sơ hở, hai chữ Hiên Viên của ta sẽ viết ngược lại.”

Hiên Viên Thần Phong cũng không vội, chỉ cười lạnh nói.

“La Chinh có kéo dài thời gian vô dụng...”

“Sớm muộn gì cũng sẽ thua trong tay Hiên Viên Thần Phong.”

“Chắc là hết cách rồi. Đây là trận tranh hạng nhất trong vũ trụ cơ mà, nên chắc La Chinh cũng ngại, không dám trực tiếp nhận thua.”

Người ngoài nhìn thấy hành động của La Chinh thì cũng hơi khó hiểu, cuối cùng chẳng ai coi trọng hắn.

Sau mấy chục nhịp thở, La Chinh vốn đang vòng quanh thì chợt dừng bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm Hiên Viên Thần Phong.

“Nghĩ thông suốt rồi?” Hiên Viên Thần Phong tiếp tục chế nhạo.

La Chinh lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Vậy nhận thua hay là chết?” Hiên Viên Thần Phong lại hỏi.

La Chinh tiếp tục lắc đầu, đồng thời nở nụ cười tươi rói. Hắn chỉ lên trời rồi lại chỉ xuống đất, trong mắt là vẻ tinh ranh.

Hiên Viên Thần Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy từng mảnh vỡ pháp tắc huyền ảo đang không ngừng xoay vòng trên không trung, mơ hồ tỏa ra uy thế lớn lao của Thiên Đạo. Đó là dấu hiệu khi xuất hiện Lôi Kiếp!

“Lôi Kiếp! Nhiều thế! Mẹ nó chứ...!”

Hiên Viên Thần Phong vừa kịp nhận ra liền mắng một câu. Hắn nghĩ nên rời đi ngay, nhưng đã muộn.

“Vù vù vù...”

Lúc này, từng vòng tròn bỗng nhiên xuất hiện. Phải có tới mười mấy cái vòng tròn chồng chất lên nhau, tầng tầng lớp lớp, trói Hiên Viên Thần Phong lại.

“Ầm...”

Những tia sét này giống như vô số con rắn bạc, cứ thế phun ra, lúc này đang điên cuồng lao xuống!

Uy lực của một chiêu Lôi Kiếp Sát rất lớn. Chỉ có điều, muốn bố trí mà thần không biết quỷ không hay lại là một việc khó. Môn công pháp này thích hợp để tạo bẫy hơn.

Vừa nãy có thể coi là Hiên Viên Thần Phong đã thiếu cảnh giác, bởi vì trước đây Khổ Đăng cũng cứ đi vòng quanh hắn như vậy.

Nhưng hắn không biết, Khổ Đăng chỉ vì kiêng kị kết cục bị một thương đâm phải sau ba nhịp thở kia nên mới chậm chạp không chịu ra tay, cuối cùng lựa chọn từ bỏ, trực tiếp nhận thua.

Còn La Chinh lại không có con mắt tinh tú, nên trận này ai thua ai thắng còn chưa biết được. Hắn vừa đi vòng, vừa rút khí hỗn độn ra, lặng lẽ ẩn vào trong bàn cờ.

Mười một đường Lôi Kiếp Sát, tương đương với mười một đại Thiên Kiếp, cũng khiến Hiên Viên Thần Phong ăn đủ rồi.