Bách Luyện Thành Thần

Chương 1440





Giờ phút này, điều Lưu Dương lo lắng chính là đám người này sẽ ở đây chứ không chịu đi, hắn là Quốc chủ của thần quốc, không thể để bọn họ thật sự làm tu hú chiếm tổ chim khách được. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút thì hình như người ta cũng chẳng coi trọng chút tài nguyên này của thần quốc, thế nên hắn mới thăm dò một phen.

La Chinh chắp tay vái người nọ, còn những người khác cũng không thèm nhìn mấy vị Quốc chủ này. Trong đại lục thần quốc, các Quốc chủ được coi là nhân vật có quyền có thế, nhưng ở Thượng Giới thì lại chẳng đủ tư cách làm đệ tử nòng cốt của một thánh địa nào đó.

Sau khi mối nguy đã được giải trừ, mọi người liền bàn bạc xem bước tiếp theo nên đi như thế nào.

Các đệ tử nòng cốt ở đây đương nhiên hy vọng có thể quay về thánh địa Ngọc Thanh. Nhưng tình hình hiện tại ở thánh địa Ngọc Thanh như thế nào thì chẳng ai hay biết.

Vấn đề này ngược lại không khó giải quyết, đám người La Chinh có thể dựa vào Na Di Lệnh để trở về Thượng Giới, sau khi hỏi rõ tình hình thì sẽ báo tin về liền…

Nhưng trong lúc bọn họ đang thảo luận, ở mặt sau của thế giới, một tòa tháp quỷ dị được xây dựng trong bóng tối vô tận kia!

Trong bóng đêm, tòa tháp này tỏa ra ánh sáng màu xanh lá kỳ dị, mà phương hướng của nó lại nằm ở trung tâm của Bạo Loạn Tinh Hải!

Ngay ở dưới tháp là mấy nghìn cái đầu lâu khổng lồ bay lơ lửng, giống như đang bàn bạc cái gì đó.

Đứng trên lập trường mà xem xét thì hình như những đầu lâu khổng lồ này thuộc hai nhóm người khác nhau.

Mặc dù đều là Âm Ảnh tộc, nhưng một nhóm vẫn luôn ẩn núp ở Đại Thế Giới này, nhóm còn lại thì đuổi giết đám người Cửu cung chủ theo con đường phi thăng mà tiến vào Đại Thế Giới này.

Mà bất ngờ là đứng đầu hai nhóm người, chính là hai vị Đại Vu!

“Đại Hà, người làm việc thế nào vậy? Để nhiều chuột trốn vào nơi quan trọng nhất như thế!” Một gã Đại Vu lạnh giọng nói.

Gã Đại Vu tên là Đại Hà kia lắc đầu, tâm trạng có vẻ rất tệ: “Hừ! Lúc trước, khi bọn họ sắp chui vào Đại Thế Giới, ta đã bắt đầu chặn đường ngay rồi. Ta cũng đã cố hết sức!”

“Đối phương chẳng qua chỉ có một võ giả Thần Biến Cảnh, một mình ngươi ra tay cũng đủ hốt gọn một mẻ, vậy mà lại để bọn chúng trốn thoát đến nơi quan trọng thế này. Thế mà ngươi còn nói là đã cố gắng hết sức?” Đại Vu kia lạnh giọng nói.

Đại Hà lắc đầu: “Lúc ấy, hình như có Thiên Tôn theo dõi ta. Nếu ta tự ra tay, chỉ sợ sẽ khiến những Thiên Tôn đó chú ý. Thế nên dọc đường ta chỉ có thể để thằng nhóc kia ra tay…”

“Đúng là sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó. Nếu kế hoạch thành công thì tiến trình có thể đẩy nhanh rất nhiều! Nơi này quan trọng đối với Vu tộc thượng cổ chúng ta tới mức nào, ngươi không biết sao? Bây giờ lại để phát sinh ra biến số lớn như thế!” Đại Vu kia vẫn giận dữ nói.

Đại Hà lại thở dài một tiếng nữa: “Vậy ngươi nói xem bây giờ làm sao?”

“Tám tên mới tới kia thuộc về thế lực nào?” Đại Vu kia hỏi.

Đại Hà lắc đầu: “Ngươi cũng không biết thì ta làm sao biết được? Nhưng chỉ một đám tiểu bối Thần Cực Cảnh mà lại có thực lực như vậy, thậm chí còn có thể chặt đứt dây xích nguyền rủa thì lai lịch chắc chắn không nhỏ.”

Đại Vu kia suy nghĩ một lúc rồi cũng nói: “Nếu bọn họ ngoan ngoãn rời đi thì cũng không cần gây phiền phức cho bọn họ làm gì! Mọi chuyện cứ theo kế hoạch mà làm. Nếu có động tĩnh gì, hay dám tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải thì phải tiêu diệt trong thời gian ngắn nhất! Tạm thời ngươi cũng không cần quay về Thượng Giới, phải lấy đại cuộc làm trọng!”

Đại Hà gật đầu…

Gã Đại Hà này được coi là một trong những Đại Vu dẫn dắt Vu tộc thượng cổ đánh vào thánh địa Ngọc Thanh. Gã cũng không nghĩ đến tại sao có nhiều Đại Thế Giới như vậy mà đám người này lại chọn đúng con đường phi thăng đặc biệt nhất?

Nếu chọn vào những con đường phi thăng khác thì gã cũng sẽ không đưa người đuổi theo làm gì, cũng không đến nỗi xảy ra những chuyện phiền toái này.

Giờ phút này, bọn họ thật sự như đang đi trên băng mỏng. Nếu một số bí mật bị lộ thì tình hình sẽ còn trở nên phiền phức hơn.

Ngay khi hai gã Đại Vu đang bàn bạc thì trong hư không dần dần hiện ra một cái bóng xanh.

Bóng người kia tỏa ra ánh sáng xanh biếc óng ánh trong suốt, làm cho toàn bộ không gian tối tăm này được nhuộm lên một chút màu sắc càng thêm quỷ dị.

Khi hai gã Đại Vu vừa thấy bóng xanh kia xuất hiện, gần như không hẹn mà cùng giơ cốt trượng trong tay lên, miễn cưỡng có thể nhận ra vẻ sùng kính từ trên khuôn mặt quái dị kia của bọn họ.

“Tham kiến Thiên Vu đại nhân!”

“Thiên Vu đại nhân đến thăm, không biết có chuyện gì?”

Vu tộc thượng cổ cũng có một hệ thống cấp bậc riêng.

Vu tộc bình thường thì gọi là Vu Nô, những Vu Nô này có địa vị cực thấp, giống như vật hy sinh trong Vu tộc thượng cổ.

Những người có thực lực mạnh hơn một chút thì là Chiến Vu. Thực lực của những Chiến Vu này không mạnh lắm, những người Vu tộc bị Cửu cung chủ giết chết lúc trước hầu như đều là Chiến Vu. Còn thực lực của Đại Vu thì đã sánh ngang cường giả Giới Chủ, có thể thống lĩnh một nhóm người ở trong Vu tộc thượng cổ.

Còn Thiên Vu thì tương đương với cường giả Thiên Tôn trong vũ trụ. Tuy những Thiên Vu này không gánh vác số trời, nhưng bọn họ sử dụng chú thuật rất thông thạo nên có thể đối đầu với các Thiên Tôn!

Về những tồn tại trên Thiên Vu thì lại càng mạnh hơn, ví dụ như Tổ Vu, Vu Thánh Đẳng. Những cường giả đó chỉ tồn tại ở Thần Vực…

Trên bóng người màu xanh kia bật ra một đợt gợn sóng nước rực rỡ, ngay sau đó liền có một giọng nói uy nghiêm truyền tới: “Đại Hà, Đại Niết!”

“Có thuộc hạ!”

“Có mặt!”

Nghe thấy giọng nói của Thiên Vu đại nhân, hai vị Đại Vu liền run lên, có vẻ tâm trạng của Thiên Vu đại nhân rất xấu?

“Tám Đạo Tử của Thiên Đạo đều đã đến Đại Thế Giới này, đám cáo già Thiên Vị tộc đã để ý tới nơi đây, vì sao các ngươi còn chưa hành động?” Thiên Vu đại nhân chất vấn.