Bách Luyện Thành Thần

Chương 1469





Tâm tính của Hạ tả vệ rất kiên định.

Mục đích duy nhất của hắn chính là bảo vệ an toàn cho Trưởng công chúa.

Nếu là ngày thường, La Chinh dám công khai phát ra sát ý uy hiếp hắn thì chỉ sợ hắn đã ra tay giết chết La Chinh rồi.

Đối với một người giáng sinh, mà nhìn qua lại còn là người giáng sinh thuộc phía dưới Thần Vực, loại sinh linh cấp thấp này chẳng có bất kỳ giá trị nào trong mắt Hạ tả vệ.

Nhưng dưới sự đuổi bắt của trăn Vô Tướng Thiên, Hạ tả vệ không dám tùy tiện ra tay.

Lúc này, La Chinh vẫn duy trì tỉnh táo như cũ.

Lợi ích càng cao, nguy hiểm cũng càng lớn, đây là một đạo lý rất cơ bản.

Mặc dù cấm địa Luyện Thần là một thế giới hoàn toàn độc lập, có thể mang đến lợi ích rất lớn cho võ giả, thậm chí còn có thể ngưng kết thần cách ở đây để trở thành thần, nhưng nguy hiểm cũng tương đối lớn.

Trong tình huống này, La Chinh chỉ cần bất cẩn một chút thôi là sẽ chết ngay.

Hoặc sẽ bị con quái vật khổng lồ kia nuốt chửng, hoặc sẽ bị hai vị Giới Chủ kia giết chết, đây chính là Giới Chủ hàng thật giá thật đó. Ngày đó, khi đối đầu với gã Đại Vu ở Đại Thế Giới, mấy vị Đạo Tử cùng nhau ra trận cũng đã rất cố sức. Bây giờ một mình La Chinh đối mặt với hai người thì hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.

“Hạ tả vệ, ngươi dám không nghe ta.” Trưởng công chúa tức giận vô cùng. Trong mắt nàng, chỉ cần Hạ tả vệ ra tay thì cái tên phía trước có mọc cánh cũng khó thoát.

Hạ tả vệ trừng mắt, bóp nát một cái thần văn. Trăn Vô Tướng Thiên đằng sau càng lúc càng gần, hắn muốn dùng thần văn Ngự Thiên để ngăn lại.

Nhưng Hạ tả vệ còn chưa kịp hành động, Trưởng công chúa đã không nhịn được nữa: “Hừ, vậy để ta tự làm.”

Trưởng công chúa cũng có được tu vi Thần Biến Cảnh cấp cao, xem như đã là nửa Giới Chủ. Đối với La Chinh chỉ có tu vi Thần Cực Cảnh, nàng ta vẫn có lòng tin là mình sẽ bắt được hắn.

Vèo.

Trưởng công chúa nhảy lên, trong tay nàng ta xuất hiện một cái ô.

Đó là một cái ô làm bằng giấy dầu, đây chính là vũ khí của Trưởng công chúa.

Dù loại vũ khí này khá hiếm thấy, nhưng vũ khí trong tay Trưởng công chúa lại rất lợi hại.

Chỉ thấy Trưởng công chúa nhẹ nhàng vững vàng đứng trên lưng ngựa, tay cầm ô đột nhiên lắc một cái.

Vụt.

Tán ô bung ra.

“Thiên Hồn Tráo.”

Trong nháy mắt Trưởng công chúa mở ô, một luồng ánh sáng hình cái ô xuất hiện phía trên đỉnh đầu La Chinh, phủ xuống đầu hắn.

Trong mắt La Chinh lóe lên tia sáng sắc bén, sát khí dâng lên trong lòng.

Hắn không muốn gặp phiền phức ở đây, nhưng cô gái đằng sau cứ đuổi theo hắn không ngừng. Nếu nàng ta muốn chết, cũng chẳng trách hắn được.

Khi Thiên Hồn Tráo còn chưa rơi xuống, La Chinh đã lộn nhào trên không một cái, chém một luồng kiếm quang sắc bén về phía Thiên Hồn Tráo.

“Dịch Thần Nhất Kiếm, Phong Sát.”

Sau khi lĩnh ngộ hoàn toàn Dịch Thần Nhất Kiếm, lĩnh ngộ của La Chinh đối với kiếm đạo lại tăng lên một cấp độ.

Trước đây, khi La Chinh lĩnh ngộ Quy Nguyên Dịch Thần Kiếm, hắn lấy quy tắc hệ Kim làm cơ sở, kết hợp với khí hỗn độn để đánh ra một kiếm.

Nhưng thế giới quy tắc cũng không chỉ có quy tắc hệ Kim. La Chinh muốn dung nhập nhiều loại quy tắc hơn vào trong đó, kích phát lực hỗn độn mạnh hơn. Nhưng trong quá trình dung hợp, hắn đã thất bại.

Hắn không cách nào dung hợp được hai loại quy tắc trở lên và khí hỗn độn lại với nhau. Khi hắn làm như vậy, kết quả là hai loại lực quy tắc dung hợp lại với nhau đều bị khí hỗn độn cắn nuốt sạch. La Chinh hoàn toàn không biết vì sao lại xảy ra tình trạng này.

Nhưng sau khi nghiên cứu lại, La Chinh phát hiện, khi phối hợp Dịch Thần Nhất Kiếm với các quy tắc khác để chém ra kiếm quang thì ngược lại lại có hiệu quả.

Ví dụ như lấy quy tắc hệ Phong làm cơ sở, có thể trong nháy mắt khuếch trương kiếm quang ra vô cùng lớn. Cho dù là tốc độ hay góc độ chém đều sẽ trở nên khó lường.

Vèo vèo vèo.

Thiên Hồn Tráo gần như bị kiếm của La Chinh chém đứt trong khoảnh khắc.

“Cái gì?”

Trưởng công chúa sững sờ trên lưng ngựa. Thiên Hồn Tráo của nàng ta bị chém nát một cách dễ dàng như vậy sao?

Cái ô này là do cha của nàng ta tặng, tại sao lại dễ dạng bị đánh bại như thế...

Cái ô này có tên là Cô Tinh Tán, là một chí bảo hồng mông.

Với tu vi của Trưởng công chúa mà tung ra Thiên Hồn Tráo, thì ngoài Giới Chủ ra, hầu như đánh phát nào trúng phát đó.

Trưởng công chúa ngẩn người nhưng những người khác đương nhiên là không.

Nhất là Hạ tả vệ, khi hắn nhìn thấy Trưởng công chúa ra tay cũng không ngăn cản. Có lẽ người thanh niên đằng trước cũng có chút bản lĩnh, nhưng tu vi của người đó vẫn còn kém Trưởng công chúa một khoảng lớn, huống chi vũ khí trong tay nàng lại là chí bảo hồng mông.

Cho nên, tay hắn vẫn không ngừng kết ấn. Hắn muốn kết xuất ra thần văn Ngự Thiên, ngăn cản con trăn quấy nhiễu trước đã. Đến khi đó bọn họ mới có khả năng bay lên trời.

Nhưng con trăn Vô Tướng Thiên này không xuất hiện thì thôi, bây giờ nó đã bám theo thì nhất định sẽ càn quấy ở đây một phen. Nếu bọn họ bỏ mặc con trăn này, cũng không biết thành trì nào sẽ gặp nạn nữa.

Nhưng thần văn Ngự Thiên của hắn còn chưa kịp hình thành, Thiên Hồn Tráo của Trưởng công chúa đã dễ dàng bị một kiếm của người thanh niên kia cắt đứt.

“Tốc độ này... Nguy rồi.”

Thần văn Ngự Thiên của hắn vốn đã hình thành được một nửa, nhưng lúc này hắn không chút do dự mà từ bỏ.

Thần văn Ngự Thiên tiêu hao rất nhiều sức mạnh của hắn. Bây giờ mới kết được một nửa đã bỏ, tạo thành gánh nặng tương đối lớn đối với hắn. Nhưng tốc độ thay đổi ý nghĩ của Hạ tả vệ vốn nhanh hơn người bình thường vô số lần. Hắn đã nhận ra kiếm pháp kinh khủng của người thanh niên kia, hắn biết nếu mình còn không ra tay, sợ rằng Trưởng công chúa sẽ chết trong tay người đó.

Bốp.

Hai tay Hạ tả vệ chắp vào nhau, một cái thần văn khuếch tán ra.

Một cái thần văn giống nhau như đúc cũng khuếch tán trước người Trưởng công chúa, tạo thành một vòng xoáy màu đen.

Phập.

Cùng lúc đó, kiếm thứ hai mà La Chinh chém ra cũng đang bay đến, đụng vào vòng xoáy màu đen.

Một đòn này của Hạ tả vệ đã chôn vùi kiếm thứ hai của La Chinh.

Trưởng công chúa sửng sốt một hồi mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Hai mắt của nàng phát ra tia sáng hình xoắn ốc màu bạc, vẻ mặt trở nên tức giận. Tên nhóc này muốn giết nàng.

Sắc mặt Hạ tả vệ cũng trầm xuống. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, bây giờ Trưởng công chúa đã là một người chết rồi.

“Lão Ngũ, mau bắt tên nhóc kia lại, ta tiếp tục kết trận.”

Trước đây, Hạ tả vệ hoàn toàn không có ý muốn giết La Chinh. Hắn chỉ xem La Chinh như một người chẳng có gì quan trọng.

Cấm địa Luyện Thần rất tàn khốc, có một số chủng tộc nhìn thấy sinh linh tộc khác liền giết không tha. Nhưng đám người Hạ tả vệ đến từ Thần Vực, tâm tính cao ngạo, cũng không có hứng thú quá lớn đối với những sinh linh nhỏ bé của vũ trụ.

Tuy nhiên, người này đã dám ra tay giết chết Trưởng công chúa thì chính là tội chết.

Người đàn ông trung niên được gọi là lão Ngũ nghe Hạ tả vệ ra lệnh, liền lựa chọn ra tay. Với tu vi Giới Chủ của hắn, muốn bắt La Chinh thì không quá khó.

Nhưng vào lúc này, thân hình La Chinh lại di chuyển trên không trung, thay đổi phương hướng một lần nữa.

Hắn xông ngược về phía Trưởng công chúa.

La Chinh biết rất rõ tình huống bây giờ. Cho dù là con trăn Vô Tướng Thiên khổng lồ sau lưng hay là đám cường giả này, La Chinh đều không phải là đối thủ của họ.

Hiện tại, La Chinh chỉ có thể tìm kiếm trợ giúp, khi đó mới có thể thoát khỏi đám người này. Nhưng trong lòng hắn cũng đang thở dài. Cấm địa Luyện Thần tuy có nguy hiểm, nhưng phiền phức mà hắn chọc phải đúng là có chút khó hiểu.

Trưởng công chúa không ngờ La Chinh sẽ tấn công ngược lại. Nàng đang đứng trên lưng Độc Giác Thú, đang dùng tốc độ cực nhanh phi nước đại về phía trước.

Dưới tốc độ của mình, nàng ta chỉ thấy một bóng người lóe lên trong tầm mắt. Suy nghĩ kế tiếp, nàng ta chỉ muốn mở Cô Tinh Tán ra mà thôi. Cái ô sẽ bảo vệ cho chủ của nó. Đáng tiếc, phản ứng của nàng còn chưa nhanh được như vậy.

Ầm.

La Chinh vòng tay ra, kẹp chặt lấy Trưởng công chúa.

Bị trói buộc bởi sức mạnh giống như biển cả, cho dù có tu vi Thần Biến Cảnh cấp cao thì nàng ta cũng không thể thoát khỏi tay La Chinh được.

Huống chi, lúc này Trưởng công chúa còn đang hoang mang lo sợ, hoàn toàn không có ý định tránh thoát.

“Hỏng bét rồi.”

Hai vị Giới Chủ Hạ tả vệ và lão Ngũ đều biến sắc.

Người thanh niên kia cưỡng ép Trưởng công chúa phóng về phía con trăn Vô Tướng Thiên.

Trong khoảnh khắc La Chinh ra tay, trong lòng đã phân tích theo nhiều hướng khác nhau.

Đầu tiên hắn hiểu được một điều, tuyệt không thể giết chết Trưởng công chúa này. Chưa nói đến độ khó khi giết chết một cường giả Thần Biến Cảnh cấp cao, cho dù La Chinh có thể làm được thì giết nàng ta xong, hai vị Giới Chủ kia cũng không có khả năng tha cho hắn.

Trong cấm địa Luyện Thần này, La Chinh chạy không thoát. Cho nên, nếu giết chết Trưởng công chúa thì chỉ có con đường chết.

Hai kiếm trước đó chẳng qua chỉ là để thăm dò mà thôi.

Giống như La Chinh đã đoán, khi hắn chém ra kiếm thứ hai uy hiếp đến tính mạng của Trưởng công chúa, đối phương đã quyết định muốn lấy đi tính mạng của hắn. Một vị Giới Chủ đã chuẩn bị ra tay với hắn.

Cho nên hắn mới nhanh chóng quyết định, cứ bắt lấy Trưởng công chúa trước đã rồi tính sau.