Bách Luyện Thành Thần

Chương 1473





Sắc mặt La Chinh trầm như nước.

Cuối cùng hắn vẫn không thể xuống tay giết chết cô gái này.

Trông thấy thân hình to lớn của con trăn đang trườn về phía bên này với tốc độ kinh người, La Chinh hừ một tiếng, một lưỡi đao gió vô hình tản ra từ dưới chân hắn. Hắn quay đầu tiếp tục lao nhanh về phía trước!

Trên mặt Trưởng công chúa hiện lên nụ cười xảo quyệt, nhón chân bay lên cao, theo sau La Chinh.

Có lẽ thực lực của nàng chỉ bình thường thôi, nhưng với tu vi như vậy, thì tốc độ chạy trốn sẽ không chậm hơn La Chinh, thậm chí còn nhanh hơn hắn một chút. La Chinh ở phía trước mở đường, nàng theo quỹ tích của hắn đuổi theo sau.

Đám võ giả Thần Biến Cảnh ở phía sau cũng học theo, tiếp tục theo sau Trưởng công chúa.

Con trăn kia chỉ còn cách họ không đến một trăm dặm. thân hình to lớn co lại, rồi đột nhiên bắn lên khỏi mặt đất. Trong nháy mắt, nó đã vượt qua quãng đường hàng chục dặm. Sau khi thân hình nó co duỗi vài lần, mọi người liền nghe thấy bên tai truyền tới tiếng vang ầm ầm. Cùng với chấn động của mặt đất, đột nhiên cái đầu phía trước của con trăn giương cao lên, lập tức từ trên cao hàng nghìn trượng đập xuống.

“Ầm, ầm…”

Cái đầu đầu tiên của con trăn giống như ngọn núi lớn hình cột trụ, đập xuống từ trên không trung.

Cho dù là La Chinh hay là Trưởng công chúa đều hoảng hốt lo sợ. Những võ giả Thần Biến Cảnh cũng mặt mũi trắng bệch.

“Chạy mau!”

“Thiêu đốt tinh huyết đi!

“Không kịp rồi.”

Trong chớp mắt, phần đầu to lớn đã đập thẳng xuống.

Giống như một cái vung nồi to lớn đậy xuống, muốn sống chỉ có thể thoát khỏi phạm vi của cái vung nồi này.

Đột nhiên, hô hấp của Trưởng công chúa trở nên vô cùng gấp gáp, trước ngực phập phồng lên xuống. Đột nhiên cái ô giấy dầu trong tay nàng xoay tròn, tỏa ra ánh sáng nhẹ. Lúc này nó kéo lấy nàng lao vụt về phía trước, tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ của La Chinh!

Giờ phút này, La Chinh hoàn toàn đen mặt.

“Vẫn còn bốn trăm trượng…” Hắn ngẩng đầu phán đoán độ cao của đầu con trăn, cũng phán đoán phạm vi bao phủ của cái đầu này, từ đó tính ra vẫn còn ít nhất hai mươi dặm đường nữa phải chạy.

Hai mươi dặm đường đối với La Chinh khi dốc toàn bộ tốc độ thì chỉ là trong chớp mắt. Nhưng nếu con trăn đập xuống kia từ độ cao bốn trăm trượng, thì La Chinh không thể thoát khỏi khoảng cách này.

Vừa vào cấm địa Luyện Thần đã mất mạng.

La Chinh không cam tâm.

Trước khi tiến vào cấm địa Luyện Thần, La Chinh đã chuẩn bị kỹ càng.

Ví dụ như coi Tiên Phủ thành nơi ẩn nấp.

Lúc thực sự gặp phải phiền phức hoặc nguy cơ, hắn có thể thông qua lệnh bài chữ Cấn để chui vào trong Tiên Phủ, thế là mọi việc được giải quyết.

Nhưng lão tộc trưởng nói với La Chinh, không thể rời khỏi cấm địa Luyện Thần.

Quả thực cho dù là trong vũ trụ hay là trong Thần Vực, La Chinh có thể trốn vào không gian do lệnh bài chữ Cấn tạo thành mọi lúc mọi nơi.

Nhưng trong cấm địa Luyện Thần lại cấm tất cả mọi phương pháp rời khỏi. Đây là một trong những quy tắc căn bản của cấm địa Luyện Thần.

La Chinh không thể hiểu nổi quy tắc này. Lão tộc trưởng giải thích cho hắn, phương pháp tạo một điểm nối không gian sau đó trốn vào trong này khá hiếm thấy trong vũ trụ, nhưng nó lại là một phương pháp khá phổ biến trong Thần Vực.

Cấm địa Luyện Thần tiếp nhận các thiên tài trong các vũ trụ và Thần Vực. Khu vực này không quá lớn, nhưng tự có quy luật của nó.

Nếu như người người trong Thần Vực đều mang một món pháp bảo không gian vào trong cấm địa Luyện Thần, lúc gặp nguy hiểm đều chui vào trong không gian, như vậy thì sự tồn tại của cấm địa Luyện Thần không còn ý nghĩa gì nữa.

“Vèo.”

Lúc này La Chinh dốc toàn lực, tốc độ của hắn đã nhanh đến cực hạn, nhưng phần đầu của con trăn đã giáng xuống tới độ cao trăm trượng rồi.

Đúng lúc này, tư duy của hắn lại có chuyển biến.

“Thiếu mất sáu bảy dặm đường…”

Nếu như lúc nãy không quay lại chém Trưởng công chúa một kiếm, dây dưa một lát thì lúc này chắc chắn hắn đã có thể xông ra được rồi.

Xem ra, con trăn này giống như một ống trúc rỗng. Trong cái miệng khổng lồ mọc lên từng vòng móc nhọn chổng ngược hình xoắn ốc, lượn vòng tới tận đáy bụng, giống như bậc thang hướng tới địa ngục.

Với khoảng cách gần như vậy, La Chinh có thể ngửi thấy hơi thở chết chóc phát ra từ phần bụng của con trăn. Mùi vị này mang theo tính kích thích mãnh liệt, khiến người ta cảm thấy buồn nôn.

Tất cả các con mắt xung quanh cái đầu đều nhìn chằm chằm vào Trưởng công chúa.

Ở khoảng cách này, thậm chí La Chinh có thể trông thấy trong những ánh mắt đấy đều xuất hiện hình ảnh phản chiếu của người con gái này, giống như có hàng trăm chiếc gương treo trước mặt vậy.

Nhưng đúng lúc này, lại có một cánh tay ngọc kéo hắn. Trưởng công chúa dùng một tay cầm ô, một tay kéo lấy La Chinh. Nàng thúc giục toàn bộ sức mạnh, khiến tốc độ của La Chinh nhanh hơn gấp đôi.

“Vù vù…”

Lúc cái ô giấy dầu xoay tròn, lại có một sức mạnh cực kỳ đặc biệt, dường như có thể loại bỏ toàn bộ lực cản trong không gian, làm cho hai người nhanh chóng tăng tốc.

“Vèo…”

Cuối cùng con trăn cũng chui vào trong lòng đất. Tiếng ầm ầm vang lên từ phía sau La Chinh và Trưởng công chúa. Bọn họ vừa thoát khỏi miệng con trăn.

Lúc thân hình to lớn chui vào lòng đấy, lớp đất xung quanh bị dồn nén. Những hòn đất to như ngọn núi lớn nhanh chóng mọc lên, bắn tung tóe.

Những hòn đất đụng vào người La Chinh và Trưởng công chúa, đẩy hai người họ tiến về phía trước. Sau khi duy trì mấy chục dặm, những hòn đất đó mới mất đi lực, dần dần rơi xuống đất. Còn La Chinh và Trưởng công chúa theo đà xuyên qua những hòn đất, tiếp tục lao nhanh về phía trước.

Sắc mặt của hai người đều không dễ nhìn.

Đám tùy tùng Thần Biến Cảnh theo sau Trưởng công chúa đã sớm mất tích. Bọn họ căn bản không có cơ hội chạy thoát, đều đã bị con trăn nuốt vào bụng.

Mặt đất vẫn chấn động, không ngừng truyền đến tiếng ầm ầm, giống như có vô số sấm nổ trong lòng đất.



Thân hình to lớn của con trăn ùn ùn chui vào trong lòng đất, tiếp tục di chuyển.

“Tiếp tục hướng về phía trước!”

Mặc dù đã thoát được một kiếp, nhưng hai người vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.

Hai người và con trăn chỉ cách nhau một tầng đất mỏng manh mà thôi.

Bây giờ con trăn đã lặn xuống chỗ tối, giống như một con cá sấu lặn dưới mặt nước, lúc nào cũng có thể bùng nổ, hai người họ lại càng bị động.

Nhưng tốc độ của con trăn vẫn vượt qua sức tưởng tượng của họ.

La Chinh vừa nói xong liền thấy đất dưới chân đột nhiên sụt xuống, hình thành một thung lũng rộng tới hàng trăm trượng. Sau đó thung lũng nhỏ cùng với cây cối trên mặt đất biến mất, thay vào đó là cái miệng to lớn của con trăn. Lần này con trăn hướng thẳng lên, muốn nuốt luôn Trưởng công chúa.

Hai người ở đúng phía trên con trăn, lúc này quả thực bọn họ muốn thoát mà không còn đường thoát. Không thể dùng Na Di Lệnh, cũng không thể dùng lệnh bài chữ Cấn, La Chinh không còn cách nào khác để chạy thoát.

Đối mặt với loài vật khổng lồ này, võ giả thông thường căn bản không thể chống cự lại được. Có lẽ chỉ có Thiên Tôn xuất hiện, mới có thể tạm thời trấn áp con trăn này.

Tâm trạng của hai người lại chùng xuống.

“Xin lỗi, hại chết ngươi rồi…”

Vào lúc này, Trưởng công chúa nắm lấy ô giấy dầu bình tĩnh nói.

Trông dáng vẻ xin lỗi quả thực vô cùng thành khẩn, đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào La Chinh.

Nhưng trong lòng La Chinh chỉ muốn chửi đổng, đã đến nước này rồi, bây giờ xin lỗi thì có tác dụng gì! Muốn xin lỗi thì ngay từ đầu đừng có hại người ta!

Bây giờ dù hắn có ý muốn liều mạng, nhưng dựa vào thực lực của hắn mà muốn chống lại con trăn thì thậm chí còn không phải là miễn cưỡng, mà là si tâm vọng tưởng.

Con trăn nhanh chóng nâng đầu lên, muốn từ dưới lên nuốt hai người họ. Hai người cũng liều mạng nâng độ cao của mình, nhưng cuối cùng vẫn chậm hơn nhiều so với tốc độ nâng cao của miệng con trăn, không thể tránh khỏi bị nó nuốt vào bụng.

Nhưng sau khi con trăn nâng đến một độ cao nhất định thì lại đột ngột dừng lại, thân hình hình trụ tròn giữ thẳng đứng.

La Chinh và Trưởng công chúa cũng sững sờ, ngẩng đầu nhìn xem, lại phát hiện bên ngoài vài trăm dặm, hai vị Giới Chủ Hạ tả vệ và lão Ngũ lại đang thi triển Đại Chí Nguyện! Họ giữ chặt phần đuôi, cũng chính là một phần đầu khác của con trăn.

Đầu và đuôi của con trăn mỗi phần đều có một cái đầu. Bọn họ giữ chặt phần đuôi, cũng có nghĩa là đã giam giữ một cái đầu khác của con trăn. Chỉ cần kéo lại cái đuôi của nó thì cái đầu dưới chân La Chinh và Trưởng công chúa sẽ không thể tiếp tục hướng lên trên.

“Đi!”

Từ trước tới giờ, La Chinh chưa từng có dục vọng sinh tồn mãnh liệt như vậy. Lần này là hắn lôi Trưởng công chúa đi về phía trước, bay vọt qua cái miệng lớn của con trăn, rời khỏi cái chỗ đi xuống vực sâu này.

Nhưng đúng lúc họ vừa chạy thoát, âm thanh chấn động mãnh liệt lại truyền tới, cái đuôi của con trăn đang vùng vẫy điên cuồng.