Sáu gã võ giả Thánh tộc còn lại kinh ngạc nhìn chằm chằm La Chinh...
Ở vũ trụ Đại Diễn, Thánh tộc thế như chẻ tre, Nhân tộc căn bản không dám đối đầu trực diện với bọn họ. Mấy lần giao tranh gần đây nhất Nhân tộc đều thua thảm, hơn nữa đội ngũ nhỏ của bọn họ đã từng giết được Giới Chủ Nhân tộc!
Trong nhóm bảy người này, có ba người am hiểu công kích linh hồn, cũng chính là “Tâm Ma Nguyên Linh” được thả ra lúc trước. Ngay sau đó, ba người khác dùng “Trói Buộc Thánh Ma” quấn quanh đối thủ. Người cuối cùng, cũng chính là thủ lĩnh của đội ngũ sẽ dùng “Một Nhát Chém Thánh Nguyên” đã chuẩn bị từ lâu để chém chết đối thủ.
Trong đội ngũ của Thánh tộc, thông thường đều sẽ tạo thành nhóm bảy người, sức chiến đấu của bảy người chồng lên nhau sẽ vượt xa võ giả cùng cấp bậc.
Nhưng chiêu thức liên tiếp này chính là dùng để đấu với cường giả. Tất nhiên, nếu đối mặt với võ giả cùng cấp, hay đông đảo võ giả cấp thấp, bảy người sẽ có chiến thuật khác!
“Tâm Ma Nguyên Linh” do ba người liên thủ phóng ra không phải dễ chống cự như vậy. Đây không phải là công kích linh hồn đơn thuần, mà là trong công kích cảm xúc hỗn tạp nào đó trong linh hồn, vừa có thể áp chế linh hồn đối thủ, vừa có thể khiến tâm thần đối phương dao động.
Mặc dù linh hồn Giới Chủ rất mạnh, tâm tính vững vàng, nhưng cũng sẽ trống rỗng đầu óc trong khoảng thời gian ngắn, gần như không hề có sức chống cự.
Nếu là La Chinh trước khi bước vào cấm địa Luyện Thần, sợ rằng thật sự sẽ phải chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Giống như lúc trước, khi tu luyện Dịch Thần Nhất Kiếm, lĩnh ngộ thần đạo Đoạn Tình, La Chinh cũng không thể chịu được lượng sát khí qua lớn, khiến cả người trở nên thô bạo thích giết chóc...
Nhưng tháp tu luyện bản tâm của Nguyên Hòa tộc quả thực đã giúp ích không nhỏ. Tâm võ đạo của La Chinh giống như được mạ thêm một lớp tường đồng vách sắt, sao có thể dễ dàng bị ảnh hưởng dễ dàng như vậy?
Cho nên La Chinh phản ứng kịp thời bèn đánh trả, dễ dàng giết chết một võ giả Thánh tộc.
Mấy gã võ giả Thánh tộc còn lại hơi ngây người, hiển nhiên còn chưa chấp nhận sự thật là đồng bọn đã bị đánh chết.
La Chinh vẫn nở nụ cười ung dung. Người ngoài nhìn vào, thấy nụ cười kia thật ấm áp, giống như quân tử lễ phép khiêm tốn. Nhưng trong mắt mấy gã võ giả Thánh tộc, hình tượng của La Chinh lập tức giống như ác ma! Nụ cười kia chứa đầy ác ý.
Đã từ lâu, người Thánh tộc không hề nhớ tới nỗi sợ hãi, chưa từng đối mặt với chủng tộc nào mạnh hơn bọn họ...
Thấy La Chinh liếc về phía một gã võ giả Thánh tộc, sáu người ở đây bỗng cảm thấy, người này chính là sự tồn tại mà bọn họ không thể trêu vào.
“Rút!”
“Tản ra! Không thể coi thường thực lực của người này!”
Vèo, vèo, vèo...
Ngay trước khi bọn họ kịp phản ứng, động tác vốn dĩ chậm chạp của La Chinh bỗng thay đổi trong nháy mắt. Thân hình hắn lóe lên, một võ giả trong đám kia còn chưa kịp xoay người đã bị La Chinh phất nhẹ một cái.
Ngón tay phất qua đỉnh đầu đói phương, trên đỉnh đầu kia liền xuất hiện một dấu tay nho nhỏ, sọ não cũng bị hõm xuống một chút.
Võ giả Thánh tộc kia mở to hai mắt, không cam lòng ngã xuống, va thật mạnh lên đất, nhanh chóng bị mưa máu che khuất.
La Chinh không ngừng lại chút nào.
Rất nhiều thời điểm, hắn sẽ thấy do dự, làm theo lời quân tử, tìm chỗ mà khoan dung độ lượng. Nhưng điều này không có nghĩa La Chinh là người yếu đuối.
Không phải người tộc ta, nhất định sẽ có lòng dạ khác. Cho nên đối mặt với chủng tộc khác ngoài Nhân tộc, trong lòng La Chinh không có chút thương hại nào...
Võ giả Thánh tộc chạy trốn không chậm, hơn nữa bọn họ phối hợp khá chặt chẽ, năm người còn lại thoát đi theo các hướng khác nhau. Như vậy nếu La Chinh đuổi giết một người trong số đó, bốn người còn lại sẽ có một khoảng thời gian ngắn để kéo giãn khoảng cách với La Chinh.
Nhưng sau khi La Chinh thành Giới Chủ, tốc độ đã có tiến bộ nhảy vọt!
Ánh mắt của hắn tập trung vào một gã áo vàng, rồi đuổi thẳng theo.
Võ giả Thánh tộc áo vàng cảm nhận được gió mạnh đuổi tới phía sau, trên mặt lộ vẻ khổ sở, rõ ràng còn có bốn người khác, sao người này lại cố tình đi đuổi giết chính mình?
Nhưng gã đã không rảnh để nghĩ nữa.
Thân là võ giả Thần Biến Cảnh, khi một mình đối mặt với La Chinh, gã căn bản không có một chút phần thắng nào...
Thật ra, dựa theo sách lược định sẵn của Thánh tộc, nếu gặp phải cường giả, khi chạy trốn mọi người cần phải hoàn toàn phân tán, ít nhất đối phương sẽ không thể giết sạch tất cả mọi người, có thể giúp đa số người trốn thoát được.
Nhưng trong nháy mắt này, võ giả Thánh tộc bị đuổi giết lại thay đổi chủ ý, gã không lựa chọn dụ La Chinh rời đi mà là xoay người phản kháng.
Chạy trốn cũng vẫn phải chết, còn không bằng dốc hết sức một phen.
Đây là bản tính của nhiều sinh linh, cho dù là con thỏ nếu bị ép đến nóng nảy cũng sẽ quay đầu lại cắn một phát...
“Thuật Bạo Nguyên!”
“Ào ào!”
Chân nguyên trong cơ thể võ giả Thánh tộc rào rạt trút ra, quay xung quanh võ giả này rồi nổ tung trong nháy mắt.
Đây là một bí pháp thiêu đốt chân nguyên.
Chân nguyên bị thiêu đốt sẽ bành trướng với tốc độ cực kỳ nhanh, hóa thành từng mũi nhọn xung quanh thân thể. Nhất thời, võ giả Thánh tộc như hóa thành một con nhím, tất cả mũi nhọn trên người gã đột nhiên mọc lên, giống như trên người gã xuất hiện vô số trường thương.
Nếu là võ giả đuổi giết gã không phản ứng kịp, sẽ bị mũi nhọn đâm nát bét.
Tất nhiên là La Chinh phản ứng nhanh vô cùng nhanh, hắn hoàn toàn có đủ thời gian né được những mũi nhọn đó, nhưng hắn lại căn bản không cần tránh né.
Hắn cứ thế đâm thẳng qua, chỉ dùng thân thể của mình, trực tiếp đập nát đám mũi nhọn do thiêu đốt chân nguyên hóa ra.
“Răng rắc răng rắc...”
Cùng với âm thanh mũi nhọn bị gãy, khoảng cách giữa La Chinh và võ giả Thánh tộc kia cũng chỉ còn một thước. Tay phải La Chinh hiện lên như quỷ mị, phất nhẹ một cái lên gáy của võ giả Thánh tộc, giống như nhẹ nhàng phủi đi bụi bặm trên người gã.
Sau khi phất tay, La Chinh không nhìn lại lần hai, cơ thể hắn hóa thành một đường cong trên không trung, tiếp tục đi đuổi giết võ giả Thánh tộc kế tiếp.
Thân thể võ giả Thánh tộc bị ngón tay La Chinh phất nhẹ qua lập tức chấn động, sau khi sững sờ ở trên không trong một hơi thở, gã lập tức rơi xuống giống như một mảnh lá cây không còn sức sống.
“Kẻ thứ ba...”
Sau đó La Chinh lại chuyển hướng, đánh về phía võ giả Thánh tộc thứ tư.
Đối tượng bị La Chinh nhắm đến nhìn thấy cảnh tượng xảy ra cách đó không xa thì trong lòng giống như có động đất, không ngừng quay cuồng. Nhìn thấy ánh mắt La Chinh mơ hồ lướt qua, tập trung vào mình, ánh mắt vừa lúc chạm nhau, gã lập tức bị dọa đến hồn phi phách tán, bèn vùi đầu chạy trốn về phía trước.
Tuy La Chinh đuổi giết võ giả thứ ba mất thời gian hai ba nhịp thở, nhưng thân hình của hắn nhẹ lướt trong không gian, đã vượt qua hơn mười dặm trong nháy mắt. Hắn đi sau mà đến trước, đi tới xuất hiện trước mặt võ giả Thánh tộc thứ tư.
Ngoài đi Nguyên Hòa tộc, La Chinh cũng từng đi Diệt Phong Cốc, rồi hấp thu lĩnh ngộ về quy tắc của Cưu Thánh giống như đói khát.
Sau khi thành Giới Chủ, hắn có thể sử dụng thuật dịch chuyển không gian.
Nhưng lúc này, La Chinh còn chưa thể giống như Thiên Tôn, lập tức vượt qua mấy Đại Giới. Nhưng việc chỉ dùng một bước vượt qua ngàn dặm lại không khó với hắn. Huống chi trong khoảng thời gian ngắn, võ giả Thần Biến Cảnh có để chạy đi trăm dặm đã là không tệ rồi.
“Ngươi, ngươi... Ngươi là ai? Một Giới Chủ Nhân tộc sao có thể mạnh như thế!” Võ giả Thánh tộc này ý thức được có phản kháng cũng vô nghĩa, bèn mở miệng hỏi.
“Ngươi không cần biết lý do.” La Chinh cười nhạt, thân hình giống nhau quỷ mị xẹt qua võ giả này, rồi nhẹ nhàng phất ngón tay qua. Trong nháy mắt, dưới chân hắn hiện lên từng ánh sáng trắng, cả người biến mất tại chỗ, võ giả đuổi theo võ giả Thánh tộc thứ năm.
Ngay sau đó là võ giả thứ sáu, thứ bảy...
La Chinh không giết luôn võ giả Thánh tộc cuối cùng.
Người này chính là võ giả đứng trước thuyền chiến màu đen nhìn xuống La Chinh lúc trước. Thân là đội trưởng của tiểu đội này, nên thực lực của gã rất mạnh, khi sáu gã đội viên vây bắt người, người này chính là người thi triển ra một kích mạnh nhất.
Bởi vì La Chinh mất một chút thời gian giết chết sáu người kia, nên gã này đã tranh thủ chạy được hai trăm dặm trong thời gian ngắn.
Trong lúc chạy, gần như gã đã ép sức mạnh của mình đến cực hạn.
So với những võ giả Thánh tộc khác, gã là người thông minh nhất. Khi ý thức được không thể địch lại La Chinh, gã chưa từng quay đầu lần nào, trong đầu không có bất cứ tạp niệm gì, mà chỉ có duy nhất một suy nghĩ là chạy trốn!
Võ giả Thánh tộc cũng không rõ mấy gã đồng đội kia đã chết hay còn sống.
Nhưng ít ra chính gã an toàn là được!
“Phù, thật là tìm được đường sống trong cõi chết...”
Ngay lúc suy nghĩ may mắn này vừa mới xuất hiện, bên tai lại vang lên giọng nói khiến gã hồn phi phách tán.