Bách Luyện Thành Thần

Chương 1721





Ở sảnh phụ phía sau điện này, cả người Khê Ấu Cầm được tô điểm bởi trang sức màu đỏ tươi đẹp. Nàng lười biếng nằm trên một cái xích đu, đôi giày thêu màu đỏ nhẹ nhàng lắc lư, trên mặt lộ ra nụ cười si ngốc.

Bộ váy cưới này được dệt từ huyết tàm ti, loại tơ này được bóc ra từ kén, ném lên không trung, có thể mấy năm không rơi xuống đất, bản thân nó không hề có trọng lượng, là vật liệu cao cấp để chế tạo các loại vũ khí dây. Pháp bảo được luyện chế từ huyết tàm ti chắc chắn có thể leo lên bia hoàn vũ vạn linh.

Vật liệu mà vô số luyện khí sư đỏ mắt muốn có lại biến thành một bộ váy trên người Khê Ấu Cầm.

Mỗi người phụ nữ đều theo đuổi một cuộc hôn nhân khác nhau. Như Huân hoàn toàn không xem trọng danh phận. Nàng hoàn toàn không thể hiểu được tâm lý của Khê Ấu Cầm. Hay như Tô Linh Vận, nàng chỉ lặng lẽ đi theo bên cạnh La Chinh, chỉ lặng lẽ lo lắng và cầu nguyện ở sau lưng hắn. La Chinh thành công, nàng cảm thấy vui mừng bội phần, La Chinh thất bại, nàng cũng không trách móc.

Về điểm này, Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm rất giống nhau, không bỏ qua được chuyện danh phận. Khi ở Hạ Giới, hai nàng đã tranh đấu mấy lần, nên chuyện này sớm đã được giải quyết, tự nhiên bây giờ không còn tranh chấp nữa. Nhưng hôm nay, trong lòng Ninh Vũ Điệp vẫn dâng lên một chút ghen tuông, tuy người ngoài không nhìn ra nhưng La Niệm thì phát hiện thấy sự nóng nảy của mẹ. Chẳng qua cậu không biết tại sao Ninh Vũ Điệp lại không vui…

Không lâu sau, vài luồng ánh sáng lấp lánh lao lên chân trời, pháo hoa bùng nổ, đủ để chiếu sáng cả Xung Tiêu giới.

Hôn lễ bắt đầu như dự kiến…

Hôn lễ vừa mới bắt đầu không lâu, từ chỗ sâu trong Xung Tiêu giới bỗng tuôn ra một luồng khí thế cực kỳ sắc bén!

“Vèo!”

Trong nháy mắt luồng khí thế kia xuất hiện, nó liền hóa thành một luồng kiếm quang màu trắng ngà lao thẳng tới chân trời, xuyên thẳng qua một ngôi sao cao cách ba trăm nghìn dặm!

Sau khi xuyên qua ngôi sao kia, kiếm quang màu trắng ngà này vẫn không hề suy giảm mà tiếp tục hướng lên, không ngừng hướng lên, thẳng tới đỉnh trời của vũ trụ Đại Diễn, cắt sâu vào bức tường than thở mấy trăm trượng rồi mới tiêu tan…

Phía trên đỉnh trời của vũ trụ Đại Diễn từng bị Mục Hải Cực đánh vỡ, nhưng nếu không dùng phương pháp đặc biệt để đánh vào thì bức tường than thở cũng sẽ giống như da thịt của động vật, dần dần khép lại, cuối cùng chỉ để lại một vết sẹo dày mà thôi.

Ban đầu khách khứa và bạn bè ngồi đây đều đang hoan hô cười nói, nhưng sau khi thấy luồng kiếm ý này thì tất cả đều lặng ngắt như tờ!

Uy lực của một kiếm này vượt xa năng lực của Thiên Tôn!

Một số võ giả không rõ lý do, nên còn tưởng rằng lại có kẻ địch mạnh xâm lược.

La Chinh đứng ở chính giữa, sau khi ngắm nhìn thì trong mắt lóe ra một tia đã hiểu: “Kiếm ý thật mạnh!”

“Là chỗ bế quan của Hoa Thiên Mệnh!” Càn Lam Thiên Tôn của Thiên Vị tộc mở miệng nói.

Trên mặt các Thiên Tôn ở đây đầy ắp vẻ chờ mong!

Lúc trước, sau khi những Đạo Tử này trở về từ cấm địa Luyện Thần thì lần lượt bế quan, chỉ để lại Hiên Viên Thần Phong nghênh chiến với Đạo Tử Ma Ha…

Hoa sen của tất cả các Đạo Tử này đều đã nở hết, không còn giới hạn trong Thiên Đạo, lại tu đến Giới Chủ Cảnh rồi nên về lý thuyết chỉ còn cách tu vi thần một bước mà thôi.

Nhưng một bước này lại rất gian nan.

Số Giới Chủ lĩnh ngộ được thần đạo trong Thần Vực cũng khá nhiều, dù sao bọn họ là sinh linh trung cấp, không có giới hạn Thiên Đạo, cho nên lượng Đạo Tử cũng khá lớn. Nhưng võ giả thật sự có thể tự mình ngưng tụ thần cách, bước vào cảnh giới của thần lại vô cùng hiếm thấy. Phần lớn Giới Chủ thăng cấp được thành thần đều dựa vào thần cách mà vị thần khác để lại.

Những Đạo Tử này đang tận dụng thời gian bế quan để tu luyện thành thần, hy vọng đạt được cơ hội mù mịt kia, ngưng tụ ra thần cách để chống lại Thánh tộc… Nhưng dù là Tinh Vĩ hay lão tộc trưởng thì đều hiểu, trong một khoảng thời gian ngắn gần như không thể làm được chuyện này.

Chẳng ai có thể ngờ, sau một năm, hôm nay đã có một vị Đạo Tử thật sự ngưng tụ ra thần cách của bản thân!

Sau khi luồng kiếm quang kia lao lên trời, một bóng dáng cũng bắn thẳng ra từ sâu trong Xung Tiêu giới. Sau khi xoay một vòng trên không trung, bóng dáng kia lập tức hóa thành một luồng kiếm quang, bay vụt về phía núi Xung Tiêu!

La Chinh mỉm cười, lập tức đứng dậy.

Không chỉ La Chinh, tất cả các Thiên Tôn có mặt cũng bay vụt lên không trung…

Các Giới Chủ, Đại Giới Chủ đều khác nóng lòng muốn lên xem, nhưng nghĩ tới việc đây là hiện trường hôn lễ của La Chinh, nếu bọn họ tùy tiện rời đi hình như quá vô lễ. Thế nên chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên.

Thế của kiếm quang kia vô cùng nhanh, chỉ chốc lát sau đã tới đỉnh núi Xung Tiêu, ngay sau đó liền chạy thẳng đến La Chinh!

“Quả nhiên là Hoa Thiên Mệnh!”

“Thế mạnh thật, quả nhiên đã thật sự ngưng tụ ra thần cách!”

“Từ đây tuổi thọ vô hạn, có thể tự do ở Thần Vực!”

Sau khi các Thiên Tôn thấy rõ người tới, trên mặt đều có vẻ hâm mộ.

Từ đây về sau, vị tiểu bối cầm kiếm đây đã thực sự trở thành sự tồn tại mà bọn họ ngưỡng vọng…

Các Thiên Tôn có địa vị cao thì càng hiểu rõ tầm quan trọng của tuổi thọ. Dù sao tuổi thọ vĩnh hằng thì đồng nghĩa là khả năng vô hạn. Mặc dù tuổi thọ của Thiên Tôn có vẻ dài, nhưng dù sao cuối cùng cũng sẽ có ngày rơi vào thiên nhân ngũ suy, không thoát được số kiếp luân hồi.

“Thiên Mệnh huynh! Chúc mừng huynh!”

Giờ phút này, La Chinh cảm nhận được khí thế của Hoa Thiên Mệnh đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trên người hắn tỏa ra một loại thế tự nhiên, loại thế này đến từ chính vô số sinh linh ở thế giới trong cơ thể hắn.

Thật ra sau khi thế giới trong cơ thể sinh ra sinh linh, loại “thế” này đã được hình thành.

Nhưng trước khi chưa có thần cách thì không thể phát hiện được sự tồn tại của loại “thế” này, càng không thể sử dụng nó.

“Ừ.” Trên mặt Hoa Thiên Mệnh cũng là vẻ kinh ngạc, vui mừng không thôi. Chính hắn cũng không ngờ quá trình ngưng tụ thần cách của bản thân lại dễ dàng như thế!

Ánh mắt hắn đảo qua, chú ý tới sự việc dưới chân núi Xung Tiêu, đột nhiên nói trêu: “Ta biết hôm nay là hôn lễ của La Chinh huynh, tình thế hơi cấp bách, may mắn ngưng tụ được thần cách nhưng lại vội vàng nên cũng chưa chuẩn bị quà. Thất lễ.”

Mặc dù hắn bế quan, nhưng âm thanh từ Thét Lệnh có thể xâm nhập mọi nơi. Hôm nay, từng lời chúc mừng vang vọng trong vũ trụ suốt mấy canh giờ, đương nhiên hắn nghe rõ ràng…

“Thiên Mệnh huynh khách khí rồi. Huynh có thể vượt qua rào cản này chính là món quà lớn nhất.” La Chinh cười nói.

La Chinh nói xong, các Thiên Tôn bên cạnh cũng nhao nhao chúc mừng…

Khê Ấu Cầm còn đang được phủ một lớp sa đỏ lại bĩu môi. Nàng mặc kệ Hoa Thiên Mệnh có đột phá trở thành thần hay không, nàng chỉ oán thầm Hoa Thiên Mệnh sớm không đột phá, muộn không đột phá, lại cứ chọn đột phá vào ngày này, cắt ngang hôn lễ tốt đẹp của nàng.

Đang lúc buồn bực thì không biết ai hét lên một câu: “Tốt, hôm nay chính là song hỷ lâm môn!” Ngay sau đó, mọi người bắt đầu phụ họa. Lúc này, tâm tình của Khê Ấu Cầm mới tốt lên.

Hoa Thiên Mệnh vào ngồi, hôn lễ lại được tiếp tục…

Nửa tháng sau khi hôn lễ kết thúc.

Mười ba vị Thiên Tôn trong vũ trụ, thêm cả Hoa Thiên Mệnh và La Chinh đã trở thành thần, thêm rồng tổ và chín con Chân Long, tất cả cùng trốn vào trong Chân Long giới.

Chân Long giới không được tính là thế giới trong vũ trụ, mà là một Đại Giới độc lập, giống như Tử Cực giới, nhưng lại lớn hơn Tử Cực giới rất nhiều, âm thanh phát ra từ Thét Lệnh cũng không thể truyền vào trong đó.

Nói đúng ra, cả Chân Long giới chính là một cái túi linh thú lớn của La Tiêu!

Lúc trước, thân xác của chín con rồng đã bị hủy, mang theo cái đỉnh mà tới vũ trụ này. Trong việc này liên quan đến mâu thuẫn với Vu tộc thưởng cổ, bố trí của Mục Hải Cực đã được tính toán từ lâu, trong đó có cả Chân Long giới.

Nhưng La Tiêu cũng tương kế tựu kế, dùng chín con rồng để dẫn dắt, đặt nền móng võ đạo cho La Chinh.

Hiện tại, Thánh tộc của vũ trụ Đại Cực đã bại trận, đương nhiên đã tới lúc xử lý vấn đề của Chân Long giới.