Bách Luyện Thành Thần

Chương 1823





Chương 1823THỨ HẠNG VÀ HÀNH ĐỘNG

Đảo nổi Hàm gia, trong điện Linh Tâm…

Hơn trăm nhân vật quan trọng của Hàm gia đã tập trung đầy phòng, xếp thành một hàng trước đại điện rộng lớn.

Ngồi ở vị trí đầu tiên chính là gia chủ đương nhiệm của Hàm gia, Hàm Thiên Tiếu. Mà gần nhất ngồi dưới Hàm Thiên Tiếu là á thánh của Hàm gia, Hàm Cửu Di.

Hàm Cửu Di ngồi trên tấm thảm lông dày, mặc váy dài trang nhã tôn lên nét đoan trang xinh đẹp. Nhưng dưới ánh mắt nàng lại có vẻ hơi lơ đãng.

“Hàm Cửu Di, lần này rõ ràng là điện Tử Hồn các ngươi gây cản trở. Nếu Hàm gia chúng ta không xử lý tốt, sợ rằng thứ hạng đảo nổi sẽ rơi xuống liên tiếp hai vị trí.” Hàm Thiên Tiếu nhìn chằm chằm Hàm Cửu Di cao giọng nói, trong giọng nói đầy ý trách cứ.

Cả đại điện yên tĩnh không tiếng động.

Hàm Cửu Di là á thánh của Hàm gia, thực lực chỉ đứng sau Thánh Hoàng Hàm gia.

Gia chủ của Hàm gia, Hàm Thiên Tiếu mới chỉ là tu vi đại viên mãn, nhưng hiện tại thánh nhân phía sau các nhà quyền thế lớn trên đảo nổi đã sớm không xử lý những chuyện lặt vặt nữa rồi. Chỉ cần Hàm gia không gặp phải mối nguy sống chết thì thông thường Thánh Hoàng Hàm gia sẽ không nhúng tay vào, mà giao cho gia chủ trong tộc Hàm Thiên Tiếu toàn quyền xử lý.

Nhưng đều là người dòng chính, mọi người cũng hiểu rõ tính tình của Hàm Cửu Di. Nàng ta luôn luôn ngang ngược trong đảo nổi của Hàm gia, hiện tại Hàm Thiên Tiếu không nể mặt, trắng trợn chỉ trích nàng ta như vậy, không biết Hàm Cửu Di sẽ đối phó như thế nào.

“Rơi thì rơi, có gì ghê gớm?” Hàm Cửu Di thờ ơ nói.

Dường như Hàm Thiên Tiếu đã sớm đoán được Hàm Cửu Di sẽ nói như vậy, vẻ mặt của ông ta liền trở nên thận trọng: “Rơi ra khỏi tốp mười đảo nổi, sẽ khiến Hàm gia chúng ta mất đi rất nhiều cơ hội. Con cháu của Hàm gia cũng sẽ mất đi nhiều hơn nữa, làm sao một câu ‘có gì ghê gớm’ là có thể cho qua?”

Trước kia, Hàm Thiên Tiếu đã nhẫn nhịn Hàm Cửu Di rất nhiều, cho nên mới cho điện Tử Hồn nhiều đặc quyền như vậy.

Lần này, nếu như thứ tự đảo nổi của Hàm gia hạ xuống liên tiếp hai bậc thì quả thật là một đả kích vô cùng lớn. Hàm Thiên Tiếu đặc biệt xin chỉ thị của Thánh Hoàng đại nhân, cho nên mới có thể không khoan nhượng như vậy.

Nghe vậy, Hàm Cửu Di khẽ lắc đầu: “Cho dù như thế, điện Tử Hồn ta cũng bất lực. Thiên phú của những cô gái kia vốn đã yếu hơn đệ tử trong tộc một chút, trông chờ vào các nàng có thể kiếm được nhiều điểm tích lũy hơn là điều không thực tế.”

Đảo nổi Hàm gia thu nhận võ giả dựa trên thành tích. Đặc biệt, qua tầng tầng sàng lọc của phủ Hàm Thiên, hầu như những người này đều là võ giả chứng thần ưu tú nhất trong vùng đất tổ Hàm gia, thiên phú không thể yếu được.

Nhưng Hàm Cửu Di lại khác, chỉ cần có Âm Thể Tử Cực, và có thể được tấm bia của thần đạo Tử Khí thừa nhận thì nàng ta đều thu nhận tất.

Dù sao suy cho cùng, trên đời này chỉ có một vài người có Âm Thế Tử Cực, điện Tử Hồn không thể sàng lọc thiên tài giống như người dòng chính được.

Cứ như vậy, thực lực tổng thể của điện Tử Hồn liền yếu hơn một bậc, không chiếm được nhiều ưu thế trong đấu trường của các vị thần. Hầu như mỗi lần, điện Tử Hồn đều gây cản trở cho người dòng chính.

Hàm Cửu Di cũng ý thức được điểm này. Chỉ có điều, tuy thực lực của bản thân nàng ta lợi hại, nhưng lại không giỏi quản lý các đệ tử của mình. Nàng ta thường mặc kệ và cưng chiều các đệ tử trong điện Tử Hồn. Cho nên, nàng ta mới không thể không để cho Nguyệt Anh bà bà ra mặt, ra tay trừng trị những đệ tử gây cản trở kia…

Nhưng trong điện Tử Hồn, không phải chỉ có vài võ giả chứng thần kia gây cản trở. Xét từ tổng thể, điểm tích lũy của cả điện là quá ít, cho nên không phải chỉ võ giả chứng thần cần tăng điểm, mà là cả điện Tử Hồn.

“Không, có cách.” Hàm Thiên Tiếu đang bị từ trên xuống dưới Hàm gia làm khó dễ, nên đã sớm suy xét các kiểu lý do thoái thác của Hàm Cửu Di: “Đuổi toàn bộ võ giả chứng thần trong điện Tử Hồn và tám mươi phần trăm thần xếp hạng gần cuối đi. Như vậy, chắc chắn trong khoảng thời gian cuối cùng, Hàm gia chúng ta có thể kéo điểm tích lũy của toàn đảo nổi lên!”

Điểm tích lũy của đảo nổi là tính từ tổng thể, nếu như đuổi hết phần lớn đệ tử của điện Tử Hồn, lại gạch bỏ hết ngọc bài của những người này thì những người gây cản trở của điện Tử Hồn sẽ không được tính vào nữa. Điểm tích lũy tổng thể của đảo nổi sẽ lập tức tăng lên một khoảng lớn!

“Đuổi tám phần mười đệ tử của điện Tử Hồn ta!”

Hàm Cửu Di đã mơ hồ dự đoán được Hàm Thiên Tiếu sẽ bảo nàng ta đuổi đệ tử. Nếu như chỉ có cách này, Hàm Cửu Di sẽ đành phải thỏa hiệp. Xét cho cùng, nơi này là Hàm gia, mà nàng ta là á thánh của Hàm gia, tất cả luôn phải lấy đại cuộc làm trọng.

Nhưng Hàm Cửu Di nghĩ rằng, chỉ đuổi một nhóm đệ tử xếp gần chót kia là được. Nàng ta hoàn toàn không ngờ Hàm Thiên Tiếu lại đưa ra yêu cầu hoang đường như vậy, đuổi tất cả võ giả chứng thần và tám phần mười thần…

Như vậy chẳng khác nào bảo nàng ta đóng cửa điện Tử Hồn!

Không chỉ có Hàm Cửu Di kinh ngạc, các nhân vật quan trọng trong Hàm gia có mặt cũng cảm thấy rất kinh ngạc.

Nhưng Hàm Cửu Di có hy vọng được phong thánh, nếu như Hàm gia có thể có hai vị thánh nhân thì tất nhiên địa vị của Hàm gia sẽ tăng trở lại. Hàm Thiên Tiếu đối xử với nàng ta như thế, có phải hơi quá đáng hay không?

“Yêu cầu này của ngươi, ta không thể làm được.” Hàm Cửu Di lắc đầu, khuôn mặt quyến rũ trầm xuống.

“Đây không phải là yêu cầu của ta.” Hàm Thiên Tiếu tiếp tục nói: “Đây là mệnh lệnh của Thánh Hoàng. Nếu như ngươi có ý kiến gì khác, có thể trực tiếp đi tìm Thánh Hoàng bàn bạc. Thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu nữa, Thánh Hoàng đại nhân rất coi trọng chuyện lần này đảo nổi bị hạ thứ bậc. Ngài ấy tuyệt đối không cho phép Hàm gia rơi khỏi tốp mười. Ngươi có đi tìm Thánh Hoàng cũng vô dụng… Trừ khi ba tháng sau ngươi có thể khiến điểm tích lũy của cả điện Tử Hồn tăng lên!”

Thứ hạng của đảo nổi là một năm tính một lần, ba tháng sau, tất cả đảo nổi trên biển Thời Gian sẽ lại thống kê điểm tích lũy một lần nữa, quyết định thứ hạng của đảo nổi.

Ba tháng khiến cả điện Tử Hồn thay da đổi thịt, cho dù Hàm Cửu Di là á thánh thì cũng không làm được. Á thánh không được phép tham gia vào đấu trường của các vị thần. Dù thực lực của bản thần Hàm Cửu Di có lợi hại đến mấy nữa thì cũng không thể ảnh hưởng đến điểm tích lũy của điện Tử Hồn…

“Thánh Hoàng đại nhân cũng nói như vậy?” Hàm Cửu Di trừng mắt lạnh lùng nhìn Hàm Thiên Tiếu, thân hình đột nhiên lóe lên, biến mất tại chỗ. Nàng ta thật sự đi tìm Thánh Hoàng nghiệm chứng…

“Gia chủ, đuổi hết tám phần mười đệ tử của điện Tử Hồn, có phải hơi quá đáng hay không?” Một người Hàm gia hỏi.

Những Âm Thể Tử Cực trong điện Tử Hồn kia không dễ có được, cũng là tài nguyên mà Hàm Cửu Di tích góp nhiều năm. Hơn nữa, quả thật lúc mới đầu Âm Thể Tử Cực sẽ hơi yếu một chút. Nhưng về sau, mội khi đã mạnh lên thì sẽ cực kỳ lợi hại, giống như bản thân Hàm Cửu Di chính là một bằng chứng sống.

“Không đợi được đến lúc đó.” Trong mắt Hàm Thiên Tiếu lộ vẻ kiên định: “Thánh Hoàng bọn họ đã có tính toán mới, chúng ta phải duy trì thứ hạng trong tốp mười!”

Hàm Cửu Di đến tìm Thánh Hoàng Hàm gia, kết quả thảo luận như thế nào người ngoài không biết được. Chỉ biết, sau khi trở lại điện Tử Hồn, lần đầu tiên Hàm Cửu Di cho triệu tập tất cả đệ tử trong điện Tử Hồn.

Trước một đài cao rộng lớn trong điện Tử Hồn, tất cả đệ tử đều tập trung lại, tất nhiên La Chinh cũng ở trong đó.

Nhìn xung quanh, chắc phải có đến ba, bốn mươi nghìn nữ đệ tử có mặt.

Mặc dù trước đây La Chinh nghe nói, quả thật trong điện Tử Hồn có đàn ông có Âm Thể Tử Cực, nhưng mấy ngày qua, La Chinh chưa gặp được một người nào.

Hôm nay, tìm kiếm trong đám người hồi lâu, cuối cùng La Chinh mới tìm ra được hai người “đàn ông” có Âm Thể Tử Cực. Nhưng mà cử chỉ hành động của hai người đàn ông này lại cực kỳ giống con gái, giống như thái giám trong cung của Hoàng đế người thường vậy…

Nói tóm lại, sợ rằng trong cả điện Tử Hồn chỉ có một mình La Chinh là đàn ông hàng thật giá thật.

Ba bốn chục nghìn người chờ rất lâu ở chỗ này, cánh cổng phía sau đài cao kia bị ầm ầm đẩy ra. Một nhóm thần cấp cao đi ra, La Chinh thấy được Nguyệt Anh bà bà và Hàm Mộng ở bên trong.

Những thần cấp cao này đứng ngay ngắn hai bên đài cao.

Sau đó có một cô gái đi ra…

Với mắt nhìn người hiện tại của La Chinh, hắn có thể phân biệt rõ ràng khoảng cách giữa thần cấp thấp, thần cấp trung và thần cấp cao.

Nhưng trong mắt La Chinh, khí thế của cô gái này tỏa ra sâu không lường được, rất khó đoán!

“Vị này chính là Hàm Cửu Di sao?” La Chinh hỏi trong đầu: “Á thánh quả nhiên là có khí thế không giống người thường!”

Ai ngờ La Chinh vừa mới khen được một câu, Cực Ác lão nhân đã không nhịn được nói: “Người này không phải là Hàm Cửu Di. Hàm Cửu Di là á thánh của Hàm gia, tu vi chỉ đứng sau thánh nhân. Người phụ nữ này rõ ràng chỉ là thần đại viên mãn…”

“Khụ khụ…” La Chinh hơi xấu hổ.

Thần đại viên mãn đã xây dựng thế giới trong cơ thể được gần như hoàn chỉnh, chỉ còn cần dung hợp thêm Cửu Tinh để tạo ra vũ trụ. Quả thật là có thực lực sâu không lường được.

“Chắc hẳn người phụ nữ này là đại đồ đệ của Hàm Cửu Di.” Cực Ác lão nhân lại suy đoán.

Ông ta vừa dứt lời, từ trong cánh cổng lại có một cô gái chậm rãi đi ra. Sắc mặt của nàng ta bình thản, khóe mắt đỏ lên giống như vừa mới khóc xong, ánh lên màu đỏ nhạt một cách tự nhiên. Trên gương mặt vốn xinh tươi đoan trang bây giờ lại lộ chút vẻ buồn bực.