Ánh sáng trong bảng ngọc bích chúng thần nhẹ nhàng bao phủ La Chinh, hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh bắt đầu trở nên mờ mịt, lập tức bước vào ngọc bích chúng thần.
Nhưng lần này, thay vì trực tiếp bước vào chiến trường, hắn bước vào một căn phòng trống.
“Ồ, sao lại như vậy?” Mặt La Chinh đầy vẻ kỳ quái.
Theo kinh nghiệm lúc trước, La Chinh sẽ được đưa ngay vào một chiến trường lớn sau khi vào ngọc bích chúng thần, sau đó đối thủ của hắn sẽ xuất hiện. Nhưng rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra trong căn phòng trống này vậy?
Hắn đi loanh quanh trong căn phòng trống không này. Trên tường được vẽ một số thần văn kỳ lạ. Đi dọc theo những thần văn này, hắn mới phát hiện ra một cánh cửa nhỏ ở trên cao.
Lúc hắn đẩy cánh cửa nhỏ ra, một tia sáng chiếu vào, đồng thời tiếng ồn ào ầm ĩ cũng đập vào tai La Chinh!
“Ồn thật...”
Bên ngoài cánh cửa là một không gian hình tròn thật lớn. Trong đó, những cánh cửa nhỏ được xếp dày đặc, nối thành một vòng tròn theo hình xoắn ốc, tạo thành một cái cầu thang “cửa”.
Trong không gian này có vô số các vị thần cấp thấp. Những vị thần cấp thấp này tụ thành các tốp ba hoặc năm người. Có những tiếng kêu la rất lớn, cũng có những tiếng trò chuyện bàn tán. Bởi vì có quá nhiều người nên không gian cũng khá hỗn loạn.
“Rốt cuộc đây là đâu...” Nhìn thấy cảnh này, La Chinh cũng ngẩn người.
“Ồ, có một võ giả chứng thần vào đây.” Ở một cánh cửa nhỏ ngay phía trên La Chinh, một chàng trai trẻ mặc quần áo Trung Hoa, đầu đội mũ vàng khảm ngọc đang nhìn chằm chằm La Chinh.
Chàng trai trẻ đánh giá La Chinh, sắc mặt càng trở nên kỳ quái, giọng nói cũng to hơn: “Oa, lại còn giấu tên nữa!”
Anh chàng vừa mới kêu lên đã thu hút sự chú ý của các vị thần cấp thấp khác ngay. Nhiều vị thần cấp thấp nhìn chằm chằm vào La Chinh bằng đôi mắt kỳ lạ. Với sự giúp đỡ của Hàm Cửu Di, La Chinh không chỉ giấu tên mà còn giấu cả vẻ ngoài. Khi những người khác nhìn vào khuôn mặt hắn, họ sẽ chỉ thấy một trạng thái mơ hồ, không thể thấy rõ hắn trông như thế nào.
“Đúng là võ giả chứng thần...”
“Võ giả chứng thần, định tham gia đấu vượt cấp sao?”
“Thiên tài của nhà nào bồi dưỡng ra mà lại mạnh như vậy...”
Trên thực tế, đấu vượt cấp không phải là chuyện hiếm trong đấu trường của các vị thần. Nhưng thông thường đều là thần cấp thấp khiêu chiến thần cấp trung, thần cấp trung thách đấu thần cấp cao, hoặc thần cấp cao thách đấu đại viên mãn.
Trong đó, thần cấp thấp tham gia đấu vượt cấp là nhiều nhất. Bởi vì chênh lệch sức mạnh giữa thần cấp thấp và thần cấp trung không quá lớn mà chỉ có khoảng cách về tu vi.
Thần cấp trung sẽ gặp khó khăn hơn trong việc thách đấu thần cấp cao, bởi vì thần cấp trung không thể bay trong không trung, còn thần cấp cao thì có thể. Trong trận chiến, thần cấp cao có lợi thế rất lớn.
Điều đó cũng giống như khi thần cấp cao thách đấu đại viên mãn. Mặc dù thần cấp cao có thể bay trong không trung, nhưng không thể xuyên qua không gian. Đại viên mãn thì lại có thể tự do xuyên qua không gian, vì vậy thần cấp cao cũng rất khó khi thách đấu đại viên mãn.
Tuy nhiên, mặc dù các tình huống trên không phổ biến, nhưng cũng không được coi là quá khác thường.
Chẳng qua võ giả chứng thần không có thần cách, nên rất khó để vượt cấp, thách đấu thần cấp thấp, vì vậy rất ít võ giả chứng thần tham gia đấu vượt cấp. Trong nhiều nhà quyền thế chỉ người có tài năng rất cao mới được lựa chọn đấu vượt cấp. Cho dù như vậy, biểu hiện của thiên tài nhà quyền thế khi đối mặt với thần cấp thấp cũng không được tốt lắm.
Vì thế khi La Chinh vừa bước vào đây đã thu hút sự chú ý của nhiều thần cấp thấp.
La Chinh đã quen khi bị chú ý như vậy rồi, thế nên hắn bình tĩnh hỏi: “Đây là đâu?”
Chàng trai trẻ khẽ cười: “Đây là lần đầu tiên ngươi bước vào sảnh chúng thần phải không? Các võ giả chứng thần không đủ điều kiện để vào đây...”
Bảng ngọc bích chúng thần là một nơi vô cùng đặc biệt trong đảo nổi, trong đó có không gian độc lập với các kích cỡ khác nhau. Những không gian này gần như vô tận, thậm chí còn có một số không gian bí mật.
Võ giả chứng thần là võ giả sơ cấp nhất trong đảo nổi, không đủ tư cách để vào sảnh chúng thần, chỉ có thể tìm đối thủ của mình một cách bị động.
Nhưng đến giai đoạn thần cấp thấp thì lại khác. Mỗi vị thần cấp thấp đều có phòng riêng của mình, có thể tùy ý tìm đối thủ, cũng có thể chọn thách đấu một vị thần nào đó!
La Chinh thấy những căn phòng này tạo thành hình xoắn ốc, lượn vòng lên cao. Độ cao của những căn phòng này đại diện cho thứ hạng của các vị thần cấp thấp. Khi thứ hạng tăng lên, hướng của căn phòng cũng sẽ thay đổi. Vì thế, vị trí của căn phòng càng cao thì sức mạnh của vị thần đó càng lớn.
Sau khi nghe lời chàng trai trẻ này nói, La Chinh mới hiểu rõ. Có thể những điều này không xa lạ gì đối với người trên đảo nổi, tất nhiên Hàm Cửu Di sẽ không giải thích chi tiết cho La Chinh. Vì vậy khi vừa bước vào sảnh chúng thần, La Chinh mới cảm thấy mơ hồ.
“Ta vừa mới vào sảnh chúng thần cách đây không lâu, vừa thua một trận.” Chàng trai trẻ cười khà khà, hỏi với giọng thương lượng: “Hay là ta thách đấu ngươi, thế nào?” Nói xong, hắn còn “khụ khụ” hai tiếng, dường như đang che giấu sự bối rối của mình.
“Đừng nghe hắn ta! Đến đây, thách đấu ta đi!”
“Ta vừa thăng cấp thành thần chưa đầy ba tháng, thần cách mới hình thành, nền tảng không ổn định, phù hợp làm đối thủ đầu tiên của ngươi!”
“...”
Đột nhiên, La Chinh lại trở thành miếng bánh thơm trong mắt các vị thần cấp thấp...
Điều này cũng dễ hiểu. Cho dù La Chinh có phải là thiên tài nhà quyền thế thực sự hay không thì hắn vẫn là võ giả chứng thần. Thực sự trong lịch sử cũng có một số võ giả chứng thần tạo được kỳ tích. Thậm chí còn có võ giả chứng thần tạo ra được chuỗi thắng liên tiếp. Nhưng thường phải qua mấy kỷ nguyên thần mới có được một người như vậy, vốn rất hiếm gặp. Rất nhiều võ giả chứng thần có sức mạnh hơn người, nhưng họ vẫn thất bại khi đối mặt với thần cấp thấp. Họ không có thần cách, sức mạnh của bản thân bị giới hạn quá nhiều.
Những người này coi La Chinh là một miếng bánh thơm, tất nhiên hy vọng sẽ kiếm được điểm tích lũy từ La Chinh.
Cảm nhận được “sự nhiệt tình” của những vị thần cấp thấp này, La Chinh mỉm cười, nói với chàng trai trẻ: “Đã vậy, ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi. Nhưng ngươi phải nói cho ta biết, làm thế nào để tiếp nhận thách đấu?” La Chinh không hiểu rõ quy tắc trong sảnh chúng thần.
Nghe La Chinh đồng ý lời thách đấu của mình, chàng trai trẻ tỏ ra phấn khích: “Để ta dạy ngươi là được. Bây giờ ngươi quay lại phòng của mình, kích hoạt thần văn ở trên vách tường...”
La Chinh gật đầu, sau đó trở về phòng. Mà chàng trai trẻ kia cũng khoái trá trở về phòng mình.
Còn trên mặt những vị thần cấp thấp khác ở đây đều lộ rõ vẻ thất vọng.
“Ôi, bị tên nhóc Tần Hoa kia chiếm hết lợi lộc rồi!”
“Không sao, võ giả chứng thần này đã tham gia đấu vượt cấp thì không thể từ bỏ cuộc chiến, đúng không? Chúng ta vẫn còn cơ hội!”
“Nói đúng lắm. Chúng ta sẽ thách đấu tên nhóc đó sau khi trận chiến của Tần Hoa kết thúc.”
Những vị thần cấp thấp này đều nghĩ La Chinh dễ bắt nạt, tất nhiên không muốn từ bỏ cơ hội. Nhưng sau khi thảo luận một lúc, bọn họ đột nhiên im lặng, nhìn nhau với ánh mắt thận trọng. Võ giả chứng thần giấu tên này chính xác là một con mồi hấp dẫn, như vậy bọn họ coi như là đối thủ cạnh tranh với nhau...
Theo chỉ dẫn của chàng trai trẻ, La Chinh nhanh chóng hiểu rõ công dụng của thần văn trên vách tường. Chỉ cần dựa theo số thứ tự của căn phòng thì có thể gửi lời thách đấu tới bất cứ ai trong sảnh chúng thần, cũng có thể chọn đối thủ của mình.
Hắn còn đang nghiên cứu thì một tấm thần văn trong đó bất chợt lóe lên. Khi La Chinh chạm vào thần văn, hắn hiểu được thông tin chứa trong đó. Chàng trai trẻ kia vừa thách đấu hắn, đồng thời La Chinh cũng biết một số tư liệu cơ bản về chàng trai.
Tần gia, Tần Hoa, sở hữu một trăm chín mươi ba điểm tích lũy, xếp thứ mười chín triệu bảy trăm...
Trong mắt La Chinh, số điểm tích lũy đó quá ít. Nhưng Tần Hoa mới vừa bước vào sảnh chúng thần chưa lâu, hơn nữa còn thua một trận. Thế nên số điểm tích lũy này coi như cũng bình thường.
Khi La Chinh chấp nhận lời thách đấu của Tần Hoa, khung cảnh xung quanh hắn lại bắt đầu thay đổi, cuối cùng cũng bước vào đấu trường của các vị thần.
Vị thần cấp thấp tên Tần Hoa đứng cách đó không xa, nhưng rất khách sáo. “Mặc dù với tu vi hiện tại, thách đấu ngươi rõ ràng là không công bằng. Nhưng vì ngươi đã chọn tham gia đấu vượt cấp, nên chắc cũng đã chuẩn bị tốt rồi nhỉ?”
La Chinh khoan khoái duỗi tay chân, mỉm cười với Tần Hoa: “Đương nhiên rồi.”
“Vậy ta không khách sáo nữa.” Tần Hoa chắp tay với La Chinh. Mỗi nhà quyền thế đều rất chú trọng đến điểm tích lũy, đặc biệt là khi sắp đến ngày tính toán thứ hạng của đảo nổi. Cho dù Tần Hoa là con cháu dòng chính Tần gia thì cũng chịu áp lực không nhỏ. Hắn nóng lòng muốn thắng một trận để chứng tỏ thực lực của mình.
Nói xong, một khí thế lớn bừng bừng tỏa ra từ cơ thể Tần Hoa. Đồng thời, trong đôi mắt hắn cũng lóe lên ánh sáng, trong ánh mắt đó tràn ngập niềm tin chiến thắng...