Chỉ nghe thấy một tiếng “keng” giòn vang phát ra từ trong lò luyện khí, sau đó từng luồng khói đen bốc lên cuồn cuộn.
Đệ tử ngoại môn bên này nhìn lại, sắc mặt nhất thời hết sức khó coi: “Nguy rồi, chuyện gì xảy ra? Chân hỏa của đại sư huynh không đủ sao? Không áp chế được vật liệu trong lò, sắp nổ lò rồi!”
Nhiệt độ trong lò luyện khí quá cao, áp lực trong ngoài lại hoàn toàn khác biệt, để đè ép áp lực cao bên trong nên vách lò được thiết kế vô cùng dày.
Nếu chỉ dựa vào vách lò đơn thuần thì không thể ngăn được năng lượng trong lò luyện khí, nhiều khi còn cần kinh nghiệm phong phú và thủ đoạn thích hợp mới có thể ứng phó với tình hình trong lúc luyện khí. Những vật liệu kia để vào trong lò luyện khí sẽ phát sinh những phản ứng kì lạ, mỗi người có một loại phương pháp đối phó không giống nhau, cho nên kinh nghiệm và kĩ xảo là rất cần thiết vào lúc này.
Đây cũng là lí do vì sao dù Tà Lang chỉ có thực lực Nửa Bước Tiên Thiên thế nhưng lại luyện chế binh khí tốt hơn đệ tử Thanh Vân Tông nhiều. Hơn nữa Tà Lang còn không được ai truyền thụ phương pháp luyện khí chính thống, nếu như có cao nhân chỉ điểm, chỉ sợ hắn không chỉ có thể luyện chế ra huyền khí thượng phẩm đơn giản như vậy, mà còn có thể luyện chế ra linh khí.
Vị đại sư huynh Thập Thất Viện ngồi ở ngay vị trí đầu tiên kia, lúc này sắc mặt cũng hết sức khó coi.
Lò bị nổ là chuyện lớn.
Trên Trám Hỏa Phong, chi phí chế tạo những lò luyện khí này rất xa xỉ, mỗi một lò luyện khí đều dùng đồng để tinh chế, thành bên trong còn tăng thêm một ít kim loại hiếm. Nếu như lò luyện khí thực sự nổ, tổn thất này không ai có thể gánh nổi.
“Nếu lò đã sắp nổ thì cũng chỉ là trong nháy mắt, chờ ngươi kêu được đạo sư đến thì ‘hoa cúc’ cũng nguội cả rồi!”
Đệ tử nội môn đứng bên ngoài lúc này giống như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ chỉ biết xoay quanh.
“Đại sư huynh, dùng chân nguyên áp chế, tận lực tách phôi kiếm và các vật liệu khác trong lò ra!” Có người đề nghị.
Trên mặt vị đại sư huynh kia đầy mồ hôi, hắn trút thêm từng luồng chân hỏa trong tay vào trong lò luyện khí,nghiến răng nói: “Ta đang cố hết sức rồi, thế nhưng phôi kiếm và các nguyên liệu khác đều bám chặt vào nhau, ta thực sự tách không ra!”
“Cố lên, đại sư huynh, nỗ lực lên!”
Đột nhiên đối mặt với tình huống này, La Chinh đứng ở cửa viện chớp mắt một cái, lò luyện khí này nổ hay không, cũng không liên quan tới hắn.
Nhưng nghĩ đến chuyện mình vốn muốn mượn lò luyện khí của bọn họ dùng, nên lúc này có thể giúp bọn họ một tay.
Vì vậy La Chinh liền đi về phía trước.
“Ngươi muốn làm gì?” Vị đệ tử ngoại môn đó lúc này cũng sốt ruột, nhưng hắn ta cũng chỉ có thể lo lắng suông, không thể giúp bất cứ việc gì, đột nhiên nhìn thấy La Chinh đi tới nên hắn liền nổi giận. Lúc này trong sân đã rối loạn lung tung tùng phèo, tên nhóc này còn tiến vào thêm phiền phức, đây không phải là muốn ăn đòn sao?
Vì vậy, vị đệ tử ngoại môn vươn nắm đấm, đánh về phía La Chinh.
Tuy đệ tử Trám Hỏa Phong cũng tu luyện, thế nhưng bài học chủ yếu là luyện khí, vì vậy trên con đường võ học bọn họ không thể so được với đệ tử ba mươi ba phong, cho dù là Tiểu Vũ Phong kém nhất thì bọn họ cũng vẫn kém xa tít tắp. Huống chi vị đệ tử ngoại môn này chỉ mới là Luyện Tủy Cảnh mà thôi, một quyền này đánh tới, làm sao đủ để động đến La Chinh?
La Chinh chỉ nhẹ nhàng di chuyển, cả người liền giống như quỷ mị, bỗng dưng tốc độ tăng lên tránh khỏi một quyền này, lại không chút hoang mang mà đi tới phía đại sư huynh kia.
Đệ tử ngoại môn này thấy một quyền của mình thất bại, sửng sốt một chút, ý thức được tên nhóc này thực lực hơn người, nhưng lúc này dù thế nào hắn ta cũng không muốn tên này tiếp cận đại sư huynh nên vội vã hô: “Mọi người cản tên kia lại, hắn muốn quấy rối. Nhanh! Nhanh!”
Một tiếng kêu của vị đệ tử ngoại môn này khiến mấy vị đệ tử khác cũng vây về phía La Chinh, thế nhưng dù bọn họ có ngăn cản như thế nào thì cũng không thể ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển của La Chinh. Hắn chỉ hơi né tránh, cả người vẫn dùng tốc độ không nhanh không chậm đi tới như trước.
Thân pháp quỷ dị và tốc độ như vậy khiến cho những đệ tử này được mở rộng tầm mắt.
Sau đó mới có người trong bọn họ tỉnh ngộ lại, nếu thực lực của người này mạnh như vậy, hoàn toàn có thể giúp đại sư huynh!
La Chinh quả thật định trợ giúp vị đại sư huynh kia một tay. Sau khi lướt qua lò luyện khí, tốc độ của hắn đột nhiên nhanh hơn, đúng lúc vị đại sư huynh kia chưa kịp phản ứng thì La Chinh đã đưa tay vỗ vào sau lưng hắn.
Khả năng khống chế chân nguyên Thiên Ma của La Chinh hiện tại, mặc dù không đến mức lô hỏa thuần thanh(1), nhưng cơ bản cũng đã thông thạo.
Mới đầu, La Chinh thậm chí còn không thể khống chế được lực chiếm đoạt của chân nguyên Thiên Ma, nhưng bây giờ, khi muốn ngăn không cho chân nguyên Thiên Ma cắn nuốt thì trong đan điền của hắn sẽ tồn tại một nửa chân nguyên Thiên Ma và một nửa chân nguyên Tử Đàn.
Lúc này La Chinh thản nhiên nói: “Thả lỏng!” Rồi lập tức vỗ một chưởng trên lưng của “đại sư huynh”, trong tay không ngừng truyền chân nguyên Thiên Ma qua.
“Đại sư huynh” lúc đầu có hơi lo lắng, hắn không rõ hành động của La Chinh rốt cuộc là như thế nào, nhưng không ngờ La Chinh lại truyền chân nguyên, hơn nữa chân nguyên của tên nhóc này còn rất mạnh mẽ.
Vốn dĩ hắn đã cố gắng đến mức cực hạn, lợi dụng chân hỏa trong tay tạo thành một lưới chân hỏa để ép phôi kiếm và các vật liệu liệu đang kịch liệt biến hóa trong lò vào cùng một chỗ, đây là biện pháp duy nhất!
Nhưng lúc này hắn cũng không có cách nào tốt hơn, ngoại trừ cố hết sức chống đỡ thì cũng không có đường nào để đi.
Không nghĩ tới vào lúc này, La Chinh lại truyền cho hắn chân nguyên tinh thuần như thế, nhất thời chân hỏa trong tay hắn đậm đặc hơn ba phần!
“Vù vù...” Từng luồng chân hỏa phun ra, không ngừng tràn vào trong lò luyện khí, hình thành lưới chân hỏa. Chỉ trong nháy mắt, lưới chân hỏa đã được củng cố, cố định vững vàng phôi kiếm di động bất thường kia lại.
Các đệ tử Thập Thất Viện thấy chân hỏa của đại sư huynh lại dồi dào, sau đó phản ứng trong lò luyện khí từ từ dừng lại thì mới thở hắt ra một hơi.
Lúc này ánh mắt bọn họ nhìn về phía La Chinh đã không còn như lúc trước nữa.
Bọn họ không nghĩ tới La Chinh lại có thực lực như thế, có thể trợ giúp đại sư huynh vượt qua cửa ải này!
Sau khi chân hỏa của đại sư huynh phụt lên hừng hực, một lúc sau mới chậm rãi thu tay lại, lúc này trong lò luyện khí tỏa ra từng đợt khói trắng, chứng minh tình hình trong lò đã ổn định.
Trước khi mở lò luyện khí ra, luyện khí sư có thể căn cứ vào luồng khói bay ra mà đoán được xác suất luyện chế thành công.
Nếu như là khói đen thuần túy, như vậy xác suất thành công sẽ nhỏ đến mức đáng thương, xác suất thành công chỉ vào khoảng hai phần. Nếu như là khói trắng đen xen kẽ tạo thành xám lạnh thì xác suất lên tới ba đến năm phần. Nếu như tỏa ra là khói trắng tinh, chứng minh tạp chất trong phôi kiếm và vật liệu đã được thiêu đốt hoàn toàn, xác suất thành công lúc này cao vô cùng, khoảng chừng có tới tám phần thành công!
Đây vốn là lần đầu người Thập Thất Viện luyện chế huyền khí thượng phẩm nên xác suất luyện chế thành công cũng không cao lắm, chỉ cần trong quá trình không nổ lò thì dù là khói đen bọn họ cũng có thể chấp nhận, nếu như tỏa ra khói trắng, bọn họ còn phải đốt hương cảm tạ trời đất. Thế nhưng bây giờ, trong lò đang tỏa ra khói trắng!
Không nghĩ đến lần đầu tiên thử nghiệm luyện chế huyền khí thượng phẩm mà đã thành công, trên Trám Hỏa Phong chuyện này cũng không thường xuyên xảy ra nên khó tránh việc bọn họ vô cùng hưng phấn.
Tuy tỏa ra khói màu trắng thì cũng chỉ có tám phần thành công, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để bọn họ mong đợi rồi!
Đại sư huynh ngồi tại chỗ thở ra một hơi thật sâu, trên mặt cũng lộ ra nụ cười. Vốn đã sắp nổ lò vậy mà lại mạnh mẽ đảo ngược tình hình, hắn như vừa bước qua kiếp nạn sinh tử vậy. Nhưng mấu chốt nhất vẫn cần phải cám ơn người đã giúp hắn một tay.
Vì vậy đại sư huynnh xoay người lại, chắp tay với La Chinh nói: “Đa tạ vị huynh đệ này đã ra tay tương trợ đúng lúc, nếu không tình huống vừa rồi thực sự không ổn chút nào. Ta tên Từ Hàm, chính là đại sư huynh của Thập Thất Viện.”
(1)lô hỏa thuần thanh: khi đạo sĩ luyện đan thành công, lửa trong lò sẽ chuyển hết sang màu xanh. Từ này để hình dung kỹ nghệ, học vấn, công phu đã đạt đến trình độ hoàn mỹ, vô cùng nhuần nhuyễn.