Bách Luyện Thành Thần

Chương 419: Phu nhân độc huyết




Khi xuất hiện cảm giác tràn đầy đó, La Chinh chợt cảm thấy chân nguyên trong đan điền không ngừng cuồn cuộn, rồi liên tục khuếch tán ra ngoài, căn bản không chịu sự khống chế của La Chinh!

“Đây là!” Trên mặt La Chinh vui vẻ, thế mà hắn lại đột phá Tiên Thiên Ngũ Trọng.

Đây là do những đốm màu vàng kia ư?

“Hắc hắc, hiểu chưa? Nhóc con.” Giọng khó chịu của Thanh Long đồng thời vang lên: “Đây là ánh sáng tạo hóa của tộc Chân Long ta, rất có hiệu quả với cảnh giới của võ giả.”

Hiện tại việc La Chinh cần nhất chính là tăng tu vi, mặc dù tốc độ tu luyện của hắn trong Vân Điện không tính là chậm, nhưng đối với La Chinh mà nói thì vẫn là quá chậm!

Cho tới nay, thậm chí hắn còn không có tin tức của La Yên! Đối mặt với thực lực sâu không lường được của Đông Tà Vương, điều này khiến La Chinh làm sao không nóng lòng cho được? Tăng tu vi và thực lực lên là nhu cầu bức thiết nhất của hắn lúc này. Tuy hắn thu hoạch tương đối nhiều ở Thử Luyện Giả Chi Lộ, nhưng tu vi cũng không tăng bao nhiêu!

“Ánh sáng tạo hóa này thế mà lại nghịch thiên như thế! Gã Thần Đan Cảnh hậu kỳ kia tiến vào chắc hẳn là muốn đột phá qua Thần Đan Cảnh?” La Chinh hỏi.

Thanh Long hừ lạnh một tiếng: “Nằm mơ! Ánh sáng tạo hóa này chỉ có hiệu quả với Thần Đan Cảnh trở xuống, đối với cường giả Thần Đan Cảnh không có hiệu quả! Hơn nữa nguyên nhân lớn nhất là Thăng Long Đài vừa mới xuất thế, tích lũy mấy ngàn năm rồi nên số lượng ánh sáng tạo hóa rất nhiều, sau khi bị ngươi cướp sạch thì người tới sau cũng chẳng còn bao nhiêu!”

Mỗi lần sử dụng Thăng Long Đài đều phải được tích lũy một khoảng thời gian dài thì mới có thể sinh ra ánh sáng tạo hóa mới, nhưng lúc này đã bị La Chinh cướp sạch. Nếu võ giả nào vào sau thì có lên tầng hai chắc cũng chỉ được hai ba điểm ánh sáng tạo hóa thôi, nào thu vào được nhiều ánh sáng tạo hóa giống như La Chinh?

Không thể ngờ lúc này La Chinh lại có được một cơ duyên lớn bằng trời, đó cũng là nguyên nhân Thanh Long kiên trì bắt La Chinh không được chạy trốn.

“Ta hiểu rồi!” Trên mặt La Chinh rạng rỡ. Nếu hắn đi thẳng một mạch lên đến đỉnh của Thăng Long Đài này thì thật sự có khả năng đột phá Chiếu Thần Cảnh! Tốc độ tu luyện như thế, quả thật còn chưa từng nghe qua, thật sự là quá dọa người!

Theo nhịp xoay tròn của đan điền La Chinh, thần văn trận cũng chậm rãi tiêu tán, tầng thứ hai cứ như vậy mà thông qua.

La Chinh không dừng lại, đi nhanh về phía cầu thang lên tầng thứ ba. Ngay lúc La Chinh mới vừa đi tới cầu thang tầng thứ ba thì chợt nghe phía dưới truyền đến tiếng cửa lớn mở ra!

“Nguy rồi, có người tiến vào!” Sắc mặt La Chinh biến đổi, khả năng lớn nhất là vị thiếu chủ kia đã cho Ứng Long ăn no rồi nên tiến vào Thăng Long Đài.

“Không vội, ngươi cứ theo tốc độ của ngươi mà trèo lên trên là được.” Thanh Long ngược lại có vẻ rất bình tĩnh.

La Chinh bước nhanh trên bậc thang tầng thứ ba, đồng thời lại hỏi: “Nhưng tốc độ ta trèo lên có lẽ cũng không nhanh bằng hắn.”

La Chinh giết những mãnh thú địa cực đó tốn mất một nén nhang, nhưng nếu là cường giả Thần Đan Cảnh hậu kỳ thì có lẽ chỉ cần vài nhịp thở đã giết sạch sẽ đám mãnh thú địa cực ấy rồi đuổi kịp La Chinh.

“Ha ha! Thần văn trận trong Thăng Long Đài dựa theo thực lực người trèo lên mà chế ra, hắn là Thần Đan Cảnh hậu kỳ, như vậy khi gặp phải mãnh thú còn không biết gặp phải loại mạnh hơn ngươi bao nhiêu lần, cho nên không cần lo chuyện hắn sẽ nhanh hơn ngươi!” Thanh Long cười nói.

Nghe xong La Chinh mới an tâm, chẳng qua lúc trèo lên hắn còn hơi nghi ngờ một chút nên mới hỏi: “Nếu ánh sáng tạo hóa trong Thăng Long Đài này không thể tăng tu vi của hắn, vì sao hắn còn muốn vào đây?”

“Lên đến đỉnh Thăng Long Đài ngươi sẽ biết!” Thanh Long lại khơi dậy một nút thắt nữa.

Bước vào tầng thứ ba của Thăng Long Đài, hoàn cảnh xung quanh liền trở nên mông lung, thay trời đổi đất, lúc này La Chinh lại xuất hiện trong một cánh rừng, trong đó có một con trăn to màu vàng đang nằm trên một cây cổ thụ lớn. Nó vừa phát hiện ra La Chinh liền nhào về phía hắn!

Mặt La Chinh mang ý cười, múa may Huyết Ẩm Kiếm. Con trăn to màu vàng này trong mắt La Chinh chính là ánh sáng tạo hóa, là từng đường sát khí!

Đúng lúc La Chinh đang đánh nhau với con trăn to màu vàng thì ở ngoài Thăng Long Đài đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ở ngoài Thăng Long Đài, Ứng Long kia ăn no thì lười biếng chiếm cứ đỉnh tháp, lạnh lùng nhìn chăm chú vào ba vị cường giả Thần Đan Cảnh cách đó không xa. Ba cường giả Thần Đan Cảnh này sau khi đưa thiếu chủ nhà mình vào tháp liền nghiêm túc đứng chờ bên ngoài. Chẳng qua đối mặt với một con Ứng Long dữ tợn thì cho dù là ba người họ cũng cảm thấy hơi lo lắng, cho nên bọn họ duy trì một khoảng cách nhất định với Ứng Long kia.

Đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên xuất hiện một vệt ánh sao rực rỡ, gần như chiếu sáng nửa bầu trời, mấy vị cường giả Thần Đan Cảnh ngẩng đầu nhìn lên, trên không trung thì thậm chí còn thấy có mấy con ngựa đang kéo một cỗ xe ngựa chạy xuống phía này!

Mà khi chiếc xe ngựa đi qua bầu trời đã để lại vệt ánh sáng lấp lánh, giống như chiếc xe ngựa này chạy trên vệt sáng đó vậy.

Mấy cường giả Thần Đan Cảnh nhìn thấy chiếc xe ngựa chạy trên bầu trời kia thì sắc mặt lập tức đại biến.

“Không xong! Những người khác cũng phát hiện ra Thăng Long Đài!”

“Xe ngựa này... Là phu nhân Độc Huyết của Huyết Mộc Nhai. Sao giờ? Không ngờ bà ta lại tới!”

“Còn làm gì được? Lão quái vật Hư Kiếp Cảnh thì còn cách nào được? May là thiếu chủ đã vào trong, nếu không lợi ích của Thăng Long Đài này chỉ sợ một chút thôi thiếu chủ cũng không có được!”

Chỉ chốc lát sau, chiếc xe ngựa kia đã tới trên khe núi, dừng lại giữa không trung. Một người phụ nữ xinh đẹp, thân thể uyển chuyển đi ra khỏi chiếc xe ngựa kia. Nhìn qua thì người này vô cùng yêu dã, giơ tay nhấc chân đều quyến rũ, giống như quả táo chín.

Người phụ nữ này chính là phu nhân Độc Huyết của Huyết Mộc Nhai, là sự tồn tại vượt qua cả Thần Đan Cảnh, là cường giả đứng đầu Trung Vực này!

Phu nhân Độc Huyết thản nhiên nhìn thoáng qua Thăng Long Đài kia, dùng giọng điệu mềm mại cười nói: “Thú vị! Ta nói trời Tây Vực có dị tượng, không thể chỉ đơn giản là xuất hiện Tử Lôi Trúc, không ngờ tự mình đi một chuyến mà lại gặp được Thăng Long Đài xuất thế!”

Sau khi nói xong, ánh mắt phu nhân Độc Huyết quét về phía ba vị cường giả Thần Đan Cảnh kia, ngoắc ngoắc tay: “Ba người các ngươi, lại đây cho ta.”

Ba vị cường giả Thần Đan Cảnh kia nghe phu nhân Độc Huyết nói vậy, da đầu nhất thời tê rần, trong lòng vô cùng không tình nguyện. Phu nhân Độc Huyết bề ngoài nhìn xinh đẹp là vậy nhưng thủ đoạn tàn nhẫn làm người ta giận sôi, bọn họ nào dám không đến?

“Các ngươi là người của Quỷ Vương - Tiết gia?” Phu nhân Độc Huyết dịu dàng hỏi.

“Hồi bẩm phu nhân, đúng ạ!” Một vị cường giả Thần Đan Cảnh trong đó nói. Quỷ Vương - Tiết gia chính là thế lực tam phẩm, tuy giữa tam phẩm và tứ phẩm chỉ cách nhau một phẩm cấp, nhưng chênh lệch trong đó lớn biết bao!

Phu nhân Độc Huyết gật gật đầu, cười mỉm nói: “Xem ra thiếu chủ gia tộc các ngươi đã đi vào? Từ lâu đã nghe nói Quỷ Vương - Tiết gia các ngươi có được huyết mạch Long tộc, giờ này thì chắc lời đồn kia không phải là giả rồi!”

“Thiếu chủ nhà ta đúng là đã tiến vào Thăng Long Đài.” Một võ giả Thần Đan Cảnh trong đó nói: “Thăng Long Đài này được dùng ngọc bội Long Hành của thiếu chủ nhà ta mở ra, cho nên Thăng Long Đài này là của Quỷ Vương - Tiết gia chúng ta...”

Võ giả Thần Đan Cảnh này còn chưa dứt lời, phu nhân Độc Huyết đã vươn tay ra nhẹ nhàng lật một cái, trong tay có thêm một cái ngọc bội Long Hành: “Ngươi nói ngọc bội Long Hành này sao? Ta cũng có đây! Xem ra Thăng Long Đài này phải là của Huyết Mộc Nhai ta mới đúng!”

Nói xong, phu nhân Độc Huyết thản nhiên nhìn Ứng Long, ứng phó với Ứng Long mặc dù có chỗ phiền toái, nhưng phu nhân Độc Huyết muốn đuổi nó đi thì cũng không phải việc gì khó.

“Phu nhân Độc Huyết...” Tên võ giả Thần Đan trung kỳ kia có chút không cam lòng, nhưng phu nhân Độc Huyết thản nhiên nhìn hắn một cái, hắn liền ngoan ngoãn câm miệng. Thế giới võ giả là thế, có thực lực thì nói lý, không có thực lực thì đến rắm cũng chẳng bằng!

Thăng Long Đài dù đối với tông môn hay đối với gia tộc cũng đều bảo vật vô cùng hữu dụng! Bởi vì cách một khoảng thời gian tháp này liền sinh ra ánh sáng tạo hóa, rất có lợi cho đệ tử trong môn! Tuy La Chinh nhanh chân đến trước nên lấy lượng lớn ánh sáng tạo hóa, nhưng chỉ cần một khoảng thời gian nhất định thì ánh sáng tạo hóa trong đó liền tái sinh!

Lúc này Ứng Long bò trên Thăng Long Đài, một đôi mắt rồng nhìn chằm chằm phu nhân Độc Huyết, đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được uy hiếp khi xuất hiện cùng Thăng Long Đài từ trước tới nay.

Nhưng ngay lúc phu nhân Độc Huyết tự hỏi xem nên làm thế nào để lấy được Thăng Long Đài thì giữa không trung bỗng nhiên truyền đến từng đợt tiếng quạ kêu, thậm chí trên trời có cả một đàn quạ đen lớn che lấp mặt trời mà bay qua đây.

Nhìn thấy đàn quạ đen lớn này, sắc mặt phu nhân Độc Huyết lập tức trầm xuống, dùng chất giọng âm u nói: “Lão già Hắc Nha này, lần nào cũng phải đến góp vui!”