Bách Luyện Thành Thần

Chương 433: Chân long đệ nhị




Thanh Long cười hắc hắc nói: “Yên tâm đi, tà linh kiêu thú bị lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương trói chặt nên đã sớm suy yếu đến cực điểm, so với ta bây giờ xuất ra thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, lát nữa chỉ cần nghĩ cách để phá vỡ lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương là được rồi, những chuyện khác giao cho ta xử lý!”

Vẻ mặt La Chinh đau khổ nói: “Như vậy sao được? Cho dù ngươi có bản lĩnh nuốt tà linh kiêu thú này thật thì bỗng nhiên nó biến mất, ta phải giải thích thế nào?”

Muốn bắt giữ tà linh con kiêu thú có Ngọc Bích Chiến Hồn này cũng không đơn giản. Nếu trước mắt bao nhiêu người thế này mà La Chinh lại nuốt mất thì đúng là không biết nên giải thích thế nào cho bên kia!

“Cái này ta mặc kệ. Giả điên, giả ngốc... Chính ngươi tự xem xét mà xử lý đi. Dù sao ngươi giúp ta nuốt tà linh kiêu thú này thì cũng rất có lợi cho ngươi.” Thanh Long cười hắc hắc nói.

Rất có lợi? Nghe được Thanh Long nói như vậy, trong lòng La Chinh hơi dậy sóng, với tầm mắt của Thanh Long, thứ nó nói tốt dĩ nhiên là không kém!

“Rốt cuộc là có lợi gì? Ngươi nói trước đi!” La Chinh bỗng nhiên nói.

“Một phần linh hồn của tà linh kiêu thú để cho ta tự tẩm bổ, còn một phần khác, ta định dùng để đánh thức Thất ca của ta, còn một phần thì giúp hồn chủng của ngươi.” Thanh Long thản nhiên nói.

“Đánh thức Thất ca?” La Chinh sửng sốt.

Trong đầu La Chinh có tổng cộng chín con Chân Long. Lúc đầu cả chín con Chân Long này đều như vật chết, nhưng từ khi rót vào không ít Thiên Diễn Tinh Hoa, lại cắn nuốt xương cốt Giao Long thì Thanh Long đã dần dần khôi phục, tuy nhiên tốc độ khôi phục rất chậm.

Còn tám con Chân Long khác thì hiện giờ vẫn giống như vật chết, quấn quanh vách lò luyện khổng lồ, giống như hình ảnh được khắc lên vậy, không có chút sức sống nào.

La Chinh biết, Thất ca theo lời Thanh Long nói có lẽ là một con rồng trên vách lò luyện, thế nhưng cụ thể con nào thì La Chinh cũng không rõ.

Tuy Thanh Long về tới Chân Long giới, nhưng lại vì chút nguyên nhân nên không cách nào lộ diện. Mà một khi La Chinh huấn luyện xong thì sẽ trở lại Hạ Giới lần nữa, lúc đó chỉ sợ sẽ khó có thể gặp được linh hồn cường đại như như tà linh kiêu thú này nữa. Cho dù có gặp thì cũng không phải là kẻ mà La Chinh hoặc Thanh Long hiện tại có thể địch nổi, cho nên theo Thanh Long nghĩ thì đây là một cơ hội.

“Thất ca am hiểu luyện thể, mà thân thể của ngươi mượn lò để rèn luyện, đến giờ đã là thân thể linh khí! Tiến thêm một bước nữa thì có thể biến thành thân thể tiên khí. Sau khi ngươi tiến vào Tiên Thiên Cảnh, khi thân thể ngươi được rèn luyện, luồng khí nóng chỉ đủ để tẩy rửa đan điền của ngươi, giá trị không lớn, nếu không luyện thể thì thật sự là lãng phí!” Thanh Long thản nhiên nói.

Thực tế Thanh Long nói rất đúng. La Chinh có thể chất đặc biệt, cho dù tìm khắp trăm vạn Đại Thế Giới, mười vạn Đại Giới đều không có người thứ hai tồn tại. Nếu như thân thể La Chinh cứ tiếp tục cường hóa như vậy thì ngay cả chính Thanh Long cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra!

“Luyện thể à?” La Chinh lăn tăn gật đầu.

Hắn cũng không phải không có nghĩ đến chuyện pháp thể song tu, chỉ là trong Đông Vực và Trung Vực cũng không phổ biến thuật luyện thể, hầu hết đều gặp cường giả tu luyện chân nguyên! Mà người luyện thể lại theo một quy luật khác, chính là tu luyện “cương nguyên”.

So với chân nguyên thì cương nguyên thiên về đột phá thân thể, càng trực tiếp và cứng rắn hơn.

Chỉ là pháp thể song tu là một con đường đã định trước chắc chắn vô cùng gian nan, trong nhân loại chưa ai có thể vượt qua! Sau khi trầm mặc một hồi, La Chinh gật gật đầu, đôi mắt lóe sáng như sao. Hiện tại mặc dù La Chinh có tiến bộ nhảy vọt, nhưng vẫn quá yếu! Nếu quả thật để cho hắn đối mặt với Đông Tà Vương - Thôi Tà lần nữa thì có lẽ chỉ trong nháy mắt thôi cũng sẽ bị giết!

Nghĩ đến đây, linh hồn La Chinh bỗng nhiên run rẩy một trận, đến ‘hồn chủng’ là cái gì cũng không thèm hỏi lấy một câu mà trực tiếp lựa chọn phóng tới chỗ đám tà linh kiêu thú kia.

“Giết!”

La Chinh cũng không tu luyện võ kỹ linh hồn, chẳng qua hiệu quả của Kinh Thần Thứ vẫn rất tốt, những tà linh kiêu thú loại nhỏ này tuy nhiều về số lượng nhưng thực lực không lớn như trong tưởng tượng.

Sau khi hắn diệt chết vài con thì lại nhanh chóng lui về trong phạm vi ngọn đèn nhỏ. Nhiều lần như thế, linh hồn cũng càng chắc chắn hơn.

Phần đông võ giả nhìn thấy La Chinh ở vòng trong thì cũng chỉ có thể thở dài một tiếng. Với tốc độ tu luyện của bọn họ, không biết tới năm nào tháng nào mới có thể bước vào vòng trong, mới có thể tiến vào Chiến Hồn Cảnh.

Thế nhưng La Chinh lại cứ như vậy tiến vào từng vòng, nháy mắt đã là vòng thứ tư rồi. Một số võ giả không thể không thầm thở dài một câu, giữa người và người thật sự không thể so sánh.

Thế nhưng sau khi La Chinh tiến vào vòng thứ tư, tốc độ tăng cường linh hồn cũng chậm lại. Ở trong vòng thứ tư, một đường chém giết trọn vẹn hai ngày hai đêm, sau đó La Chinh mới ra khỏi quả cầu đen nghỉ ngơi một ngày, rồi lại tiến vào trong quả cầu đen tu luyện lần nữa.

Thẳng đến ngày thứ ba, La Chinh rốt cuộc cũng phá tan vòng thứ tư, tiến vào phạm vi của vòng thứ năm, chỉ cần bước vào vòng thứ sáu thì Thanh Long liền muốn ra tay.

La Chinh cũng biết, mặc dù Thanh Long nói dễ dàng, nhưng trên thực tế với thực lực suy yếu của Thanh Long hiện tại mà muốn nuốt tà linh kiêu thú này thì cũng có chút khó khăn. Chỉ là sau khi nuốt tà linh kiêu thú sẽ rất có lợi nên dù La Chinh hay Thanh Long cũng không thể bỏ qua!

Khi La Chinh điên cuồng tu luyện hết ngày này qua đêm khác, Triệu Tranh đi đến trước một đài truyền tống thật lớn bên trong thành trì này, lấy một miếng ngọc truyền âm ném vào trong đài truyền tống.

Chân Long giới được xưng là một giới, nhưng độ rộng lớn của lãnh thổ một giới này khiến con người khó có thể tưởng tượng được!

Dù cho Nhân tộc Long mạch chỉ chiếm một phần vạn khu vực của Chân Long giới thì ngọc truyền âm cũng cần vượt qua khoảng cách 3000 vạn tỷ dặm mới có thể đến Viêm Long Điện của Triệu Tranh. Cho nên chỉ truyền tống một miếng ngọc truyền âm cũng hơi tốn kém. Nếu không vì La Chinh thì chắc chắn hắn sẽ không làm loại chuyện này.

Mấy ngày nay, Triệu Tranh chuyên tìm đọc mấy cuốn sách cổ. Trong vạn năm nay, mới chỉ xuất hiện một lần lễ tẩy trần quy tắc. Vào 8400 năm trước, có một vị tên là Mạnh Kha đã được trải qua lễ tẩy trần quy tắc này, mà người này giờ đã là Cung chủ Bích Long Cung.

Cho nên có thể nói La Chinh chính là thiên tài vạn năm mới gặp một lần!

Cũng không phải sau khi La Chinh tiếp nhận lễ tẩy trần quy tắc thì chắc chắn có thể leo lên vị trí Cung chủ Nhân tộc Long mạch. Dù sao thì trong quá trình trưởng thành của một thiên tài, nhân tố thật sự ảnh hưởng có nhiều lắm, ví như số mệnh, tu vi, giác ngộ, trùng hợp, vận mệnh...

Nhưng ít nhất thì có thể chứng minh La Chinh có cơ hội này.

Người như vậy, Viêm Long Điện hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Thế nhưng Triệu Tranh lại không biết, từ ba canh giờ trước, Ngụy trưởng lão cũng đã truyền một ngọc bội truyền âm đến Long Uyên Cung cách xa 2500 trăm vạn. Rốt cuộc thì Ngụy trưởng lão cũng lớn tuổi hơn Triệu Tranh, biết nhìn xa trông rộng. Lão biết rõ Triệu Tranh tâm cơ kín đáo, tuyệt đối sẽ không buông tha. Vậy nên lão dứt khoát mời đại lão tọa trấn trong Cung đến đây. Như vậy thì cho dù thật sự bỏ lỡ La Chinh, Long Uyên Cung biết được chuyện này cũng sẽ không trách tội lão, mà nếu đại lão mà Long Uyên Cung phái tới lại không tranh giành được với Viêm Long Điện... Chuyện này cũng không phải là vấn đề của Ngụy trưởng lão.

Ngụy trưởng lão và Triệu Tranh đều lẳng lặng cùng đợi viện binh, La Chinh lại từng vòng, từng vòng, dần dần tới gần tà linh kiêu thú.

Muốn biết đột phá Chiến Hồn Cảnh khó tới mức nào thì nhìn những võ giả tộc Long mạch phi thăng lên đây là rõ. Nhiều võ giả như vậy mà phần lớn rải rác ở vòng thứ nhất, có một số thì ở vòng thứ hai, chỉ có mấy người ở trong vòng thứ ba.

Trong vòng thứ tư không có bóng dáng ai, còn La Chinh lẻ loi phấn đấu một mình trong vòng thứ năm!

“Kéc!”

Tà linh kiêu thú ở giữa quả cầu đen kia hình như đã cảm nhận được gì đó. Có lẽ nó đã phát hiện trong cơ thể La Chinh có một linh hồn cường đại đang ẩn núp.

Sau khi La Chinh tiến vào vòng thứ năm thì nó không ngừng kêu to, có vẻ hơi xao động bất an. Chỉ là lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương đã cố định nó một cách chặt chẽ, thế nên ngoài việc phát ra uy áp linh hồn thì nó cũng không có cách nào khác để đối phó với La Chinh.

Tuy La Chinh chịu được, thế nhưng như vậy thì chỉ khổ những võ giả khác trong quả cầu đen. Không ít võ giả bị đã lảo đảo khi tà linh kiêu thú phóng ra từng đợt uy áp linh hồn mạnh mẽ hơn!

“Tách...”

Dưới từng đợt từng đợt uy áp linh hồn, khi La Chinh vừa đi ra khỏi ngọn đèn thì linh hồn của hắn bỗng xuất hiện một vết rạn. Linh hồn của hắn sau khi trải qua rèn luyện trong quả cầu đen này thì đã vô cùng chắc chắn, cho dù có bị hao tổn thì cũng chỉ xuất hiện vết rạn trên mặt ngoài chứ không giống trước đây, động một chút là bị uy áp linh hồn xuyên thấu.

Trong vòng thứ năm, La Chinh càng tốn nhiều thời gian hơn, trọn vẹn mất mười ba ngày mới dần dần thích ứng được. Lúc này linh hồn La Chinh đã đặc biệt chắc chắn, cứ cho là bị đôi đao của Thư Nguyệt Cuồng chém lên thì e rằng cũng không thể làm tổn thương linh hồn hắn được!

Lúc này La Chinh hỏi: “Thanh Long, chuẩn bị xong chưa? Ta chuẩn bị tiến vào vòng thứ sáu.”

Thanh Long thận trọng nói: “Đến vòng thứ sáu xong ngươi phải cẩn thận! Ta phá vỡ lôi khóa Uẩn Hồn Âm Dương thì lập tức uy áp linh hồn phát ra càng cường đại hơn.”

Đương nhiên La Chinh đang ở trạng thái linh hồn, cũng chẳng thể hít sâu nổi, vậy nên hắn chỉ im lặng đánh giá tà linh của con kiêu thú cực lớn trước mắt, một lần nữa tiến vào vòng thứ sáu!

Phần lớn các võ giả cho rằng La Chinh muốn tiến sâu vào Chiến Hồn Cảnh, nhưng bọn họ nào biết chuyện La Chinh muốn không phải là tiến vào cảnh giới ấy, mà là đi thẳng đến chính bản thể của tà linh kiêu thú.

Mà đúng lúc đó, truyền tống trận trong thành trì kia cũng phát sáng lên, trong đó xuất hiện một người đàn ông toàn thân mặc áo lông, hai mắt người này giống như đang không ngừng bùng cháy. Sau khi ra khỏi truyền tống trận, hắn thản nhiên nhìn chung quanh một vòng.

Triệu Tranh ở bên cạnh chờ đã lâu, lúc này cười tươi tiến lên đón: “Niên phó điện chủ! Tiểu nhân cung kính đợi ở đây đã lâu.”