Bách Luyện Thành Thần

Chương 527: Tôi Tinh Liệt Diễm





Thủ đoạn của Tiên Nhân đã vượt xa sức tưởng tượng của đám võ giả Trung Vực.

Dưới các kiểu trừng phạt, trưởng lão Hư Kiếp Cảnh cũng chỉ giống như một nửa tờ giấy mỏng, căn bản không cách2nào chống đỡ!

Có điều, cách ban thưởng trong đó cũng thật khó để tưởng tượng! Trực tiếp tặng năm trăm năm tuổi thọ, thủ đoạn lớn như vậy có lẽ cũng chỉ có Tiên Nhân trong truyền thuyết mới5làm được.

“Ta chưa từng nghe thấy cái Tôi Tinh Liệt Diễm này bao giờ, thực sự không biết là loại lửa gì…”

“Dù sao thì La Chinh phải chết cũng hơi đáng tiếc, Huyết Mộc Nhai chúng ta còn đang6định bỏ một khoản tiền lớn để nhờ hắn tạo giúp một cái đại trận hộ tông cơ mà!”

“Vận số của La Chinh sao lại kém như vậy?” Tiểu Giới chép miệng. Hắn không ngờ La Chinh mới bước5được ba bước đã phải nhận trừng phạt.

Đến cả Thạch Khắc Phàm của Thiên Hạ Thương Minh cũng nhăn mày nói: “Lúc trước ta thấy tên nhóc này khí thế như cầu vồng, số mệnh tràn đầy trước nay3chưa từng có, vậy mà sao ở đây vận số của hắn lại tệ như vậy?”

Vị trùm thiên cổ kia nhìn La Chinh bị ánh sáng tím bao quanh, khẽ cười: “Số mệnh của thằng nhóc này quả thực rất mạnh. Thế nhưng số mệnh trong một lúc cũng không nói nên điều gì, vận số cả đời mới là số mệnh lớn thực sự.”

Thạch Khắc Phàm không nói gì, nhưng trong lòng lại nghĩ, cả đời? Trước mắt hắn cứ cố gắng vượt qua đợt trừng phạt này đã rồi tính sau.

Thấy những tia lửa tím trên bầu trời, hai mắt La Chinh khẽ nheo lại. Thân thể linh khí của hắn rất lâu rồi không tiến bộ thêm chút nào, mặc dù Xích Long giúp hắn luyện thể, nhưng lại đi theo con đường luyện thể thuật. Nhìn thì có vẻ cùng loại và giống nhau đấy, nhưng thực ra lại là hai con đường hoàn toàn khác nhau.

Dùng dị hỏa để tôi luyện cơ thể, thứ khó tìm kiếm nhất vẫn là dị hỏa. Lúc trước, La Chinh cũng từng thấy một số dị hỏa, nhưng chúng lại không có hiệu quả với cơ thể hắn. Ví dụ như ở Thanh Vân Tông, ngọn lửa gặp phải trong ảo trận của Hắc Minh chỉ cũng kích thích cơ thể hắn, nhưng cơ thể hắn lại không hề hấp thụ ngọn lửa này.

Rõ ràng là vì một số ngọn lửa “không đủ trình”, nên không cách nào tôi luyện thân thể hắn.

“Những ngọn lửa này, có lẽ có thể tôi luyện.” La Chinh híp mắt nghĩ thầm.

Những ngọn lửa Tôi Tinh Liệt Diễm kia nhìn có vẻ nhẹ tênh giống như từng bông hoa, nhẹ nhàng bay về phía La Chinh, nhưng còn chưa đến gần mà La Chinh đã cảm nhận được uy thế khủng bố trong đó rồi!

Lúc trước, thường là sau khi bị dị hỏa thiêu đốt thì cơ thể La Chinh mới có biến hóa đặc biệt. Khi đó cơ thể sẽ từ từ đỏ lên, còn bề mặt da sẽ sinh ra vòng xoáy màu vàng.

Nhưng lần này La Chinh vẫn còn cách Tôi Tinh Liệt Diễm một đoạn, vậy mà bề mặt da của hắn đã được những chữ Phạn màu vàng bao phủ, đồng thời biến hóa thành từng vòng xoáy, bộc phát ra lực hút mãnh liệt!

Cơ thể của hắn rung động một trận, không ngờ lại vô cùng thèm khát đám Tôi Tinh Liệt Diễm kia!

“Chuyện gì thế này?”

Lực hút lớn mạnh tới mức hút cả những ngọn lửa ở phía xa kia tới, không để chút lửa nào chạy thoát!

La Chinh ngồi trên mặt đất, mặc kệ đám Tôi Tinh Liệt Diễm đang đổ về, chui vào trong cơ thể mình. Lúc này, ngoài ánh sáng vàng rực rỡ ra thì cả cơ thể hắn trên dưới đều là màu đỏ, giống như một bức tượng vừa dùng sắt nóng đúc thành.

Có điều, giờ đây La Chinh cũng không khó chịu lắm mà lại có một cảm giác lười biếng truyền đến, vô cùng dễ chịu.

Sau một lúc lâu, trên đỉnh đầu La Chinh cuối cùng cũng không còn Tôi Tinh Liệt Diễm nữa, lúc này ánh sáng trên người hắn mới mờ dần, sau đó ánh sáng tím bao quanh La Chinh chầm chậm tan đi…

“Haiz, chắc đã biến thành một đống tro rồi.”

“Chết ở đây quả thực rất thảm. Thật đáng tiếc, phù văn sư thiên tài nhất từ trước tới nay trong Trung Vực mới chỉ để lại một tác phẩm đã ra đi rồi.”

“Thông thường, kiểu võ giả có thiên phú yêu nghiệt này nếu không có vận may lớn bên cạnh thì chính là có vận rủi vì ông trời không dung thứ. Ta đoán tên nhóc này có lẽ thuộc nhóm sau…”

Ninh Vũ Điệp nhìn ánh sáng tím đang không ngừng tiêu tán kia, nắm tay cũng siết chặt. Đương nhiên nàng từng tìm hiểu về quá khứ của La Chinh, cũng biết rõ thể chất của La Chinh vô cùng đặc biệt. Khi ở Thanh Vân Tông, thể chất của hắn ngang với linh khí, đao thương bất nhập, hơn nữa còn có thể hút lửa vào người.

Có điều…

Uy lực của những ngọn lửa kia dường như chẳng thể so sánh được với Tôi Tinh Liệt Diễm này, không biết La Chinh có chống đỡ được không.

Ninh Vũ Điệp vốn mở to mắt, nhìn chằm chằm vào ánh sáng màu tím, nhưng đột nhiên nàng quay ngoắt đầu lại, hất mặt qua một bên, cả mặt đỏ ửng.

Hóa ra sau khi ánh sáng tím tiêu tán hết, La Chinh ngồi ngay ngắn trên vòng tròn kia, thế nhưng cơ thể lại chẳng có lấy mảnh vải che thân. Đương nhiên, chỗ quần áo trước đó đã bị Tôi Tinh Liệt Diễm đốt cháy sạch sẽ.

Lúc này, cơ thể trần trụi của La Chinh lộ rõ ra, vừa trải qua rèn luyện nên còn phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Nhìn một cơ thể gần như hoàn mỹ này, mọi người cũng ngẩn ngơ.

“Tên nhóc này… rốt cuộc đã làm gì?”

“Cơ thể hắn không hề hấn gì hết. Ngọn lửa đó không cách nào gây tổn thương cho La Chinh!”

“Ừm. Cho dù La Chinh là cường giả Sinh Tử Cảnh mà muốn chống đỡ Tôi Tinh Liệt Diễm thì có lẽ cũng phải bị thương chút ít, ít nhất thì cũng không thể giống như hiện giờ, quần áo bị đốt sạch mà cơ thể lại không ảnh hưởng gì. Hơn nữa, ta còn cảm nhận được khí tức truyền ra từ trong cơ thể La Chinh còn mạnh mẽ hơn nữa!”

Ngoài Ninh Vũ Điệp đang ngoảnh mặt đi thì tất cả võ giả đều chú ý tới La Chinh, bao gồm cả phu nhân Độc Huyết và vị thánh nữ Thần Quốc kia.

Thánh nữ Thần Quốc nhìn La Chinh đứng cách đó không xa, lần đầu tiên trên mặt lộ vẻ bất ngờ.

Giống như những gì chàng trai tuấn tú kia nói, theo nàng thấy thì tất cả những người ở đây đều là kiến. Nàng biết rõ đây chính là vòng xoay kiểm tra số mệnh! Nhưng số mệnh của ai có thể mạnh hơn nàng đây?

Có điều, số mệnh của tên nhóc Chiếu Thần Cảnh kia tuy không mạnh, ném xúc xắc hai lần mới bước được ba bước, nhưng thực lực của hắn sao cứ có gì sai sai vậy?

Ngoài thánh nữ ra thì trên mặt cả chàng trai tuấn tú và mấy cường giả Sinh Tử Cảnh đến từ Thần Quốc đều là kinh ngạc…

Sau khi vào mộ Tiên Thiên Miểu, thực lực của người có tu vi Chiếu Thần Cảnh sẽ bị áp chế lại, có lẽ chỉ còn thực lực của Tiên Thiên Cảnh đúng không? Sao có thể chống đỡ được Tôi Tinh Liệt Diễm?

Cho dù là cường giả Sinh Tử Cảnh muốn chống đỡ Tôi Tinh Liệt Diễm cũng vô cùng khó khăn, vì vậy khi La Chinh vượt qua trừng phạt của Tôi Tinh Liệt Diễm mà không hề tổn hại chút nào, thì có vẻ gì đó vô cùng kỳ quặc!

Đám võ giả trong Trung Vực mặc dù cũng kinh ngạc, nhưng không mãnh liệt như đám người Thần Quốc kia.

Trước kia La Chinh đã biểu lộ ra năng lực có thể khiêu chiến đối thủ hơn mình cả một cảnh giới lớn, nên trong lòng mọi người cũng đã công nhận thực lực gần như yêu nghiệt của hắn, không còn đối xử với hắn như một võ giả Chiếu Thần Cảnh thông thường.

Nhưng cho dù La Chinh sánh ngang với Thần Đan Cảnh thì làm sao có thể vượt qua Tôi Tinh Liệt Diễm được?

“Chỉ có thể nói thằng nhóc này luôn có thể tạo ra bất ngờ.” Thạch Khắc Phàm vừa lắc đầu vừa cười.

Ánh mắt Thôi Tà lại rất bình tĩnh, không cần biết La Chinh rốt cuộc đã chết hay chưa, theo như Thôi Tà thấy thì đều là người chết cả. Dù sao hắn cũng phải giết La Chinh.

La Chinh ngồi nguyên trên mặt đất, đồng thời nhìn qua lồng ngực của mình. Vừa nhìn xuống, ánh mắt lập tức kinh ngạc: “Ba đường vân? Chuyện gì thế này?”

Giọng nói thản nhiên của Thanh Long truyền tới: “Họa phúc khôn lường, Tái ông mất ngựa sao biết không phải là phúc? Theo người khác thấy thì có lẽ đây là vận rủi của ngươi, nhưng đối với ngươi đây lại là một vận may lớn! Vận may thực sự không phải là cả một đoạn đường lúc nào cũng đều thuận lợi, rộng mở và bằng phẳng, mà là ta có thể chuyển biến tất cả những nghịch cảnh trên con đường đó thành cơ hội! Tôi Tinh Liệt Diễm này là ngọn lửa chuyên dùng để tôi luyện sao trên trời, là một lợi ích cực lớn đối với cơ thể ngươi. Đáng tiếc… suýt chút nữa đã có thể tiến thẳng lên thân thể thánh khí rồi…”

“Đây là ba đường tiên văn? Hiện giờ cơ thể ta đã là tiên khí thượng phẩm!” La Chinh lộ ra biểu cảm vô cùng vui vẻ.

Vì có sự tồn tại của Hắc Hỏa nên đối với La Chinh, việc có Thiên Diễn Tinh Hoa thực sự không khó. Trong Trung Vực, chỉ cần có đá chân nguyên thì muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu, vì vậy La Chinh hoàn toàn có thể thắp sáng nhiều vảy rồng hơn, sức mạnh mượn dùng cũng càng nhiều hơn.

Có điều vì cường độ cơ thể bị hạn chế nên La Chinh cũng không dám mượn dùng quá nhiều sức mạnh. Sau khi được tôi luyện, cơ thể La Chinh đã nắm chắc cương nguyên, cường độ cơ thể cũng tăng mạnh hơn, thế nhưng hắn cũng chỉ dám mượn dùng sức của 500 chiếc vảy rồng là cùng!

Vừa rồi vốn dĩ hắn mượn Tôi Tinh Liệt Diễm để tôi luyện thân thể, chẳng qua chỉ muốn trở thành thân thể tiên khí, chỉ cần trở thành thể tiên khí hạ phẩm là coi như đã mãn nguyện rồi. Không ngờ hiệu quả của Tôi Tinh Liệt Diễm lại lợi hại như vậy, trực tiếp giúp cơ thể La Chinh trở thành tiên khí thượng phẩm.

Chả trách vừa rồi cơ thể lại thèm khát Tôi Tinh Liệt Diễm như thế. Lúc đó La Chinh vẫn chưa nghĩ ra nhưng hiện giờ đương nhiên hắn đã hiểu cả…

Đạt được thân thể tiên khí thượng phẩm, tiến thêm một bước nữa là có thể trở thành thể thánh khí! Theo đó, cường độ cơ thể hắn dần tăng lên, sức mạnh vảy rồng có thể mượn dùng cũng ngày càng nhiều hơn.

Một nghìn cái vảy rồng? Hai nghìn cái? Năm nghìn cái?

Sức mạnh khủng bố như vậy đột nhiên bộc phát ra sẽ có hiệu quả gì? Không biết có đánh chết được Thôi Tà hay không? La Chinh liếm liếm môi, ánh mắt khẽ quét qua Thôi Tà đứng cách đó không xa.

Thôi Tà đột nhiên lại cảm nhận được một luồng sát khí, lông mày lập tức nhăn lại. Đương nhiên hắn biết rõ sát khí này xuất phát từ La Chinh, chỉ là tên nhóc này hình như càng ngày càng không kiêng nể gì, rõ ràng không coi cường giả tối cao của Trung Vực là hắn đây ra gì mà!