Tuy rằng điệu múa của Hạm Huyên rất đặc sắc, nhưng dưới không khí quỷ dị này La Chinh nào có tâm tình để thưởng thức?
Mà khuôn mặt Yến Vương cũng vô cùng dữ tợn, giống như việc tra tấn Vương phi của mình chính là một cách phát tiết.
Chờ sau khi kết thúc điệu múa, La Chinh liền đứng dậy tìm lý do rời đi.
Cho dù Yến Vương và Thái tử tranh thế nào, đấu thế nào, La Chinh cũng chỉ cần dựa theo mục tiêu ban đầu của mình mà làm là2được.
La Chinh lấy được một ít Sinh Mệnh Nguyên Thạch từ phủ Yến Vương, nhưng số lượng này quả thật còn lâu mới đủ. Có điều, hắn cũng hiểu biết thêm một chút về thánh hải Thiên Vũ.
Tất nhiên La Chinh muốn đi vào thánh hải Thiên Vũ, chỉ là trong khoảng thời gian chờ đợi này, hắn cũng sẽ không lãng phí.
Ngoài tu luyện ra, hắn còn muốn thu mua nhiều Sinh Mệnh Nguyên Thạch hơn.
Dù sao thành Hạc Cô cũng là thành lớn thứ hai của thần quốc Hắc Thiết, hơn nữa8còn có thánh địa tu luyện là võ phủ Ngọc Huyền - nơi có thể sánh ngang với tông môn lục phẩm.
Trong thần quốc không có tông môn, nhưng lại có các thế gia lớn. Trong Trung Vực, thế gia mạnh nhất cũng chỉ là tam phẩm mà thôi, chưa từng có thế gia tứ phẩm.
Còn trong thành Hạc Cô này lại có không ít thế gia tứ phẩm, thậm chí còn có thế gia ngũ phẩm. Thực lực của những gia chủ gia tộc này cũng thường là Sinh Tử Cảnh tứ trọng,6thậm chí còn có ngũ trọng.
Nếu phủ Yến Vương có Sinh Mệnh Nguyên Thạch, thì hẳn là một thành Hạc Cô to như vậy cũng có không ít. Nếu có thể dùng đá chân nguyên để mua, La Chinh sẽ không bỏ qua.
Vì thế ngoài tu luyện ra, La Chinh lại tìm cơ hội hỏi thăm.
Nhưng sau khi hỏi thăm thì khó tránh khỏi thất vọng.
Sinh Mệnh Nguyên Thạch có thể bổ sung lực sinh mệnh, đối với võ giả thì nó có sức hấp dẫn khó kháng cự, cho dù loại đồ vật3này có tồn tại thì cũng sẽ nhanh chóng bị sử dụng, rất ít khi còn lưu lại. Chỉ có phủ Yến Vương cất chứa nhiều nên mới lấy ra được một số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch ít ỏi kia mà thôi.
Việc này liền cắt đứt tâm tư muốn dùng tiền mua Sinh Mệnh Nguyên Thạch của La Chinh. Hắn chỉ có thể chờ để thăm dò thánh hải Thiên Vũ.
Nhưng việc thánh hải Thiên Vũ mở ra thế nào không phải do La Chinh quyết định, mà là do tứ đại thần5quốc liên hợp lại với nhau mới giúp võ giả thần quốc có thể tiến vào trong đó, bản thân La Chinh có gấp cũng không được.
Nửa tháng trôi qua, Yến Vương lại đến cửa. Sau khi gặp mặt, Yến Vương mở miệng nói ngay: “Đi, đi theo ta! Ta dẫn ngươi đi xem đội của ta!”
“Đội của ngươi?” La Chinh cảm thấy hơi nghi ngờ.
Hắn không hỏi gì nhiều, chỉ đi theo Yến Vương đến võ phủ Ngọc Huyền.
Võ phủ Ngọc Huyền rất rộng, trong đó có vô số hàng quán, nhà lầu. Võ giả trong đó vô cùng cung kính với Yến Vương, nhao nhao hành lễ, sau đó tránh ra hai bên, tạo ra một con đường.
Cứ đi như vậy đến một khu hội quán trong võ phủ rồi mới dừng lại. Trong hội quán đã có hai nam một nữ ngồi ngay ngắn, ba người này đều là võ giả Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ.
Cảm giác của La Chinh tùy ý đảo qua, liền cảm nhận được thực lực của ba người này không thấp, cơ bản cũng thuộc loại thiên tài cấp Thần.
Yến Vương vừa bước vào, ba người kia đồng thời mở mắt ra cùng một lúc. Một cô gái khoảng đầu hai mươi tuổi ở mé ngoài mỉm cười nhẹ nhàng với Yến Vương: “Hoa Hoa, ngươi đến rồi!”
“Hoa Hoa...” La Chinh không biết Yến Vương còn có tên gọi như thế?
Yến Vương cũng chỉ giả vờ cả giận nói: “Bổn vương nói rồi, không được gọi bổn vương như vậy!”
“Lúc Hoa Hoa tức giận là lúc đáng yêu nhất!” Cô nàng kia bướng bỉnh, vẫn tươi cười như trước. Rõ ràng đây là một cô gái rất hoạt bát.
Hai người còn lại cũng nói: “Nguyệt Doanh, không được vô lễ với Yến Vương như thế!”
Được khuyên can, cô gái tên Nguyệt Doanh kia cũng dời sự chú ý lên người La Chinh. Đôi mắt to tròn xinh đẹp không ngừng di chuyển trên người hắn, sau đó nàng lập tức nói tiếp: “Hoa Hoa, người này là ai vậy?”
Yến Vương mỉm cười, vỗ nhẹ bả vai La Chinh rồi nói: “Ta giới thiệu với mọi người một chút. Vị này chính là La Thiên Hành, tạm thời hắn sẽ gia nhập vào đội chúng ta.”
Sau đó Yến Vương lại nói với La Chinh: “Thiên Hành huynh, ba người này là thành viên trong đội của ta, lần lượt là Nguyệt Doanh, Tả Truyền Đông và Lam Thần, thêm ngươi nữa là vừa đủ năm người!”
Trong bí cảnh của thánh hải Thiên Vũ không hạn chế số người, nhưng sau nhiều năm thăm dò, tứ đại thần quốc dần dần cho ra phương án tối ưu nhất.
Việc thăm dò bí cảnh trong thánh hải Thiên Vũ tốt nhất nên tiến hành theo đội ngũ nhỏ, số người hợp lý nhất nên là năm người.
Mà mỗi thần quốc đều sẽ phái ra đội ngũ có số lượng người như vậy để tiến vào trong bí cảnh.
Yến Vương và Thái tử đều đang âm thầm xây dựng đội ngũ của mình. Nhưng so với Thái tử, tất nhiên Yến Vương bị rơi vào thế yếu, hơn nữa còn không phải yếu bình thường!
Bản thân thiên phú và thực lực của Yến Vương không kém Thái tử, nhưng ba người trước mặt này cũng không thể so sánh được với đám Chiêm Uân và Tiêu Đạo Viễn.
Đó là lý do vì sao Yến Vương muốn lôi kéo La Chinh nhập đội.
“Năm người chúng ta? Hoa Hoa, ngươi nói đùa đấy à?” Cô nàng tên Nguyệt Doanh kia đánh giá La Chinh, trong mắt lộ vẻ khinh thường.
Cho dù là Nguyệt Doanh hay là đám người Tả Truyền Đông thì đều có xuất thân từ thế gia ngũ phẩm trong thành Hạc Cô, hơn nữa còn là đệ tử đứng đầu trong những thế gia này.
Thực lực của bọn họ có thể không địch nổi Chiêm Uân, nhưng cũng thuộc hạng đứng đầu đội ngũ thứ hai trong võ phủ Ngọc Huyền. Sau khi ba người này được Yến Vương lựa chọn, thậm chí còn không cần tham gia khảo hạch, vấn đề Hắc Thiết Lệnh đều do Yến Vương xử lý giúp.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ cũng tụ tập lại với nhau, phối hợp rèn luyện, chuẩn bị trước khi tiến vào thánh hải Thiên Vũ.
Hiện tại Yến Vương lại dẫn một võ giả Hư Kiếp Cảnh trung kỳ gia nhập, điều này làm cho đám Nguyệt Doanh nhất thời không hiểu nổi.
Trong võ phủ Ngọc Huyền có rất nhiều võ giả Hư Kiếp Cảnh hậu kỳ, làm gì tới lượt thằng nhóc trước mặt này được?
Nghe Nguyệt Doanh nói thế, Yến Vương cũng hiểu rõ ý của nàng ta. Rõ ràng nàng khinh thường một “đồng đội” như La Chinh.
“Xin Thiên Hành huynh đừng trách.” Yến Vương sợ La Chinh có ý kiến gì.
Ai ngờ Nguyệt Doanh lại chớp mắt, trợn lên: “Hắn trách cái gì? Được Yến Vương nhìn trúng, gia nhập vào đội chúng ta chính là phúc của hắn. Nhưng mà Hoa Hoa, ta vẫn không hiểu vì sao ngươi phải kéo một tên sẽ làm gánh nặng này vào nhập bọn?”
Yến Vương mỉm cười: “La huynh không phải gánh nặng. Nếu ta không nhìn lầm, khả năng hắn sẽ là trụ cột trong đội ngũ chúng ta!”
Nghe Yến Vương nói thế, sắc mặt Tả Truyền Đông và Lam Thần lập tức biến đổi.
Cho dù bọn họ không nhao nhao ồn ào như Nguyệt Doanh, nhưng nhân vật có thể hợp tác với Yến Vương thì trong lòng đều có vài phần kiêu ngạo, dù ở nơi nào thì cũng đều là người phải ngàn dặm mới tìm được một.
La Chinh mới chỉ có tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ, nên làm sao bọn họ có thể coi trọng được?
Nhưng Yến Vương lại nói như thế, chứng tỏ người này không tầm thường! Trụ cột? Trong đội ngũ của bọn họ, trụ cột vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là Yến Vương. Chẳng lẽ võ giả La Thiên Hành này còn lợi hại hơn cả Yến Vương?
Nguyệt Doanh cười nhạo một tiếng, nhìn La Chinh với ánh mắt khiêu khích: “Ta không tin! Hoa Hoa, không có việc gì thì đừng đùa bọn ta.”
“Đùa?” Yến Vương cũng biết, nếu La Chinh không bộc lộ tài năng thì có lẽ khó lòng làm cho bọn họ tin phục: “Nếu cho rằng ta nói đùa, các ngươi có thể thử đấu với Thiên Hành huynh xem sao!”
Yến Vương vừa dứt lời, ba người này đều dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm La Chinh, ra vẻ muốn khiêu chiến.
La Chinh nở nụ cười bất đắc dĩ: “Cái này, không cần thiết đâu nhỉ?”
“Ngươi nói không cần? Thật vô dụng!” Cô nàng tên Nguyệt Doanh vừa dứt lời, bóng dáng đã chợt nhoáng lên một cái, vươn tay ngọc ra đánh về phía La Chinh.
Ngay trong khoảnh khắc nàng hành động, trước mắt La Chinh chợt xuất hiện hơn một nghìn bàn tay ngọc. Cô nàng này giống như Quan Âm nghìn tay, nháy mắt đã hóa ra hơn một nghìn bàn tay, gần như bao vây chặt chẽ tất cả đường lui của La Chinh.
“Tốc độ của cô nàng này không bình thường!” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên. Hắn cũng đã phát hiện ra lực quy tắc vô cùng đặc biệt phát ra từ trong thân thể cô gái này. Loại quy tắc này, trước đây La Chinh chưa từng thấy!
“Quy tắc thời gian?”
Trong thiên hạ này có hai loại quy tắc mạnh nhất. Một là quy tắc thời gian, hai là quy tắc không gian.
La Chinh nắm giữ quy tắc không gian, nhưng cho tới nay vẫn chưa từng gặp ai nắm giữ quy tắc thời gian. Không ngờ ở nơi đây lại thấy được nó trên người cô gái tên Nguyệt Doanh này.
Cũng chính bởi vì quy tắc thời gian nên tốc độ ra chưởng của cô gái này mới có thể nhanh như vậy!
“Nguyệt Doanh! Yến Vương chỉ bảo ngươi so tài mà thôi, đừng làm đối phương bị thương!” Võ giả tên Tả Truyền Đông dặn dò.
Dù sao La Chinh cũng chỉ có tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ, bình thường Nguyệt Doanh cũng có chút không biết nặng nhẹ, lỡ như đánh La Chinh trọng thương, bị Yến Vương trách tội thì cũng không hay.
Nhưng Yến Vương vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, giống như không hề lo lắng cho La Chinh.