Đòn đánh của quái vật nhỏ rất sắc bén, nhìn qua thì giống như đã áp chế chặt chẽ La Chinh trong kết giới. Nhưng đây chẳng qua lại chỉ là một cách giải tỏa của quái vật nhỏ mà thôi, không gây khó khăn quá lớn cho La Chinh. Nhưng sau khi quái vật nhỏ đã giải tỏa được một trình độ nhất định nào đó, khóe miệng hắn bỗng nhiên nở ra một nụ cười quỷ dị: “Cũng đến lúc rồi, đã đến lúc nên đưa người xuống địa ngục!” Bóng dáng hắn chợt lóe lên, thừa dịp lúc La Chinh vượt qua không gian mà đi trước một bước, đứng chắn trước mặt La Chinh. Hắn và La Chinh vẫn duy2trì khoảng cách không đến hại thước. Ánh mắt La Chinh ngưng lại, nắm tay chợt đánh về phía quái vật nhỏ. Nhưng lúc này, quái vật nhỏ lại nhẹ nhàng vươn tay ra ngăn cản! Chỉ nhẹ nhàng ngăn cản như thế nhưng vô hình lại loại bỏ hoàn toàn sức mạnh của La Chinh! Lúc này bắt đầu đến lượt La Chinh giật mình! Sao có thể như thế?
La Chinh sợ bị quái vật nhỏ quấn lên, vì dù sao người này vẫn là một phiền phức không nhỏ đối với hắn. Cho nên vừa rồi ra tay, hắn trực tiếp mở ra sức mạnh của tám trăm tấm vảy rồng. Tuy rằng đây không phải là cực hạn của La Chinh,9nhưng cũng đã lên đến bảy tám phần công lực! Cho dù là đại năng Thần Hải cảnh cũng không có khả năng dễ dàng hóa giải đòn tấn công của hắn như thế, nhưng quái vật nhỏ này lại làm được. Đòn đánh giống như sức mạnh ngàn vạn quân của La Chinh đối với hắn lại chỉ giống như nắm đấm của đứa trẻ, không gây nên bất cứ thương tổn gì... Nhưng trong thời gian một nhịp thở sau, một ngọn núi phía trên bờ sông Tây Long chợt vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa.
“Ẩm ẩm!”
Ngọn núi kia cao khoảng nghìn mét, cũng là một ngọn núi không nhỏ ở bên bờ sông Tây Long. Ngọn núi này nối6liền với một ngọn núi bên kia bờ sông, được gọi là khe Ẩn Long, là khe sâu khá nổi tiếng trong đại lục thần quốc. Hiện tại, ngọn núi lớn kia chợt phát nổ mạnh như thế, lập tức khiến toàn bộ núi non bắt đầu sụp xuống theo, đất đá cuồn cuộn trôi xuống lòng sông Tây Long, khiến nước sông vốn không ngừng quay cuồng ngày càng dâng lên cao.
Một ngọn núi lớn mà ầm ầm sụp xuống như thế. “Xảy ra chuyện gì vậy? Trên sông Tây Long không có ai cả, vì sao ngọn núi kia lại sụp?”
“Không rõ lắm. Vừa rồi ta đang xem La Thiên Hành và quái vật nhỏ đánh nhau, La Thiên Hành cũng có0thân lực trời sinh, sức lớn đến kinh người, nhưng quái vật nhỏ lại có thể nhẹ nhàng đỡ đòn như thế, cũng thật khó tin!”
“Giữa hai việc này có liên quan gì đến nhau sao?” Mọi người bắt đầu sôi nổi bàn tán. Bọn họ càng ngày càng xem không hiểu cuộc chiến này. Trong mắt La Chinh hiện vẻ nghiêm trọng, nắm đấm vung ra nhanh chóng rụt trở về. Hắn hơi nghiến răng, một lần nữa ngưng tụ sức mạnh kinh người trong nắm tay phải. Lúc này La Chinh đã mở ra tất cả sức mạnh của vảy rồng, kết hợp với cương nguyên trong cơ thể cùng bùng nổ. Mười phần sức mạnh dũng mãnh tiến vào nắm đấm7của La Chinh, quyền này đánh ra, nếu đánh lên người đại năng Thần Hải Cảnh thì có lẽ cũng sẽ có thể tiêu diệt kẻ đó chỉ trong nháy mắt!
Nhưng quái vật nhỏ vẫn không hề né tránh, hắn lại hướng một bàn tay về phía La Chinh. “Bốp!” Khi một quyền của La Chinh đánh lên bàn tay của quái vật nhỏ, thân hình quái vật nhỏ vẫn như trước, không hề bị thương một chút nào. Cùng lúc đó, một ngọn núi lớn khác trên sông Tây Long lại phát ra tiếng nổ lớn. “Ầm ầm...”
Ngọn núi lớn thứ hai sụp đổ...
Quái vật nhỏ nhếch môi lên, cười nói với La Chinh: “Thú vị chứ?”
“Sức mạnh, bị dời đi.” La Chinh nhíu mày.
Quái vật nhỏ cười hì hì, đến gần La Chinh một chút. Hắn không có vẻ sợ La Chinh chút nào, mà trên mặt đều là vẻ cuồng vọng: “Thật ra, mỗi ngày phải gặp cái đám tự cho mình là người thiên phú cực cao, là siêu phàm như các ngươi, bị các ngươi gọi tới là tới, gọi đi là đi, ta vẫn luôn thấy rất nhàm chán...
Nói xong, quái vật nhỏ đưa lưng về phía La Chinh. Lúc này, hắn đối diện với rất nhiều võ giả có thiên phú cấp Thần: “Tự xưng là thiên tài cấp Thần, nhưng muốn đạt tới Thần Hải Cảnh thì cũng phải dùng đến mấy ngàn năm. Các ngươi mà cũng được coi là thiên tài ư? Quả thực chính là một đống phân, ha ha ha ha ha!”
“Vừa mới nãy đấy, thằng nhóc tên là La Thiên Hành, à không, tên là La Chinh này biểu hiện rất lợi hại! Một phế vật như vậy mà có thể đàn áp được thiên tài của tứ đại thần quốc các ngươi, có thể thấy, các ngươi đều là phế vật trong phế vật! Ha ha ha!” Quái vật nhỏ tiếp tục điên cuồng cười to nói.
Hắn nói ra lời này chẳng khác gì đã đắc tội với tất cả thiên tài trong tứ đại thần quốc. Nhưng bản thân quái vật nhỏ không quan tâm, hắn cũng không thuộc về tứ đại thần quốc, càng không thuộc về võ phủ cửu Đỉnh. Về phần những đại năng Thần Hải Cảnh kia thì tương lai hắn nhất định sẽ giết từng tên một thôi! Chiến Đế Đại Vũ và mấy vị Quốc chủ đều nhíu mày lại. Tính cách quái vật nhỏ quá quỷ dị, nếu không phải không có cách nào với La Chinh thì bọn họ sẽ không phải tên đó ra để đối phó với La Chinh... Nhưng lúc này không có một đại năng Thần Hải Cảnh nào dám quát lại quái vật nhỏ. Bọn họ còn phải nhờ vào thiên phú của quái vật nhỏ nên chung quy cũng không thể làm gì được hắn, chỉ có thể tùy ý để tên điên đó càn quấy. “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” La Chinh dò hỏi trong lòng.
Huân nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng: “Đây cũng là năng lực của Vị Diện chi tử. Tu vi của ta chưa đột phá đến Giới Chủ, cho nên không thể thống lĩnh một Đại Giới. Giới Chủ của Đại Giới trên Thượng Giới cũng có năng lực tương đương thế!”
Khi Giới Chủ khống chế một Đại Giới, có thể dùng giới này để gánh vác thương tổn mà hắn phải chịu. Ví dụ như khi hai vị Giới Chủ giao đấu với nhau, thường thường cả hai người đều không bị tổn thương quá lớn, nhưng những Đại Giới mà bọn họ thống lĩnh lại lần lượt nổ vỡ.
Cho nên, tình hình chiến đấu giữa các Giới Chủ đều kinh thiên động địa, hơi một tí là hủy diệt mấy ngàn vạn ngôi sao!
Quái vật nhỏ không phải là Giới Chủ, nhưng dù sao hắn cũng là Vị Diện chi tử, là hóa thân của ý chí Đại Thế Giới, có được loại năng lực này cũng rất bình thường. “Nói cách khác, tên này thật sự là bất tử bất diệt?” La Chinh nhíu mày nói.
“Không, nếu người trở thành Thần Hải Cảnh, lĩnh vực của bản thân đủ cường đại thì có thể khóa hắn trong lĩnh vực của mình, cắt đứt liên hệ giữa hắn và Đại Thế Giới, hắn sẽ hết cách...” Huân thản nhiên nói.
La Chinh không nhịn được mà nhìn qua bằng một ánh mắt khinh thường. Thần Hải Cảnh? Đối với La Chinh mà nói thì đây vẫn còn là chuyện tương đối xa vời, vấn đề là bây giờ phải làm sao?
Sau khi quái vật nhỏ xả xong một tràng, lại phát hiện đám thiên tài cấp Thần của tứ đại thần quốc đều im re, không dám lên tiếng, không có một ai đứng ra phản bác hẳn thì nhất thời khiến hắn mất hứng. Chuyện hắn hy vọng nhất, chính là chọc giận đám ngu này, sau đó lại chà đạp bọn họ một phen, gây nên đả kích cả trên tinh thần và thân thể bọn họ. Nhưng vấn đề là không có ai đáp lại, quả là cũng có chút nhàm chán. Lúc này, quái vật nhỏ mới xoay đầu lại, trong con mắt đen kịt kia tràn đầy vẻ điên cuồng: “Quên mất, trận chiến giữa ta và người còn chưa phân thắng bại.” Quái vật nhỏ vừa dứt lời, La Chinh lại chợt kéo giãn khoảng cách với hắn. “Sợ hả? Muộn rồi.” Quái vật nhỏ mỉm cười quỷ dị: “Thiên phú của ngươi quả thực cao hơn đám heo kia không ít, chắc hương vị cũng dậm đà hơn một bậc!” Sau khi nói xong, quái vật nhỏ chợt đánh về phía La Chinh, đồng thời lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn.
“Vào!”
Lúc này, cho dù là La Chinh thì cũng cảm nhận được một mối nguy cơ mãnh liệt. Nếu người này thật sự có thể chuyển dời một trăm phần trăm sức mạnh ra ngoài, vậy La Chinh quả thực không có biện pháp nào với hắn. Với thực lực hiện giờ của La Chinh, đúng là chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể đánh vỡ núi đá, làm cạn nước sống. Nhưng toàn bộ Đại Thế Giới này vô cùng rộng lớn, sức mạnh của hắn trút xuống trên người quái vật nhỏ cũng sẽ hoàn toàn tan vào trong Đại Thế Giới. Mà La Chinh lại không có khả năng hủy diệt toàn bộ Đại Thế Giới. Đừng nói là hắn không làm được, cho dù là những đại năng Thần Hải Cảnh kia cũng không thể làm được! Có lẽ người mang La Yên đi ở Hư Linh Tông kia có thể làm được.
Cho nên giờ khắc này, La Chinh không tiếp tục phản kích nữa, hắn gần như chỉ lui về phía sau theo phản xạ, nháy mắt đã kéo giãn khoảng cách với quái vật nhỏ. Nhưng kết giới cũng chỉ có giới hạn, sao La Chinh có thể tránh được đòn tấn công của quái vật nhỏ chứ? Đúng lúc này, Chu Hoàng bỗng nhiên lên tiếng: “La Thiên Hành, thần quốc Hắc Thiết chúng ta nhận thua!”