Không thể lùi bước, La Chinh cũng chỉ còn cách liều mạng.
Lại thêm một lần va chạm không tiếng động nữa. Lần này La Chinh thi triển Kinh Thần Thứ, nhưng khi linh hồn của hắn hóa thành mũi nhọn, đâm vào ý chí rực rỡ năm màu kia thì lập tức gãy nát.
Linh hồn hắn bây giờ căn bản không phải là đối thủ của ý chí Đại Thế Giới, chỉ sợ ngay cả linh hồn Bích Hồn Cảnh cấp cao nhất cũng không thể áp chế được ý chí của Đại Thế Giới...
Lúc này, trong lòng La Chinh nổi lên một tia tuyệt vọng.
“Ha ha ha. Tuyệt vọng đi, run sợ đi! Ngươi, vẫn còn quá yếu...” Giọng quái vật nhỏ2vang vọng trong đầu La Chinh.
Cùng lúc đó, từ sâu trong óc La Chinh bỗng nhiên truyền tới một tiếng gầm g.ừ
“Gừ!”
Tiếng gầm gừ giận dữ kia chính là từ Thanh Long mà ra!
“Thanh Long...” La Chinh khẽ cau mày.
Cùng lúc đó, Xích Long cũng tỉnh giấc mà gầm lên. Bọn chúng không thể thoát khỏi lò luyện thần bí kia, nhưng hai linh hồn Chân Long cùng lúc gầm hét lên cũng đã đánh mạnh vào ý chí rực rỡ năm màu kia!
Thấy cảnh tượng như vậy, La Chinh cũng im lặng, trong lòng mơ hồ có cảm giác xót xa.
Linh hồn Thanh Long và Xích Long cũng không được tu bổ quá nhiều, trước đây cũng chỉ chiếm đoạt được một9tà linh kiêu thú mà thôi. Nếu là thời kỳ toàn thịnh thì có lẽ linh hồn bọn chúng cũng có tư cách đối đầu với ý chí của Đại Thế Giới, nhưng trong tình huống lúc này thì chỉ sợ cũng không phải là đối thủ!
“Gừ, gừ...”
Hai linh hồn đánh mạnh vào ý chí năm màu kia, cũng là hai lần va chạm không tiếng động.
Ngay sau đó, màu sắc trên thân thể Thanh Long và Xích Long trên lò luyện thần bí kia đều tối đi không ít, mà ý chí của Đại Thế Giới chỉ nhấp nháy một chút rồi lại phát ra ánh sáng rực rỡ tươi đẹp hơn. Sau đó, tiếng nói của quái vật nhỏ lại truyền6tới lần nữa: “Thú vị, thật thú vị! Ha ha ha, trong cơ thể ngươi lại có một cái lò. Mấy con rồng vô dụng này sao thế? Không phải là thần thú siêu cấp sao? Không ngờ thực lực lại kém như vậy. Ôi...”
Lời còn chưa dứt, ý chí của Đại Thế Giới lại đánh về phía La Chinh một lần nữa.
Sau lần va chạm này, La Chinh lùi về phía sau. Hắn cảm thấy linh hồn mình không ngừng run lên, vết nứt bên ngoài cũng càng ngày càng nhiều, dường như bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu cũng có thể vỡ vụn. Đối với La Chinh mà nói, lần này thực sự đã ở bên bờ vực sống0chết!
Lần tiếp theo, chỉ sợ bản thân không thể chịu đựng nổi. Trên mặt La Chinh hiện lên vẻ tuyệt vọng.
“Xin tha đi. Ha ha, cầu xin ta, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nhưng ngươi nên bày ra tư thái phù hợp với hoàn cảnh bây giờ của ngươi đi chứ? Đúng không La Chinh?” Quái vật nhỏ cười gằn nói.
La Chinh dĩ nhiên sẽ không xin tha. Biết rõ xin tha cũng vô dụng, hắn làm sao có thể thỏa hiệp với quái vật nhỏ được? Nghe thấy lời nói của quái vật nhỏ, La Chinh bỗng nhiên quét sạch vẻ tuyệt vọng trên mặt, ngược lại còn nở một nụ cười kiêu ngạo. Cho dù có chết, hắn7cũng muốn đứng thẳng mà chết!
“Chính là vẻ mặt này! Vẻ mặt này khiến ta vô cùng khó chịu!” Thấy dáng vẻ quật cường và bình tĩnh của La Chinh, quái vật nhỏ lạnh giọng nói. Hắn lựa chọn trực tiếp ra tay.
Một khắc sau, ý chí của Đại Thế Giới tản ra ánh sáng rực rỡ tươi đẹp, đánh thẳng về phía La Chinh...
La Chinh chậm rãi nhắm mắt lại, sau một nhịp thở nữa, có lẽ linh hồn của mình cũng sẽ hồn bay phách lạc.
Chính trong nháy mắt này, lại có một linh hồn đánh tới. Linh hồn kia dường như không mạnh mẽ bằng ý chí của Đại Thế Giới, nhưng vẫn gắng gượng đẩy ý chí của Đại Thế Giới ra một khoảng.
La Chinh mở mắt, trong mắt cũng hiện lên vẻ đau thương: “Huân...”
Linh hồn của Huân đã từng được cây thánh trong thánh địa Thiên Vũ rót vào, nhưng dù sao linh hồn này của nàng cũng chỉ có một tia mà thôi, cho dù được chăm sóc rất cẩn thận nên cũng đã lớn mạnh không ít, nhưng cũng không thể nào đối kháng lại với ý chí mạnh mẽ kia được.
Sắc mặc Huân cũng ảm đạm, bên ngoài linh hồn cũng xuất hiện từng vết nứt, nhưng nàng lại lạnh lùng nói với La Chinh: “Ngươi không thể chết được.”
“Nhưng...” La Chinh vốn muốn nói gì đó, bởi hắn thực sự không có cách nào chống lại ý chí của Đại Thế Giới...
Đừng nói hắn không có cách nào đối kháng, mà trong toàn bộ Đại Thế Giới này, có ai có thể chống lại ý chí của nó? Mặc dù quái vật nhỏ chưa thể vận dụng toàn bộ ý chí của Đại Thế Giới, nhưng chỉ cần dùng một phần này thôi cũng đã đủ để tiêu diệt La Chinh rồi!
Huân lại lạnh giọng nói: “Thanh Huyền đúng không? Bây giờ còn giấu giếm vật kia, cho dù linh hồn của chính mình bị tổn thương cũng không bằng lòng sử dụng sao?”
“Sử dụng vật này, liên lụy nhiều lắm. Lần trước vì luyện hóa linh hồn cho La Chinh nên đã khiến bọn họ phát giác ra rồi. Nếu lại dùng nữa...” Thanh Long vô cùng lo âu trả lời.
Nhưng Huân lại nghiêm giọng nói với Thanh Long: “Tiếp tục sống sót mới là chuyện quan trọng nhất! Tin tưởng ta, La Chinh là người thích hợp nhất!”
Thanh Long và Huân, một đến từ Chân Long tộc, một đến từ Yêu Dạ tộc, Chân Long giới và Yêu Dạ tộc chiếm lĩnh những vùng cách nhau khá xa, không tính là thân quen. Nhưng đều là những nhân vật lẫy lừng một phương trong Thượng Giới, nên cũng đã từng nghe nói qua về đối phương.
Bây giờ bọn họ đều đã đặt tàn hồn của mình nương tựa vào người La Chinh, cũng chính là đặt toàn bộ hy vọng vào La Chinh.
Nghe Huân nói như thế, Thanh Long yên lặng một lát, ngay sau đó liền nhẹ nhàng đáp lại: “Ngươi nói đúng, đã đi đến bước này thì ta nên tin tưởng La Chinh...”
Đúng vào lúc này, lò luyện thần bí sâu trong óc La Chinh bỗng nhiên xoay tròn, đồng thời trong lúc xoay tròn, bề mặt lò luyện bắt đầu chậm rãi mở ra!
Cùng lúc đó, trong lò luyện thần bí cũng hiện ra ngọn lửa màu đen.
“Đây… Đây là cái gì!” Quái vật nhỏ chợt phát hiện ra lò luyện kia, trong giọng nói rốt cuộc cũng có chút kinh hoảng.
Chỉ liếc mắt một cái thì ngọn lửa màu đen trong lò luyện thần bí kia cũng có thể khiến cho quái vật nhỏ sinh ra một cảm giác sợ hãi. Ngọn lửa màu đen này giống như có thể thiêu hủy tất cả, dù là trời đất cũng không phải ngoại lệ!
Mặc dù tính cách của quái vật nhỏ vốn ngông cuồng, nhưng hắn lớn lên trong vùng rừng rậm, có tập tính giống hung thú, vô cùng nhạy cảm với những mối nguy hiểm. Trong nháy mắt hắn phát hiện ra lò luyện thần bí này, hắn liền cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù linh hồn La Chinh đang gần trong gang tấc, chỉ cần đánh thêm một lần nữa thì La Chinh sẽ hồn bay phách lạc.
Nhưng theo bản năng sợ hãi và cẩn thận, trong lúc quan trọng này quái vật nhỏ lại lựa chọn rút lui!
Ý chí năm màu vừa mới phân ra bắt đầu nhanh chóng lui về phía sau, muốn thoát khỏi đầu La Chinh!
“A? Muốn trốn? Muộn rồi...” Thanh Long nhẹ nhàng cảm thán một tiếng.
Ngay sau đó, từ trong lò luyện thần bí có những chùm sáng cầu vồng bảy sắc lượn ra. Ánh sáng đó nhẹ nhàng vút qua, cuốn ý chí của Đại Thế Giới vào trong, ngay sau đó nó liền lóe bên, cuốn thẳng ý chí kia vào trong lò luyện thần bí.
Linh hồn của Huân hết sức yếu ớt, nhưng sau khi thấy cảnh tượng như vậy, trên khuôn mặt trắng bệch lại lộ ra nụ cười: “Sau khi luyện hóa ý chí Đại Thế Giới, ngươi có thể hấp thu nó. Nếu hấp thu thuận lợi, ngươi có thể thừa kế ý chí Đại Thế Giới. Nói cách khác, ngươi sẽ hóa thành Vị Diện chi tử...”
Đúng lúc Huân đang nói thì linh hồn đầy vết nứt của La Chinh bay về phía nàng, giơ hai tay ra ôm nàng vào trong ngực.
Hai linh hồn bị tàn phá lại cứ ôm nhau trong đầu hắn như vậy.
Trong nháy mắt khi La Chinh ôm Huân, trên mặt Huân tỏ ra vô cùng kinh ngạc, bên trong cặp mắt màu đỏ kia xuất hiện một tia sáng lấp lánh. Ngay sau đó, nàng hơi hé miệng, nhưng rồi chẳng nói năng gì mà nhắm mắt lại.
Lò luyện thần bí vẫn đang chậm rãi xoay tròn. Dù sao cũng là ý chí của Đại Thế Giới, cho dù lò luyện này muốn luyện hóa hoàn toàn thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Mà trong quảng trường, tất cả mọi người đều đang sững sờ nhìn lên không trung. Thân thể La Chinh và quái vật nhỏ không hề nhúc nhích, dường như hai người đang chiến đấu trên mặt linh hồn?
“Trước đây, La Chinh đã cho thấy thực lực linh hồn của hắn! Linh hồn hắn không kém gì đại năng Thần Hải Cảnh đâu! Quái vật nhỏ cũng tự tin thật đấy, dám dùng linh hồn để áp chế La Chinh...”
“Nhưng ngươi không thấy khí thế quái vật nhỏ vừa mới tản ra sao? Tên này căn bản cũng không phải là người. Ta cảm thấy trong nháy mắt vừa rồi, hắn đã đại diện cho cả thế giới. Rốt cuộc quái vật nhỏ này tu luyện cái thứ khỉ gió gì vậy?
Mọi người sợ hãi nhìn lên bầu trời, lẳng lặng chờ đợi hai người phân thắng bại.