Tuy Yến Vương đã được Chu Hoàng coi trọng, nhưng cùng lắm cũng chỉ là một Hoàng tử được phong vương trong thần quốc Hắc Thiết mà thôi, thậm chí còn chẳng phải là Thái tử. Hiện tại, ngay cả Chu Hoàng cha hắn còn không nói gì, thì đâu tới phiên Yến Vương lên tiếng?
Có điều, Chiến Đế Đại Vũ rống lên như thế cũng khiến Chu Hoàng không nhịn được. Nói như thế nào đi nữa thì Yến Vương cũng là con trai của Chu Hoàng hắn, vậy nên Chu Hoàng liền lạnh giọng nói: “Lưu Tán, ngươi nói thế là có ý gì?”
“Có ý gì? Hừ!” Chiến Đế Đại Vũ không rảnh dây dưa với Chu Hoàng. Bây giờ hắn chỉ muốn phát tiết lửa giận của mình lên La Chinh.
Nhưng2ngay vào lúc này, La Chinh lại cười như điên mà nói: “Ha ha! Chiến Đế Đại Vũ, uổng cho ngươi là Quốc chủ thần quốc, còn là người được xưng Hoàng xưng Đế trong võ giả, vậy mà cũng không hiểu chút quy tắc ấy? Vừa rồi quái vật nhỏ muốn giết chết linh hồn ta, nếu ta không phản kích, chẳng lẽ cứ để hắn giết chết linh hồn mình như vậy?”
“Nếu ta không phản kích, chỉ sợ linh hồn bị tan thành tro bụi lúc này sẽ chính là ta. Đây mới thực sự là muốn chết! Cuối cùng, e là miệng ngươi cũng chỉ nhả ra hai chữ đáng đời mà thôi!”
“Ngược lại là ngươi, đường đường Quốc chủ thần quốc mà lại không có lòng độ lượng, thua người9thua trận, làm trò hề cho khắp thiên hạ!”
La Chinh liên tiếp thốt ra mấy câu, lời nói cũng rất có khí phách!
Thấy La Chinh không bị khí thế của mình áp chế, ngược lại còn lớn lối răn dạy mình như thế, Chiến Đế Đại Vũ tức giận đến nỗi suýt nữa thì phun ra một ngụm máu!
Hắn đường đường là Quốc chủ của thần quốc Đại Vũ, từ khi nào lại đến lượt một tiểu bối Hư Kiếp Cảnh dạy dỗ? Huống hồ tên này còn vừa mới giết người của hắn! Trong chốc lát, Chiến Đế Đại Vũ cảm thấy dường như thế đạo này đã thay đổi...
Rất nhiều thiên tài cấp Thần nghe thấy La Chinh nói vậy, trong lòng cũng âm thầm gật đầu. Một mặt, bọn họ rất6bội phục sự can đảm của La Chinh. Đối mặt với Chiến Đế Đại Vũ đang nổi giận mà mạch suy nghĩ vẫn rõ ràng như thế, còn dám răn dạy lại Chiến Đế Đại Vũ. Mặt khác, bọn họ lại lo lắng cho La Chinh. Chiến Đế Đại Vũ chính là đại năng Thần Hải Cảnh, hơn nữa hắn còn được phong làm Chiến Đế thì thực lực càng dũng mãnh hơn so với đại năng Thần Hải Cảnh bình thường nhiều.
La Chinh này đắc tội Chiến Đế Đại Vũ, khiến Chiến Đế Đại Vũ ra tay thì chỉ sợ cuối cùng có trốn cũng không thoát khỏi một chữ chết.
“Hay, hay, hay... Ta đã sống tám nghìn năm. Lão già tám nghìn tuổi này lại bị một tên nhóc hai mươi tuổi0dạy bảo. La Chinh, ngươi thực sự rất giỏi!” Chiến Đế Đại Vũ tức giận cực độ đến nỗi hóa cười. Sau đó, hắn bước ra một bước, trực tiếp xuyên qua kết giới, đi tới trước mặt La Chinh.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Uy áp linh hồn của Chiến Đế Đại Vũ giống như hơn trăm ngọn núi lớn bao trùm lên La Chinh.
Trước đây, La Chinh đã không sợ uy áp linh hồn của hắn. Hiện tại, khi linh hồn của La Chinh đã dung hợp với ý chí Đại Thế Giới thì khuôn mặt của hắn lại càng không thể hiện ra chút sợ hãi nào. Khí thế kia không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với La Chinh.
La Chinh vẫn sừng sững bất động, không bị ảnh hưởng,7nhưng những thiên tài cấp Thần bên dưới lại khó chịu.
Chiến Đế Đại Vũ đang giận dữ, nên nào còn quan tâm đến tình hình xung quanh? Uy áp linh hồn mạnh mẽ tuôn ra ngoài nhằm phát tiết sự phẫn nộ của bản thân!
Vì vậy, những thiên tài cấp Thần kia ai nấy đều mặt mày trắng bệch, thậm chí không ít võ giả có linh hồn yếu một chút còn lảo đảo đứng không vững hoặc hôn mê ngã xuống...
“Đúng, ngươi nói không sai. Võ giả luận bàn so đấu dù sao cũng sẽ có lúc thất thủ. Có điều, Lưu Tán ta trước giờ không chịu thiệt thòi! La Chinh ngươi giết chết con ta, lại giết quái vật nhỏ. Món nợ này, dù thế nào thì cũng phải tính với ngươi!” Chiến Đế Đại Vũ lạnh lùng nói.
Vẻ mặt La Chinh vẫn rất tự nhiên, cũng không phản bác lại về thân phận của mình. Hắn thừa nhận cũng vậy, không thừa nhận cũng vậy. Chiến Đế Đại Vũ đều sẽ không thừa nhận cái thân phận La Thiên Hành này của hắn. Vì vậy, La Chinh dứt khoát hỏi: “Món nợ này tính thế nào?”
Chiến Đế Đại Vũ thở ra một hơi thật sâu. Quái vật nhỏ chính là một lợi thế lớn, cũng bởi vì cái lợi thế này nên thần quốc Đại Vũ đã chiếm được không ít lợi ích trong cuộc cạnh tranh giữa tứ đại thần quốc.
Thứ nhất, quái vật nhỏ có thể so tài với các Hoàng tử, Thái tử để giúp bọn họ tu luyện nhanh hơn. Thứ hai, đợi đến khi quái vật nhỏ đạt đến Sinh Tử Cảnh thì sớm muộn gì cũng có thể trợ giúp cho những đại năng Thần Hải Cảnh. Tất cả mọi người đều rất mong chờ quái vật nhỏ trưởng thành.
Chính bởi vì như vậy nên Quốc chủ của ba thần quốc kia mới nhường nhịn Chiến Đế Đại Vũ rất nhiều chuyện. Chẳng hạn như phân phối tài nguyên từ con đường Nghịch Linh, thần quốc Đại Vũ hắn cũng được nhiều hơn hẳn so với ba nước kia! Hiện tại, quái vật nhỏ đã biến thành kẻ ngốc, không thể không nói là tổn thất của hắn vô cùng lớn!
“Tính thế nào? Đương nhiên là đem mạng của ngươi ra mà đền! Đừng nói Lưu Tán ta không cho ngươi cơ hội. Nếu ngươi có thể chịu được một quyền của ta, ta cũng có thể tha cho La Chinh ngươi!” Chiến Đế Đại Vũ nói với gương mặt dữ tợn.
“A!”
Hỏa Doãn Nhi ở trên bậc thềm bỗng che miệng lại.
Để La Chinh chịu một quyền của một vị đại năng Thần Hải Cảnh? Chuyện này có khác gì bảo La Chinh đi chết? Trong lòng Hỏa Doãn Nhi nghĩ như vậy nên đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ không đành lòng.
Nếu là cường giả Sinh Tử Cảnh thì La Chinh vẫn có thể miễn cưỡng đối kháng. Với thân thể mạnh mẽ của La Chinh thì chắc là có thể đỡ được một quyền của cường giả Sinh Tử Cảnh. Nhưng đại năng Thần Hải Cảnh như Chiến Đế Đại Vũ thì...
Số mệnh của La Chinh thế là chấm hết rồi!
Nghe thấy Chiến Đế Đại Vũ nói vậy, tim La Chinh đập nhanh hơn. Thực lực của đại năng Thần Hải Cảnh tất nhiên sâu không lường được, nhưng La Chinh lại vừa mới dung hợp với ý chí của Đại Thế Giới.
Trước đây, quái vật nhỏ tiện tay là có thể chặn được công kích của La Chinh, ngay cả khi La Chinh bùng phát tất cả sức mạnh trên người là do có thể dời sức lực vào trong sông núi xung quanh!
Sau khi La Chinh dung hợp với ý chí của Đại Thế Giới thì có một loại cảm giác quen thuộc với tất cả mọi thứ xung quanh. Dường như hắn đã thành lập một loại liên kết đặc biệt với thế giới này. Nếu như hắn có thể sử dụng đồi núi, sông hồ xung quanh để ngăn cản một quyền của Chiến Đế Đại Vũ thì đây vẫn có thể coi là một biện pháp giải quyết.
Sau khi suy nghĩ một chút, La Chinh thản nhiên nói: “Ta đồng ý.”
Đồng ý?
Nghe thấy La Chinh trả lời dứt khoát, nhanh gọn như vậy, ngay cả Chiến Đế Đại Vũ cũng hơi kinh ngạc. Vậy mà La Chinh này lại đồng ý?
Vốn dĩ Chiến Đế Đại Vũ còn tưởng rằng La Chinh phải tranh luận nói lý một hồi nữa chứ. Nhưng Chiến Đế Đại Vũ căn bản cũng không để ý tới chuyện này. Mọi người đều là võ giả, nếu đã là võ giả thì nên hiểu quy tắc của võ giả. Một tên Hư Kiếp Cảnh nho nhỏ mà lại giảng đạo lý với một đại năng Thần Hải Cảnh, Chiến Đế Đại Vũ như hắn? Thật đúng là trò cười!
Cái gọi là đạo lý tức là đạo trước lý sau, mà đạo của võ giả chính là nắm đấm đi trước, lấy thực lực làm đầu!
Thế nhưng La Chinh căn bản không muốn nói lý, cứ như vậy mà đồng ý. Chiến Đế Đại Vũ lại cười nói: “Ngươi cho rằng mình thật sự có thể đỡ được công kích của ta?”
La Chinh lại thản nhiên lắc đầu nói: “Không biết.”
“Ha ha ha ha ha ha...” Chiến Đế Đại Vũ cười như điên. Hắn cũng phỏng đoán tâm tư của La Chinh. Có lẽ tên nhóc này cho rằng thật sự có thể cố gắng đỡ một quyền của mình, đúng là ấu trĩ vô cùng! Vì vậy, Chiến Đế Đại Vũ lười biếng nói: “Ngươi đã sảng khoái như vậy thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Một quyền này ta chỉ vận dụng tám phần mười sức mạnh, thế nào?”
“Tám phần mười sức mạnh...” Một vị đại năng Thần Hải Cảnh lặng lẽ lắc đầu. Cái này đâu phải cơ hội gì?
Chỉ có đại năng Thần Hải Cảnh mới hiểu rõ sự đáng sợ của đại năng Thần Hải Cảnh. Sau khi mở Thần Hải trong cơ thể thì sẽ tự tạo ra một thế giới, chân nguyên hội tụ lại mênh mông như đại dương, ngưng kết số chân nguyên trong đó mà đánh ra một quyền thì uy lực lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Đừng nói là tám phần mười, cho dù là ba phần sức mạnh thôi thì La Chinh cũng sẽ chết chắc. Những đại năng Thần Hải Cảnh đó đều nghĩ thầm trong lòng như vậy.
Ánh mắt La Chinh trầm tĩnh, lập tức khẽ gật đầu. Trong lòng hắn cũng không chắc chắn, nhưng lúc này thực sự không còn lựa chọn nào tốt hơn. Chỉ là, ý chí của Đại Thế Giới kia đã hòa làm một với thân thể thánh khí của bản thân khiến La Chinh có một chút sức mạnh làm cơ sở nên hắn mới có thể sảng khoái đồng ý như vậy.
Trên mặt Chiến Đế Đại Vũ hiện lên nụ cười nhạt rồi thực sự bắt đầu tích lũy chân nguyên. Có điều, đúng lúc này trên bậc thềm bỗng có một giọng nói vang tới: “Chờ chút!”
Người lên tiếng là con gái của Chiến Hoàng Thiên Phong, Hỏa Doãn Nhi.