Đáng tiếc là con đường phi thăng của Đại Thế Giới này lại xuất hiện vấn đề. Cho dù Đại Thế Giới này cố sức để tống bọn họ ra thì cũng không thể được.
Thanh Long trả lời một cách thản nhiên: “Đúng vậy, tài nguyên trong Hạ Giới không có khả năng cho ra đời những võ giả mạnh hơn cả đại năng Thần Hải Cảnh…”
“Thực lực của người kia, ta cảm thấy hắn còn mạnh hơn rất nhiều so với đại năng Thần Hải Cảnh.” La Chinh nghiêm túc đặt câu hỏi.
“Rất đơn giản, người này cũng không phải là người ở đây, hắn là Nhân tộc đến từ Thượng Giới.” Thanh Long giải thích.
“Thì ra là thế!” La Chinh thầm giật mình. Sau khi nghĩ ngợi, hắn bỗng lóe lên một ý niệm, sau đó bắt đầu2điều tra lại lịch của bạch mi đạo nhân trong ký ức của ý chí thế giới …
“Ơ, vậy mà không có thông tin của người này!” La Chinh điều tra xong mới phát hiện trong ký ức căn bản không có sự tồn tại của bạch mi đạo nhân.
“Cũng bình thường thôi. Mặc dù ngươi dung hợp với ý chí của Đại Thế Giới thì đúng là sẽ rơi vào trạng thái biết hết mọi thứ ở Đại Thế Giới này, nhưng bạch mi đạo nhân lại xuống đây thông qua con đường Nghịch Linh. Hơn nữa, bởi vì hắn không phải là sinh linh của nơi này, cho nên cũng phải trả giá tương đối lớn!” Thanh Long tiếp tục giải thích.
Bây giờ La Chinh mới hiểu rõ, nhưng hắn nghĩ đi nghĩ lại thì lại cảm thấy9không đúng: “Nhưng ta có thể tra ra Dưỡng Hồn Mộc thì không lý gì lại không tìm ra được thông tin của bạch mi đạo nhân.”
“Dưỡng Hồn Mộc chỉ là vật chết mà thôi. Nếu không tin, ngươi có thể thử tìm động Huyền Minh, mộ Tiên Thiên Miểu với Tiên Phủ ở Đông Vực mà xem, không tra được sinh linh tới từ bên ngoài đâu…”
La Chinh đúng là đã thử tìm kiếm theo lời Thanh Long. Sự thật đã chứng minh, Thanh Long nói rất chính xác. Hắn không thể nào tra được động Huyền Minh và tháp Tội Ác, còn Tiên Phủ cũng chẳng thể tra được gì trong ký ức, nhưng hắn lại có thể tra được mộ Tiên Thiên Miểu!
Nguyên nhân này không cần Thanh Long giải thích, La Chinh cũng có thể đoán6được. Tuy Thiên Miểu Tiên Nhân cũng là võ giả của Thượng Giới, nhưng lại là võ giả ở đây, sinh ra ở Đại Thế Giới này, cho nên La Chinh có thể tra ra được.
Tuy nhiên, tòa Tiên Phủ và tháp Tội Ác đều là thứ đến từ bên ngoài, thế nên La Chinh không tra ra được.
Ngay cả người thanh niên mang La Yên đi kia, La Chinh cũng thử tra xét nhưng không thấy…
Không tra được tin tức thì La Chinh cũng tạm thời không quan tâm nữa. Theo mệnh lệnh của bạch mi đạo nhân, tứ đại thần quốc bắt đầu cấp phát máu rồng.
La Chinh nhìn thấy một vài cường giả Sinh Tử Cảnh liên tục lấy những chiếc bình nhỏ rồi phát cho từng thiên tài cấp Thần.
Giải trừ xong lời nguyền của thánh0hải Thiên Vũ, võ giả Hư Kiếp Cảnh vẫn khó có thể tiến vào trong đó. Vì lực huyết tế còn sót lại cũng đủ để khiến võ giả Hư Kiếp Cảnh khó có thể đi thêm bước nào nữa mà cuối cùng còn sẽ bị giam cầm đến chết ở thánh hải Thiên Vũ, cho nên trước khi bước vào, mỗi một võ giả Nhân tộc đều phải dùng một giọt máu Chân Long!
Bản thân máu Chân Long đã là thứ đại bổ với mỗi võ giả, sau khi dùng có thể tăng cường độ thân thể của mình lên, khiến khí huyết có chứa một ít sức mạnh của Chân Long. Nhưng với những võ giả cấp bậc này thì một chút sức mạnh kia cũng chỉ cực kỳ bé nhỏ, quan trọng nhất vẫn là lợi dụng7máu Chân Long để ngăn cản lực huyết tế của thánh hải Thiên Vũ.
Chiều dài của mỗi con Chân Long đều lên đến mấy nghìn dặm, và có thể sánh ngang với một đại lục, nhưng lại chẳng là thứ gì quý hiếm trong Thượng Giới. Nếu không, hồi La Chinh đi vào Chân Long giới cũng sẽ không được phát máu Chân Long.
Chỉ là không hiểu làm sao tứ đại thần quốc lại có thể lấy được máu Chân Long, có lẽ cũng là từ con đường Nghịch Linh mà ra.
La Chinh cũng được phát một giọt máu Chân Long.
Máu Chân Long là thứ vô cùng quý hiếm với các võ giả Hạ Giới, nhưng lúc La Chinh bắt lấy cái bình nhỏ kia thì khuôn mặt lại hiện ra nụ cười quái dị. Máu Chân Long chứa trong thân thể hắn có lẽ còn nhiều hơn những người khác nhiều, huống chi trong cơ thể La Chinh còn có tinh huyết Chân Long!
Máu rồng thì đều quý giá, nhưng tinh huyết Chân Long còn quý hơn nhiều. Vì máu rồng có thể nhanh chóng ngưng đọng được nhưng tinh huyết Chân Long thì gần như không thể, dùng một giọt là ít đi một giọt. Cho dù trong Chân Long giới thì muốn lấy một giọt tinh huyết Chân Long cũng là một việc không dễ dàng.
Sau khi một vài võ giả lấy được máu rồng thì thậm chí còn gấp đến mức không chờ nổi mà nuốt một hơi hết luôn.
Tuy máu rồng này không có tác dụng quá lớn với La Chinh, nhưng hắn vẫn hấp thu chúng như những người khác.
Chỉ chốc lát sau, các võ giả trên quảng trường đã bắt đầu sôi nổi hẳn lên, bọn họ biết rằng sẽ phải xuất phát ngay.
Giống như lời Yến Vương đã nói vậy. Võ giả thăm dò thánh hải Thiên Vũ đều phải đi theo đội của mình, bọn họ đều tụ tập lại với nhau theo tốp năm tốp ba.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền tới: “Thiên Hành huynh! Lần thăm dò bí cảnh này, ngươi có thể gia nhập đội của ta không!”
La Chinh vừa quay đầu lại đã phát hiện ra người nói chuyện chính là Thái tử của thần quốc Thiên Phong được gọi là “Trác Nhi”. Bây giờ La Chinh đã biết, thần quốc Thiên Phong chính là thiên hạ của Lục thị, còn Thái tử thần quốc này tên là Lục Trác.
Được Thái tử thần quốc mời, coi như thể diện của La Chinh cũng đủ lớn.
Chỉ là nói đi cũng phải nói lại, thực lực mà La Chinh bày ra cũng đủ chấn động, có ai không hy vọng hắn gia nhập đội cùng mình?
Tuy rằng tứ đại thần quốc đã thăm dò rất nhiều năm nên cũng đã có độ hiểu biết nhất định với bốn bí cảnh lớn này, nhưng trong các bí cảnh vẫn còn rất nhiều nguy hiểm không thể biết trước. Trong đội có thêm một cường giả như La Chinh thì tất nhiên khả năng chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều.
Đối mặt với lời mời của Lục Trác, La Chinh chỉ cười nhẹ rồi nói: “Xin lỗi, ta đã nhận lời mời của Yến Vương.”
“Yến Vương? Chu Tri Hoa?” Lục Trác khẽ cau mày.
Giọng nói hắn vừa dứt thì Chu Tri Hoa cũng đã mang theo đám người Nguyệt Doanh đi đến chỗ La Chinh. Yến Vương vỗ nhẹ lên bả vai La Chinh, rồi nói với Lục Trác: “Đúng vậy, La Chinh đã gia nhập đội của ta, ngươi đã chậm một bước!”
Ánh mắt của Lục Trác nhẹ nhàng lóe lên, hiện ra vẻ tiếc nuối. Thật ra trong lòng hắn đã sớm biết, có lẽ bản thân mình rất khó để mời được La Chinh. Tuy La Chinh không phải võ giả xuất thân từ thần quốc Hắc Thiết, nhưng lúc này lại đại diện cho thần quốc Hắc Thiết xuất chiến nên Lục Trác cũng chỉ định đến thử vận may mà thôi.
“Quá lợi hại, La Thiên Hành!” Nguyệt Doanh tới gần La Chinh, khuôn mặt lại hiện ra nụ cười kích động.
Tuy rằng trước đây bọn họ đã biết thực lực của La Chinh không phải là yếu, thậm chí còn từng so đấu với La Chinh, nhưng bọn họ cho rằng lúc đó La Chinh đã bày ra ít nhất tám phần thực lực rồi! Trước mặt bọn họ, cùng lắm thì La Chinh cũng là chỉ che giấu hai phần thực lực mà thôi.
Chỉ là thật không ngờ La Chinh lại mạnh mẽ đến mức này. Không chỉ đè bẹp những thiên tài mạnh nhất trong tứ đại thần quốc mà còn khiến đại năng Thần Hải Cảnh bị thương, đã thế người bị thương còn là Chiến Đế Đại Vũ - người xuất sắc trong những đại năng Thần Hải Cảnh!
Nếu không phải chính mắt bọn họ nhìn thấy cảnh tượng ấy thì có nói ra cũng không ai dám tin.
Cho nên ánh mắt của đám Nguyệt Doanh nhìn về phía La Chinh lúc này đã hoàn toàn thay đổi, đặc biệt là Nguyệt Doanh, trong đôi mắt nàng chỉ còn lại sự sùng bái cuồng nhiệt!
Có thể cùng một đội với La Chinh, với bọn họ đã là một việc cực kỳ may mắn. Nói như vậy, hành trình đến thánh hải Thiên Vũ của bọn họ cũng sẽ thu hoạch được kha khá.
La Chinh lại thản nhiên gật đầu: “Được rồi, khi nào chúng ta xuất phát?”
“Bây giờ đã có thể xuất phát.” Yến Vương khẽ cười nói: “Dựa theo quy tắc thì ngươi đã thắng những kẻ khiêu chiến của ba thần quốc kia nên thần quốc Hắc Thiết đã trở thành những người đầu tiên bước vào thánh hải Thiên Vũ. Nhưng thực ra mấy cái thứ tự trước sau này cũng không quan trọng.”
Đang nói chuyện thì Thái tử thần quốc - Chu Ninh lại dẫn theo mấy người bay đi, xuất phát vào trong thánh hải Thiên Vũ theo dòng sông Tây Long.
“Nếu đã vậy thì chúng ta cũng xuất phát thôi!” La Chinh gật đầu. Lăn lộn một vòng trong thần quốc, mục đích quan trọng nhất của hắn là thánh hải Thiên Vũ. Cuối cùng thì bây giờ cũng có thể bước vào trong đó rồi.
Sau khi nói xong, La Chinh, Yến Vương và đám người Nguyệt Doanh cũng phi thân lên, bay thẳng đến thánh hải Thiên Vũ.
Sóng biển thánh hải Thiên Vũ đổ nhào về phía bờ biển từng cơn, từng cơn, trong ánh sáng vàng tươi ẩn chứa lực huyết tế không nhỏ. Trong khoảnh khắc La Chinh vừa mới tiến vào thánh hải Thiên Vũ, hắn đã cảm nhận được một luồng sức mạnh trôi dạt vô định bao bọc bản thân lại.
“Đây là lực huyết tế sao?” Mắt La Chinh hơi lóe sáng.
Dưới ảnh hưởng của lực huyết tế ở đây, tốc độ bay của La Chinh rõ ràng đã chậm lại. Tốc độ của La Chinh giảm bớt một chút, nhưng tốc độ của Yến Vương, Nguyệt Doanh thì càng chậm đi nhiều hơn.
Mà bọn họ càng không ngừng đi về phía trước thì lại càng cảm nhận được trong thánh hải Thiên Vũ như có một bàn tay to vô hình, đưa bọn họ vào trong biển!