Nếu Lưu Tú đã dám uy hiếp mình như vậy thì hẳn là con trùng ăn khoáng thạch này ắt phải ẩn giấu bí mật gì đó.
Thế nhưng La Chinh vẫn thản nhiên cười, ánh mắt lướt qua đám người vây xem, nhìn thẳng vào người Lưu Tú: “Chết chắc? Làm sao mà chết chắc?”
Lưu Tú nhìn chằm chằm vào con trùng ăn khoáng thạch để đánh giá. Hắn thật sự không ngờ La Chinh lại có thể tay không mà bắt được trùng ăn khoáng thạch, cho dù con trùng ăn khoáng thạch này chỉ là trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá mà thôi. Sau khi đánh giá xong, Lưu Tú mới lên tiếng: “Hằng năm, những con trùng ăn khoáng thạch này đều do chính các đại năng Thần Hải Cảnh đi bắt! Từ khi nào2lại đến lượt một nhân vật như ngươi!”
La Chinh liền quay sang nhìn Yến Vương, Yến Vương cũng gật đầu, lập tức nói cho La Chinh biết: “Số lượng trùng ăn khoáng thạch không nhiều lắm, mỗi năm cũng chỉ có tầm ba bốn mươi con. Cho dù là cường giả Sinh Tử Cảnh thì cũng khó có thể bắt được những con trùng ăn khoáng thạch này, thông thường đều do đại năng Thần Hải Cảnh của tứ đại thần quốc đích thân ra tay.”
“Con sâu này rất quan trọng sao?”
Theo suy nghĩ của La Chinh, trùng ăn khoáng thạch này khá kỳ lạ, nó có thể ăn khoáng thạch mà sống, càng lợi hại hơn nữa là phản ứng nhạy bén không gì sánh được của nó. Khi La Chinh xuyên qua không gian thì đối thủ9thường hầu như không có thời gian để phản ứng, vậy mà con sâu này lại có thể tránh thoát.
Nhưng những thứ này căn bản không đáng giá để đại năng Thần Hải Cảnh tự mình ra tay! Có thể khoáng thạch trong bụng trùng ăn khoáng thạch có chút giá trị, song làm sao có thể lọt vào mắt của đại năng Thần Hải Cảnh?
“Đúng.” Yến Vương cười cười, lập tức giải thích cho La Chinh, “Loài trùng ăn khoáng thạch này có một bản lĩnh đặc biệt, nó có thể cắt được bất kỳ chiếc lá nào trên đại thụ!”
“Thế thì làm sao?” Vẻ mặt La Chinh vẫn buồn bực mà nói.
Yến Vương cũng biết La Chinh sẽ hỏi như thế, nên cũng tiếp tục giải thích: “Trên tầng ba mươi, thông thường phải là võ giả6Sinh Tử Cảnh mới có thể tiến vào, nguyên nhân là do có thể gặp phải trùng ăn khoáng thạch. Nếu gặp phải trùng ăn khoáng thạch thì võ giả Hư Kiếp Cảnh sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như thực lực không quá mạnh mẽ thì thường cũng sẽ không đề nghị võ giả Hư Kiếp Cảnh tiến vào trong đó!”
“Mà từ tầng bốn mươi trở lên thì phải là đại năng Thần Hải Cảnh mới có thể đi vào. Bởi vì trong những chiếc lá ở tầng bốn mươi rất có thể sẽ gặp phải trùng ăn khoáng thạch màu tím!” Yến Vương chậm rãi giải thích với La Chinh, “Trùng ăn khoáng thạch màu tím là trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá đã trưởng thành, thực lực càng mạnh hơn nhiều.”
“Trọng điểm là0ở chỗ, từ tầng thứ bốn mươi lăm đến tầng bốn mươi bảy, cũng chính là tầng cao nhất, có ẩn chứa một vài khoáng thạch vô cùng nghịch thiên. Trong đó, loại khoáng thạch quan trọng nhất là ‘Hồn Hạch’. Loại khoáng thạch này vô cùng quan trọng đối với tứ đại thần quốc chúng ta! Từ mức độ nào đó mà nói thì cũng có thể được coi là thứ quan trọng nhất! Thế nhưng, ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể đào được chiếc lá của ba tầng trên cùng!”
“Ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể đào được chiếc lá ở tầng cao nhất ư?” Đồng tử của La Chinh hơi co lại.
Thực lực của đại năng Thần Hải Cảnh thì La Chinh cũng đã từng thấy vài lần, lần7gần đây nhất chính là lúc Chiến Đế Đại Vũ ra tay. Sức mạnh từ một quyền của hắn đã bị La Chinh dời đi, trực tiếp hủy diệt một loạt núi non!
Đại năng Thần Hải Cảnh có thực lực cỡ đó mà cũng không thể khai thác được chiếc lá ở tầng trên cùng, điều này thật sự khiến La Chinh hơi hoảng.
Có điều, chuyện này cũng coi như là bí mật công khai của tứ đại thần quốc. Biểu cảm trên mặt một số thiên tài cấp Thần ở đây không có gì biến đổi, ngược lại, mấy người mới tới lần đầu như Hỏa Thần và Hỏa Doãn Nhi thì trên mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Bọn họ chưa từng thăm dò thánh hải Thiên Vũ nên mặc dù biết rõ bốn bí cảnh, nhưng không rõ rốt cuộc cả bốn bí cảnh này đã xảy ra chuyện gì.
“Đại năng Thần Hải Cảnh không thể đào được những chiếc lá từ tầng bốn mươi lăm đến tầng bốn mươi bảy, nhưng chân của con trùng ăn khoáng thạch này lại có thể!” Yến Vương mỉm cười, lập tức nói thêm, “Khả năng tìm được Hồn Hạch trong cơ thể của trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá thường hoạt động ở tầng ba mươi không lớn. Tuy nhiên, mỗi lần bí cảnh Vũ Hoàng mở ra, dù là trùng ăn khoáng thạch xanh lá hay trùng ăn khoáng thạch màu tím thì cuối cùng cũng đều bị giết sạch. Hiện tại huynh đã hiểu chưa?”
Sau khi nghe Yến Vương nói xong, La Chinh rốt cuộc cũng hoàn toàn hiểu rõ.
Thì ra đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể khai quật được chiếc lá trên ba tầng cao nhất. Không thể phá được lá, nhưng nhu cầu về “Hồn Hạch” lại cấp bách, thế nên bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào những con trùng ăn khoáng thạch này. Vì vậy, mỗi năm họ lại lùng bắt một phen, vừa để “đuổi côn trùng” trên cây mỏ khoáng, vừa để tìm Hồn Hạch trong cơ thể chúng...
“Nhưng các Chiến Hoàng, Chiến Đế cũng không quy định người khác không được săn giết trùng ăn khoáng thạch mà nhỉ?” La Chinh bỗng nhiên hỏi ngược lại.
Yến Vương lắc đầu, trả lời: “Không.”
Trên thực tế, võ giả Hư Kiếp Cảnh bình thường căn bản cũng không thể bắt được trùng ăn khoáng thạch. Cho dù là thiên tài cấp Thần hàng đầu, cho dù những người dũng mãnh như Hỏa Doãn Nhi, tiểu quái vật thì cũng rất khó có thể bắt được trùng ăn khoáng thạch.
E rằng chỉ có một vài cường giả có thực lực đứng đầu Sinh Tử Cảnh và đại năng Thần Hải Cảnh mới có cơ hội bắt được trùng ăn khoáng thạch.
Mà những cường giả Sinh Tử Cảnh và đại năng Thần Hải Cảnh đó lại cùng hành động với nhau, thế nên bọn họ cũng sẽ không nhàm chán đến mức đặt ra cái quy định này.
“Nếu đã không có quy định không cho chúng ta bắt trùng ăn khoáng thạch, vì sao ta không thể động vào con trùng ăn khoáng thạch này?” La Chinh đột nhiên nhìn sang Lưu Tú, trong ánh mắt lộ ra hàn quang lạnh lẽo.
Bị ánh mắt của La Chinh nhìn chằm chằm như vậy, Lưu Tú cũng không nhịn được mà giật mình. Người này, ngay cả cha gã còn không sợ thì sao có thể sợ một Thái tử thần quốc như gã?
Nhưng thấy La Chinh bắt được một con trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá, trong lòng Lưu Tú cũng tràn đầy sự không cam tâm, gã nói một cách uy hiếp: “Hừ! Cho dù ngươi lấy được một miếng Hồn Hạch từ trong bụng con trùng ăn khoáng thạch này thì sợ rằng ngươi cũng chẳng có gan dám chiếm làm của riêng!”
Đối với lời cảnh cáo của Lưu Tú, La Chinh chỉ cười nhẹ một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, một thanh trường kiếm bắn ra từ trong nhẫn tu di của hắn. Sau khi nắm trường kiếm trong tay, hắn liền chém một nhát về phía bụng của con trùng ăn khoáng thạch này! Cái hắn quan tâm chính là Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong bụng của con trùng ăn khoáng thạch!
Lân giáp của trùng ăn khoáng thạch này có sức phòng ngự cực kỳ kinh người, một kiếm này chỉ chém nát một hàng mà thôi. Khi kiếm thứ hai đánh tới thì mới chém đứt bụng của con trùng ăn khoáng thạch này ra.
“Leng keng!”
Sức ăn của trùng ăn khoáng thạch này lớn kinh người. Lúc bụng của nó bị La Chinh chém đứt thì lập tức tuôn ra đủ loại khoáng thạch, ước chừng phải tâm tầm hai, ba trăm viên!
Mấy trăm thiên tài cấp Thần vây xem đều kinh ngạc nhìn bụng con sâu đang không ngừng tuôn khoáng thạch ra. Mặc dù trong đó có không ít khoáng thạch vô cùng quý giá, nhưng giờ khắc này cái mà bọn họ quan tâm nhất là có thể tìm được “Hồn Hạch” hay không. Đó mới là thứ quan trọng liên quan đến tứ đại thần quốc!
Trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá thường rất ít khi hoạt động ở tầng trên cùng của cây mỏ khoáng. Cho dù là trùng ăn khoáng thạch màu tím thì khả năng tìm được Hồn Hạch trong bụng nó cũng rất nhỏ chứ huống chi là trùng ăn khoáng thạch màu xanh lá?
Mấu chốt là trong thời gian một năm, cho dù một số trùng ăn khoáng thạch có nuốt được “Hồn Hạch” từ trong chiếc lá ở tầng trên cùng thì sau đó nó cũng tiêu hóa hết...
Trừ phi trước khi bí cảnh Vũ Hoàng mở ra chưa lâu, một con trùng ăn khoáng thạch màu tím hoặc màu xanh lá bay lên những chiếc lá tầng bốn mươi lăm trở lên, đào ra một miếng Hồn Hạch rồi nuốt vào bụng, sau đó chưa kịp tiêu hóa hết. Lúc này, nếu nó bị đại năng Thần Hải Cảnh bắt được thì bọn họ mới có thể thu được một miếng Hồn Hạch!
Từ đó có thể thấy, Hồn Hạch này thật sự quá mức quý giá. Thông thường dù tốn cả vài năm, giết mấy trăm con trùng ăn khoáng thạch thì cũng khó mà lấy được một miếng Hồn Hạch.
Sau khi khoáng thạch trong bụng trùng ăn khoáng thạch tuôn hết ra ngoài theo dịch lỏng trong cơ thể nó thì trong mắt Yến Vương hiện lên vẻ thất vọng. La Chinh chỉ mỉm cười: “Sao? Không có Hồn Hạch?”
Yến Vương gật đầu, trả lời: “Không có!”
Thật ra La Chinh không để ý lắm. Một mặt hắn không hiểu rõ tác dụng của Hồn Hạch này, mặt khác hiện tại hắn chỉ đang chuyên tâm tìm kiếm Sinh Mệnh Nguyên Thạch, chẳng hơi đâu phân tâm đi để ý những thứ khác.
Trong bụng của con trùng ăn khoáng thạch này mặc dù không có Hồn Hạch nhưng lại có không ít Sinh Mệnh Nguyên Thạch, như vậy La Chinh cũng đã thỏa mãn rồi.
Ánh mắt hắn lóe lên, cười nói với Nguyệt Doanh bên cạnh: “Làm phiền ngươi giúp ta trao đổi những thứ này.”
Hai mắt Nguyệt Doanh hơi trợn lên rồi lại bĩu môi nói: “Bẩn như thế!”
Chuyện dơ bẩn này tất nhiên sẽ không để cho nữ nhân làm, thế nên La Chinh lấy từng viên, từng viên khoáng thạch ra khỏi dịch thể của con trùng ăn khoáng thạch này rồi xử lý.