Thời điểm lấy được cuốc Hắc Tinh, La Chinh có chút thất vọng. Nhưng chẳng qua cái này đã là cuốc đào mỏ thì vốn cũng nên dùng đúng với chức năng đào mỏ quặng của nó.
Lần này lấy được Sinh Mệnh Kết Tinh, mục tiêu quan trọng nhất của La Chinh trong chuyến đi này coi như đã hoàn thành.
Lần này thật vất vả mới lấy được cuốc Hắc Tinh, đương nhiên hắn sẽ khai thác nhiều một chút...
Lúc hắn đứng trên phiến lá tìm kiếm mục tiêu tiếp theo thì nghe thấy lời nói khách sáo của Chu Hoàng: “Thiên Hành, lần này ngươi lấy được cuốc Hắc Tinh, ta có chuyện muốn nhờ ngươi!”
Trên thực tế, những võ giả Thần Hải Cảnh đều muốn nói chuyện với La2Chinh. Nhưng bây giờ Chu Hoàng là người có tư cách để nói chuyện với La Chinh nhất.
Hơn nữa, La Chinh đang đứng trên đất của hắn, bây giờ hắn mở lời thì La Chinh nào có lý do để từ chối?
“Quốc chủ cứ nói, đừng ngại. Nếu La Thiên Hành ta có thể làm, tuyệt đối sẽ không từ chối.” La Chinh gật đầu nói, vẻ mặt vô cùng cung kính.
Chu Hoàng vui mừng gật đầu. La Chinh thật sự đối đãi với hắn như Quốc chủ, về sau cũng dễ bàn bạc hơn: “Tứ đại thần quốc chúng ta muốn tiến vào bí cảnh Thiên Thần thì đều cần có một ít khoáng thạch trong phiến lá này, tên là…”
“Hồn Hạch, đúng không?” La Chinh đã nghe Yến Vương9nói qua nên cũng đã đoán ra ngay.
“Đúng vậy. Ở dưới chân ngươi, chếch về bên trái một trượng có một viên Hồn Hạch!” Chu Hoàng cười nói, giọng điệu cũng rất khách khí.
Ở tầng bốn mươi lăm, bốn mươi sáu và tầng bốn mươi bảy đều có không ít Hồn Hạch. Nhưng mà bao nhiêu năm nay, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào con trùng ăn khoáng thạch màu tím. Thế nên mấy năm nay, tứ đại thần quốc cũng chỉ mới có tất cả khoảng trăm viên Hồn Hạch!
Nếu như Hồn Hạch này có thể sử dụng được mãi thì cũng ổn, nhưng trong quá trình sử dụng chúng lại bị hao tổn, ví dụ như năm nay chỉ có thể sử dụng ba6mươi sáu viên Hồn Hạch mà thôi!
Muốn tiến vào bí cảnh Thiên Thần thì nhất định phải sử dụng Hồn Hạch để gắn vào xác của Long mạch tộc. Chẳng qua trong tứ đại thần quốc, các đại năng Thần Hải Cảnh nhiều như vậy nên làm gì có đủ? Cho nên mỗi năm, tứ đại thần quốc vẫn luôn vì vấn đề phân phối Hồn Hạch mà tranh cãi không thôi!
Nhưng có lẽ năm nay không cần tranh nữa...
Trong lòng tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh đều mang tâm tư này, bởi vì tất cả vẫn phải nhờ tên nhóc Hư Kiếp Cảnh này tặng cho!
Theo lời hướng dẫn của Chu Hoàng, La Chinh đi chuyển bước chân, sau đó tìm được một khối khoáng thạch hình tròn.0Hình dạng của khoáng thạch này rất độc đáo, là một hình tròn hoàn mỹ, mỗi lần co vào lại đập nhẹ giống như một trái tim nhỏ đang đập.
“Đây là Hồn Hạch sao? Có được nó, không phải là có tư cách tiến vào bí cảnh Thiên Thần sao?” Mắt La Chinh sáng lên. La Chinh cũng đã đồng ý với Thanh Long, nếu có cơ hội tiến vào bí cảnh Thiên Thần, La Chinh sẽ giúp Thanh Long lấy trứng rồng tổ.
Nghĩ đến đây, La Chinh vung cuốc Hắc Tinh lên, dễ dàng đập nát phiến lá, lấy ra từng viên Hồn Hạch!
Đông đảo các đại năng Thần Hải Cảnh nhìn thấy cảnh này thì trên mặt đều cười tươi như hoa. Chu Hoàng thấy thế liền nói: “Mọi7người nhanh tìm xem dưới chân chỗ nào có Hồn Hạch thì mau đánh dấu lại, tiếp đó sợ là lại làm phiền Thiên Hành nữa rồi!”
Đúng lúc này, La Chinh lại mở miệng nói: “Đợi đã, Quốc chủ, ta còn có một thỉnh cầu.”
Chu Hoàng cười nói: “Thiên Hành, mời nói!”
“Chuyến đi vào bí cảnh Thiên Thần, ta có thể tham gia không?” La Chinh mở miệng hỏi.
La Chinh vừa nói xong thì Lưu Tán ở trong góc bỗng lạnh giọng nói: “Bí cảnh Thiên Thần là nơi quan trọng nhất của tứ đại thần quốc, ngươi là người ngoài, sao có thể cho ngươi vào!”
Trên mặt của nhiều đại năng Thần Hải Cảnh cũng hiện ra vẻ kỳ quái. Từ sau khi bọn họ tìm được cách để vào bí cảnh Thiên Thần thì chưa từng có tiểu bối nào dưới Thần Hải Cảnh đi vào. Bây giờ La Chinh lại mở miệng như vậy, thực sự không thích hợp cho lắm...
Tuy nhiên Chu Hoàng vẫn chưa mở miệng nói gì thì Quốc chủ Thiên Vận lại nói: “Thiên Hành cũng không phải người ngoài, hắn là một thành viên của thần quốc Hắc Thiết. Ngày trước số lượng Hồn Hạch của chúng ta có hạn, nhưng bây giờ có Thiên Hành trợ giúp, vậy có thêm một người cũng không hề gì!”
Quốc chủ Thiên Vận vừa nói xong thì Chu Hoàng cũng hùa theo: “Đúng vậy, tổng số Hồn Hạch trong ba tầng này cộng lại cũng hơn hai trăm viên, thêm một người cũng không đáng kể!”
Chiến Đế Đại Vũ hừ lạnh một tiếng. Mọi người không phản đối thì hắn cũng đành chịu, huống hồ hiện tại còn cần phải trông cậy vào La Chinh để lấy Hồn Hạch!
Nếu các vị Quốc chủ đều cho phép, đương nhiên La Chinh bận rộn làm việc.
Hắn không ngừng rời khỏi phiến lá, không ngừng tiến vào trong cánh cửa chật hẹp kia.
“Nơi này có Hồn Hạch! Tầng bốn mươi sáu này...”
“Trên phiến lá của ta có ba viên!”
“Đào xong rồi thì tới đây đi, bên này cũng có hai viên...”
Từng viên Hồn Hạch không ngừng bị khai quật ra, đồng thời lúc khai quật Hồn Hạch, La Chinh cũng không quên khai quật các khoáng thạch khác. Mỗi một dạng khoáng thạch trong ba tầng này đều có giá trị cực kỳ lớn, vậy nên La Chinh cũng thu từng cái, từng cái vào trong túi.
Các đại năng Thần Hải Cảnh giương mắt nhìn La Chinh thu những khoáng thạch trân quý đó vào tay, lòng mặc dù cũng muốn đòi La Chinh chia cho, nhưng nếu mở miệng thì lại không ổn lắm.
Trong lòng La Chinh đã quyết, Hồn Hạch hắn chỉ cần một viên, còn các khoáng thạch khác, nếu bọn họ muốn thì La Chinh cũng có thể tặng cho. Dù sao thì hắn cũng chỉ là một võ giả Hư Kiếp Cảnh, muốn có chỗ đứng ở thần quốc thì nhất định phải có quan hệ thân thiết với các Chiến Hoàng, Chiến Đế. Người ta cũng đâu thể trơ mắt nhìn La Chinh khai quật bảo vật của họ! Mặc dù bản thân họ không thể tự lấy được...
La Chinh đi qua đi lại không ngừng, các phiến lá ở ba tầng này đều bị La Chinh đập nát từng khối, từng viên khoáng thạch cũng lần lượt bị lấy ra. Lúc La Chinh đi đến tầng trên cùng, bắt đầu khai thác ba phiến lá ở tầng đó thì ánh mắt liền hướng về phía đóa hoa tinh xảo ở nơi này!
Trước đây, khi ở tầng bốn mươi lăm, La Chinh có quan sát đóa hoa thần kỳ này. Không con gì phải nghi ngờ nữa, đóa hoa này hẳn là kết tinh của khoáng thạch nơi đây...
“Đập nát nó đi La Chinh.” Giọng nói của Thanh Long vang lên.
“Đóa hoa này...” Đôi mắt La Chinh bắt đầu đánh giá.
Thanh Long cười ha ha nói: “Đây là Hoa Kiếp của cây đất mẹ.”
“Hoa Kiếp? Cái tên gì vậy?” Ánh mắt La Chinh chợt lóe lên. Đóa hoa này đẹp như thế, nhưng tên lại rất kỳ quái.
“Hoa Kiếp này có thể gia tăng uy lực Thiên Kiếp, tăng cường uy lực của Sinh Tử Kiếp đến mức lớn nhất.” Thanh Long trả lời.
Nghe được lời này, ánh mắt La Chinh đầy kinh ngạc: “Gia tăng uy lực của Sinh Tử Kiếp?”
Bắt đầu từ Sinh Tử Cảnh, các võ giả đều không thể tránh được Sinh Tử Kiếp, nói cách khác là tiểu Thiên Kiếp như Huân đã nói. Cũng chỉ có trải qua mấy lần Thiên Kiếp thì cường giả mới có thể tiến vào Thần Hải Cảnh! Nhưng số mệnh của các cường giả Sinh Tử Cảnh hầu hết đều ra đi dưới Sinh Tử Kiếp!
Cường giả Sinh Tử Cảnh ở tứ đại thần quốc nhiều đếm không xuể, nhưng có mấy ai tiến vào Thần Hải Cảnh được?
Chín mươi chín phần trăm cường giả Sinh Tử Cảnh cuối cùng đều ngã xuống dưới Sinh Tử Kiếp!
Tất cả mọi người đều sợ bởi vì Sinh Tử Kiếp có độ khó quá cao, thế mà Hoa Kiếp này lại thực sự có thể gia tăng độ khó của Sinh Tử Kiếp? Nhất thời La Chinh nghĩ mãi không ra.
Thanh Long thản nhiên nói: “Ở Hạ Giới, tu thành Thần Hải là có thể phi thăng, nhưng ở Thượng Giới, Thần Hải Cảnh lại là một khởi đầu mới, là bước đầu tiên trên hành trình cường giả! Mà tiểu Thiên Kiếp của Sinh Tử Cảnh không chỉ là kiếp nạn, mà còn là thử thách của võ giả! Cho dù là Chân Long giới hay là bất kỳ Đại Giới nào thì tiểu Thiên Kiếp trong Sinh Tử Cảnh đều là cửa ải quan trọng nhất! Mà vượt qua được càng nhiều tiểu Thiên Kiếp thì tiềm lực tương lai cũng càng lớn!”
Võ giả vượt qua năm lần, sáu lần tiểu Thiên Kiếp, trở thành Thần Hải Cảnh thì ở Thượng Giới cũng chỉ là dạng tôm tép.
Mà võ giả vượt qua bảy lần tiểu Thiên Kiếp, trở thành Thần Hải Cảnh thì cũng chỉ thuộc hàng bậc hai mà thôi.
Trong rất nhiều thế lực, võ giả có thể vượt qua tám lần tiểu Thiên Kiếp thì cũng đã đủ để được coi vào hàng đầu, đáng để các thế lực lớn dốc sức bồi dưỡng.
Về phần võ giả vượt qua chín lần tiểu Thiên Kiếp thì thuộc vào dạng vô cùng cao siêu! Nhân vật như vậy, tương lai thể nào cũng sẽ hô phong hoán vũ, trở thành con cưng của thời đại này. Trong một tộc lớn thì cũng phải mất tới một ngàn vạn năm có lẽ mới xuất hiện năm sáu người mà thôi...
Nghe Thanh Long nói vậy, trong lòng La Chinh liền nghiêm túc hẳn lên. Xem ra Thượng Giới cũng không tồn tại cái gọi là thiên tài cấp Thiên, thiên tài cấp Thần nào. Với thủ đoạn của những tộc lớn ở Thượng Giới, muốn võ giả đột phá Thần Hải thì chỉ sợ cũng rất đơn giản, mà Thiên Kiếp lại có ảnh hưởng rất lớn, hoặc là gây ra biến động!
“Nếu đã như vậy, hẳn là Thượng Giới cũng sẽ coi trọng Hoa Kiếp này?” La Chinh hỏi.
Thanh Long cười nhẹ, “Thượng giới không có Hoa Kiếp của cây đất mẹ này. Đây coi như là phúc lợi của võ giả Hạ Giới!”