Theo lý thuyết thì với tu vi hiện giờ của La Chinh vẫn còn cách giai đoạn ngưng tụ chân nguyên rất xa. Nhưng chân nguyên của hắn lại cứ như vậy mà bắt đầu ngưng tụ!
Điều này sao có thể không khiến Thanh Long kinh ngạc!
Cho dù là với Thanh Long có hiểu biết uyên thâm thì cũng hoàn toàn không hiểu tình huống lúc này!
Chân nguyên trong cơ thể La Chinh đang dần dần ngưng tụ, tốc độ vận chuyển càng lúc càng chậm. Ngay lúc này, trong không trung đột nhiên xuất hiện một đám mây đen!
“Mười dặm trời quang, sao lại xuất hiên một đám mây đen quỷ dị như vậy?”
“Quả thực rất kỳ lạ, bầu trời này sao nói biến sắc là biến luôn được vậy?”
“Đám mây đen đó đang lan2rộng ra! Tốc độ lan ra nhanh quá!”
Mọi người thi nhau ngẩng đầu nhìn dị tượng trên bầu trời.
Vốn dĩ bầu trời còn đang là một màu xanh thẳm, nhưng đột nhiên lại xuất hiện từng đám mây đen nhỏ. Mà đám mây đen đó giống như một giọt mực nhỏ rơi vào trong một chậu nước trong vắt vậy. Nó nhanh chóng lan rộng ra với tốc độ không thể tưởng tượng được, chỉ trong nháy mắt, mây đen đã phủ kín đảo Vũ Hoàng!
Giây trước vẫn còn là ban ngày mà giây sau mây đen đã giăng kín, mọi người như đang chìm trong bóng tối, mây đen vẫn đang nhanh chóng lan rộng!
Sau thời gian khoảng mười nhịp thở, mây đen đã bao trùm cả thánh hải Thiên Vũ…
Sau một tuần nhang, mây9đen đã bao trùm cả đại lục thần quốc…
Lãnh thổ rộng lớn của tứ đại thần quốc đều chìm trong bóng tối. Các thành thị lớn trong thần quốc đều thi nhau thắp đèn. Một số người cao tuổi thì đang ngửa mặt, hướng về phía bầu trời mà lầm rầm, cầu nguyện thần linh đừng trút giận xuống…
La Chinh nhìn lên bầu trời đen sì sì kia, đột nhiên hắn cảm nhận được luồng ác ý cực kỳ mãnh liệt! Đó là ác ý đến từ bầu trời!
“Đây chính là tiểu Thiên Kiếp đầu tiên của ta sao?”
La Chinh từng trải qua tiểu Thiên Kiếp một lần. Khi Ninh Vũ Điệp độ kiếp cũng đã xuất hiện dị tượng khổng lồ trên bầu trời, nhưng phạm vi bao phủ cũng chỉ trên Vân Điện mà6thôi. Nhưng không ngờ đám mây đen trước mặt này lại to lớn như vậy, nhìn không thấy điểm cuối. Như vậy cũng có thể tưởng tượng ra được uy lực của tiểu Thiên Kiếp sắp giáng xuống La Chinh!
“Khí thế mạnh quá, đây là Sinh Tử Kiếp của La Thiên Hành!” Chu Hoàng cảm thán một tiếng: “Khí thế này còn mạnh hơn cả những Sinh Tử Kiếp mà đời ta đã từng độ!”
Chiến Hoàng Thiên Phong nhìn thấy cảnh này cũng phải thở dài một tiếng: “Nhìn khí thế này thì làm sao La Thiên Hành có thể vượt qua được?”
Sau khi đột phá Sinh Tử Cảnh, võ giả sẽ bị Thiên Đạo theo dõi, bài xích và giáng Thiên Kiếp xuống. Cho dù là Sinh Tử Cảnh hay Thần Hải Cảnh, thậm chí0là ở cảnh giới cao hơn thì cũng đều phải trải qua những Thiên Kiếp khác nhau!
Thực lực bản thân càng mạnh thì Thiên Kiếp mà ông trời giáng xuống lại càng lợi hại.
Mọi người cũng biết rõ thực lực của La Chinh vượt xa các võ giả cùng cấp, nên nếu hắn tiến lên Sinh Tử Cảnh thì Thiên Kiếp sẽ càng lợi hại!
Nhưng không ai có thể ngờ được rằng Thiên Kiếp của La Chinh lại kinh khủng tới mức độ như vậy. Điều này đã thoát ly khỏi phạm vi tiểu Thiên Kiếp của Sinh Tử Cảnh, thậm chí còn kinh khủng hơn Đại Thiên Kiếp của đại năng Thần Hải Cảnh rồi!
“Đùng đoàng…”
Trong tầng mây đen sì kia đột nhiên phóng ra một tia sáng, tạo thành hình một con rồng khổng7lồ đang không ngừng xoay chuyển. Trong nháy mắt, con rồng chớp đó sáng lên, đại lục thần quốc vốn đen sì một màu bỗng lại sáng như ban ngày! Tất cả mọi thứ dưới bầu trời này, sông núi, thành thị, khuôn mặt người già, cọng lông con chó… trong thời khắc này đều hiện rõ mồn một!
Nhưng ánh sáng này chỉ kéo dài một nhịp thở, chỉ chớp mắt một cái con rồng đó lại ẩn mình trong đám mây dày đặc, trời đất lại lập tức rơi vào trong bóng đen.
“Đùng đoàng…”
Lại một chuỗi âm thanh to lớn nữa truyền đến, lại một lần nữa con rồng kia xé ngang chân trời, ánh sáng lại lóe lên, dường như hận không thể làm sáng lòa đôi mắt của tất cả sinh linh…
Dưới sự dẫn dắt của Nhân tộc, người phàm trong thành thi nhau quỳ xuống bái lạy bầu trời, hy vọng ông trời tha thứ cho tội lỗi của họ, thanh tẩy linh hồn cho họ.
Nhìn uy thế kinh khủng này, La Chinh cũng nuốt một ngụm nước miếng. Trên mặt thậm chí còn lộ vẻ thận trọng! Trong lòng cũng có chút hối hận vì đã uống mật trong nhụy hoa của Hoa Kiếp…
Nếu nói không sợ thì chắc chắn là giả. Cho dù là những đại năng Thần Hải Cảnh kia mà phải đối mặt với uy thế ở mức độ này thì ai ai cũng phải kinh hãi trong lòng!
Tiểu Thiên Kiếp này không phải nhằm vào bọn họ đã khiến bọn họ sợ hãi rồi, mà La Chinh là nhân vật chính của lần Thiên Kiếp này, đây là Thiên Kiếp nhằm vào hắn mà giáng xuống, trong lòng hắn sợ hãi cũng là lẽ dĩ nhiên!
Có điều, sự sợ hãi của La Chinh chỉ duy trì trong một thời gian ngắn ngủi, ngay sau đó, hắn đã nắm chặt nắm đấm, trên mặt lộ rõ vẻ cương nghị.
Đây là kiếp nạn đến từ trời cao!
La Chinh căn bản không có đường lui, Thiên Kiếp này chính là một thử thách dành cho La Chinh, là một bước mà hắn bắt buộc phải đi qua trên con đường võ đạo!
Chỉ có vượt qua bước này, La Chinh mới có tư cách tiến vào Sinh Tử Cảnh, Thần Hải Cảnh, từng bước tiến vào Thượng Giới.
“Ông trời…” Dựa trên những lời Huân nói lúc trước, La Chinh đã biết lẽ trời này chính là trời xanh. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, thản nhiên thốt ra hai chữ: “Đến đi!”
“Đùng, đùng, đùng…”
Tiếng sấm vang vọng khắp đại lục thần quốc càng lúc càng dày, giống như từng bước chân của con rồng chớp chậm rãi di chuyển trên đám mây, từng bước từng bước tiến về phía La Chinh đang đứng trên đảo Vũ Hoàng.
“Doãn Nhi, Thần Nhi, hai người lùi ra phía sau ta!” Chiến Hoàng Thiên Phong nói với Hỏa Doãn Nhi và Hỏa Thần.
Cùng lúc đó, Chu Hoàng cũng bảo Yến Vương và Chu Ninh dựa sát vào mình.
Uy lực của Thiên Kiếp này quá kinh khủng, chỉ một tia phát tán ra có lẽ đã đủ giết chết những thiên tài cấp Thần này rồi.
Những thiên tài cấp Thần khác không có đại năng Thần Hải Cảnh che chở thì cũng chỉ có thể cố gắng trốn đi thật xa…
“Phụ hoàng, La Thiên Hành sẽ không sao chứ?” Nhìn thấy cảnh này, Hỏa Doãn Nhi lo lắng hỏi.
Vấn đề này Chiến Hoàng Thiên Phong cũng không trả lời được. Nếu là một thiên tài cấp Thần bình thường khi độ kiếp thì bọn họ còn có thể dựa vào kinh nghiệm của bản thân để đưa ra chút phán đoán. Nhưng tên nhóc La Chinh này đã hoàn toàn không phải đang trải qua độ kiếp bình thường nữa rồi! Đối với Thiên Kiếp trước mắt, cho dù là bản thân Chiến Hoàng Thiên Phong thì e là cũng không nắm chắc sẽ vượt qua nổi. Vì vậy trong lòng Chiến Hoàng Thiên Phong rất khó để đưa ra câu trả lời lạc quan cho Hỏa Doãn Nhi.
Nhìn thấy phụ hoàng không nói gì, Hỏa Doãn Nhi cũng không hỏi nữa. Trong lòng mỗi người đều đã có một câu trả lời, sao Hỏa Doãn Nhi lại không biết độ khó của Sinh Tử Kiếp này?
Chiến Đế Đại Vũ cũng nở nụ cười lạnh, thầm nói trong lòng: “Ngươi quả nhiên là một thiên tài tuyệt thế! Đáng tiếc bản thân ngươi quá nghịch thiên, ông trời đã muốn ngươi chết thì ngươi không thể không chết, làm gì để cho ngươi phản kháng!”
Trên mặt những đại năng Thần Hải Cảnh khác đều nghiêm nghị, lòng thầm nghĩ: E là La Chinh này xong đời rồi…
“Đùng đoàng!”
Lại một tia chớp nữa xẹt ngang qua đám mây, con rồng đó đã ở ngay trên đầu La Chinh.
Đến rồi ư…
Ánh mắt La Chinh sáng lên, bắt đầu rút từng chút chân nguyên trong đan điền ra. Do chân nguyên đã ngưng tụ lại nên hiện nay rất khó rút ra, rất khó vận chuyển, chỉ có thể làm quen từng chút một! Lâu dần, kinh mạch của La Chinh cũng to hơn võ giả bình thường rất nhiều!
“Chân nguyên hộ thể…”
Một luồng chân nguyên màu tím nhạt bao trùm lấy La Chinh.
Cùng lúc đó La Chinh bắt đầu phóng ý thức của mình ra, kết nối với ngôi sao…
“Sao Chiến Thể…”
Mây đen vốn dĩ đã giăng kín bầu trời thì đột nhiên thấy có hai luồng ánh sáng cắt xuyên tầng mây dày đặc, hòa vào trên người La Chinh!
“Ánh sáng này! Sức mạnh của ngôi sao! La Chinh này tu luyện công pháp gì vậy?” Trên mặt một đại năng Thần Hải Cảnh lộ vẻ kinh ngạc. Vị đại năng Thần Hải Cảnh này là võ giả quán tưởng Tinh, nhưng cho dù hắn quán tưởng thế nào, cho dù có tái hiện được vô cùng chân thật đi nữa thì cũng không thể dẫn động mấy ngôi sao đó được! Hắn hoàn toàn không thể nghĩ ra, rốt cuộc La Chinh đã làm cách nào mà lại được, làm sao có thể dẫn động ngôi sao từ hàng triệu vạn dặm xa xôi! Điều này thực sự quá thần kỳ!
Nhìn ánh sáng trên người La Chinh, phần đông các đại năng Thần Hải Cảnh cũng không biết nói gì. Khi ở sông Tây Long, bọn họ vốn cho rằng La Chinh đã thể hiện hết thực lực của mình. Nhưng bây giờ mới thấy, trên người La Chinh dường như vẫn còn ẩn chứa nhiều sát chiêu lớn…
Rốt cuộc trên người tên nhóc này có bao nhiêu con át chủ bài?