Bách Luyện Thành Thần

Chương 859





Ngay sau đó là thanh thứ hai, thanh thứ ba...

Đám mây vàng do những thanh kiếm kia tạo thành bỗng hóa thành thác lũ lao về phía La Chinh!

La Chinh mở hai chân ra, đứng sừng sững tại chỗ như Định Hải Thần Châm. Hắn nhìn qua làn thủy triều màu vàng kia, trong ánh mắt đầy vẻ kiên định.

“Năm đó khi ta độ Kim Kiếp này đã dùng mất chiến giáp Ma Tâm, hơn nữa còn phải tiêu hao hơn hai mươi vạn viên đá chân nguyên cực phẩm mới thoát được một kiếp. Nay những trường kiếm này còn sắc bén hơn kiếm năm đó ta gặp phải, mà thằng nhóc này lại không có chiến giáp Ma Tâm bảo vệ...” Vị đại năng Thần Hải Cảnh2đã từng vượt qua Kim Kiếp lắc đầu nói.

Chiến giáp Ma Tâm là một chiến giáp hộ thể bán thần khí, là pháp bảo thuộc hàng phòng ngự, giá trị có thể so với thần khí thông thường. Lúc trước, đại năng Thần Hải Cảnh này cũng mượn nó từ chỗ Chiến Hoàng Thiên Phong.

Nghe nói như thế, Chiến Hoàng Thiên Phong bất đắc dĩ cười: “Nếu như chiến giáp Ma Tâm còn thì thật ra ta cũng có thể đưa cho La Thiên Hành mượn. Đáng tiếc...”

Chiến giáp Ma Tâm kia đã bị hỏng từ mấy chục năm trước rồi.

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, dòng lũ màu vàng kia đã lao về phía La Chinh!

“Đến rồi!”

Nhìn qua thanh kiếm thứ nhất, La Chinh đưa tay ra9đỡ, thanh kiếm kia lập tức bị La Chinh bóp nát!

“Rốt cuộc cũng không phải là kiếm thật, chỉ là dùng quy tắc hệ Kim để ngưng tụ thành, dường như sức mạnh còn không bằng thánh khí.” Sau khi bóp nát thanh kiếm thứ nhất, trong lòng La Chinh cũng đã hiểu rõ.

Nhưng tiếp đó, số lượng kiếm lập tức gia tăng chóng mặt. La Chinh không thể nào bóp nát từng thanh một, nên chỉ có thể mặc cho những thanh kiếm này từ bốn phương tám hướng đâm về phía mình!

La Chinh giống như một người không biết bơi, trôi nổi trên dòng sông lớn. Chỉ trong nháy mắt liền bị dìm trong dòng lũ màu vàng này.

“Keng keng keng keng keng...”

Thân thể La Chinh kiên6cố như thánh khí, mỗi thanh kiếm đâm vào người hắn đều hóa thành bụi màu vàng, chúng nhanh chóng hóa thành quy tắc hệ Kim, tiêu tán trong trời đất.

Tuy những thanh kiếm này không cứng rắn như thân thể La Chinh, nhưng mũi kiếm lại vô cùng sắc bén. Mỗi mũi kiếm đều có thể lưu lại một vết cắt cực nhỏ trên người La Chinh. Số lượng kiếm càng ngày càng tăng, nên vết cắt cũng càng lúc càng nhiều, khi vết cắt tích lũy đến một mức độ nhất định thì liền rạch da thịt La Chinh ra, khiến máu tươi cũng theo đó bắn ra tung tóe!

Chống cự đến mức này, La Chinh cũng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, hắn nhắm hai mắt0lại...

Cũng vào lúc này, ở nơi cách xa mấy ngàn dặm về phía tây thần quốc, trên những ngọn núi đang đứng sừng sững bỗng xuất hiện từng luồng kiếm khí vô hình, chúng bắt đầu không ngừng ăn mòn những dãy núi trải dài mênh mông kia!

Một ngọn núi cao mấy nghìn trượng lại xói mòn đi vói tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, giống như có một cái miệng rộng vô hình đang gặm nhấm ngọn núi đó. Trong phút chốc, ngọn núi sừng sững đó đã không còn tồn tại, hóa thành cát bụi bay đi khắp nơi.

Một ngọn núi, hai ngọn núi, ba ngọn núi...

Sau một nén nhang, một vùng núi đã biến mất không dấu vết.

Mà ở trên đảo Vũ7Hoàng, những thanh kiếm màu vàng đó cũng tiêu tán hết.

Đối với những người khác thì có lẽ độ kiếp chính là một lần đứng bên bờ sống chết nên mới được gọi là Sinh Tử Kiếp, nhưng đối với La Chinh thì cũng không hề khó khăn như vậy.

Dù Thiên Kiếp này có uy lực mạnh tới đâu, chỉ cần không chặt đứt liên hệ giữa hắn và Đại Thế Giới thì không thể nào tiêu diệt được hắn!

Thiên Kiếp hủy thiên diệt địa quả thực có tồn tại. Trong Thượng Giới có một số đại năng siêu cấp, khi họ độ kiếp thì uy lực phát ra cũng đủ để hủy diệt một Đại Thế Giới.

Sau khi vượt qua Kim Kiếp này, trên bầu trời lại tiếp tục xuất hiện Phong Kiếp. Không ngờ Ngũ Hành Kiếp thật sự lần lượt xuất hiện...

Nửa canh giờ sau, ngẩng mặt nhìn lên trời xanh vạn dặm, La Chinh hơi chớp mắt: “Rốt cuộc cũng xong rồi?”

Lúc này La Chinh cảm thấy cả người nhẹ nhõm. Trong quá trình độ kiếp, chân nguyên trong đan điền La Chinh vẫn từng bước ngưng tụ lại. Ngay tại lúc La Chinh chuẩn bị đứng dậy rời đi thì trên bầu trời bỗng xuất hiện bóng dáng một bông hoa sen màu trắng tinh! Nhưng đóa hoa sen kia lại mới chỉ là nụ hoa chớm nở, chứ chưa hề nở rộ!

“Đó là cái gì vậy?”

“Sao trên trời lại có thể xuất hiện một đóa hoa sen to như vậy?”

“Đây cũng là Thiên Kiếp ư? Thấy thế nào cũng không giống!”

Trên mặt những đại năng Thần Hải Cảnh tràn đầy vẻ kinh ngạc, ngơ ngác nhìn chằm chằm bóng hoa sen trên bầu trời.

Bọn họ không biết, thế nhưng bạch mi đạo nhân lại vô cùng rõ ràng!

Cho nên khi bạch mi đạo nhân nhìn thấy bóng nụ hoa chớm nở kia thì liền biến sắc, giọng nói cũng run rẩy: “Thật sự xuất hiện, không ngờ trong tiểu Thiên Kiếp lại có hoa sen nở rộ, thật sự có hoa sen nở rộ! Chuyện này... Chuyện này...”

Bạch Nguyệt Dung thấy cảnh này thì đôi mắt xinh đẹp chớp một cái rồi rơi vào trầm tư.

Thông qua một số tài liệu lịch sử tuyệt mật trong Mật Giáo, tất nhiên nàng có thể hiểu được sự tồn tại của hoa sen.

Thiên tài trong Thượng Giới không giống thiên tài dưới Hạ Giới, căn bản không có cái gọi là thiên tài cấp Địa, thiên tài cấp Thiên và thiên tài cấp Thần. Để đánh giá tiềm năng của một vị võ giả, chỉ có thể thông qua độ kiếp. Nói cách khác thì chính là trong quá trình độ kiếp có xuất hiện hoa sen hay không!

Trong tài liệu ghi lại, hoa sen dường như là sản phẩm vượt trên cả Thiên Đạo. Nếu sau khi độ kiếp mà xuất hiện hoa sen thì chứng tỏ võ giả đó có được tiềm lực vượt qua Thiên Đạo.

Đương nhiên, cũng không phải cứ có được hoa sen thì nhất định có thể vượt trên Thiên Đạo. Trong mười vạn Đại Giới, số võ giả có được hoa sen cũng không ít, nhưng suốt một diễn kỷ năm qua, có mấy người có thể vượt trên Thiên Đạo?

“Thế nhưng trong tài liệu lịch sử ghi lại thì bình thường chỉ có trong đại Thiên Kiếp mới xuất hiện hoa sen, vì sao La Chinh lại gặp hoa sen trong tiểu Thiên Kiếp?” Bạch Nguyệt Dung kinh ngạc nhìn La Chinh. Mặc dù nàng ta đối địch với La Chinh, thế nhưng vì có hoa sen xuất hiện, nàng ta cũng càng lúc càng tò mò về La Chinh.

Thế là Bạch Nguyệt Dung liền nói: “Nhưng không biết La Chinh có thể làm nó nở được mấy cánh hoa. Ba cánh, hay là năm cánh?”

Bạch mi đạo nhân lắc đầu, lập tức nói: “Võ giả có thể khiến hoa sen nở được ba cánh hoa thì cũng đủ để trở thành trung tâm của chín thánh địa lớn rồi. Năm cánh? Ha ha, năm cánh đã đủ để tiến vào thánh địa cấp mười, trở thành trung tâm của thế lực hạng nhất trong đó rồi! Thánh nữ, phiền ngươi dùng con đường Nghịch Linh báo chuyện này lên trên!”

Bạch Nguyệt Dung lập tức gật đầu. Nàng thân là thánh nữ Mật Giáo, biết phân rõ nặng nhẹ. Nếu trong lúc La Chinh độ kiếp có thể làm hoa sen nở rộ, vậy mâu thuẫn giữa nàng và La Chinh cũng chẳng là gì…

Nghe thấy lời nói của Bạch Nguyệt Dung, trong lòng những đại năng Thần Hải Cảnh kia cũng chấn động!

Đừng chỉ thấy những đại năng Thần Hải Cảnh này ở thần quốc uy phong như vậy. Có lẽ trong Hạ Giới bọn họ cũng là một nhân vật lớn, nhưng so với những cường giả ở Thượng Giới thì cũng chẳng tính là gì!

Mặc dù bọn họ là Quốc chủ thần quốc cấp bảy cao quý, thế nhưng ngay cả thánh hải Thiên Vũ - một thánh địa cấp tám trong Long mạch tộc mà bọn họ tốn nhiều năm như vậy vẫn chưa hoàn toàn chiếm cứ được! Vậy thánh địa cấp chín sẽ là khái niệm gì? Thánh địa cấp mười là thế nào? Chuyện này quả thực khó có thể tưởng tượng được!

Đúng lúc này, đóa hoa sen màu trắng thuần trên đỉnh đầu La Chinh chầm chậm xoay tròn. Một lúc lâu sau, một cánh hoa trắng muốt chậm rãi bung ra từ trong nụ hoa chớm nở kia!

Trong nháy mắt cánh hoa kia bung ra liền có từng làn gió thơm từ đó bay ra, chui vào mũi mọi người!

“Hoa sen này thơm quá!” Hỏa Doãn Nhi nhịn không được mà khịt mũi ngửi. Mặc dù mùi thơm này hơi nồng, nhưng cũng không gây ngán. Hít mạnh một hơi, mùi thơm kia dường như có thể thấm vào trong linh hồn.

“Cánh thứ nhất.” Bạch Nguyệt Dung cắn môi nói. Từ các tài liệu lịch sử, nàng ta cũng có chút hiểu biết về hoa sen này. Nhưng dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy võ giả làm cho hoa sen nở rộ. Thấy cảnh này, nàng ta lại tha thiết chờ mong, xem hoa sen này có thể nở ra bao nhiêu cánh.

La Chinh đứng sừng sững tại chỗ, nhìn lên bông hoa sen đang xoay tròn trên bầu trời. Nhờ Thanh Long, hắn cũng đã biết hoa sen này đại diện cho cái gì, thế nên lúc này cũng lẳng lặng nhìn đóa sen đang xoay tròn kia, ánh mắt trong veo như nước.

Ngay lúc bông hoa sen kia đang không ngừng xoay tròn thì lại có một cánh hoa nữa bung ra.

“Cánh hoa thứ hai…” Bạch Nguyệt Dung tiếp tục đếm.