Chiếc đèn treo trước cửa là một chiếc đèn canh mộ!
Đèn canh mộ treo ở đây có thể đả thương tất cả các âm hồn, thế nên đại năng Thần Hải Cảnh này ngăn cản đám tiểu bối Hỏa Doãn Nhi là sợ nó làm bọn họ hồn bay phách tán.
La Chinh đứng yên tại chỗ, không hề có ý tự tiện hành động. Hắn đang định kết nối với Thanh Long trong đầu. Đã bao nhiêu năm rồi mà các Chiến Đế Chiến Hoàng này cũng không lấy được trứng rồng tổ trong bí cảnh Thiên Thần. Bây giờ La Chinh muốn có được thì chắc chắn phải nhờ Thanh Long giúp đỡ.
Long mạch tộc và Thanh Long đều là Chân Long tộc, tiếp theo e là hắn cần phải có sự trợ giúp của Thanh Long.
Chỉ có điều, kết nối2một lúc hắn đã có được câu trả lời của Thanh Long. Xem ra vấn đề không lớn, La Chinh cũng yên tâm rồi.
“Mọi người đợi đã. Sau khi chiếc đèn canh mộ này tắt thì hãy vào trong!” Vị đại năng Thần Hải Cảnh đó lại nói với đám người La Chinh.
Sau đó La Chinh nhìn thấy một bóng đen đột nhiên xông thẳng vào trong nghĩa địa với tốc độ không tưởng tượng được!
Trong nháy mắt bóng đen đó xông vào trong, cây đèn canh mộ đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng đẹp mắt, hung hăng lao thẳng về phía linh hồn đó.
“Ánh sáng này cũng chính là một loại tấn công linh hồn!” Lông mày của La Chinh đột nhiên dựng lên, trong Long mạch tộc này quả thật có không ít thứ thần kỳ.
Có điều, bóng7đen đó chính là linh hồn của một đại năng Thần Hải Cảnh. Ngay khi ánh sáng của chiếc đèn canh mộ đó phóng vào hắn thì một phần linh hồn của hắn đột nhiên thay đổi hình dạng, biến thành một tấm chắn, chắn ở phía trước hắn.
“Hóa hồn thành bia đỡ?” Nhìn thấy cảnh này, trên mặt La Chinh lộ ra ý cười.
Linh hồn của vị đại năng Thần Hải Cảnh đó cũng chỉ là Chiến Hồn Cảnh mà thôi, đối phó với chiếc đèn canh mộ này thì cần phải như vậy.
Mà có lẽ với cường độ linh hồn của La Chinh thì có thể trực tiếp đi qua mà không phải chịu tốn thương gì quá lớn…
Sau khi linh hồn của đại năng Thần Hải Cảnh đó xông qua không lâu thì chiếc đèn canh mộ đó đột9nhiên lóe sáng rồi từ từ nhạt dần.
Lúc này linh hồn của những đại năng Thần Hải Cảnh khác mới nối đuôi nhau vào. Còn về đám thanh niên như La Chinh thì đi theo sau cùng.
Nghĩa địa rộng lớn này gần như chiếm cứ toàn bộ đảo Thần Hoàng, từng bia mộ sừng sững hai bên lối đi, trên mặt đất thì dày đặc bụi bẩn.
Đã không biết bao nhiêu năm không có ai đặt chân đến đây rồi, cho dù là người của tứ đại thần quốc thì cũng chỉ dùng thể linh hồn để vào trong này.
“Nơi này chôn vùi hơn trăm vạn thi thể của Long mạch tộc? Đã trôi qua nhiều năm như vậy, những thi thể này phải hóa thành tro cốt từ lâu rồi chứ?” La Chinh lại dùng ý thức nói chuyện với đám5người Hỏa Doãn Nhi.
Không ngờ Hỏa Doãn Nhi còn vô tích sự hơn La Chinh, nàng cũng hoàn toàn không rõ tình hình bên trong, đã thế còn có chút âu lo: “Chiếm cứ thi thể của người khác liệu có quá bất kính không…”
Trong lớp võ giả trẻ tuổi cũng chỉ có Yến Vương có thể trả lời câu hỏi này. Hắn liền nói với La Chinh: “Theo ta được biết thì thi thể mà chúng ta cần chiếm lĩnh không hề ở đây, mà là ở một nơi sâu trong nghĩa địa. Thi thể được chôn dưới những bia mộ này đều là những nhân vật bình thường nên không được xử lý đặc biệt. Đừng nói là thi thể, cho dù là hài cốt thì sau nhiều năm như vậy cũng sớm hóa thành tro bụi, hoàn toàn biến3mất khỏi nhân gian này rồi.”
La Chinh gật đầu. Thi thể thông thường không được xử lý bằng bí pháp thì căn bản không thể vượt qua thời gian hàng ngàn, hàng vạn năm.
Linh hồn của các đại năng Thần Hải Cảnh đi trước dẫn đường, còn phía sau chỉ có hơn chục tiểu bối đi theo.
Mặc dù bốn phía đều âm u, đen sì sì, nhưng mọi người cũng không hề gặp phải nguy hiểm gì.
Sau khi đi được một đoạn thì trước mặt mọi người xuất hiện bậc thang, hai bên bậc thang dựng nên từng đài cao, xếp thành hàng trông như ruộng bậc thang vậy.
Trên mỗi đài cao đều có những căn phòng. Mỗi căn phòng đó chỉ cao cỡ hơn một người, bên trong đặt một cỗ quan tài!
La Chinh ngẩng đầu đếm. Những chiếc đài cao được xếp theo kiểu ruộng bậc thang này có tổng cộng ba mươi tầng. Trong đó, đài cao ở tầng đầu tiên là nhiều nhất, rơi vào khoảng hơn một nghìn, trên mỗi đài cao có ba căn phòng. Còn trên tầng thứ hai tiếp đó, trên mỗi đài cao đều có hai căn phòng. Cứ như vậy tiến lên, càng lên cao thì số đài cao càng ít, số lượng căn phòng và quan tài cũng theo đó giảm đi.
Rất nhiều linh hồn đều đã đến phía dưới đài cao mà không hề đặt chân lên trên.
Ngay lúc này có một đại năng Thần Hải Cảnh nói với đám người La Chinh: “Thi thể trên các đài cao này được sắp xếp theo địa vị và thực lực. Thi thể ở tầng càng cao thì thực lực tiền thân* càng mạnh. Lần này dẫn các ngươi vào trong bí cảnh Thần Hoàng cũng không hy vọng các ngươi có thể chiếm được thi thể thật mạnh mẽ! Các ngươi chỉ cần cẩn thận với Tịnh Hồn Quang trên các đài cao này là được. Tịnh Hồn Quang này có thể tịnh hóa linh hồn chỉ trong chớp mắt! Với cường độ linh hồn của các ngươi thì không cách nào phản kháng được! Các ngươi phải tự cẩn thận! Một lát nữa khi chúng ta leo lên trên, Tịnh Hồn Quang sẽ sáng, lúc đó các ngươi liền tiến vào đài cao bên cạnh ngay, rõ chưa?”
Đám La Chinh và Hỏa Doãn Nhi nghe được mà câu hiểu câu không nhưng vẫn gật đầu.
Đương nhiên các đại năng Thần Hải Cảnh không hề hy vọng đám tiểu bối này có thể làm được gì đó. Nhưng hiện giờ lại lấy được nhiều Hồn Hạch như vậy nên nhất thời khiến mấy vị Quốc chủ cảm thấy bùng nổ, vì vậy mới dẫn đám Thái tử, Hoàng tử của tứ đại thần quốc vào trong trải nghiệm...
Chỉ có điều, trải nghiệm thì cũng có thể sẽ xảy ra chuyện, vì vậy bọn họ mới đặc biệt dặn dò đám La Chinh một số việc cần chú ý trong bí cảnh Thần Hoàng này.
Ngay khi đại năng Thần Hải Cảnh đó vừa nói xong thì đã có một luồng ánh sáng từ bậc thang trung tâm chiếu xuống!
Từng tầng, từng tầng ánh sáng lóe lên, chiếu thẳng từ bậc thang cao nhất xuống đến bậc thang cuối cùng. Hàng nghìn bậc thang đột nhiên sáng lên mãnh liệt, giống như trước mặt là một cái cầu thang ánh sáng vậy.
Đám đại năng Thần Hải Cảnh thì còn đỡ, vì đây không phải lần đầu tiên bọn họ vào trong nghĩa địa. Nhưng khi đám Hỏa Thần, Hỏa Doãn Nhi và Yến Vương nhìn thấy ánh sáng trên bậc thang này thì sắc mặt ai nấy lập tức lộ rõ vẻ thận trọng.
Những luồng sáng này duy trì trong khoảng hơn mười nhịp thở, sau đó nhanh chóng nhạt đi. Ngay khi chúng bắt đầu nhạt đi thì mọi người liền nghe thấy Chiến Hoàng Thiên Phong ở phía trước ra lệnh: “Mọi người, lên!”
Lúc này tất cả các linh hồn đều không một tiếng động mà nhảy lên bậc thang!
La Chinh cũng nhảy lên, đám người Yến Vương, Hỏa Doãn Nhi theo sát phía sau!
Linh hồn của mọi người đều nhanh chóng leo lên bậc thang, nhưng lại không hề phát ra một tiếng động nào. Bản thân linh hồn vốn cũng không phát ra tiếng, giữa các linh hồn chỉ có thể dùng ý thức để liên lạc với nhau, cho dù có âm thanh thì mọi người cũng không nghe thấy!
Chạy lên bậc thang được hơn mười nhịp thở thì ở bậc thang cao nhất lại đột nhiên phóng ra một luồng ánh sáng. Sau đó ánh sáng này dùng tốc độ cực nhanh lan xuống phía dưới!
“Rút! Lên đài cao!” Ý thức của Chiến Hoàng Thiên Phong phát ra, tất cả mọi người lập tức lao vào đài cao ở hai bên sườn bậc thang!
Sau khi Chiến Hoàng Thiên Phong đứng trên một đài cao ở bên trái thì ánh mắt liền dán chặt vào người Hỏa Doãn Nhi và Hỏa Thần. Trong rất nhiều đứa con của mình thì hắn quan tâm nhất là hai người này, đương nhiên hắn cũng sợ Hỏa Doãn Nhi không kịp lên đài cao, trực tiếp bị Tịnh Hồn Quang tịnh hóa...
Đợt Tịnh Hồn Quang này vừa chiếu xuống thì tất cả mọi người đều đã nhảy lên trên đài cao ở hai bên, không ai xảy ra chuyện.
Hiện giờ mọi người mới chỉ leo lên đến tầng thứ hai, nên lượng đài cao cũng liên tiếp nối đuôi nhau xếp hàng dày đặc. La Chinh liền đánh giá qua chiếc quan tài bên trong căn phòng.
“Thi thể trong quan tài này hoàn toàn không tổn thất gì ư?” Nghĩ đến đây, La Chinh định dùng cảm giác để thăm dò bên trong. Nhưng đáng tiếc là cảm giác của hắn vừa phóng ra liền bị quan tài đó chặn lại.
Khỏi nói cũng biết, quan tài này và Linh Ham kia đều được làm từ cùng một chất liệu, có thể hoàn toàn cách ly cảm giác của thế giới bên ngoài.
Thấy vậy, Yến Vương liền cười nói: “Thực lực của thi thể ở tầng thứ hai quá yếu, có lẽ chỉ tương đương với tu vi Thần Đan Cảnh, có chiếm lĩnh thì cũng hoàn toàn không có giá trị, ít nhất cũng nên chọn thi thể ở các tầng trên!”
La Chinh cười gật đầu. Đại khái hắn cũng hiểu rõ việc dùng thi thể để vào trong bí cảnh Thiên Thần thực sự cần phải chú ý. Trong bí cảnh Thiên Thần, những thi thể quá yếu thì có lẽ đến nửa bước cũng khó đi, vì vậy chuyến chọn thi thể này là vô cùng quan trọng.
Lần này, ánh mắt của La Chinh nhìn lên tầng cao nhất. Không biết rốt cuộc thi thể trên tầng cao nhất mạnh đến thế nào? Là thi thể của đại năng Thần Hải Cảnh sao?