Bách Luyện Thành Thần

Chương 880





Rời khỏi thế giới trong cơ thể này, La Chinh lại trở về bộ não, sau đó giọng nói của Phong Niệm Vân văng vẳng truyền tới.

“Sức mạnh của Hồn Hạch mà ngươi phóng ra trước đây, ta đã ngăn lại toàn bộ, nhưng hiện tại thì không có vấn đề gì nữa rồi.”

Vào lúc này, từng luồng sáng màu xám tro liền thấm vào thân thể của Phong Niệm Vân. Linh hồn của La Chinh đang ở trong bộ não nên cũng từ từ cảm nhận được!

Vào thời điểm này, sắc mặt đám người Chu Hoàng, Chiến Hoàng Thiên Phong đều vô cùng u ám.

Bầu không khí trên đài cao vô cùng áp lực!

Thời gian càng dài, hy vọng cũng càng xa vời. Bọn họ đã2chờ ở chỗ này hai canh giờ, nhưng vẫn không có bất kỳ tin tức gì của La Chinh.

Trong lòng mọi người cũng hiểu, có lẽ linh hồn của La Chinh đã sớm tiêu tan, chẳng qua bọn họ không muốn thừa nhận mà thôi.

“Ôi, chuyến này không nên thăm dò bí cảnh Thiên Thần, không lấy trứng rồng tổ mới phải! Điểm chết người nhất là lại còn đưa La Thiên Hành đi cùng! Một khi hắn chết, chúng ta...” Một vị đại năng Thần Hải Cảnh rầu rĩ nói.

“Bỏ qua bí cảnh Thiên Thần? Hừ! Đốc công nhất định không vui!” Một vị đại năng Thần Hải Cảnh khác vặn lại.

“Đốc công có gì mà không vui? Mặc dù trứng rồng tổ rất quan trọng,7nhưng chẳng lẽ La Thiên Hành không quan trọng sao? Huống hồ trứng rồng này cũng không phải một năm thì hai năm là có thể lấy được, chẳng phải sang năm vẫn còn cơ hội ư?”

“Quả thật là có cơ hội. Có điều, bản thân La Chinh lại cứ muốn đi vào bí cảnh Thiên Thần...”

Mấy vị đại năng Thần Hải Cảnh cứ thế đứng ở tầng trên cùng mà tranh cãi.

“Đừng nói nữa!”

Ngay sau khi cuộc tranh cãi này nổ ra, Chiến Hoàng Thiên Phong không nhịn được mà hét lên. Tuy rằng đều là đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng vẫn không thể nghi ngờ quyền uy của mấy vị Quốc chủ. Cho nên Chiến Hoàng Thiên Phong vừa hét lên một câu như9thế, các đại năng Thần Hải Cảnh kia cũng ngậm miệng lại.

“Ta đi chiếm thi thể ở tầng mười hai! Sau đó xuất phát về phía bí cảnh Thiên Thần!” Tâm tình của Chiến Hoàng Thiên Phong vốn đã rất tồi tệ, nên khi nghe mấy tên này tranh cãi ầm ĩ ở đây thì tất nhiên bực bội kinh khủng.

Nghe phụ hoàng nói phải rời đi, Hỏa Doãn Nhi lại nói: “Phụ hoàng, hay là chúng ta đợi thêm một chút?”

Mặc dù thi thể mà Hỏa Doãn Nhi chiếm giữ là của người khác, nhưng Chiến Hoàng Thiên Phong vẫn có thể nhận thấy nét đau thương trong mắt nàng. Hắn cũng thở dài một hơi: “Ôi, Doãn Nhi, La Chinh... e là đã mất mạng5rồi.”

Tuy rằng mọi người không biết rõ tình hình trong thân xác cô gái kia, nhưng vị đại năng Thần Hải Cảnh vừa chết đã nói rõ tất cả. Đến đại năng Thần Hải Cảnh ẩn náu trong thi thể mà thi thể còn bị thiêu nứt ra, linh hồn trực tiếp bị hòa tan.

Cô gái này thật lợi hại, dù thế nào thì đây cũng là thi thể của Long mạch tộc, vậy mà hai mắt nàng ta cứ thế thiêu hủy nó!

Hỏa Doãn Nhi mím môi, trên mặt hiện lên vẻ quật cường, nàng cũng nói: “Cha, con muốn thăm dò một phen!”

“Không được!” Chiến Hoàng Thiên Phong kiên quyết cự tuyệt yêu cầu của Hỏa Doãn Nhi. Thảm trạng vừa rồi của vị đại3năng Thần Hải Cảnh kia còn sờ sờ ngay trước mắt, sao hắn có thể để cho con gái mình đi chịu chết?

“Tỷ tỷ, bỏ cuộc đi thôi.” Hỏa Thần lắc đầu nói với Hỏa Doãn Nhi.

Hỏa Doãn Nhi không tỏ rõ thái độ, nàng chỉ nhìn cột đá cách đó không xa, không biết đang nghĩ gì.

Hiện tại trong số những người ở đây chỉ có Chu Hoàng, Chiến Hoàng Thiên Phong và Chiến Đế Đại Vũ là vẫn còn trong hình thái linh hồn. Sau khi quan tài thủy tinh của cô gái kia bị đập ra, bọn họ sợ có chuyện ngoài ý muốn nên đều chọn tiến vào tầng mười hai.

Chỉ chốc lát sau, ba vị Quốc chủ đều tự chọn được một thi thể ở tầng mười hai rồi lại lần nữa trở về tầng mười ba.

“Đi thôi, chúng ta xuất phát!” Chiến Hoàng Thiên Phong ra lệnh.

Tuy rằng mọi người cảm thấy không đành lòng, nhưng quả thực bọn họ cũng chẳng làm được gì khác, chỉ có thể đi bí cảnh Thiên Thần trước...

Con đường thông đến bí cảnh Thiên Thần nằm ở đằng sau khu nghĩa địa này, chỉ cần đi xuống từ một bên cầu thang khác là được. Nhưng ngay vào lúc vòng qua cột đá để chuẩn bị rời đi thì đột nhiên Hỏa Doãn Nhi lại tiến tới gần cột đá!

“Tỷ tỷ!” Thấy cảnh tượng này, Hỏa Thần hét to một tiếng.

Hành động của Hỏa Doãn Nhi lập tức kinh động tới những đại năng Thần Hải Cảnh đằng trước.

Cùng lúc đó, thân hình của Chiến Hoàng Thiên Phong giống như một mũi tên nhọn, lao nhanh về phía Hỏa Doãn Nhi!

Đứa con gái này luôn luôn nghe lời hắn, nhưng hiện tại quả thực lại muốn làm chuyện hồ đồ. Trước hết không nói đếm chuyện La Chinh đã chết thật hay chưa, chỉ riêng chuyện Hỏa Doãn Nhi tới gần thân xác của cô gái kia thôi thì chắc chắn đã là đường chết!

Chẳng qua trong lòng Hỏa Doãn Nhi chỉ cảm thấy tiếc nuối. Nàng nghĩ La Chinh không thể chết ở chỗ này. Còn bí ẩn trên người cô gái này thì nàng quả thực cũng muốn tìm hiểu một phen.

“Doãn Nhi! Đứng lại cho ta!” Chiến Hoàng Thiên Phong giận dữ hét lên.

Đối mặt với phụ hoàng đang giận dữ, Hỏa Doãn Nhi lại như mắt điếc tai ngơ, đứng thẳng ở trước mặt cô gái kia, thản nhiên hỏi: “Ngươi, ngươi đã làm gì La Thiên Hành rồi?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Chiến Hoàng Thiên Phong liền thầm tức giận mắng đứa con gái này của mình quá mức ngây thơ. Có điều, cô gái kia hình như cũng không mở hai mắt ra, hy vọng cô ta buông tha Hỏa Doãn Nhi! Lúc này Chiến Hoàng Thiên Phong cũng chỉ còn cách Hỏa Doãn Nhi có hai ba trượng, còn những đại năng Thần Hải Cảnh khác đều đã vòng trở lại, đi theo sau lưng Chiến Hoàng Thiên Phong.

Vào lúc này, những luồng sáng màu xám của Hồn Hạch đã bao phủ khắp thân xác Phong Niệm Vân.

“Lại có một con nhóc không sợ chết dám lại gần! Có phải là người tình của ngươi hay không?” Giọng nói thản nhiên của Phong Niệm Vân truyền đến tai La Chinh.

Nữ võ giả ở đây cũng chỉ có một mình Hỏa Doãn Nhi, nên La Chinh liền đáp lại: “Ngươi đừng có động đến nàng ấy!”

Phong Niệm Vân chỉ cười một tiếng, cũng không nói gì.

Lúc này La Chinh đã hoàn tất việc dung hợp. Quyền khống chế thân xác này tạm thời đã nằm trong tay hắn. Hắn thử cử động ngón tay, sau đó lập tức chậm rãi mở hai mắt ra!

Khi đôi đồng tử màu vàng ánh kim lộ ra, trên mặt Chiến Hoàng Thiên Phong càng là vẻ kinh hãi, tốc độ bay lại càng nhanh hơn mấy phần. Hắn muốn đưa Hỏa Doãn Nhi ra khỏi khu vực nguy hiểm.

Mà Hỏa Doãn Nhi lại nghiêm nghị nói: “Tiền bối, xin nói cho ta biết La Thiên Hành hiện tại như thế nào? Chúng ta chỉ là vì...”

Nàng còn chưa nói hết thì một bóng người nhanh chóng xông lại, lập tức lôi nàng từ bên cạnh cột đá ra ngoài!

“Đi! Đi mau! Cô ta lại tỉnh rồi!”

“Rời khỏi nơi này, chúng ta đi bí cảnh Thiên Thần!”

Dù sao thì cô gái này cũng có tu vi là Thần Cực Cảnh, trong Đại Thế Giới này, căn bản là một sự tồn tại có tính hủy diệt, thế nên không ai muốn trêu chọc nàng ta!

Hỏa Doãn Nhi bị Chiến Hoàng Thiên Phong túm lấy, sau đó chạy băng băng xuống phía dưới từ một lối bậc thang khác. Những đại năng Thần Hải Cảnh khác cũng chen lấn để vượt lên trước...

Còn La Chinh, sau khi mở mắt liền nhìn thấy cảnh tượng này thì mặt mày liền ngơ ngác không hiểu chuyện ra làm sao, tại sao họ lại bỏ rơi mình mà chạy mất? Nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì hắn cũng hiểu...

Trước đây, Phong Niệm Vân từng giết một vị đại năng Thần Hải Cảnh, bây giờ mình khống chế thân thể này “thức tỉnh”, đương nhiên đám người này không chạy mới là lạ!

La Chinh không quen thuộc bí cảnh Thiên Thần nên hắn vẫn có ý định đi cùng người của tứ đại thần quốc để tiến vào trong đó, hắn không thể để mình thực sự bị vứt bỏ như vậy. Nghĩ tới đây, La Chinh liền nhanh chóng chạm vào nhẫn tu di, lập tức lấy cuốc Hắc Tinh từ trong đó ra, nhẹ nhàng vung lên, đập vỡ xiềng xích trên hai chân...

Sau đó hắn bắt đầu nhảy xuống từ trên cây cột...

Không hổ là thân xác của đại năng Thần Cực Cảnh! La Chinh cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn, tràn đầy trong thân thể này!

Sức mạnh của chính La Chinh cũng không kém gì người khác, nhưng đó là so sánh với cường giả Sinh Tử Cảnh. Nếu không vận dụng lực vảy rồng thì sức mạnh của bản thân La Chinh cũng chẳng sánh được với đại năng Thần Hải Cảnh.

Thế nhưng hắn vừa mới giẫm lên trên sàn nhà thì lập tức cảm thấy ngực mình trĩu xuống, đồng thời trên mặt cũng hiện lên vẻ kỳ quái. Cấu tạo thân thể của nữ nhân và nam nhân có chỗ khác nhau, có một vài vị trí có cảm giác vô cùng kỳ quái.

Nhưng lúc này La Chinh cũng không quan tâm được nhiều như vậy. Hắn vừa mới đứng vững, hai chân trần nhẹ nhàng giẫm lên mặt đất một cái thì cả người cũng lập tức bắn đi như một mũi tên nhọn, bám sát theo sau đám người Chu Hoàng!

“Không sao! Hẳn là sẽ không đuổi theo, hai chân cô ta còn bị xiềng xích trói lại!”

“Ừm, sẽ không nhanh như vậy!”

“Vừa rồi nguy hiểm thật. Rốt cuộc cô gái đó có lai lịch gì? Chẳng phải lên tới Thần Cực Cảnh thì sẽ bị Đại Thế Giới vứt bỏ rồi sao? Sao lại vẫn sống ở đây?”

Lúc các võ giả của tứ đại thần quốc vừa mới bình tĩnh lại thì một vị đại năng Thần Hải Cảnh quay đầu nhìn lại. Hắn liền thấy cô gái kia lao đến với tốc độ cực nhanh, thế nên lập tức hô lên: “Đi mau, thực sự đuổi tới rồi!”