Ngọn lửa kia lan rộng ra, sau đó một gã Ma tộc từ từ chui ra từ trong “miệng ngọn núi lửa” đó. Gã Ma tộc kia đội một chiếc vương miện hình ba chóp nhọn, trong tay cầm một cây trượng gắn đầu quỷ màu vàng, trên người gã mặc áo giáp màu đỏ sẫm, nhìn qua trông vô cùng oai phong, giống như thiên binh thiên tướng vậy.
Lúc này, gã Ma tộc kia đang đuổi theo một cô gái áo xanh, cả người nàng được bao phủ trong Lĩnh Vực có vân nước màu lam nhạt, chặn lại tất cả các ngọn lửa xung quanh. Thế nhưng cho dù nàng dùng cách nào thì cũng không thể thoát khỏi gã Ma tộc kia được!
“Lam3Băng đại nhân...” Thấy vậy, Lăng Yên không khỏi tỏ ra lo lắng.
La Chinh từng gặp vị Lam Băng đại nhân này. Nàng là một đại năng Thần Hải Cảnh khác của Yêu Dạ tộc.
Song Ma thánh địa chiếm cứ tháp Tội Ác trong khoảng thời gian lâu nhất, nên so ra thì số lượng đại năng Thần Hải Cảnh của họ nhiều hơn thánh địa Thiên Vũ khoảng ba người. Có điều, trong thánh địa Thiên Vũ chỉ dựa vào một mình Lưu Vũ là đã có thể chống lại ba đến bốn đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc, thế nên mới duy trì được sự cân bằng.
Hiện tại, cô gái Yêu Dạ tộc tên là Lam Băng này rõ ràng đang rơi0vào thế bất lợi, bị đại năng Thần Hải Cảnh áp chế!
Không chỉ Lăng Yên mà các Chiến Thánh Yêu Dạ tộc đang chiến đấu quyết liệt với đám Chiến Thánh Ma tộc thấy vậy cũng lộ vẻ chán nản. Cường giả cấp cao trong tộc bị cường giả cấp cao của đối phương đánh bại sẽ khiến khí thế giảm sút rất nhiều.
“Ha ha ha! Lam Băng, thánh địa Thiên Vũ các ngươi đã được định trước sẽ bị xóa tên khỏi đại lục Hải Thần, đừng chống cự vô ích nữa. Các ngươi đều xinh đẹp thế kia, hay là làm người hầu cho Ma tộc chúng ta cũng được. Cho dù là sống tạm bợ cũng tốt hơn bị diệt tộc, đúng không?”5Gã đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc cười lớn nói.
Nét mặt Lam Băng vẫn bình tĩnh, Lĩnh Vực được tạo bởi vân nước bao phủ xung quanh nàng không ngừng lay động, nàng lạnh lùng nói: “Cho dù thánh địa Thiên Vũ chúng ta có bị hủy diệt, đến khi Lưu Vũ trở về, Song Ma thánh địa các ngươi cũng sẽ phải trả cái giá đắt y như thế. Ma Khiếu! Ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát được sự đuổi giết của Lưu Vũ sao?”
Ở đại lục Hải Thần, sự hiện diện của Lưu Vũ chẳng khác gì La Chinh ở Trung Vực vậy. La Chinh là đệ nhất ở Trung Vực, còn Lưu Vũ là đệ nhất ở đại lục Hải4Thần. Chỉ cần cho nàng một chút cơ hội, nàng có thể giết chết từng đại năng Thần Hải Cảnh của Song Ma thánh địa.
Dù vậy, Ma Khiếu không hề hoang mang trước những lời uy hiếp của Lam Băng mà càng ngông cuồng cười nói: “Lưu Vũ? Các ngươi còn trông chờ nàng ta trở về nữa ư? Ha ha ha! Ngươi cho rằng nàng ta đến đảo Bách Lý độ kiếp là bí mật lớn lao gì đối với Song Ma thánh địa chúng ta à?”
Nghe Ma Khiếu nói vậy, Lam Băng liền biến sắc.
Xung quanh đại lục Hải Thần có một vài đảo nhỏ được phân bố rải rác. Trước khi độ kiếp, Lưu Vũ đã lặng lẽ một mình rời đi, cho9dù là trong Yêu Dạ tộc thì cũng chỉ có một vài người biết được hướng đi của nàng. Nhưng không ngờ bây giờ lại bị tên Ma Khiếu này nói ra!
Điều này chứng tỏ Song Ma thánh địa đã sớm biết được tình hình của Lưu Vũ. Đối với võ giả, độ kiếp vốn cực kỳ nguy hiểm, cả quá trình không thể bị quấy rầy. Nếu Ma tộc đã biết được phương hướng của Lưu Vũ... e rằng lần này có khả năng Lưu Vũ sẽ lành ít dữ nhiều.
“Ngươi... các ngươi...” Vẻ mặt Lam Băng sầm xuống, Lĩnh Vực Vân Nước mà nàng ngưng kết ra cũng bắt đầu dao động mạnh. Lưu Vũ là hy vọng duy nhất của Yêu Dạ tộc bọn họ, nếu Lưu Vũ chết, thánh địa Thiên Vũ sẽ không thể gây dựng lại được nữa.
Ma Khiếu tiếp tục cười nói: “Ngươi cho rằng lần này chỉ có thánh địa Viêm Ma chúng ta hành động thôi sao? Người của thánh địa Khủng Ma đã sớm lần theo dấu vết của Lưu Vũ rồi. Ha ha ha! Ta đã giao hẹn với tên Khủng Ngao kia, nếu bắt được Lưu Vũ thì không được phá hủy đầu nàng ta. Dùng nước thuốc bí chế của Ma tộc chúng ta để ngâm thì khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Vũ cũng để đủ trở thành một món trang sức hoàn mỹ trong điện Viêm Ma của ta rồi.”
Sau cuộc đối thoại này, Yêu Dạ tộc liên tục thua, sáu vị Chiến Thánh của Yêu Dạ tộc liên tiếp bị Ma tộc giết chết. Toàn bộ thánh địa Thiên Vũ vang lên tiếng gào thê thảm.
Thấy nhóm Chiến Thánh Ma tộc càng đánh càng hăng, nét mặt Ma Khiếu hiện lên vẻ phấn khởi. Đôi con ngươi như chuông đồng kia nhìn chằm chằm Lam Băng, cười nói: “Nếu ngươi không đầu hàng, ta cũng sẽ cắt đầu ngươi xuống bày trong phòng ngủ của ta đấy!”
Dứt lời, Ma Khiếu bèn nâng cây trượng đầu quỷ trong tay lên, lại xông về phía Lam Băng. Lần này, ngọn lửa cháy hừng hực trên người Ma Khiếu càng mạnh hơn, còn Lĩnh Vực Vân Nước trên người Lam Băng thì lại càng ngày càng không ổn định, e rằng không trụ nổi bao lâu cũng sẽ bại dưới tay của Ma Khiếu.
Đúng lúc này, ánh mắt La Chinh lóe lên, bắt đầu rút cây cung màu vàng và ba mũi tên màu đen từ trong nhẫn tu di ra.
“La Chinh!” Thấy La Chinh muốn tấn công Ma Khiếu, Lăng Yên lập tức ngăn lại.
Vừa rồi La Chinh bày ra thực lực của mình, mặc dù rất lợi hại nhưng Lăng Yên không cho rằng La Chinh có đủ khả năng đấu lại đại năng Thần Hải Cảnh. Cứ tùy tiện tấn công đại năng Thần Hải Cảnh như vậy chẳng khác nào tự sát!
Nhưng La Chinh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ba mũi tên màu đen đã được gắn lên dây cung.
“Vù vù vù!”
Vào giờ phút này, dây cung bắt đầu vang lên âm thanh khe khẽ.
Sau đó, ngón tay La Chinh nhẹ nhàng kéo rồi thả ra. Ba mũi tên màu đen liền hóa thành ba tia sáng đen phá không mà đi!
“Vèo, vèo, vèo!”
Khi ba mũi tên này vừa bắn ra ngoài cũng không khiến mọi người chú ý. Dù sao thì toàn bộ thánh địa Thiên Vũ đều đang chìm trong hỗn loạn, còn ba mũi tên đen này nhìn qua cũng không quá lợi hại.
Ma Khiếu không hề nhận ra có ba mũi tên đang nhanh chóng bay đến gần mình, gã điên cuồng vung cây trượng đầu quỷ trong tay lên, miệng không ngừng gào thét: “Chống cự cũng vô dụng, gót sắt của Ma tộc ta sẽ giẫm lên tất cả các chủng tộc khác, cả đại lục Hải Thần...”
Gã còn chưa nói xong thì đã bất chợt nghe thấy ba âm thanh lanh lảnh vang lên.
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Ma Khiếu còn đang thấy lạ, vừa quay đầu nhìn thì lại nghe thấy ba tiếng “Bùm bùm bùm” giòn tan.
Mỗi một mũi tên màu đen đều có thể tăng tốc ba lần giữa không trung, thế nên sau khi phát ra chín tiếng vang giòn giã, ba mũi tên đen kia dùng tốc độ nhanh khủng khiếp bay về phía Ma Khiếu!
“Đây là cái gì?” Ma Khiếu cảm nhận được tốc độ và sức mạnh của ba mũi tên này bèn tỏ vẻ hoảng sợ.
Còn Lam Băng vốn đang chật vật chống chọi bấy giờ mới chú ý tới ba mũi tên đen kia, đáy mắt cũng hiện lên vẻ bất ngờ. Nàng nhìn theo hướng mũi tên đen này bay ra, ngay lập tức ánh mắt liền tập trung vào một người thanh niên Nhân tộc!
“La Chinh! Sao hắn lại quay về đại lục Hải Thần?” Trong nháy mắt, Lam Băng đã nhận ra La Chinh.
Lúc này, Ma Khiếu đã cảm nhận được tốc độ và sức mạnh của ba mũi tên đen kia, gã từ bỏ ý định né tránh, bởi vì không còn kịp nữa rồi. Nhưng không né tránh không có nghĩa là không chống cự. Cánh tay màu đồng rắn chắc như chân voi của gã bỗng chốc vung cây trượng đầu quỷ to bằng thân cây trong tay lên đập mạnh về phía ba mũi tên màu đen kia.
Sức lực của Ma tộc quả thực rất lớn, nhưng sự phát triển của nền văn minh trên đại lục Hải Thần thua xa đại lục thần quốc, thậm chí có chỗ còn chẳng bằng Trung Vực! Về mặt luyện khí, cùng lắm bọn họ cũng chỉ luyện chế ra được thánh khí trung phẩm mà thôi. Không như ở tứ đại thần quốc, một vài tông sư luyện khí còn có thể luyện chế ra thần khí! Đương nhiên muốn luyện chế thần khí thì thường cần phải có sự phối hợp của Thượng Giới. Không có con đường Nghịch Linh, tứ đại thần quốc cũng chẳng rèn ra được thần khí.
Thế nên cây trượng đầu quỷ trong tay Ma Khiếu cũng chỉ là thánh khí thượng phẩm mà thôi!
Khi Ma Khiếu huơ cây trượng đầu quỷ về phía ba mũi tên đen kia liền nghe thấy ba tiếng “Phập phập phập” vang lên. Ba mũi tên đen mang theo sự bén nhọn của thần khí cứ thế xuyên qua, bay thẳng về phía Ma Khiếu.
Cho dù Ma Khiếu cực kỳ dè chừng ba mũi tên đen này, gã gần như muốn từ bỏ việc truy sát Lam Băng ngay lập tức để dốc hết sức ngăn cản chúng.
Nhưng khi cây trượng đầu quỷ trong tay bị đâm xuyên qua, Ma Khiếu mới nhận ra rằng mình đã đánh giá thấp sức mạnh của chúng!