Nếu mũi tên này bay lệch sang bên cạnh khoảng hai ba tấc nữa thì chỉ sợ Ma Khiếu đã bị xuyên thủng não mà chết rồi!
“Hai người các ngươi còn ngơ ngác cái gì, nhanh giết thằng nhóc kia. Thằng nhóc kia chính là La Chinh!” Ma Khiếu hét lên. Gã vô cùng tức giận với Ma Cực và Ma Vô Lượng. Bản thân gã rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, vậy mà hai người kia còn ở đó mà ngẩn người!
“La Chinh?”
“Thằng nhóc bắn tên này chính là La Chinh?”
Ngoài các Chiến Thánh và đại năng Thần Hải Cảnh ở trên không trung ra thì trong tất cả mọi góc của thánh địa Thiên Vũ còn có vô số Chiến Tôn, Chiến Tướng,3Chiến Giả đang chém giết đẫm máu!
Nhưng bản thân Yêu Dạ tộc vốn đã rất mạnh. Trong trận chiến này, Chiến Tôn, Chiến Tướng và Chiến Giả cấp một của Yêu Dạ tộc đều chiếm hết ưu thế, liên tiếp giết chết Ma tộc, khiến chúng phải tháo chạy.
Mặc dù vậy, nhóm Chiến Tôn và Chiến Tướng của Yêu Dạ tộc cũng không quan tâm, mà chỉ chú ý tới trận chiến ở trên không trung…
Cho dù các nàng có được ưu thế lớn hơn nữa thì cũng vô ích. Một khi đại năng Thần Hải Cảnh trong tộc bị thua thì trận chiến này cũng kết thúc. Cho nên, khi nhìn thấy ba đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc xuất hiện, trên mặt tất2cả mọi người trong Yêu Dạ tộc trên thánh địa Thiên Vũ đều là vẻ tuyệt vọng.
“Vương của chúng ta… không thể bảo vệ chúng ta nữa sao?” Trên mặt một cô gái Yêu Dạ tộc lộ vẻ bi thương. Vũ khí trong tay đã rơi xuống đất, sắc mặt ảm đạm, tự lẩm bẩm.
Ma Vô Lượng và Ma Cực cũng nhìn ra uy lực của mũi tên mà La Chinh bắn ra kia mạnh đến bất ngờ. Ma Khiếu lại bị Lam Băng làm vướng chân vướng tay, quả thực vô cùng bất lực.
“Ha ha, thì ra thằng nhóc này chính là La Chinh! Ma Khiếu, ta giúp ngươi giết hắn!” Ma Cực cười ha ha rồi đổi hướng lướt qua Lam Băng, đi thẳng3đến phía La Chinh.
Mà vị đại năng Thần Hải Cảnh của Yêu Dạ Tộc tên là Thiên Tuyền kia thấy tình thế trước mắt thì cũng không cần La Chinh và Lam Băng mở miệng. Nàng lập tức xoay người một cái, bên cạnh liền xuất hiện hơn vạn đao gió màu xanh đen. Nàng muốn ngăn cản Ma Cực.
“Đối thủ của ngươi là ta.” Trong nháy mắt, Ma Vô Lượng đã chặn trước mặt Thiên Tuyền.
Hiện tại Ma tộc có ba đại năng Thần Hải Cảnh, mà trong thánh địa Thiên Vũ lại chỉ có hai người, tình thế này cực kỳ bất lợi đối với La Chinh.
Không chỉ có nàng, các cô gái khác trong Yêu Dạ tộc cũng không ngừng cầu nguyện. Có9lẽ ba vị Vương của Yêu Dạ tộc có thể vì các nàng mà mang đến kỳ tích vào thời khắc cuối cùng!
Vòng quay bát quái trôi bồng bềnh ở phía xa trên không trung. Rồng tổ kêu tới kêu lui, trong miệng không ngừng phát ra tiếng “Kéc, kéc”, hình như nó rất sốt ruột.
Trong linh hồn của rồng tổ đã được khắc dấu ấn của La Chinh, nên nó có thể cảm nhận được mối nguy của La Chinh. Nhưng Thanh Phong ở bên cạnh đã dùng một cái kết giới nhốt rồng tổ ở trong đó. Nó vẫn còn quá nhỏ, cho dù có cố gắng như thế nào thì cũng không thể thoát ra khỏi kết giới!
“Ôi, đi xuống giúp đi. Dù sao3thì cũng không thể để cho thằng nhóc kia chết ở đây được.” Thanh Phong lạnh lùng nói.
Vũ Trạch hừ một tiếng: “Hừ, nhất định là hắn biết chúng ta sẽ ra tay nên mới lao xuống mà không kiêng nể gì!”
Vòng quay bát quái trôi bồng bềnh ở phía xa trên không trung. Rồng tổ kêu tới kêu lui, trong miệng không ngừng phát ra tiếng “Kéc, kéc”, hình như nó rất sốt ruột.
Trong linh hồn của rồng tổ đã được khắc dấu ấn của La Chinh, nên nó có thể cảm nhận được mối nguy của La Chinh. Nhưng Thanh Phong ở bên cạnh đã dùng một cái kết giới nhốt rồng tổ ở trong đó. Nó vẫn còn quá nhỏ, cho dù có cố gắng như thế nào thì cũng không thể thoát ra khỏi kết giới!
“Ôi, đi xuống giúp đi. Dù sao thì cũng không thể để cho thằng nhóc kia chết ở đây được.” Thanh Phong lạnh lùng nói.
Vũ Trạch hừ một tiếng: “Hừ, nhất định là hắn biết chúng ta sẽ ra tay nên mới lao xuống mà không kiêng nể gì!”
Mạc lão đại còn cười khẩy: “Tốt xấu gì thì hắn cũng đã đưa chúng ta tới đại lục Hải Thần, hơn nữa xử lý mấy con chuột Ma tộc kia thì có gì khó? Vũ Trạch, Cổ Bội Nhi, hai người các ngươi đi xuống đi!”
Cổ Bội Nhi gật đầu, nhảy từ trên vòng quay bát quái xuống. Còn Vũ Trạch cầm đao Hắc Minh lắc lắc với vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó hóa thành một luồng sáng lấp lánh, bay vụt về phía thánh địa Thiên Vũ.
Bên này Lam Băng đã nhìn thấy một đại năng Thần Hải Cảnh khác của Ma tộc lao xuống. Nàng nghiến răng cắn đầu lưỡi một lần nữa, tiếp tục thiêu đốt tinh huyết của mình.
Tuy thiêu đốt tinh huyết có thể bộc phát ra thực lực vô cùng mạnh trong một khoảng thời gian, nhưng dù sao tinh huyết cũng phải vô hạn để thiêu đốt mãi. Hơn nữa, sau khi thiêu đốt sẽ cần phải điều dưỡng một khoảng thời gian khá dài mới có thể dần dần khôi phục lại lượng tinh huyết đã bị thiêu đốt…
“Rầm…”
Từng con sóng nhảy múa càng điên cuồng hơn. Nhưng lúc này, một mình nàng muốn ngăn cản hai đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc kia thì rõ ràng là nhiệm vụ bất khả thi.
Đúng lúc này, nàng khẽ liếc nhìn, lại để ý thấy La Chinh cũng không còn bắn mũi tên đen từ trong tay ra nữa, thế nhưng trên mặt lại mang theo một nụ cười, đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích.
Sao lại thế này?
Từ bỏ rồi sao?
Lam Băng không tiếp xúc nhiều với La Chinh, nhưng nàng lại hiểu rõ cá tính của hắn. Người này tuyệt đối không phải là người dễ dàng từ bỏ như vậy, nhưng vì sao hắn lại…
Đúng lúc này, Lam Băng lại để ý thấy từ phía xa có hai người đang nhanh chóng đến gần đây!
Hai người kia là một nam một nữ, trong tay người đàn ông cầm một cái đao lớn màu đen, mà trong mắt cô gái lại có một đóa hoa nhỏ… Nhìn qua thì hai người này đều vô cùng quỷ dị, mà quan trọng hơn là thực lực của bọn họ!
Ngay lập tức, con ngươi của Lam Băng chợt trợn to lên. Thực lực của hai người này còn hơn cả Thần Hải Cảnh! Từ trên người bọn họ, Lam Băng cảm nhận được một luồng khí thế cực kỳ kinh khủng. Loại khí thế này, cho dù là Lưu Vũ cũng không thể địch nổi!
Chẳng lẽ đây là Thần Cực Cảnh? Ngay lúc này, trong lòng Lam Băng chợt xuất hiện suy đoán như vậy.
Yêu Dạ tộc chưa cắt đứt liên lạc với Thượng Giới, thông qua pho tượng vương giả, bọn họ muốn biết tin tức của Thượng Giới cũng không khó, nên Lam Băng rất dễ rút ra được kết luận này.
Nhưng ba đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc thì lại khác. Bọn họ thậm chí còn không biết cảnh giới trên Thần Hải Cảnh được gọi là “Thần Cực Cảnh”. Cho nên, sau khi ba đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc nhìn thấy Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch thì sắc mặt đều là vẻ vô cùng quái dị!
Bọn họ chỉ cảm thấy kỳ quái, không hiểu sao một nam một nữ này lại có thể mạnh như vậy? Còn mạnh hơn cả Thần Hải Cảnh. Rốt cuộc hai người này có tu vi gì? Có thật là tiên nhân từ trên Thượng Giới hạ xuống không?
Cả Yêu Dạ tộc và Ma tộc đều rơi vào sợ hãi và hoang mang, đồng thời cả hai bên đều đoán ý đồ của một nam một nữ này, rốt cuộc bọn họ đứng về phía nào!
Không thể nghi ngờ gì nữa, với thực lực của hai người này thì chỉ cần nhấc tay là có thể hủy diệt thánh địa Thiên Vũ và Song Ma thánh địa một cách vô cùng dễ dàng…
Nhưng vì sao hai người mạnh như vậy lại nhúng tay vào chiến tranh ở cấp độ này?
Chỉ thoáng chốc, bọn họ đã có được câu trả lời. Cổ Bội Nhi từ từ bay về phía La Chinh rồi nói: “Đủ rồi chứ, nhanh kết thúc trận chiến này đi. Chúng ta còn phải tìm vật liệu cho Cáp Bằng để chế tạo con rối nữa!” Đám Cổ Bội Nhi chẳng mảy may để ý cuộc chiến này. Chiến tranh ở cấp độ này chẳng khác gì trò chơi cỏn con trong mắt mấy người Thiên Vị tộc này.
Vũ Trạch còn hừ lạnh một tiếng với La Chinh, chế giễu: “Ngươi thật vô dụng. Có mấy tên Thần Hải Cảnh cũng đánh không được, vậy mà cũng có thiên phú Thiên Vị màu vàng sao?”
La Chinh chỉ nhún vai, lần này đối mặt với Vũ Trạch hắn không hề có chút yếu thế, chỉ thản nhiên cười nói: “Chờ ta bước vào Thần Cực Cảnh, đánh mười tên như ngươi cũng được!”
“Hì hì.” Cổ Bội Nhi nghe thấy thế, liền nở nụ cười, lúc này mới nói: “Thực sự có khả năng này đấy!”
Nói một cách thẳng thắn thì lúc trước, khi còn ở Sinh Tử Cảnh, cho dù là Vũ Trạch hay là Cổ Bội Nhi thì căn bản cũng không thể chống lại đại năng Thần Hải Cảnh. La Chinh lại có thể làm được điều này, cho dù là trong Thiên Vị tộc đầy rẫy thiên tài thì cũng là một việc vô cùng khoa trương.
Chẳng qua ngay từ đầu Vũ Trạch đã rất không thích La Chinh, nên hắn mới châm chọc.
Khi La Chinh trò chuyện vui vẻ với hai người Cổ Bội Nhi và Vũ Trạch thì Yêu Dạ tộc và Ma tộc còn đang bị vây trong hai bên băng lửa!
Ngay lúc này, trong lòng Lam Băng, Thiên Tuyền và rất nhiều Chiến Thánh của Yêu Dạ tộc lại lần nữa bừng bừng nhiệt huyết! Tâm trạng bọn họ giống như dây cung đang bị kéo căng, rồi đột nhiên được thả ra. Một số cô gái Yêu Dạ tộc thậm chí còn sinh ra cảm giác bị hạ đường huyết! Bởi vì trong khoảnh khắc này, các nàng biết thánh địa Thiên Vũ đã được cứu rồi!
Còn giờ phút này phía Ma tộc… ba đại năng Thần Hải Cảnh Ma Khiếu, Ma Cực, Ma Vô Lượng, còn có nhiều Chiến Thánh Ma tộc, nhóm Chiến Tôn, lòng bọn họ đã rơi thẳng xuống vực sâu không đáy.
La Chinh trò chuyện vui vẻ với hai người mới đến kia thì cũng chính là tuyên án tử hình với Ma tộc!
Đối với Song Ma thánh địa, đây vốn chính là một lần được ăn cả ngã về không. Từ nay về sau, chỉ sợ Song Ma thánh địa sẽ biến mất khỏi đại lục Hải Thần…