“Không hạn chế số lần!” Lần này đến lượt Thanh Long gầm lên trong đầu La Chinh.
“Sao lại có thứ quỷ quái này được?” Xích Long vốn không thích nói chuyện đồng thời cũng gào lên.
Hai con Chân Long kích động một cách khó hiểu khiến La Chinh hơi choáng váng. Nghe ý của A Phúc thì đây chỉ là một thứ dùng để truyền tin mà thôi. Hơn nữa, nhìn biểu hiện của hắn thì đây cũng chẳng phải là thứ quan trọng gì. Vì sao hai con Chân Long kia lại kích động như thế?
“Giải thích xem nào?” Hết cách, La Chinh hỏi Thanh Long trong đầu.
Thanh Long thở dài một hơi, dùng giọng điệu khó có thể tin được mà nói: “Mặc dù ta3biết Phủ chủ Tiên Phủ này có thể đã là một vị thần đã vượt qua cả Thiên Đạo, nhưng không ngờ ông ta lại có bảo bối cỡ này...
“Rốt cuộc là có ý gì? Ngươi có thể nói rõ một chút được không?” La Chinh bó tay. Nếu chỉ là một thứ dùng để truyền tin, tại sao lại đáng để cho Thanh Long phải cảm thán như vậy? Khi La Chinh lấy được cuốc Hắc Tinh, Thanh Long cũng không tỏ thái độ gì mấy, có khi nào giá trị của Thét Lệnh này còn hơn cả thần khí thí tôn không?
Thanh Long đáp: “Mười vạn Đại Thế Giới quá mức rộng lớn. Muốn giao tiếp với nhau trong vũ trụ này là một chuyện0vô cùng bất tiện. Nhưng nếu sử dụng Thét Lệnh, chúng ta có thể truyền giọng nói của mình đi khắp vũ trụ!”
“Ồ...” Vừa nãy A Phúc cũng đã giải thích, nên khi Thanh Long giải thích cũng sẽ lặp lại. Chẳng lẽ truyền được khắp vũ trụ thì quan trọng lắm ư?
Nhìn vẻ mặt khinh thường của La Chinh, Thanh Long cười khổ: “Chờ sau khi phi thăng ngươi sẽ biết. Truyền khắp vũ trụ chẳng khác gì có được quyền lên tiếng nhất định! Cho nên, mỗi thế lực, mỗi chủng tộc đều có nhu cầu gần như vô hạn đối với Thét Lệnh.”
Thanh Long cũng không biết nên giải thích với La Chinh như thế nào.
Mặc dù La Chinh biết rõ Thượng Giới là5do mười vạn Đại Thế Giới tạo thành, nhưng hắn lại không nhận biết một cách rõ ràng phạm vi mười vạn Đại Thế Giới.
Để điều động và quản lý thế lực của một Đại Thế Giới đã vô cùng khó khăn, huống chi có những chủng tộc như Nhân tộc - một trong ba thế lực lớn đã chiếm cứ hơn vạn Đại Thế Giới.
Việc giao tiếp trong một phạm vi rộng như thế đã trở thành một phiền phức lớn. Nhưng may còn có thứ như Thét Lệnh.
Vì sao Thét Lệnh lại lấy chữ “Thét”? Đó là bởi nó bắt nguồn từ tiếng gầm của một loài thần thú, là thần thú “Hao Thiên Mô” - thần thú chỉ có trong Đại Thế Giới này.
Trong4số các thần thú, thực lực của Hao Thiên Mô cũng không phải cực kỳ mạnh mẽ, nhưng sau khi chúng trưởng thành thì lại có được một thiên phú thần thông. Trong thiên phú thần thông của nó ẩn chứa luật nhân quả. Nhờ đó, tiếng gầm của Hao Thiên Mô có thể truyền khắp vũ trụ.
Một số đại năng Thiên Tôn đã phát hiện ra thiên phú thần thông của Hao Thiên Mô, từ đó liền nảy ra ý tưởng, lập tức giết chết Hao Thiên Mô, lấy cổ họng để thợ trong tộc chế tạo ra Thét Lệnh.
Thét Lệnh đủ để truyền hiệu lệnh của Thiên Tôn đi khắp vũ trụ.
Từ đó về sau, số phận của thần thú Hao Thiên Mô trở nên9vô cùng bi thảm.
Khi đó, trong vũ trụ có rất nhiều Thét Lệnh. Ngay cả một số Giới chủ cũng có rất nhiều Thét Lệnh. Trong vũ trụ này, đôi khi bên tai của ngươi bỗng nhiên sẽ vang lên âm thanh không biết của ai.
Lần kỳ lạ nhất là lúc có hai chủng tộc vốn là kẻ thù của nhau, cách nhau mấy trăm Đại Thế Giới, vậy mà liền dùng Thét Lệnh để mắng nhau suốt mấy tháng trời. Các sinh linh trong vũ trụ đều khổ không thể tả.
Thế là một số Thiên Tôn không thể không ra mặt cảnh cáo. Nếu hai chủng tộc này vẫn còn tiếp tục cuộc chiến miệng như vậy, thì sẽ phải coi chừng chính lãnh địa của bọn họ.
Nhưng cảnh cáo cũng không có tác dụng gì lớn. Đám nhân vật có máu mặt dùng Thét Lệnh thì có thể bị Thiên Tôn sờ gáy, nhưng nếu là một người không tên không tuổi ra mặt thì âm thanh qua Thét Lệnh vẫn được truyền khắp vũ trụ, mà người ta cũng không có cách nào truy ra được nguồn gốc. Không biết thân phận thì cũng không biết người sử dụng Thét Lệnh là ai.
Cũng may số lượng Hao Thiên Mô cũng không phải là vô tận.
Số lượng thần thú trong mười vạn Đại Thế Giới không ít, nhưng quá nhiều chủng tộc đều cần Thét Lệnh, có thể nói rằng người nào giữ nhiều Thét Lệnh thì người đó sẽ có quyền lên tiếng nhất định.
Một con Hao Thiên Mô chỉ có thể tạo ra một Thét Lệnh. Cho dù là thợ khéo nhất thì cũng chỉ chế tạo được hai cái. Vì vậy, số lượng Thét Lệnh nhanh chóng giảm xuống.
Sau này, chúng đã trở thành vật cực kỳ quý hiếm.
Bởi vì số lượng Hao Thiên Mô đã giảm đi, nên giá trị của Thét Lệnh đột nhiên tăng lên gấp bội. Về sau, các Giới chủ bình thường căn bản không có tư cách dùng Thét Lệnh. Cuối cùng, sau mấy trăm năm ồn ào náo động, bên tai mọi người trong vũ trụ cũng yên tĩnh trở lại...
Bây giờ, vũ trụ vẫn còn tồn tại khá nhiều Thét Lệnh, bởi vì có vài thế lực bắt đầu nuôi nhốt Hao Thiên Mô. Nhưng tốc độ sinh trưởng của loài thần thú này quá chậm, vậy nên giá trị của một tấm Thét Lệnh vẫn không giảm. Trong tay một số Giới chủ của mười vạn Đại Thế Giới cũng có một hai tấm Thét Lệnh, nhưng bình thường thì chẳng ai nỡ dùng.
Về phần số lượng Thét Lệnh trong tay nhóm Thiên Tôn thì dĩ nhiên cũng nhiều hơn một chút, nhưng dù sao bọn họ cũng sẽ không sử dụng lung tung.
Nghe Thanh Long nói xong, La Chinh cũng đã hiểu ra được một chút...
Hắn không ngờ một thứ chỉ dùng để truyền tin lại quan trọng như vậy. Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn đã hiểu được tác dụng thật sự của Thét Lệnh.
Nói trắng ra thì thứ này có thể truyền tin trong toàn bộ vũ trụ, mà lại không giới hạn số lần.
Ví dụ đơn giản thế này, nếu Nhân tộc và Ma tộc xảy ra chiến tranh, chém giết nhau trong mấy nghìn Đại Thế Giới, vậy thì rất khó để liên lạc với nhau. Khi một trận chiến ác liệt được triển khai ở góc của một Đại Thế Giới nào đó, mà chờ tới khi viện quân hai bên biết tin chạy đến thì có lẽ trận chiến này đã kết thúc mấy năm rồi. Đây chính là lúc Thét Lệnh phát huy tác dụng.
Nói đơn giản hơn một chút thì khi hai bên khai chiến, nếu bên nào có nhiều Thét Lệnh hơn, cả ngày đều nhục mạ đối phương, chê bai, hạ thấp đối phương, thậm chí còn tạo ra tin tình báo giả rồi nói cho tất cả mọi người biết về đối phương, như vậy cũng có thể đả kích tới tinh thần của đối phương rồi!
Nếu phía ngươi có quá ít Thét Lệnh, hoặc không có thì chỉ có thể giương mắt lên mà nhìn.
La Chinh cầm Thét Lệnh trong tay, cười mỉm. Đây đúng là một thứ tốt!
La Chinh không hề quên bản thân còn một mục đích quan trọng, đó chính là tìm kiếm muội muội. Mặc dù hắn đoán tính mạng La Yên không bị nguy hiểm, nhưng vấn đề là hắn không thể nào chịu được khi không biết La Yên bị kẻ không rõ lai lịch kia mang đi đâu?
Nếu ngày sau phi thăng Thượng Giới, có khi hắn phải dùng Thét Lệnh để truyền tin một phen, xem La Yên có nghe thấy hay không.
“Ta không nghĩ ra, làm thế nào mà Phủ chủ lại chế tạo ra được một Thét Lệnh không giới hạn số lần sử dụng như thế...” Thanh Long vẫn thấy có chút không thể tin nổi.
“Kệ nó đi...” La Chinh lười nghĩ thêm về chuyện này. Chỉ cần dùng tốt là được.
Nhét Thét Lệnh vào trong nhẫn tu di, La Chinh bóp nát mảnh vỡ thứ hai. Trong mảnh vỡ xuất hiện một sợi xích sáng lập lòe. La Chinh cầm sợi xích, cảm thấy có chút cạn lời, hỏi: “Cái này... là thứ quỷ gì vậy?”
Vốn hắn cho rằng quà gặp mặt của sư phụ, chắc hẳn sẽ là thần khí chí tôn hay ít nhất cũng phải là thần khí. Nhưng tại sao lại đều là mấy thứ đồ kỳ quái này chứ?
A Phúc nhìn thấy sợi xích thì cười nói: “Đây chính là sợi xích Tuyệt Mệnh!”
“Sợi xích Tuyệt Mệnh?” La Chinh hỏi, “Dùng để làm gì?”
A Phúc đáp: “Năm đó, khi lần đầu tiên ngươi bước chân vào Tiên Phủ, ngươi đã trải qua trận pháp ‘Tuyệt Mệnh Loạn Đấu’ trong đình nghỉ mát phải không?”
La Chinh gật đầu. Đến nay, ký ức về trận Tuyệt Mệnh Loạn Đấu đó vẫn còn hiện rõ như in trong đầu hắn. Tất cả mọi người đều bị kết nối bởi một loại năng lượng đặc biệt, phải quyết tử chiến đấu để có thể sống sót đến cuối cùng.
“Chính là như thế. Sợi xích Tuyệt Mệnh này có thể khóa ngươi và đối thủ lại với nhau. Khi nào phân rõ sống chết mới có thể mở ra. Cho dù khóa một vị Thiên Tôn nào đó lại với ngươi, nếu Thiên Tôn không giết chết được ngươi thì người đó cũng không đi được.”