Không phải là không thể trêu vào, mà là Linh Hỏa Thiên Tôn và Chỉ Thủy Thiên Tôn đều là những võ giả độc lập, tùy tiện trêu chọc bọn họ có thể dẫn đến hậu quả khó lường!
Bởi vậy, cho dù hai người họ dùng Thét Lệnh loạn cả lên, cùng lắm thì cũng chỉ là gây ồn ào bên tai, khiến người ta vô cùng ganh tỵ mà thôi, nhẫn nhịn là được.
Đa phần mọi người nghe xong cũng coi như không nghe thấy, cùng lắm thì lén mắng thầm vài câu chứ làm gì có ai dám dùng Thét Lệnh để mắng lại như vậy?
La Chinh này thật lợi hại!
Dám mắng cả hai vị kia...
Vân Lạc ho sặc sụa một lúc lâu mới nhổ ra hết đám linh dịch kia, vẻ mặt dở khóc dở cười.
“Thằng nhóc này cũng hung3hăng ra phết đất nhỉ? Không biết hắn phi thăng đến đâu?”
Vân Lạc rất đồng tình với hành động của phân thần trong tháp Tội Ác, chuyện người vô mệnh là chuyện quan trọng, không nên cưỡng ép hắn.
Mặc dù tên nhóc này là người vô mệnh, nhưng nếu hắn phi thăng đến khu vực của mình thì cũng coi như là duyên phận.
Vân Lạc bước ra khỏi bồn tắm. Khi vừa bước ra khỏi sương mù của bồn tắm thì từng luồng ánh sáng xanh nhạt bao phủ lấy nàng, tạo thành một cái váy dài màu xanh lục.
Đúng lúc này, trong năm sáu con đường phi thăng chợt lóe sáng, mấy người có tướng mạo giống y hệt Vân Lạc xuất hiện.
Vẻ mặt các nàng đều đờ đẫn, chuẩn bị thoát y để dung hợp cùng Vân Lạc.
Nhưng Vân Lạc lại1thản nhiên nói: “Chờ ở đây đi, ta có chút việc phải xử lý.”
Những Vân Lạc này đờ đẫn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, chờ “bản chính” đi xử lý.
Sau đó Vân Lạc rời khỏi thiên cung Vân Miểu, nàng ra lệnh cho bên dưới đem danh sách những người phi thăng gần đây lên để tìm kiếm.
Cấp dưới của Vân Lạc rất tò mò về lý do Vân Lạc đại nhân lại muốn xem danh sách người phi thăng. Đám nhóc này có gì hay ho mà xem? Nhưng dù sao Vân Lạc đại nhân đã đích thân ra lệnh, hắn cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng truyền lệnh xuống dưới.
Bên trong mấy nghìn Đại Giới có vô số con đường phi thăng. Muốn tập hợp tất cả danh sách của từng Đại Giới, sau đó trình lên cho3Vân Lạc đại nhân thì cũng có thể xem như là một công trình to lớn...
Khi La Chinh vừa quát xong, tất cả các Giới Chủ, Thiên Tôn, và những cường giả trong vũ trụ đều phản ứng giống Vân Lạc.
Vẻ mặt từ kinh ngạc lúc đầu dần chuyển thành dở khóc dở cười...
Thằng nhóc này rốt cuộc là ai? Đến Thiên Tôn cũng dám mắng, thật to gan!
Lúc La Chinh tìm kiếm La Yên, mọi người đều tò mò về thân phận của hắn, nhưng lần này thì toàn bộ vũ trụ đều bùng nổ rồi! Chính là hàng triệu triệu vạn sinh linh đó!
Về phần hai vị Thiên Tôn, sau một lúc trầm mặc thì giọng nói phẫn nộ của Chỉ Thủy Thiên Tôn vang lên khắp vũ trụ lần nữa.
“Thằng nhóc kia, ngươi biết ta là ai không?” Tính tình3Chỉ Thủy Thiên Tôn vốn nóng nảy, không dễ bỏ qua cho người dám mắng mình.
Mọi người đều nghĩ, hẳn là chuyện này sẽ kết thúc như vậy.
Đắc tội Thiên Tôn thì phải chịu khổ, thế nên cần phải biết điểm dừng. Nghe La Chinh mắng hai vị Thiên Tôn, không ít người đã khâm phục hắn lắm rồi. Dù sao thì suốt mấy năm nay, thi thoảng vẫn nghe hai lão quái vật này cãi nhau, mọi người cũng phát chán rồi. Bây giờ tự dưng xuất hiện một thằng nhóc không biết từ đâu chui ra dám mắng hai lão này, trong lòng mọi người đều cảm thấy hả giận.
Hơn nữa, Thét Lệnh là vật hiếm có. Có lẽ thằng nhóc này gặp may, có được mấy cái, dùng hết là hết, không thể đáp trả Thiên Tôn nhiều lần.
Nhưng mọi9người đều đoán sai cả.
“Biết. Chẳng phải ngươi là Chỉ Thủy Thiên Tôn sao?” La Chinh kích hoạt Thét Lệnh, cười khẩy nói.
“Hừ, biết rõ ta là Chỉ Thủy Thiên Tôn, vậy mà ngươi còn dám mắng ta? Muốn chết hả?” Chỉ Thủy Thiên Tôn giận dữ nói.
La Chinh cười, lại kích hoạt Thét Lệnh: “Ta đương nhiên không muốn chết, chỉ có điều ngươi có thể làm khó dễ được ta ư?”
Các loại chủng tộc, sinh linh trong vũ trụ nhiều đến không thể tưởng tượng nổi...
Muốn tìm được La Chinh trong mười vạn Đại Giới, còn khó hơn mò kim đáy biển tới cả nghìn lần. Huống chi Chỉ Thủy Thiên Tôn cũng không biết La Chinh là ai, muốn tìm cũng không biết tìm từ đâu!
Nói thẳng ra là ta có mắng ngươi, ngươi cũng không tìm được ta. Ngoại trừ tức giận thì ngươi cũng chẳng làm được gì.
Trong vũ trụ từng có không ít người làm chuyện thế này.
Ngày xưa, khi số lượng thần thú Hao Thiên Mô vẫn còn kha khá, Thét Lệnh không phải thứ quý hiếm gì. Thời điểm đó, khắp vũ trụ vô cùng hỗn loạn.
Có vài Giới Chủ bất mãn với một vị Thiên Tôn, sau đó liền đưa cho thuộc hạ hơn một nghìn tấm Thét Lệnh để mắng Thiên Tôn kia suốt ngày. Bên tai hàng triệu sinh linh trong vũ trụ không ngừng vang lên tiếng chửi bới, đêm ngày không yên, làm mọi người suýt thì phát điên.
Cũng may khoảng thời gian này cũng không kéo dài, số lượng thần thú Hao Thiên Mô ngày càng ít, bây giờ ai muốn dùng Thét Lệnh đều phải đắn đo suy nghĩ. Số lượng Thét Lệnh trong tay các Thiên Tôn cũng không nhiều, nên bọn họ cũng dám sử dụng lung tung.
Linh Hỏa Thiên Tôn và Chỉ Thủy Thiên Tôn vốn là một đôi oan gia, nhưng bởi vì La Chinh vừa mắng cả hai người nên ông ta cũng dùng Thét Lệnh nói: “Đúng là không thể làm gì được ngươi. Hừ, nhưng ngươi thì có được mấy tấm Thét Lệnh để dùng lung tung phung phí chứ?”
Trong sơn động, La Chinh nở nụ cười tươi. Hắn cũng không muốn trêu chọc hai vị Thiên Tôn, chẳng qua là không tìm thấy La Yên nên muốn phát tiết một chút.
Vì vậy, La Chinh liền làm một việc mà không ai có thể tưởng tượng ra.
“Muốn biết ta có bao nhiêu Thét Lệnh ư?”
“Vậy ngươi có giỏi đếm số không?”
...
Khi hắn nói hai câu này, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ đều cạn lời. Rõ ràng có thể nói liền một câu, vậy mà hắn lại cố tình ngắt ra làm hai!
Cho dù là Thiên Tôn thì cũng không dám phung phí Thét Lệnh như thế!
Nhưng tiếp đó lại còn một việc bất ngờ hơn.
La Chinh bắt đầu đếm.
“Một.”
“Hai.”
“Ba.”
“Bốn.”
“Năm...”
Mỗi lần đếm một số, hắn sẽ tạm dừng một chút, mỗi lần lại dùng một tấm Thét Lệnh.
Vô số sinh linh trong vũ trụ bắt đầu bàn tán rầm rộ...
“Trời ơi, trong tay thằng nhóc này có bao nhiêu tấm Thét Lệnh vậy?”
“Đếm đến mười rồi! Mười tấm Thét Lệnh có thể mua được một thánh địa thập phẩm bình thường đấy!”
“Chẳng biết là truyền nhân của Thiên Tôn nào, đúng là phá của số một!”
Trong mười vạn Đại Giới, những tiếng bàn tán tương tự cứ thế vang lên.
La Chinh vẫn tiếp tục đếm...
“Hai mươi...”
“Hai mươi mốt...”
“Một trăm...”
Lúc này, Chỉ Thủy Thiên Tôn và Linh Hỏa Thiên Tôn đều trầm mặc.
Mặc dù họ có không ít Thét Lệnh, nhưng Chỉ Thủy Thiên Tôn cũng chỉ có hơn một trăm cái thôi. Mặc dù ông ta có nuôi mấy trăm con Hao Thiên Mô, nhưng chúng cũng cần thời gian để phát triển, nếu không Thét Lệnh được chế tạo ra không thể truyền khắp vũ trụ!
Linh Hỏa Thiên Tôn thì còn ít hơn, chỉ có hơn tám mươi cái.
Trong cấp bậc Thiên Tôn, số lượng Thét Lệnh mà hai người có đã thuộc diện khá nhiều. Nhưng bọn họ cũng không dám dùng phung phí như La Chinh!
Nhưng trọng điểm là tại sao thằng nhóc này lại có nhiều Thét Lệnh như thế?
Nếu bán những tấm Thét Lệnh này đi thì có thể mua được rất nhiều tài nguyên để bản thân tu luyện! Cần gì phải lãng phí thế này...
Giọng nói của La Chinh vẫn vang vọng khắp vũ trụ.
“Một trăm mười...”
“Một trăm hai mươi...”
“Một trăm ba mươi...”
Tất cả các sinh linh trong vũ trụ nghe tiếng La Chinh đếm mãi không ngừng, lúc đầu trong nội tâm thấy kinh ngạc, khiếp sợ, sau đó thì đổi thành không tin nổi, cuối cùng chỉ còn lại chết lặng.
Tổng cộng hai canh giờ, La Chinh đã đếm đến hơn mười nghìn, trong vũ trụ bỗng vang lên một giọng nói...
“Hì hì, ngươi đang làm gì đó, đếm như thế vui lắm à?”
Một giọng nữ nhẹ nhàng, kỳ ảo vang lên, làm cho người nghe có cảm giác tê dại.
Các Thiên Tôn và Giới Chủ trong vũ trụ nghe thấy giọng nói này thì lập tức biến sắc.