Tối hôm qua nghỉ ngơi rất tốt,hiện giờ thần hoàn khí túc nên Lâm Hiên cũng không cần phải ngồi xuống đả tọa nữa mà trực tiếp đi làm những việc hắn muốn. Lần này ra ngoài vốn là vì sử dụng tử tâm địa hỏa nên cần kiếm ít điểm tông môn cống hiến.Kết quả lại gặp đủ loại kỳ ngộ khiến hắn không kịp chuẩn bị,nhiều lần suýt vẫn lạc mất.Nhưng đại nạn không chết tất có hậu phúc.Cũng bởi vậy mà hắn nhận được rất nhiều chỗ tốt cùng bảo vật. Lúc trước phải liên tục di chuyển,hiện tại rốt cục cũng tìm được nơi dừng chân,một mặt là vì tránh họa,một mặt khác cũng là vì xử lý những thu hoạch gần đây.Không phải thứ nào cũng giúp hắn lập tức nâng cao thực lực mà cần mất thời gian tiêu hóa mới có thể biến chúng thành của mình. Nguồn truyện: Truyện FULL Bất quá việc đầu tiên Lâm Hiên làm không phải là tìm cách nâng cao tu vi mà là đem một bộ phận pháp lực phong ấn lại.Hắn làm vậy tất nhiên không phải do ăn nhầm thứ gì đó đâm ra ngớ ngẩn mà là đã cẩn thận cân nhắc trước sau. Cảnh giới hiện tại của hắn tuy là Động huyền hậu kỳ nhưng đấy là do yêu đan thăng cấp mới thế,chứ chủ nguyên anh vẫn ở trung kỳ.Điều này mới nghe thì tưởng là chuyện tốt nhưng nếu không quản thì nó lại biến thành một mối họa ngầm.Lúc đấu với địch nhân bình thương thì không sao,nhưng nếu gặp phải cuộc chiến sinh tử thì sẽ là nhược điểm trí mạng.Với tính cách cẩn thận của Lâm Hiên thì làm sao có thể mặc kệ một chuyện như vậy? Muốn giải quyết việc này kỳ thật cũng không khó,hắn đã nghĩ ra mấy biện pháp để lựa chọn. Cách thứ nhất là tăng cảnh giới của chủ Nguyên Anh lên,đến lúc đó thì một lần nữa đảo khách vi chủ.Đây là cách ổn thỏa nhất mà không tạo ra hậu họa nào.Nhưng thực tế thì đây lại là cách khó thực hiện nhất.Muốn tăng cảnh giới đâu phải chuyện dễ dàng.Dù trong tay hắn có một lượng lớn phế đan cấp Động Huyền,hắn phải mất 300 năm mới có thể đem tu vi sơ kì tăng lên trung kì đã là rất giỏi rồi.Giờ lại muốn trong thời gian ngắn mà đề thăng cảnh giới nữa thì thật đúng là chuyện đùa.Cho nên hắn chỉ có thể bỏ qua cách này. Về phần lựa chọn thứ hai,hắn sẽ điều chỉnh một chút,dùng luôn yêu đan làm chủ còn hai nguyên anh phụ trợ.Bất quá nói thì đơn giản chứ muốn thực hiện được cũng khó a.Lâm Hiên dùng chủ nguyên anh đã hơn ngàn năm,mọi việc tu luyện hay sinh hoạt hàng ngày đều dựa vào nó.Làm sao có thể nói sửa là sửa.Huống chi dù có thể thay đổi được thì thế nào cũng có họa ngầm a.Yêu đan không phải do tu luyên mà dựa vào thiên địa nguyên khí quán chú mới vượt liền hai cấp lên tới hậu kỳ.Việc này khiến yêu đan căn cơ bất ổn,chưa học bò đã lo học chạy chính là đạo lý này,đến lúc nào đó không chừng sẽ mang cho mình nhiều phiền toái.Lâm Hiên không chút do dự bỏ qua cách này. Như vậy cũng chỉ còn cách cuối cùng,đó là đem một bộ phận pháp lực của yêu đan phong ấn lại.Khi đó thì cảnh giới của yêu đan tuy vẫn là hậu kỳ nhưng luận về pháp lực thì kém hơn đệ nhất nguyên anh.Lúc này thì mọi chuyện vẫn như trước đây,đệ nhất nguyên anh làm chủ,đệ nhị nguyên anh và yêu đan phụ trợ. Tuy có tổn thất ít pháp lực nhưng đây lại là biện pháp ổn thỏa nhất cũng như dễ làm nhất.Huống chi chờ khi chủ Nguyên Anh của hắn cũng tấn cấp hậu kì thì lại đem phong ấn bài trừ,cũng không có vấn đề gì cả.Dù sao thì thực lực của hắn hơn hẳn tu sĩ cùng giai,giờ cứ cầu "ổn" là lựa chọn sáng suốt nhất. Trong phòng luyện công,Lâm Hiên khoanh chân đả tọa,song mục khép hờ,hai tay đặt ngang đầu gối.Không gian là một mảnh tĩnh lặng,đến kim rơi cũng có tiếng ngân vang. Lâm Hiên thi triển Nội Thị Thuật, đan điền của hắn là một khoảng không,bên dưới có một hồ nước linh lực rộng lớn.Song anh ngồi đối diện nhau.Còn yêu đan ở trên đỉnh đầu so với trước kia lớn hơn rất nhiều.Nó chậm rãi xoay tròn, mặt ngoài ẩn hiện linh quang cùng vô số phù văn huyền bí. Không hổ là cảnh giới hậu kỳ a, hình thái của yêu đan khác hẳn trước kia.Còn Lam sắc tinh hải ở phía xa vẫn xinh đẹp như vậy,không,so với trước kia thì đẹp hơn nhiều.Số lượng ngân sắc quang điểm tăng lên khiến không gian tinh hải trở nên lấp lánh,sáng chói vô cùng. Chỉ thấy hai Nguyên Anh đột nhiên mở mắt, sau đó chậm rãi đứng lên,đồng thời kết ấn,đông thời niệm chú.Tiểu hồ linh lực dưới chân bọn họ cũng bắt đầu nổi lên sóng gió ngập trời. Ô! Theo động tác của hai Nguyên Anh ,động tĩnh hồ nước càng lúc càng lớn."Oanh!" Đột nhiên vang lên tiếng nổ,kèm theo đó là một cột nước hắc sắc phóng lên, mặc dù không đến mức liền trời tiếp đất, nhưng thanh thế này cũng khiến người ta sợ hãi vô cùng: "Đi!" Hai Nguyên Anh đồng thời điểm một chỉ về phía trụ nước,các loại pháp ấn huyền ảo liền chìm vào bên trong… Tiếng rồng ngâm lập tức vang vọng khắp không gian.Trụ nước đã huyễn hóa thành một đầu cự long uy vũ đang giương nanh múa vuốt, trong đôi mắt bắn ra lệ mang nhiếp nhân.Cỗ uy áp bàng bạc cũng từ thân rồng tỏa ra xung quanh. Nhưng cái này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.Ngay sau đó,bốn trụ nước màu sắc bất đồng cũng từ trong hồ bắn ra. Thanh mộc,rực hỏa,bạch kim,hoàng thổ,kết hợp với đạo hắc thủy lúc nãy nữa là đủ ngũ hành tề tụ. nguyên khí quán thể....ở chương trước =.=!