Đối phương đã mạnh miệng như thế chắc hẳn bọn chúng có phần nắm chắc đối phó được với hai gã Động Huyền kỳ này. Như vậy mức độ kịch liệt khi tranh đấu chắc chắn sẽ không nhỏ. Lâm Hiên không muốn vì ở quá gần mà nằm trong phạm vi ảnh hưởng của trận đấu pháp khiến hắn bại lộ hành tung. Hắn lặng lẽ lùi ra xa rồi lạnh lùng quan sát. Lúc này Địa Tê Long cũng đã phát hiện ra những vị khách không mời mà tới này nhưng thân đang trong thời kỳ độ kiếp mấu chốt nên nó cũng chỉ có thể tạm thời coi như không thấy mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn "Tiện tỳ, nếu các ngươi đã tự tìm đường chết thì bổn tôn cũng không ngại mà thành toàn cho bọn ngươi." Đại hán mặt đen lạnh lùng mở miệng. Sau đó gã đánh ra vài đạo pháp quyết, ma vụ đen kịt cuồn cuộn tuôn ra. Áo mặc trên người gã bị xé nát, lộ ra da thịt bên trong bị bao bọc bởi những lân phiến lớn nhỏ cỡ ngón cái, chúng ngày cành lan rộng rồi cuối cùng phủ kín toàn thân. Màn biến thân của đại hán còn chưa dừng ở đó. "Ba" một tiếng, một cái đuôi dài hơn trượng xuất hiện sau người gã, mặt ngoài phủ một lớp gai nhọn cực kỳ đáng sợ. Đại hán ngoài miệng tỏ vẻ khinh thường nhưng vốn dĩ bản tính cẩn thận nên gã vừa xuất chiêu đã trực tiếp dùng đến chân thân của mình. Bản thân gã tu luyện luyện thể thuật nên gã tin tưởng mười phần đối với trình độ cứng rắn của thân thể mình. "Giết !" Một loạt tiếng hét chói tai vang lên. Đám nữ tu đã động thủ trước. Chỉ thấy lệ mang bắn ra bốn phía, ma khí quay cuồng chen chúc tuôn ra, sau đó hơn mười kiện ma khí oanh kích về phía đại hán. "Không biết sống chết!" Đại hán mặt đen hừ lạnh một tiếng. Thân hình gã chợt lóe, hai tay liên tục huy vũ, lệ khí đại phóng, lực chi khí xoáy lập tức xuất hiện trước người. Oành ! Đại hán lấy sức một người địch mười lăm người song một màn tiếp theo xíu nữa làm Lâm Hiên rớt luôn hai con mắt ra ngoài. Hắn tưởng rằng đám thị nữ có thủ đoạn phía sau chứ nào ngờ chỉ tiếp một chiêu thì sắc mặt tất cả bọn chúng đều trắng bệch, bị đánh bay ra mấy chục trượng, miệng không ngừng phun máu. "Cái này...." Không cần nói Lâm Hiên mà ngay cả đại hạn cũng ngây người như phỗng. Thực lực đám thị nữ này cũng không hơn kém Ly Hợp kỳ phổ thông là mấy, như thế nào lại dám khiêu chiến với Động Huyền kỳ ? Gã còn tưởng chúng có thủ đoạn gì lợi hại hóa ra…chẳng lẽ đầu óc bọn này hư hết cả rồi ? Một màn này đương nhiên cũng lọt vào mắt vị tiểu thư phía xa xa. "Đồ vô dụng!" Trên mặt nàng ta hiện lên một tia lệ khí "Chỉ là hai tên rác rưởi cũng muốn bổn cung phải tự mình xuất thủ sao?" "Tiểu thư thứ tội, tiểu thư thứ tội." Sắc mặt đám thị nữ càng trở nên trắng bệch, nhao nhao quỳ xuống cầu xin. Đại hán mặt đen vốn nhát như chuột nhưng lúc này không có sự tình ghê gớm xảy ra nên gã vô cùng tự tin. Gã đương nhiên không muốn buông tha đám thị nữ này. "A !!!" Một tiếng kêu thảm vang lên. Đại hán đã vung tay giáng một quyền vào ngực một thị nữ gần đó. Thị nữ này kêu thảm một tiếng rồi thần thái nhanh chóng ảm đạm, Nguyên Anh trực tiếp bị chấn nát, thể xác ả va vào vách núi phía xa thành một vũng máu thịt. Chênh lệch giữa Động Huyền và Ly Hợp không phải chỉ một vài lượng cấp. Nếu không phải đại hán lúc trước ra tay còn cẩn thận e dè, chưa dùng đủ mười thành công lực thì không chừng một chiêu đã đem đám thị nữ này đánh cho nát bấy. "Muội muội !" Cách đó không xa một ma nữ bi phẫn hét lên. Sau đó ma nữ này không cần biết đến sợ hãi liền tế ra một thanh hắc sắc tiên kiếm xông thẳng đến hung thủ sát hại muội muội. "Hừ, trò muỗi." Đại hán khinh thường nhấc tay trái lên, hắc mang quấn lấy tay gã sau đó biến thành một gọng kìm khổng lồ bắt lấy phi kiếm đối phương rồi bẻ gãy. Bổn mạng pháp bảo bị hủy, ma nữ liền phun ra một búng máu. Nhưng còn chưa đợi ả có thêm hành động gì thì một đạo ô mang đã vồ tới nghiền nát ma nữ thành hư vô. Hung tính của đại hán bộc phát, chỉ trong chốc lát mà mười lăm ả ma nữ đã bị diệt mất hơn nửa. Cả quá trình nói thì lâu nhưng thực ra lại diễn ra trong chớp mắt. "Ha ha ha" Đại hán ngửa cổ cười dài. Ánh mắt gã hướng về một ma nữ phía xa xa rồi thân hình đại hán khẽ động. Tuy nhiên vào thời khắc này không gian bên cạnh gã bỗng nhiên ba động, sau đó vị tiểu thư nọ không chút dấu hiệu hiện ra, hai người cách nhau bất quá chỉ hơn một trượng mà thôi. "Động Huyền Hậu kỳ!" Ánh mắt đại hán đảo qua trên người nàng ta rồi rất nhanh sắc mặt gã đại biến, một cơn ớn lạnh toàn thân dâng lên. Đại hán sợ hãi hét lớn " Lâu huynh mau tới trợ giúp ta." Đương nhiên gã cũng không ngu mà đứng yên bất động. Khí thế toàn thân đại hán cuồn cuộn công kích về phía nữ tử, gã muốn lấy công thay thủ. "Muốn chết!" Đối mặt với lực chi khí xoáy cương mãnh như vậy mà nữ tử thần bí không hề chớp mắt, ả giơ bàn tay trắng nõn lên hướng phía trước nhấn nhẹ nhàng một cái. Động tác nàng ta không hề mang theo một tia hỏa khí, phảng phất như phàm nhân đẩy tay mà thôi. Tuy nhiên đồng tử Lâm Hiên lại hơi co lại, hắn tựa hồ nhìn ra điều gì đó không ổn. Một đạo quang vựng trắng ngà từ tay nàng phát ra, sau một khắc liền đụng vào lực chi khí xoáy. Quang vựng nhìn như mỏng manh nhưng khi vừa chạm vào thì ngay lập tức biến lực chi khí xoáy thành hư vô, sau đó nó không hề giảm tốc phóng thẳng tới đại hán. Đại hán sợ hãi hét thảm lên một tiếng, lúc này gã muốn tránh đã không còn kịp nữa, chỉ có thể xuất ra ma khí trùng thiên bao bọc toàn thân. Một lát sau ma khí tản ra, bên trong là một mảnh hư vô, tựa hồ đại hán nọ chưa bao giờ xuất hiện.