Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2349: Cửu Cung Tu Du hiển thần thông



Lần này đến lượt thủy trụ ngăn cản không nổi. Tuy nhiên những Mặc Giao kia chính là do ma khí tụ lại mà thành, càng không phải sinh vật sống gì cả nên đương nhiên chúng không hiểu được sợ hãi là cái gì. Cho dù bầu trời phía trước đã bị thi hỏa đáng sợ cách trở, biến thành một màu xám trắng nhưng như thế thì đã sao, Mặc Giao giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, tre già măng mọc xông lên.
Tổn thất tất nhiên phải có, nhưng sau khi trả một cái giá xa xỉ thì cũng có gần một nửa Mặc Giao đột phá sự cách trở của thi hỏa. Thanh âm oa oa phát ra ngày càng chói tai, Mặc Giao và Tam Nhãn Thi Nha bắt đầu đánh giáp lá cà (tại hạ miêu tả cho chân thực, nguyên văn t/g: tiếp cận vật lộn), trảo xé răng cắn, tranh đấu bất kể trời đất. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nếu "solo" thì đương nhiên là Mặc Giao đại chiếm thượng phong, nhưng số lượng Tam Nhãn Thi Nha lại nhiều hơn gấp mấy lần, bình thường là bảy tám Tam Nhãn Thi Nha vây quanh một đầu Mặc Giao. Nhất thời, kết quả thắng bại như thế nào cũng rất khó nói.
Hết thảy những màn đấu pháp liên tiếp này, nói thì lâu nhưng động tác của Lâm Hiên và ma nữ kia nhanh chóng vô cùng, dường như diễn ra ngay lập tức.
Mặc Giao tuy đã bị ngăn trở nhưng nguy cơ của Lâm Hiên vẫn chưa hoàn toàn giải trừ, Hắc Thủy Tu La Đao cực lớn kia lần nữa hiển hiện, ma khí phụ cận chen chúc chui vào, tựa hồ lại muốn bổ một đao về phía đầu Lâm Hiên.
Lâm Hiên nhướng mày. Lần này, hắn không tránh né nữa mà nâng hai tay lên, hoa một vòng kì dị trong hư không, từng đạo pháp ấn kỳ quái lần lượt hiện ra. Theo động tác của hắn, Cửu Cung Tu Du Kiếm lóe lên, tiên kiếm phân tán từ bốn phía như trường kình lấy nước trở về bên cạnh.
"Tật!"
Tay phải Lâm Hiên nâng lên, đồng thời làm một động tác như Phượng Hoàng mổ thóc vậy, sau đó chín chín tám mươi mốt thanh tiên kiếm chia làm chín nhóm rồi bắt đầu hợp lại. Một lát sau, chín đóa hoa sen mỹ lệ đã xuất hiện trong tầm mắt.
Tiên kiếm chi liên!
Chín đóa hoa sen này lơ lửng bên người Lâm Hiên rồi từ từ tách ra. Hương khí tràn ngập bốn phía, rõ ràng do tiên kiếm tạo thành mà lại giống hoa sen thật như đúc.
Ngay sau đó, thanh âm xuy xuy không ngừng vang lên bên tai, từ bên trong chín đóa hoa sen bay vụt ra tơ mỏng đầy trời. Tơ mỏng hỏa hồng thoạt nhìn cùng thần thông hóa kiếm vi ti tương tự như nhau, nhưng nó còn huyền diệu hơn nhiều, hơn nữa số lượng lại cực kỳ kinh người. Tơ mỏng giăng khắp nơi, vô số tấm lưới lớn xuất hiện trong tầm mắt, sau đó gắt gao cuốn lấy Tu La ma đao.
Phía xa xa, nàng kia thấy thế mặt mũi liền biến sắc, nhưng ngoài kinh ngạc lại lộ ra vài phần khinh thường.
Nàng đương nhiên hiểu rõ thần thông chính mình, Ngũ Hành pháp thuật khác tạm thời không nói tới, nhưng Cự Kiếm Thuật của nàng đã trải qua thiên chuy bách luyện, ngạo thị tồn tại cùng giai tuyệt không có vấn đề, hơn nữa lại phối hợp với bảy mươi hai chuôi Hắc Thủy Tu La Đao thì càng không như bình thường, thậm chí phu quân cũng không dám đón đỡ một chiêu này.
Tuy những tơ mỏng kia thoạt nhìn cũng có đại lai lịch, nhưng muốn ngăn cản một kích phá pháp của mình cũng chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi.
"Chém!"
Nàng ta quát lớn một tiếng, vừa dứt lời, ma khí phát ra trở nên mạnh mẽ vô cùng, điên cuồng rót vào Ma Đao cực lớn kia, bỗng nhiên tốc độ Ma Nhận này kích bắn về phía trước nhanh hơn gấp bội. Tuy nhiên những sợi tơ hỏa hồng cơ hồ cũng nhận được kích thích, toàn bộ hướng phía này ngưng tụ lại. Kết quả, tuy khí thế của Ma Nhận cực kỳ kinh người, liên tiếp chặt đứt gần trăm sợi tơ mỏng nhưng cũng dần dần không còn chút sức lực nào, tốc độ kích xạ giảm đi, những tia sáng hỏa hồng còn lại như mãng xà quấn quanh mặt ngoài, đem nó tầng tầng bao bọc lại.
Biến cố như vậy khiến ma nữ trở tay không kịp, sắc mặt khó coi vô cùng.
Lâm Hiên thì sớm đã có dự tính, khóe miệng khẽ mỉm cười, nhưng hắn cũng không có quá nhiều thời gian để đắc ý, Lâm Hiên liền mở rộng hai tay, liên tiếp kết xuất các loại pháp ấn kỳ quái, biến ảo như hồ điệp xuyên hoa. Cùng với động tác của hắn, thanh âm xuy xuy truyền vào lỗ tai, lại có một ít tơ hồng từ bên trong chín đóa hoa sen vụt ra, trôi nổi bên người Lâm Hiên.
Nhưng những sợi tơ mỏng lúc này cùng tơ mỏng vừa rồi lại có vài điểm bất đồng, ánh sáng màu đỏ mặt ngoài càng thêm chói mắt, tuy nhiên chúng lại ngắn hơn một chút, chỉ dài không quá nửa xích, hơn nữa còn có một đầu nhọn vô cùng, có thể nói gần giống kiếm ti, cũng không hẳn, không bằng nói nó cùng phi châm càng thêm tương tự.
Lúc này, những phi châm do tiên kiếm chi liên biến hóa ra đang bay lơ lửng trước người Lâm Hiên, số lượng đông đảo vô cùng, phải lấy đơn vị hàng ngàn mà tính. Cả bầu trời đều bị hàng vạn sợi tơ mỏng rậm rạp chằng chịt bao phủ, nhìn qua thanh thế quả thực dọa người vô cùng.
Nàng kia đột nhiên biến sắc. Nhân phẩm Thiên Lam song ma tạm thời không nhắc đến nhưng kinh nghiệm đấu pháp của bọn họ cũng cực kỳ phong phú, đột nhiên nàng ta ngẩng đầu lên, bàn tay trắng như ngọc lại mơn trớn búi tóc.
Theo động tác của nàng, một pháp bảo hình dạng như lá cây bay vút ra. Nữ ma mở miệng ra, cùng với hơi thở mang mùi đàn hương là một đạo ma khí tinh thuần phun ra, nhanh chóng bị pháp bảo lá cây kia hút lấy.
Sau đó một màn không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Lá cây màu đen kia lóe lên, một hóa thành ba, ba hóa thành chín... Cơ hồ chỉ thoáng một cái đã biến hóa thành hàng trăm hàng ngàn phiến. Sau đó nữ ma thúc dục pháp quyết, hàng ngàn phiến lá bao trọn nàng lại, từ xa nhìn lại phảng phất như một viên cầu do lá cây tạo thành vậy.
Có thể nói là mưa gió không lọt.
Mặc dù như vậy nhưng nàng ta còn cảm thấy chưa đủ, một trương khăn gấm từ trên tay nữ ma kia bay ra. Linh quang lập loè, lại một tầng sáng nữa hiển hiện. Tiếp theo âm thanh xuy xuy đại phóng, vô số tia sáng như lông trâu đã mãnh liệt bắn tới.
Màn sáng kia nổi lên rung động một hồi, sau đó lập tức bị phá vỡ, thanh âm đinh đinh đang đang truyền vào tai. Nhưng ma bảo lá cây kia lại không dễ dàng bị phá vỡ như vậy, chiến cuộc lâm vào trạng thái giằng co.
Lâm Hiên nhướng mày lên. Hắn đương nhiên không muốn chứng kiến loại tình huống này, Lâm Hiên cười lạnh một cái, đang muốn thi thần thông diệt trừ địch nhân thì đúng lúc này, một thanh âm gào thét truyền vào lỗ tai, cuồng phong sau lưng đột nhiên nổi lên.
"Không ổn!"
Lâm Hiên phản ứng nhanh chóng vô cùng, vội vàng quay đầu lại. Chỉ thấy thanh giáp cổ ma đã từ trong quang diễm thoát ra, ngay cả Lôi Hỏa Trùy cũng không thể cản trở lão quá mười tức công phu.
Sắc mặt Lâm Hiên không khỏi có chút u ám.
Vốn dĩ hắn dùng Lôi Hỏa Trùy có uy lực lớn tấn công địch nhân chính vì muốn cầm chân gia hỏa trước mắt, tuy thực lực Lâm Hiên mạnh mẽ nhưng cũng không muốn đối mặt với hai tồn tại đại năng đồng thời giáp công.
Kinh nghiệm đấu pháp của Lâm Hiên vô cùng phong phú, ý định của hắn là trước tiên đem ma nữ kia diệt sát rồi hẵng tính, nhưng cổ ma Phân Thần kỳ đã có thể xưng là tồn tại đại năng thì đương nhiên sẽ có điểm bất đồng với những cảnh giới phía trước, đã đạt tới cấp bậc này thì sẽ không xuất hiện kẻ yếu nữa.
Nữ ma trông vậy nhưng cũng khó đối phó vô cùng, tuy Lâm Hiên thuộc hạng thường xuyên vượt cấp khiêu chiến nhưng muốn chế trụ nàng ta trong thời gian ngắn thì vẫn chưa thể làm được.
Tuy kết quả cuối cùng Lâm Hiên vẫn chiếm được thượng phong nhưng tiên cơ cũng đã mất.
Đùng đùng, thanh âm cốt lâu bạo liệt vang lên, hắc quang chợt lóe, cốt nhận trên tay phải cổ ma giáp xanh đã trở lại hình dạng cánh tay như cũ, năm ngón tay nắm chặt lại, đánh một quyền về phía Lâm Hiên.
Mục tiêu chính là đầu của hắn.
Nhưng tốc độ một quyền này lại có vài phần chậm chạp, không có chút thanh âm phá không nào truyền ra, vô thanh vô tức, phảng phất một kích này như là diễn trò vậy.