Quá trình kế tiếp cũng không cần nói gì nhiều, một tiền bối như Lâm Hiên giá lâm nơi này, lão bản (*) của khách điếm hiển nhiên tự mình xuất hiện đón tiếp. Lão cúi đầu khom lưng nịnh nọt liên tục, sau đó thì cho thị nữ dẫn Lâm Hiên đến một phòng khách thuộc dạng tốt nhất. Nói là phòng trọ, nhưng thật ra là một khoảng sân nhỏ, khung cảnh đẹp và yên tĩnh vô cùng, về các phương diện điều kiện sinh hoạt khác cũng rất tiện nghi. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng, đi đường lâu như vậy hắn cũng có chút mệt mỏi. Vì vậy sau khi tắm rửa sạch sẽ liền đi đến phòng ngủ và đánh một giấc đến hừng đông. Sáng ngày thứ hai tinh thần sảng khoái, Lâm Hiên ra khỏi phòng trọ đi đến đường lớn. Hắn chuẩn bị đi vào Băng Viêm cốc tìm bảo vật nên tất nhiên muốn chuẩn bị một ít việc. Mà Hạt Vĩ Thành chính là một trong những thành trì lớn nhất gần Băng Viêm Cốc, các loại tài nguyên cực kì phong phú, hơn nữa từ nơi này còn có thể tìm hiểu một số thông tin cụ thể cùng tình huống của Băng Viêm Cốc. Lâm Hiên ra ngoài từ sáng sớm đến chạng vạng tối mới quay trở về. Trên mặt cũng không thấy chút mệt mỏi nào mà tràn đầy vui vẻ, hiển nhiên là lần ra ngoài này hắn đã có được thu hoạch lớn. Mà lúc này trời cũng đã tối nên Lâm Hiên định là sẽ ở lại nơi này nghỉ lại thêm một đêm nữa rồi sáng sớm hôm sau sẽ lập tức rời đi. Nhưng hắn vừa mới trở lại phòng ngủ thì cấm chế bên ngoài truyền đến dao động, rõ ràng là có người đến tìm hắn. Lâm Hiên khẽ nhướng mày. "Chính mình vừa mới đến nơi này, làm sao có thể có người tìm đến đây?" Mặc dù cảm thấy kinh ngạc nhưng Lâm Hiên vẫn đi ra ngoài. Tay áo phất một cái, một đạo pháp quyết bay ra giải trừ cấm chế. Két một tiếng, cánh cửa tiểu viện bị đẩy ra, lão chủ khách điếm bước vào cùng với một gã Cổ ma mặc áo bào đỏ. Tên cổ ma này tu vi cũng không yếu, đã đạt đến Nguyên anh trung kỳ. Bất quá Lâm Hiên lại càng ngạc nhiên hơn chính là vì hắn không hề nhận biết được gã này. Hắn có thể chắc chắn rằng chính mình chưa bao giờ gặp qua tên cổ ma này. Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra đây. Tên cổ ma trên mặt cung kính hướng Lâm Hiên thi lễ một cái " Ngài chính là Lâm tiền bối phải không?" "Đúng vậy, tìm ta có chuyện gì không?" Lâm Hiên bình thản lạnh lùng mở miệng. Nhưng mà gã áo bào đỏ cổ ma cũng không e ngại lại thi lễ thêm một cái rồi nói : "Tiền bối không cần tức giận, vãn bối là nô bộc của Hạt Vĩ thượng nhân, ngày mai là ngày tốt chủ nhân ta tiến hành lễ nạp thiếp nên muốn mời ngài đến xem lễ." Gã vừa nói vừa đem thiệp mời đưa lên. "Ta?" Lâm Hiên kinh ngạc, hắn cũng không ngờ lại là cái loại chuyện như vậy. Tên tuổi Hạt Vĩ thượng nhân hắn dĩ nhiên có nghe qua, lão chính là một lão quái vật Phân Thần sơ kì đồng thời cũng là thành chủ của thành này. Nghe nói người này không chỉ có một thân thần thông cao minh mà còn là một người rất hào sảng phóng khoáng, rất hiếu khách và có rất nhiều bằng hữu. Bất quá lão cũng có cái nhược điểm hoặc cũng có thể là do công pháp tu luyện mà rất háo sắc. Ngoài một vị chính quy phu nhân ra lão còn không ngừng nạp thê thiếp. Nhưng mà lần nạp thiếp này lại còn cử hành song tu đại điển. Lâm Hiên thực sự có vài phần kinh ngạc, xem ra thị thiếp mới nạp này là rất được lão rất yêu mến nên mới có đãi ngộ như vậy. Vuốt vuốt thiệp mời trong tay, Lâm Hiên cũng không có đồng ý ngay lập tức mà trả lời." Được rồi, đa tạ hảo ý của Hạt Vĩ tiền bối, ta sẽ cố gắng sắp xếp." "Kính mong tiền bối nhất định quang lâm đến." Tên áo bào đỏ Cổ ma kia lại thi lễ một cái sau đó cùng lão chủ khách điếm đi ra ngoài. Lâm Hiên cũng không có hỏi gã làm sao biết tìm đến nơi này. Hạt Vĩ thượng nhân thân là thành chủ cũng coi như là địa đầu xà của nơi này, nếu một chút việc như vậy cũng không làm được thì cũng không cần tiếp tục lăn lộn làm gì. Sau khi đối phương rời đi, Lâm Hiên cũng rời khỏi phòng ngủ, trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra có nên đi hay không. Bất quá rất nhanh Lâm Hiên gãi gãi đầu, những việc nhỏ này cần gì mình phải suy nghĩ chứ? Cho dù có đến xem lễ thì cũng không tốn quá nhiều thời gian, cùng lắm là trì hoãn thêm một ngày mà thôi, đã như vậy thì cứ trước tiên đến xem lễ một chút cũng không có hại gì. Ý niệm chuyển qua trong đầu Lâm Hiên rất nhanh liền đưa ra quyết định. Sáng sớm hôm sau, Lâm Hiên rời khỏi khách điếm hướng phủ thành chủ đi đến. Trên đường đi Ma tu nối liền không dứt xem ra cũng giống hắn đến xem lễ. Mà những ma tộc tu tiên giả này cảnh giới cũng chênh lệch cực kì, không chỉ có Ly Hợp cùng Động Huyền mà còn có Nguyên anh cùng Ngưng đan cổ ma. Lâm Hiên thậm chỉ còn phát hiện không ít thái điểu Trúc Cơ kì. Những cổ ma cấp thấp này hiển nhiên không phải Hạt Vĩ thượng nhân ra sức mời đến. Bất quá vị thành chủ đại nhân này đã là người hào sảng phóng khoáng, hôm nay lại là ngày vui của lão, đối với đám người này cũng không có cự tuyệt, mặc kệ tu vi cao thấp cũng mời vào trong phủ. Đương nhiên đẳng cấp tu sĩ khác nhau sẽ có những đãi ngộ khác nhau. Những cổ ma cấp thấp không mời mà đến này Hạt Vĩ thượng nhân cũng chỉ cho hạ nhân an bài cho ít tiệc nhỏ. Vị trí của phủ thành chủ nằm ở trung tâm của thành này. Đây là một dãy những mảng kiến trúc tinh tế xinh đẹp trông giống như hoàng cung nơi thế tục vàng son lộng lẫy xinh đẹp đến tột đỉnh. Lâm Hiên theo dòng người đi vào, cũng không giống như những tu sĩ cấp thấp, hắn mặc dù ẩn tàng tu vi chỉ còn Động Huyền kì nhưng đây cũng là một tồn tại khiến những người khác kính sợ, nên dĩ nhiên hắn được đám hạ nhân cung kính mời vào. Nguồn truyện: Truyện FULL Đã đến xem lễ nên Lâm Hiên tất nhiên có chuẩn bị một ít lễ vật. Chuyện này cũng không làm khó được Lâm Hiên, hắn tùy tiện lấy ra một kiện ma bảo bình thường là được, dù sao hắn cũng chỉ đến nơi này xem náo nhiệt mà thôi, đưa ra bảo vật sợ rằng sẽ làm người khác chú ý. Hành lang gấp khúc đi xuyên qua một khoảng sân rộng, Lâm Hiên được dẫn đến một gian trong đại điện, âm thanh sáo trúc truyền vào lỗ tai sau đó liền thấy rất nhiều mỹ nữ ma tộc xinh đẹp ở giữa đại điện vừa hát vừa múa, mà ở cuối đại điện ở ghế chủ vị có một lão già trông vẫn tráng kiện, nhìn cứ như cụ ông khoảng gần trăm tuổi, nhưng mà tinh thần như trước vẫn rất tinh mẫn. Không cần phải nói đây hẳn là Hạt Vĩ thượng nhân thành chủ của thành này rồi. Mà hai bên còn đặt mấy chục cái bàn gỗ, ngồi phía sau ở mỗi một bàn gỗ này đều là một tên cổ ma tướng mạo bất đồng. Mà càng gần với bàn gỗ chủ vị thì tu vi của mấy tên cổ ma càng cao. Lâm Hiên thần thức đảo qua, ngoại trừ Hạt Vĩ thượng nhân thì cũng không có tên cổ ma Phân thần kỳ nào khác. Lâm Hiên nổi lên một phen kinh ngạc, chẳng phải nói vị này giao du rộng lớn sao? Như thế nào mà trong ngày đại hỉ lại không có một gã tu sĩ cùng giai đến chúc mừng? Bất quá suy nghĩ cẩn thận một chút thì Lâm Hiên cũng hiểu được lý do. Đây bất quá là một cái lễ nạp thiếp mà thôi, cũng không phải lễ cưới vợ chính thức. Cho nên mặc dù đối với vị thị thiếp yêu mến này thì Hạt Vĩ thượng nhân cũng không có ý thông báo cho hảo hữu tới tham gia điển lễ. Nếu hạ khách cũng không có những lão quái vật Phân thần kì khác, Lâm Hiên lộ ra tu vi " Động Huyền Kỳ " thì cũng đã không phải là chuyện đùa. Dĩ nhiên được thị nữ dẫn tới một bàn gỗ thứ ba bên trái gần với ghế chủ rồi. Bàn gỗ này ngoại trừ Lâm Hiên còn có một lão giả để một chòm râu dê đang ngồi, Lâm Hiên ánh mắt đảo qua phát hiện đối phương cũng là cổ ma Động Huyền sơ kì, nhưng pháp lực toàn thân rõ ràng so với tu sĩ cùng giai ít hơn rất nhiều. (*) - Ông chủ